Người đăng: LucyTieuVux
.-o0o-.
- Chạy chương trình tái khởi động...
- Tài nguyên dự phòng đã sẵn sàng... Bắt đầu kích hoạt bo mạch chủ...
- Bo mạch chủ kích hoạt thành công... Khởi động chương trình quét phần cứng
cơ sở...
- Phát hiện hư hại ở nhiều cấp độ... Phần cứng cơ sở đang tự khôi phục lại
một cách nhanh chóng do một tác nhân không rõ... Tiến độ: Hệ hô hấp - 96/100
%, Hệ vận động - 71/100 %, Hệ thần kinh - 80/100 %... Dự kiến hoàn thành sau
5... 4... 3... 2... 1...
- Khởi động chương trình tái phân bổ tài nguyên...
- Thông qua lệnh "Xung tĩnh điện"với tần suất 5s/lần... Bắt đầu kích thích
phần cứng cơ sở...
- Đã có tín hiệu phản hồi từ hệ thần kinh... Bắt đầu khởi động trình tự ý
thức bản nguyên...
.....
Kể từ khi thông qua lệnh thực thi chương trình khẩn cấp, tài nguyên cho việc
duy trì trình tự ý thức bị ngắt đi đến bây giờ đối với Văn chỉ giống như một
cái chớp mắt. Mọi thứ đột nhiên tối xầm lại, rồi từ từ sáng lên...
Ý thức lần nữa được khôi phục, đảm nhiệm quyền điều khiển cơ thể thay cho
chương trình khẩn cấp. Thứ đầu tiên Văn nhận được là sự mệt mỏi về thể xác và
một cơn đau đầu không bao giờ chấm dứt. Như đã quá quen thuộc từ lâu, Văn
chẳng thèm để ý đến chúng. Việc cần làm bây giờ là tra xét tình hình cơ thể.
Như một chiếc máy tính tinh vi, ý thức của Văn lướt nhanh qua vô vàn tham số
biểu thị cho trạng thái cơ thể sống hiện tại của chính bản thân mình.
Chỉ trong giây lát, nó đã tiến hành tra xét và đánh giá xong. Mọi thứ đều hoàn
hảo, chỉ trừ cơn đau đầu luôn thường trực bất kể ngày đêm và sự suy giảm liên
tục của toàn bộ các hoạt động sống hữu cơ. Cái giá phải bỏ ra khi sử dụng "Cơ
thể nhân loại" đi chứa đựng "Năng lực của Thần".
Toàn bộ quá trình diễn ra chỉ mất có vài giây và trong khoảng thời gian đó,
Văn vẫn nằm im, mắt chưa hề mở. Bằng thông tin từ các giác quan khác truyền
về, Văn nghe thấy tiếng người nói xôn xao, cảm thấy da thịt mát lạnh và thấy
cả chút hơi ấm hất lên từ nền nhà.
- Umr...! - Nhẹ rên lên một tiếng, Văn khẽ cựa mình, hai mí mắt run run cố
gắng mở ra...
Ánh sáng đột ngột chói lòa và tiêu cự có phần toán loạn như người mới ngủ dậy,
mọi thứ trong mắt Văn nhòe đi. Phải đến chục giây sau, khi đôi mắt đã thích
nghi với điều kiện hoàn cảnh mới, nó mới nhìn được rõ mọi thứ quanh mình.
Một cái đầu, hai cái đầu, ba cái đầu... chưa hết, còn bốn cái, năm cái, sáu
cái... Vừa mới mở ra, đập vào mắt Văn là rất nhiều cái đầu lớn nhỏ quây quanh.
Có vẻ như nó bị đặt nằm ngửa dưới nền Đại Sảnh còn bọn đồng đội quý hóa thì
lấy đó làm trung tâm mà ngồi quây kín trung quanh. Liếc qua thì có vẻ tình
nghĩa lắm nhưng... Văn nghe thấy tiếng hát:
- Ối Văn ơi...! - Giọng thằng Minh réo lên cái vẻ vô cùng thảm thiết - Lá
vàng còn ở trên cây...! Lá xanh rụng xuống trời hay chăng trời...
- Boong...! - Không biết đứa nào còn đệm thêm cho tiếng chuông đánh nhịp.
- Ối giời ơi... Văn ơi là Văn ơi...! Tại sao lại ra nông nỗi này Văn ơi...!?
