Anh Em Băng Sói Lốc - Ba Chàng Ngự Lâm Quân


Người đăng: Linhpro

.-o0o-.

Bóng tối buông xuống để treo vầng trăng lên.

Trăng không thật tròn nhưng cũng biết kéo gió làm duyên. Vài dải mây trắng vắt
qua, như tấm lụa mỏng hững hờ khoác trên vai người con gái. Chị Hằng Nga chẳng
bao giờ keo kiệt, chia ánh bạc tinh khôi, xoa dịu cả cõi trần.

- Hự!

- Phập... Loẻng xoẻng...

Gồng mình, vung mạnh cây xẻng quân dụng trong tay, Thi ra sức chặt vào gốc của
một cây cột mốc xi măng bên vệ đường. Lưỡi thép cứng va vào bê tông làm cho
một mảng cát đá bị chặt ra, văng lên tung tóe. Lưỡi xẻng bị mẻ đi một mẩu, còn
gốc cây cột bê tông cũng lưu lại một vết hằn.

- Hự hự hự...

- Phập phập phập...

Như một người công nhân chăm chỉ, Thi lại tiếp tục vung xẻng lên, không quan
tâm đến phần lưỡi đã báo hỏng. Nó nhắm vào chỗ vết hằn đã được tạo ra từ trước
mà cuồng chặt.

[Bạn thu được tài nguyên: Bê tông hỏng +7, thép xây dựng +2]

Sau buổi chiều, Thi đã cảm thấy mình max level của dòng chiến đấu. Để có thể
tiến được lên đẳng cấp cao hơn, nó phải chuyển nghề.

Nhận một nhiệm vụ cấp hoàng kim "Xây dựng nhà vệ sinh công cộng", Thi đang đi
thu thập tài nguyên theo yêu cầu.

Bê tông dễ kiếm, nhưng thép thì khó hơn. Chặt đổ một cây cột mốc là được 7 bê
tông, nhưng thép thì không phải bao giờ cũng được, cái này nó có xác suất cả.
Cứ khoảng bốn cây cột mốc thì mới có một cột thu được thép thôi, còn lại là
lõi tre. Lõi tre dùng cũng được nhưng không ra gì.

- Hự! - Gồng mình bê cây cột mốc vừa chặt đổ, Thi đáp nó vào một chồng to
những cây cột tương tự thế. Nó đã bắt đầu chặt cột mốc từ tầm chiều, đến bây
giờ cũng phải được ba bố chục cây rồi chứ không có ít. Tất cả chất lại với
nhau thành một đống cao hơn cả đầu của nó.

Để bé Ni ngồi vắt vẻo trên đống cột mốc, nó lại vơ lấy cây xẻng mẻ, hùng hục
chặt gốc của cây cột tiếp theo. Dưới ánh trăng, tấm lưng để trần của nó thấm
đẫm môi hôi, bóng nhẫy.

[Bê tông hỏng + 7, Thép + 2]

[Bê tông hỏng + 7, Tre + 4]

[Bê tông hỏng + 7, Tre + 3]

...

---KDL-------

Trời tối hẳn và hoạt động của lũ zombie cũng trở nên náo nhiệt.

- Mẹ nó! Cái của nợ này kích hoạt lên thế nào nhỉ...?

Trong một con hẻm nhỏ, Nam vẫn treo mình dưới mái hiên nhà. Loay hoay với khối
cầu Vol's Golem từ chiều đến giờ mà vẫn chưa thành công kích hoạt, Nam cảm
thấy lo lắng vô cùng.

"Mất toi một ngày rồi, không kích hoạt được nó lên thì làm sao mà tìm được mọi
người đây?"

Hệ thống của Vol's Golem được đồng bộ với một loạt các trang bị khác của Luân
Hồi Giả. Không kích hoạt được nó lên, máy định vị cũng chẳng thể nào khởi động
được. Người khác sẽ không biết hắn ở đâu, mà hắn cũng sẽ không biết ai ở đâu
sức cả.

- Mẹ kiếp!

Chửi khẽ một câu, không biết cái ý tưởng đồng bộ hóa mọi thứ này là của thằng
khốn nào mà Nam cảm thấy nó ngu hết sức. Không chỉ có bộ đàm và máy định vị,
đến cả con xe cơ giới cũng vậy luôn.

"Thế này thì chẳng lẽ khi khối cầu ất ơ vỡ mất thì mọi thứ khác cũng nghỉ dùng
luôn à!?" Nam vừa uất ức nghĩ, vừa đưa tay cố gắng lần tìm một lần nữa. Cầu
mong cho vị thần may mắn mở lòng từ bi phù hộ hắn sờ được vào cái nút kích
hoạt chết toi ẩn trên thân quả cầu này.

