Bạn - Tình Nghĩa Anh Em


Người đăng: LucyTieuVux

.-o0o-.

Sáng.

Từ giữa đống đồ ăn ngổn ngang dưới nền Đại Sảnh, một bóng người chật vật gượng
dậy.

- Ôi…! – Mắt nhắm mắt mở, Minh luồn tay vào trong mái tóc rối bù của mình mà
gãi.

“Mẹ kiếp! Mấy giờ rồi nhỉ…?” nó thầm nghĩ trong đầu. Ngay lập tức, âm thanh
ngọt ngào của hệ thống vang lên, trả lời mọi thắc mắc của Luân Hồi Giả:

- Hiện tại là 6 giờ 45 phút sáng ngày thứ hai. Chúc bạn một buổi sáng tốt
lành.

- Ờ… - Vô thức đáp lại, nó bắt đầu quờ quạng đứng lên. Tối qua hơi quá chén
nên đến tận bây giờ, đầu óc nó hãn còn nặng như chì và hoàn toàn trống rỗng.
Bình thường, hệ thống khôi phục của “Khu Lưu Trữ” sẽ tự động giải trừ mọi
trạng thái bất lợi cho Luân Hồi Giả trong một thời gian ngắn. Trừ một số
trường hợp thì không. Cụ thể ở đây là khi bản thân Luân Hồi Giả không muốn
thoát khỏi trạng thái bất lợi đó. Để có thể “Vui hết mình” nên đêm hôm qua, nó
với thằng Thi đã đặc biệt yêu cầu như vậy.

Với cái trạng thái này thì nó chẳng thể suy nghĩ được gì nhiều. Cảm giác chân
tay vẫn còn không thật lắm, nếu được thì nó chỉ muốn nằm im bất động thẳng cho
đến khi tự tỉnh dậy thì thôi. Thế nhưng, cơ thể nó không cho phép. Nó buồn đi
tiểu, hậu quả của việc hôm qua uống quá nhiều. Chẳng cần phải nghĩ, cơ thể cứ
tự hành động theo bản năng, nó mò mẫm tìm về phòng mình, nơi đó có quả “Bồn
Cầu Đế Vương” mà nó với thằng Thi đã phải bỏ ra vô số thời gian, công sức và
cả điểm tích lũy để chế tạo. Quả bồn cầu mà bạn chỉ cần ngồi lên đó thôi là
lập tức có cảm giác như mình đã trở thành một bậc quân vương vĩ đại, cúi đầu
nhìn xuống chúng sinh nhỏ bé. Cùng với đó là vô vàn tính năng tiện ích được
tích hợp giúp bạn có thể ngồi cả ngày mà không biết chán.

- 0… 5… À đây rồi! – Cố căng con mắt vẫn còn hoa lên vì đủ mọi nguyên nhân,
nó đọc mã số lòe nhòe trên khung cửa.

Mọi cánh cửa trong “Không gian cá nhân” đều không bao giờ khóa với chủ sở hữu.
Dễ dàng bước vào bên trong. Căn phòng hình ống với độc một chiếc giường nhỏ
đơn sơ. Phía bờ tường đối diện treo thêm một cái màn hình cực lớn và hàng đống
băng đĩa đủ mọi thể loại nằm chồng đống bên dưới nữa.

Bước ngang qua căn phòng cá nhân của chính mình, Minh không quan tâm vì thực
lòng nó cũng chẳng mấy khi ở đây. Mục tiêu hiện tại của nó là cánh cửa phía
cuối gian phòng này. Cánh cửa màu đen với tấm biển cảnh báo hình đầu lâu rõ
to, bên dưới là hàng chữ:

- Xưởng “Vườn hoa các hoàng tử” –

Cùng với một ghi chú nho nhỏ do bé Lan thêm vào: “Khu vực thường xuyên phát
nổ, cẩn thận khi bước vào”.

Đến đây rồi thì bắt đầu rắc rối.

“Không gian cá nhân tại Khu Lưu Trữ”, mặc dù nói là có thể biến đổi tùy theo ý
nghĩ của chủ nhân, thế nhưng thật ra, nó vẫn có một số giới hạn nhất định.

Ví dụ như:

- Không thể trở thành một vùng không gian vô cùng lớn. Diện tích lớn nhất là
khi Cỏ May tạo được một khu rừng thưa rộng khoảng gần 15 kilomet vuông, không
nhỏ nhưng cũng chẳng thể tính là khổng lồ.

- Trong một khoảng không gian biết lập (Được xác định bởi tường bao và cửa đã
đóng kín) bắt buộc phải đồng nhất về mặt tính chất. Ví như, không thể có cả
“Ngày” và “Đêm” cùng xuất hiện một lúc.

- Không thể tạo ra các khoảng không gian mang hiệu ứng đặc biệt (Đa trọng
lực, vùng nhiễm độc, tụ linh khí, tụ long mạch… v…v…)

Đó là những giới hạn về “Không gian cá nhân” mà bọn nó đã biết. Thế nhưng, khi
hai thằng thực hiện ý tưởng điên rồ là sử dụng một khoảng không gian nối tiếp
nối thông hai phòng với nhau để làm xưởng chế tạo cho tiện thì có một vài thứ,
đã vượt qua được cái “Giới hạn” mà bọn nó đã biết đó.