- Lần này đến giọng thằng Thi. Âm ngân dài ngắn thê lương hòa cùng tiếng nhị
thoang thoảng nghe lay động lòng người, tất nhiên là không thể bỏ qua tác dụng
của "Nguyên lí chiến ca".
Với hai giọng ca chủ đạo cùng với âm nhạc réo rắt, chỉ cần vừa nghe qua, bất
cứ người nào từ mức bình thường trở lên đều lập tức nhận ra được, giai điệu
này đích thị là nhạc đám ma.
Giữa trung tâm Đại Sảnh, Văn được đặt nằm thẳng cẳng trên một cái chiếu hoa.
Phía trên đầu nó là cả nải chuối xanh với cái bát hương nghi ngút khói. Lũ
đồng đội quây bốn xung quanh, dẫn đầu là hai thằng khốn nạn Minh, Thi đang bò
lăn ra gào khóc. Như những diễn viên khóc mướn chuyên nghiệp, hai thằng bọn nó
có thể thay phiên nhau hát không ngừng. Thậm chí, trước mặt thằng Thi còn có
cả cái chuông đồng gõ nhịp và thằng Minh thi thoảng lại đẩy đưa cò nhị. Xuống
dưới một chút, là bé Lan đang dùng giấy tiền gấp hạc. Và phía bên kia, thằng
Nam điên thì trợn mắt phồng mồm thổi kèn loa, chất lượng âm thanh chẳng ra gì
nhưng không sao, đã có hai đại ca của hắn gánh nốt cho rồi. Xa hơn chút nữa về
phía bên dưới là những đứa còn lại. Là Cỏ May đang cố giữ lấy con đệ Akuma của
thằng Thi trong lòng. Bé Ni ôm một đống mà trước kia còn là "Mâm ngũ quả"
nhưng bây giờ đã bị cắn cho nham nhở. Là Thủy với chút nét cười trên mặt. Là
Lala nhỏ giọng ngân nga theo tiếng hát của hai thằng. Là cô bé Linh chẳng biết
tại sao mà trên má còn lưu lại một vệt nước mắt. Cuối cùng là tay Du, vẻ âm u
của hắn càng làm cho cái bối cảnh hiện tại trở nên hợp tình hợp lí.
Về phần Văn, nó không biết từ lúc quyết định ngắt đi trình tự ý thức đến bây
giờ đã qua bao lâu, chỉ biết là đã đủ thời gian để nó bị thay một bộ đồ khác.
May mắn là bọn kia còn chút nhân tính để lại cho nó cái khăn quàng quanh cổ.
Hai tay nó được đặt chắp trước ngực, cùng nắm lấy một cành hoa huệ tây. Trên
mặt thì bị trang điểm cho trắng bệch, hai bên hốc mắt bị cố tình đánh đen còn
trên môi là nhoe nhoét son đỏ. Chẳng biết là chuyên gia nào mà nó còn được
khuyến mại thêm cả hai hàng ria con kiến cùng với cái mụn ruồi tổ bố ngay bên
dưới lỗ mũi. Trang điểm và tạo hình nói chung là thành công vì trông Văn bây
giờ thực sự giống tử thi hơn giống người.
Có vẻ như, chưa có đứa nào để ý là nạn nhân đã tỉnh, một lũ lớn bé lâu nhâu cứ
hồn nhiên tiếp tục trò đùa của mình.
Thằng Thi vừa khóc vừa móc ra một cái khăn tay trắng đã nát nhàu. Nó lau lên
cái khuôn mặt tùm lum nước mắt nước mũi của mình, rồi lại dùng để xì mũi một
cái rõ to. Xong rồi nó phẩy qua cái khăn tay đó, tiếp đến là vô cùng tự nhiên
phủ lên mặt của Văn.
Đôi mắt vừa mới khôi phục chút ánh sáng lí trí dần tối lại, cái khăn tay bẩn
tanh nồng mùi nước mũi đã che khuất mất tầm nhìn.
Sốc...! Cả về mùi vị lẫn tinh thần. Bị ép vào hiểm cảnh, Văn như được cắn
doping, sức mạnh tiềm năng bùng phát trong từng thớ thịt để cái cơ thể hư
nhược của nó giật mạnh lên một cái và ngồi phắt dậy.
- Aaaaa...!!! - Là tiếng la hét của bọn xung quanh. Đéo quan tâm lắm, Văn
phải giật cái khăn bẩn ra khỏi mặt cái đã.
- Xác chết sống lại...! Tấn công...! - Giọng hét của thằng Minh. Ngay sau đó
là tiếng la ó trợ uy của đồng bọn - Aaaa...!