Thực sự là không kích hoạt được quả cầu đó lên, hoàn toàn đoạn tuyệt thông tin
với đồng đội, Nam lo lắm, lo đến toát cả mồ hôi đít ra rồi đây này.

Con hẻm bên dưới đã ngập tràn xác chết, mùi hôi thối bốc lên át đi vị con
người.

---KDL------

Hook King...

Trong bóng đêm, sợi xích ma pháp như một ánh chớp màu máu tươi chợt lóe. Nó
xuất hiện từ trong hư vô, bay vút qua không gian và hướng về một nơi xa xôi
nào đó.

Quấn...

Cái móc lớn nơi đầu sợi xích chạm được vào một cái gốc cây còi cọc, cây xà cừ
nhưng thân chỉ to quá cổ chân. Trông hơi bựa nhưng cũng không chê bai, cái móc
lớn mang theo sợi xích dài lập tức quấn vài vòng quanh đó.

Thu về...

- Xích xích xích...!

Sợi xích ma pháp lập tức co ngắn lại, cái cây tuy nhỏ so với họ hàng nhưng
cũng chẳng dễ dàng gì để bật được cả gốc lên. Thế là Minh chủ động nhún chân,
bật người...

- Ỳ... à... hú huuu...!

Để lại một tiếng hét dài, cơ thể liền bị kéo bay vút đi theo sự thu về của sợi
xích, Minh lại một lần nữa đào thoát thành công khỏi móng vuốt của tập đoàn
Hunter rượt sát sau đít mình. Tất nhiên, trước khi đi nó cũng không quên để
lại vài quả lựu đạn đã mất chốt làm quà kỉ liệm.

- Ầm... Ầm... Ầm...!

Bốn năm tiếng nổ lần lượt vang lên, đàn Hunter lập tức ngập chìm trong khói
lửa.

Còn thằng Minh? Sợi xích ma pháp thu về nhanh lắm, nhanh hơn tốc độ chạy của
cả nó lẫn lũ Hunter nhiều. Chỉ mất có khoảng ba hay bốn giây gì đó, nó đã được
sợi xích kéo qua gần trăm mét dài, vượt hẳn ra khỏi tầm bao trùm của vụ nổ.
Chỉ có điều, đến khi tiếp đất lại không được thành công cho lắm, nó trượt
chân, ngã lăn lông lốc.

- Xoẹt...! - Đã chủ động kết thúc kĩ năng từ trước để cho sợi xích ma pháp
biến mất đi, thế nhưng trượt chân, nó ngã, cơ thể bị lực quán tính kéo lê đi
trên đất.

- Hự! - Dừng lại được sau khi đập bụng vào một gốc cây mọc bên đường, va chạm
mạnh đến nỗi nó phải há mồm hộc ra cả cơm với nước, những thứ nó ăn buổi
chiều.

- Ôi mẹ ơi...! - Co người ôm bụng, định rằng phải nằm rên rỉ một lúc mới
thôi, nhưng nó chợt nhớ tới sau lưng đang là một đàn Hunter đang bạo nộ.

Đứng dậy bằng một cái bật tôm, Minh vừa định cắm đầu chạy tiếp thì bị ánh lửa
chói lòa đằng sau hấp dẫn.

- Ồ...! - Mấy trái lựu đạn nó vừa thả lại giữa đàn Hunter đều là đồ đã bị chế
qua. Do chuyên dụng để sử dụng trong các trường hợp cận chiến, ngòi nổ bị cắt
ngắn lại, cháy hết chỉ trong vòng hai giây. Vỏ lựu đạn bị thay bằng giấy,
tránh trường hợp ngộ thương do mảnh đạn, nhưng bù lại là phần thuốc nổ bên
trong có uy lực cao gấp bốn lần thuốc TNT thông thường. Loại thuốc nổ của Kho
Dữ Liệu, tên gì đó rất khó đọc, chỉ biết là ngoài sức ép áp suất sinh ra khi
nổ mạnh, nó còn khiến cho cả một vùng không khí chỗ đó bị thiêu cháy.

Tròn mắt nhìn mấy cụm lửa rực rỡ bùng lên, khuếch tán, và thân ảnh lũ Hunter
bị cắn nuốt bên trong, Minh cảm thấy thật là sung sướng.