"Không hay rồi." - Thầm than một tiếng, não bộ của Văn đã nhận biết xong tình
hình và cũng đoán được luôn cái viễn cảnh không mấy hay ho sắp sửa xảy đến với
mình, thế nhưng cơ thể chậm chạm không phản ứng kịp. Văn chỉ thấy trước mắt
tối xầm một cái, tiếp theo, sự tình đã nằm ngoài phạm vi khống chế của con
người.
----- KDL---------
Khu Lưu Trữ. Đại Sảnh. 10h30' sáng ngày thứ 2...
Bọn nó đã mất gần hết cả một buổi sáng, vậymà vẫn chưa tiến hành xong công tác
cường hóa hoán đổi cho toàn bộ tiểu đội luân hồi. Nguyên nhân của cái tiến độ
rùa bò này, chủ yếu là do những khoảng thời gian khá dài dành cho mấy trò nô
đùa vô bổ của vài thằng nào đó.
Thời gian mất đi cũng không phải hoàn toàn là vô ích vì bây giờ, hai vấn đề
lớn nhất đã được giải quyết xong và bọn nó còn có thêm thu hoạch ngoài ý muốn.
Bọn nó có thêm "Đồng đội".
Ngồi ngay đằng sau Lala nhưng ngược hướng với cả đám nên nhìn con Akuma trông
có vẻ tách biệt hẳn. Không ngoài dự đoán, dạng người của con Akuma này cũng là
nữ, một cô gái trẻ trong bộ đồ đen. Khuôn mặt mang nét đẹp tây phương, cơ thể
không hề nhỏ bé nhưng trong bộ váy áo phong cách gothic Lolita vẫn tạo ra ảo
giác nhỏ xinh lạ thường.
Con Akuma và Lala ngồi tựa lưng vào nhau, như hai mặt đối lập của một phạm
trù. Đúng và sai, thiện và ác, tốt và xấu hay Innocence và Dark Matter, luôn
đối lập nhau nhưng lại luôn đứng cạnh nhau, là một phần không thể thiếu trong
sự tồn tại của đối phương cũng như của chính mình.
Chẳng chút nào ăn nhập với lũ người bên cạnh, con Akuma ngồi lặng im nơi đó,
nét mặt có chút vô hồn và ánh mắt buồn trống rỗng làm cho cả không gian chung
quanh cũng vương một sợi bi sầu. Mái tóc dài đen làm nổi bật lên khuôn mặt với
nước da trắng quá mức, đôi môi đỏ thẫm và một dải ruy băng trắng vắt ngang qua
đầu.
Con Akuma cũng có một cái tên “Sognare”, tiếng Ý nghĩa là “Giấc mơ”. Cái này
là do Lala bảo nên bọn nó cũng chỉ biết có thế chứ bản thân con Akuma chưa
từng nói một lời nào. Có Lala kiềm chế, con Akuma không còn công kích lung
tung nữa nhưng cũng chỉ được đến thế mà thôi, bản năng của giống loài và sự
phục tùng vô điều kiện mệnh lệnh của “Bá Tước Ngàn Năm” đã ăn sâu vào trong
tâm thức, không phải là thứ có thể thay đổi trong một sớm một chiều. Bọn nó
còn chưa thử ra lệnh cho con Akuma. Hiện tại thì nhiều khả năng là có thử cũng
không thành công nhưng không sao, ít nhất thì việc giữ được con ác ma cơ khí
này lại bên cạnh là đã đủ rồi. Liên kết linh hồn sẽ khiến cho con Akuma vô
thức coi Lala như chính bản thân mình mà bảo vệ, lợi dụng điểm đó, tụi nó có
thể đạt được một số mục đích cần thiết của mình.
“Tâm Linh Tỏa” trói buộc hai sinh mệnh lại với nhau, không chỉ về linh hồn mà
còn cả về số phận. Con Akuma trước đó chỉ có một số hiệu tạm thời, theo như
Quản Lí cho biết thì nó chỉ có thể tạm lưu lại “Khu Lưu Trữ” cho đến khi tiến
vào bản đồ tiếp theo. Sau đó, nó sẽ không còn liên quan đến hệ thống luân hồi
nữa. Không “Nhiệm vụ”, không “Điểm thưởng” và không bao giờ trở lại nữa, trừ
khi có một tác nhân đặc biệt nào đó tiếp tục can thiệp vào, ví như là thứ mà
bọn nó vừa thực hiện.