- Đuổi bố nữa đi, bọn t-ró! Cho mày chết! Nói cho mà biết, bố đéo có phải là
động vật ăn cỏ đâu mà muốn là đuổi được. Chết hết mẹ bọn mày đi! - Chửi như
một thói quen và chửi bất cứ khi nào có cơ hội. Không thể phủ nhận được rằng,
nó tương đối là cay cú khi đuổi và bị đuổi suốt một ngày.

Lũ Hunter đã bị ngập chìm trong lửa, bây giờ không tranh thủ quay lại chửi cho
sướng mồm thì còn định đợi đến bao lâu. Chỉ có điều, không để cho nó có thời
gian chửi lâu, một bóng hình đã xông ra từ màn lửa.

- Gáooo...! - To bằng hai đồng loại với một đôi sừng dài, con Hunter đầu đàn
anh dũng lao ra. Một chút vệt lửa dính cháy trên người, nhưng nhanh chóng bị
dập tắt do gió xoáy sinh ra khi đột tiến. Đằng sau con đầu đàn, còn có vô số
bóng dáng Hunter lao ra, theo sát.

- Ôi cái Định Mệnh! - Hoảng hốt hô lên một câu, Minh vội vã xoay người, chạy
thẳng.

Nó đã quá ngây thơ khi tưởng rằng, vài cụm lửa bé xíu có thể bao phủ được cả
một đàn Hunter đông hàng trăm con.

- Định Mệnh! Định Mệnh! Định Mệnh! - Vừa chạy vừa mở mồm cảm thán, nhìn từ
ngoài vào thì thấy nó có vẻ cay cú cam chịu lắm nhưng thực ra, Minh bắt đầu
thích cái trò cút bắt này rồi. Cảm giác những bộ móng vuốt và hàm răng sắc bén
kề sát sau mông, mới nghĩ thôi mà đã thấy thật là kích thích.

(Nếu có khả năng, mọi người hãy ủng hộ để cho nhóm có cơ hội phát triển nhé
^_+ yêu mọi người nhiều)

---KDL---

Trở lại chỗ thằng Thi một chút.

- Hự hự...

- Cong cong...

Bây giờ, mục tiêu của nó đã chuyển từ cột mốc sang cột thu lôi. Nó cảm thấy
chặt cái này thu được nhiều tài nguyên hơn hẳn.

- Khục...

Cây cột thu lôi han rỉ trên nóc một ngôi nhà ba tầng bị chặt đổ, cộng 11 thép
và Thi cũng level up.

[lv 168]

[Bạn đã max lv, lựa chọn trùng sinh để chơi tiếp]

[Yes] or [No]

Không chút do dự, Thi chọn [Yes] ngay lập tức. Sau đó, nó cảm thấy một nguồn
sức mạnh thoát ra khỏi cơ thể mình. Không phải là hiệu ứng trùng sinh như nó
hoang tưởng đâu mà là do thằng này hùng hục chặt cột mốc với cột thu lôi từ
chiều đến giờ nên mệt quá, bậy giờ đột ngột đứng thẳng dậy, huyết áp tụt
xuống, cơ thể mất thăng bằng ngã lộn cổ khỏi lan can.

- Hự…

- Bịch…

- Rầm…. Rầm…

- Hự hự hự...!

Ngã từ tầng ba xuống nhưng số thằng này may, trên đường đi nó va đập vào vô số
cái mái chắn mưa nhô ra trên cửa sổ. Lực rơi liên tục giảm đi nên khi rơi
xuống đất nó giữ được cái mạng nhỏ của mình. Không chết nhưng đập thẳng bụng
xuống nền đường, nó trực tiếp ngất đi, một vũng máu từ từ rỉ ra từ người nó.

Phía trên cao bé Ni cũng buông mình từ trên sân thượng, chỉ là khác với thằng
Thi, em biến hình từ giữa không trung rồi dần hạ xuống.

Ủng hộ nhóm viết để chương ra nhanh hơn, link cho phép ủng hộ bằng thẻ cào
hoặc vnđ: http://unghotoi.com/1473751754Rwo83

Cầu khen thưởng, cầu viện trợ…

Không mong phát tài, chỉ mong đủ trả tiền phòng, đủ mua được cơm ăn.


“Hôm nay đi chơi có vui không em?”

“Đã xem…”

(Sói lạc lối – Một đêm khó ngủ)

Truyện được thực hiện bởi nhóm viết: Hoa Bão

Viết chính: Lan Thi

Phụ tá : Th.a Woa (Thăng Thiên Họa)

Sói lạc lối

Cộng tác viên: Mộc Chi

Sao Na

Phạm Văn Linh

Lê Hoàng Trần

................

...

64

Dream of storm

stage 1: Tiền tố DoS

...............


Kho Dữ Liệu - Chương #133