Chia sẻ số mệnh với Lala, con Akuma đã chính thức trở thành luân hồi giả và
cũng đạt được một số hiệu của riêng mình. Không chỉ có con Akuma, của Lala
cũng thay đổi tương tự như vậy. Khi Lala bật bảng trạng thái cá nhân lên thì
bảng thông tin của em và của con Akuma liền hiện lên cùng lúc, đứng ngang hàng
cạnh nhau
Luân hồi giả: Lala
Số hiệu: 01314γ (Gamma)
Phân loại: doll, yêu linh loại, sinh mạng cơ khí
Chỉ số cơ bản:
Thể lực: 812 (xám)
Linh hoạt: 52
Tinh thần lực: 157
Sinh mệnh lực: 514 (xám)
Trí lực: 81
Miễn dịch lực: 1152 (xám)
Thể chất đặc biệt: Thể đặc thù – hồn biến dị
Thể cơ khí dưới điều kiện ngẫu nhiên bất thường tự sản sinh ra linh hồn, đạt
được năng lực tư duy và lí trí độc lập. Được sự che chở của Innocence, chủ thể
có khả năng đề kháng đối với các tác nhân bất lợi ảnh hưởng đến tinh thần, ý
thức. Sự mạnh mẽ của linh hồn sẽ tự động tăng dần theo thời gian
Kỹ năng: Không
Bản đồ đã thông qua: Không
Điểm tích lũy: Không
…
Luân hồi giả: Sognare
Số hiệu: 01314ζ (Zeta)
Huyết thống: Akuma
Chỉ số cơ bản:
Thể lực: 715 (xám)
Linh hoạt: 81
Tinh thần lực: 123
Sinh mệnh lực: 1536 (xám)
Trí lực: 76
Miễn dịch lực: 2150 (xám)
Thể chất đặc biệt:
{1} Vô hạn tái sinh [Đặc tính của vật liệu Dark Matter]
- Mô tả: Cấu trúc vật chất liên tục tái sinh mỗi khi bị hư tổn. Tốc độ tái
sinh tùy thuộc vào mức độ thương tổn và tính chất của nguồn gây sát thương.
{2} Thể chất Level Up [Thể chất chủng tộc Akuma]
- Mô tả: Hấp thụ đủ linh hồn sẽ tiến hành Tiến Hóa. Sau khi level up, mọi chỉ
số cơ bản đều tăng mạnh tùy theo hình thái tiến hóa. Thức tỉnh năng lực đặc
biệt phù hợp tuyệt đối với hình thái tiến hóa.
Kỹ năng: Không
Bản đồ đã thông qua: Không
Điểm tích lũy: Không
Cũng như khả năng võ thuật và vô số tuyệt chiêu của hai thằng, năng lực ca hát
và năng lực công kích âm thanh của con Akuma đều không được liệt kê ra đây. Có
vẻ như, cái bảng trạng thái này chỉ hiển thị những thứ có nguồn gốc từ hệ
thống. Thực ra thì điều này cũng chẳng quan trọng lắm, dù sao thì năng lực vẫn
cứ là của mình, vẫn cứ sử dụng mặc cho nó có được hệ thống hóa hay không.
Ngoài ra thì cả Lala và con Akuma Sognare đều sở hữu một bộ chỉ số cơ bản khá
là khủng. Đây chính là điểm mạnh của “Sinh mạng thể cơ khí”. Điểm thể lực cao
là do sinh ra đã vậy rồi, còn điểm sinh mạng và miễn dịch lực đến từ chính
những vật liệu cấu thành nên cơ thể. Tất nhiên, kim loại thì phải chắc chắn
hơn là da thịt mềm nhũn rồi.
Trong ánh mắt ước ao, bọn nó bắt đầu để ý thấy, ba dòng chỉ số “Thể lực”,
“Sinh mạng” và “Miễn dịch” của hai đứa đồng đội mới này đều bị đổi thành màu
xám. Ban đầu thì bọn nó chẳng thèm quan tâm, cho đến khi nhìn thấy một dòng
“Ghi chú” tận phía cuối cùng.
Ghi chú: Do là “Sinh mạng thể cơ khí đặc thù” nên những chỉ số xám sẽ bị hạn
chế cường hóa, không thể gia tăng thông qua phương pháp trực tiếp hoán đổi
điểm từ hệ thống.
Đã xong. Vậy là cố định chỉ số. Điều này cũng đồng nghĩa với việc tiếp tục
mạnh lên hơn nữa sẽ có chút khó khăn, không chỉ đơn giản là việc cường hóa chỉ
số mà ngay cả những kĩ năng yêu cầu sự phối hợp của cơ bắp hay những kĩ năng
cần sử dụng các đặc điểm của cơ thể sinh học cũng bị hạn chế với hai đứa này.
Kho Dữ Liệu là vậy, không bao giờ công bằng nhưng cũng sẽ chẳng thiên vị ai. Ở
đây, được và mất ngang hàng. Hệ thống cung cấp cho bạn vô vàn con đường để lựa
chọn. Thế nhưng, khi quyết định bước lên bất kì con đường nào thì đến với bạn
sẽ không chỉ có năng lực và sức mạnh mà còn kèm theo cả những khó khăn tương
ứng.
Con Akuma thì không phải nói, một cỗ máy chiến tranh cần phải có niềm kiêu
hãnh xứng đáng dành cho mình. Còn lại Lala, sở hữu một bộ chỉ số khiến cho
nhiều thằng phải ngưỡng mộ như vậy, nhưng nếu xét về khả năng chiến đấu thì…
Không phải cứ điểm thể lực và điểm sinh mạng to là mạnh. Nếu chỉ có như vậy
thì ngươi chỉ khỏe thôi, không mạnh.
Định nghĩa về một kẻ mạnh, là sự tổng hợp của rất nhiều thứ tương quan. Sử
dụng bộ chỉ số cơ bản làm cơ sở, thêm vào đó là khả năng vận dụng tài nguyên,
là kinh nghiệm, là tâm lí chiến, là thời cơ, là vận khí… Tất cả những thứ đó,
là nguyên liệu không thể thiếu để cấu thành một cường giả.
Tổng chỉ số cơ bản của Lala, có thể nói là cao gấp gần ba lần so với cả hai
thằng rồi, thế nhưng, sự thiếu hụt về kinh nghiệm chiến đấu và tâm lí cần phải
có khiến cho chiến lực của em lại xếp ở vị trí gần cuối cùng. Đừng nhắc đến
hai thằng quái thai đánh hoài không chết, những thành viên chủ chiến như bé
Lan hay Thủy, hay những kẻ đã trải qua trận mạc như Du và Nam điên. Có lẽ, chỉ
cần một đứa mới vào nghề như Linh là cũng đủ để đánh bại Lala rồi.
Khuyết thiếu một đống những thứ “Không thể số liệu hóa” và cũng chẳng thể
“Hoán đổi trực tiếp” từ hệ thống được. Các chỉ số liên quan đến cơ thể lại còn
bị “Giới hạn cường hóa”. Đối với một trường hợp như thế, chẳng đứa đui nào dại
gì mà đi lên dame cả. Và tất nhiên, chẳng cần đến lời cảnh báo của Văn, hai
thằng cũng biết, chúng ngu nhưng chưa có liều lĩnh đến mức troll game như thế.
Với lại, mục đích nguyên bản khi lừa Lala vào team của hai thằng cũng không
phải là để em lên dame như thế, chúng đã thiết kế riêng một hướng phát triển
đặc biệt cho em rồi.
{Linh Hồn Chiến Ca}
Đúng, là “Chiến ca”. “Chiến ca” thực sự chứ không phải là cái thứ nửa mùa như
hai thằng vẫn sử dụng. Bị hạn chế bởi cấu tạo cơ thể, cổ họng và dây thanh
quản của bọn nó không thể nào tạo được ra những giai điệu cần thiết. Nhưng
Lala thì không. Bản chất của một con búp bê biết hát giúp cho em có khả năng
tạo ra được những âm thanh đặc biệt, những âm vực khác thường, không một loại
giai điệu nào mà em không thể tạo ra được. Đây, chính là nền tảng cơ bản của
thứ được gọi là “Chiến ca”.
Để trở thành một “Linh Hồn Chiến Ca” thực sự, chỉ “Hát” thôi chưa đủ, còn cần
phải có thêm “Giai điệu” và “Sự chấn động linh hồn” nữa.
Nếu hai thằng Minh, Thi, với âm vực hạn chế, lại không có hiệu ứng của kĩ năng
phụ trợ, bọn nó phải dựa cả vào vần luật và ý nghĩa ngôn từ, phối hợp thêm một
chút với hoàn cảnh tương ứng mới miễn cưỡng tác động được vào cảm xúc của
người nghe, không hơn. Thế nhưng, một “Linh Hồn Chiến Ca” thì không chỉ có
thế. Với sự chấn động của linh hồn hòa vào trong giai điệu, cảm xúc của người
nghe sẽ bị tác động ở một mức độ cao hơn rất nhiều lần, ảnh hưởng trực tiếp
đến trạng thái tinh thần và tạo ra các hiệu ứng mong muốn thể hiện lên cơ thể.
Đây, chính xác là một kĩ năng dạng buff trạng thái lên nhiều mục tiêu một lúc.
{Linh Hồn Chiến Ca} chỉ tác dụng lên tinh thần, thế nhưng, đừng kẻ nào được
phép coi thường nó. Trong chiến đấu thực tiễn, trạng thái tinh thần có ảnh
hưởng vô cùng lớn đến khả năng chiến đấu. Làm gì có kẻ nào đánh nhau tốt được
khi tinh thần cứ ở trong trạng thái “Bực dọc”, “Lo âu” hay là “Sợ hãi”. Còn
nếu là các trạng thái kiểu như “Phấn khởi”, “Hào hứng”thì sao? Tốt hơn là cái
chắc. Và thậm chí, nếu nó là “Điên cuồng”, là "Khát máu"…?
Để làm được điều này, tụi nó hoán đổi thêm cho Lala một kĩ năng gọi là “Linh
hồn chấn động”, được đánh giá cấp H và tốn 350 điểm tích lũy cùng một huy
chương vận mệnh cấp 2 sao, khá là rẻ cho một kĩ năng có thể tác động được đến
linh hồn. Tác dụng của kĩ năng này không là gì ngoài việc giúp cho người sử
dụng có khả năng chấn động linh hồn của chính bản thân mình theo ý muốn. Nếu
chỉ có độc kĩ năng này thôi thì phải nói là chẳng được một cái tác dụng gì. Nó
được xếp vào dòng kĩ năng hỗ trợ, loại kĩ năng hỗ trợ cho những kĩ năng khác.
Tiếp đến là “Giai điệu”. Gọi là “Giai điệu” nhưng thực ra lại chẳng có một nốt
nhạc nào cả, nó là những bộ quy tắc mà khi chấn động linh hồn theo đó sẽ tạo
được ra những hiệu ứng mong muốn.
Hệ thống hoán đổi cung cấp cho rất nhiều “Giai điệu”, giá cả cũng vô cùng đa
dạng, từ 50 điểm đến vài trăm, thậm chí hàng ngàn điểm cũng có, tương ứng với
nó là hiệu ứng tạo ra và mức độ tác động đến người nghe thế nào.
Xét theo tình hình hiện tại, từ thành viên tiểu đội đến khả năng tài chính,
tính kinh tế và tham khảo cả ý kiến của thằng Văn, bọn nó thống nhất trước
tiên đổi lấy ba giai điệu. Một khúc quân hành, một khúc hát ru và một khúc an
hồn, tất cả đều là những giai điệu cơ bản nhất và quan trọng là tương đối kinh
tế đối với bọn nó lúc này, cả ba đều trên dưới 100 điểm và mỗi giai điệu đều
cần thêm 1 huy chương cấp 1 sao nữa.
Lala thì như vậy đã, con Akuma Sognare do tiểu đội chưa hoàn toàn khống chế
được, mà bản thân nó cũng đã mạnh sẵn rồi nên tạm thôi, bọn nó coi như đã thực
hiện xong công tác cường hóa cho cặp đôi này.
Mấy vấn đề cấp bách đã giải quyết xong, trong lúc đó cũng đã tiện tay cường
hóa cho một vài đứa. Bây giờ, tân thủ còn lại chỉ có một thằng điên là đàn em
cũ và một cậu nhóc mang danh hiệu Nhân Thần.
Ủng hộ nhóm viết để chương ra nhanh hơn: http://unghotoi.com/1473751754Rwo83
Cầu khen thưởng, cầu viện trợ…
Không mong phát tài, chỉ mong đủ trả tiền phòng, đủ mua được cơm ăn.
...
----- KDL---------
Tiếng dương cầm ngân trong đêm lạnh
Khúc thánh kinh với giọng ca buồn...
- Lan Thi.
...
Truyện được thực hiện bởi nhóm viết: Hoa Bão
Viết chính: Lan Thi
Phụ tá : Th.a Woa
Sói lạc lối
Cộng tác viên: Mộc Chi
Sao Na
...
Dream of storm
stage 1: Tiền tố DoS
...............