Bọn nó đã mở rộng được cái khoảng không gian nối tiếp này hơn 20 kilomet vuông
rồi. Và thêm một điều vô cùng đặc biệt nữa, đó là bọn nó có thể xây dựng
“Không gian” trong “Không gian”. Nghĩa là trong khoảng không gian lớn này, bọn
nó tạo ra những căn phòng biệt lập. Mỗi một “Căn phòng biệt lập” đó đều có thể
trở thành một khoảng không gian với những tính chất khác hoàn toàn với khoảng
không gian bao bên ngoài. Đây chính là điều kiện tiên quyết để bọn nó tạo lên
“Phòng tập cá nhân" phù hợp với đặc điểm của từng thành viên trong tiểu đội.
Điều kiện duy nhất để duy trì khoảng không gian này là hai thằng phải thực
hiện thao tác đồng bộ và tưởng tượng được giống y như nhau.

Tiến vào trong khoảng không gian nối tiếp, hay đã được gọi bằng một cái tên
khác – Xưởng “Vườn hoa các hoàng tử”. Từ nơi đây trở đi, mọi thứ đã không còn
phụ thuộc vào ý nghĩ của một mình thằng Minh nữa.

Thất thểu chạy qua hàng tá máy móc nằm ngổn ngang khắp chốn, Minh đang hướng
về phía gian “Hoàng Kim toa lét”, nơi có chiếc “Bồn Cầu Đế Vương” tọa lạc
trang trọng giữa trung tâm khu xưởng.

Khu xưởng hơi to nên phải đi một lúc nó mới tới được nơi. Vận động làm cho hơi
men giã ra ngoài, cùng với việc khôi phục lại trạng thái của hệ thống phục
hồi, não bộ nó dần tỉnh lại. Bây giờ, cảm giác đã rõ ràng hơn lúc trước, di
chuyển thật hơn và cơn buồn đi tiểu cũng càng trở lên mãnh liệt.

Vươn bàn tay đã hơi run rẩy chạm vào cái tay nắm cửa được tích hợp cả công
nghệ cảm ứng khối. Cái nắm tay cửa luôn phát ra một thứ ánh sáng màu xanh lam
nhạt, cùng với bề mặt hiển thị sự tổ hợp, phân rã rồi lại tái tổ hợp của vô
vàn mảnh nhỏ li ti, tràn ngập phong cách của khoa học viễn tưởng. Chúng đều
phản ứng mỗi khi có người tác động lên mình. Cảm giác mềm mại vô cùng nhu
thuận và vị mát làm sống dậy các giác quan. Minh khẽ xiết lòng bàn tay và vặn
tay nắm cửa.

- Cạch… - Tiếng ổ khóa phát ra như thể va vào cái gì đó và...

- Hự…! – Tiếng hừ nhẹ của thằng Minh khi lực đột nhiên bị chặn lại.

Cửa khóa.

“What…!? Cái éo gì thế này…!?” Chửi thầm một câu, thật là vô lí khi là chủ
nhân nơi đây mà lại có cánh cửa nào đó nó không thể mở nổi. Mà một khi nó đã
không thể mở nổi rồi thì chỉ có một khả năng duy nhất mà thôi...

Buông tay nắm cửa ra, mấy ngón tay xiết lại thành nắm đấm và:

- Mẹ con đĩ…!!! Mầy khóa trái cửa bên trong đó đấy à…!? – Vừa đấm thùm thụp
vào cánh cửa đúc hoàn toàn bằng vàng ròng, nó vừa gào lên ầm ĩ.

- Bố đây… - Có tiếng nói từ bên trong vọng ra - …Mầy có ý kiến gì thì bẩm
nhanh lên rồi phắn, đừng có đứng đó làm ảnh hưởng đến cái thú vui tao nhã của
tau.

- Phắn phắn cái mông! Có mà mày phải phắn đấy! – Không đập cửa nữa vì thằng
bạn đã chú ý đến rồi, Minh há miệng gào vào trong - Nhanh chóng nhấc cái mông
dâm loằn của mày ra khỏi vương tọa của bố. Thằng đĩ như mày ngồi lên chỉ tổ
bẩn bồn cầu chứ được cái éo gì…

- Mông bố còn sạch hơn mặt mầy! Hôm nào đi tắm bố cũng kì mông chứ không như
cái thằng rửa mặt theo nhiệm kì quốc hội như mầy con đĩ ự… - Tiếng thằng Thi
lại vọng ra ngoài. Không có dấu hiệu gì cho thấy nó chuẩn bị mở cửa ra cho
thằng bạn đáng thương bên ngoài cả.

- Mẹ cái thằng dâm loằn kì mông không kì mặt. Éo đôi co với mày nữa, mở cửa
ra ngay không bố giết mày thật đấy…! – Dường như đã chạm đến giới hạn của bản
thân, Minh co người, hai tay bụm chặt lấy hạ bộ và đôi chân đã bắt đầu run
rẩy.

- Bố đéo mở cửa đấy, làm bất gì được nhau nào…! – Giọng thằng Thi, và sặc mùi
khiêu khích.

- Éo đùa đâu, mở nhanh không mày sẽ phải hối hận đấy con đĩ ự!

- Dọa bố á? Thế thì số mầy nhọ rồi vì bố cái gì cũng biết, chỉ có mỗi “Hối
hận” là đéo biết. Nói cho mầy biết là bố đã cắm mốc chủ quyền trong này từ hơn
tiếng trước rồi. Đến sau thì ở dưới gầm bàn làm việc của mầy có cái bô tau
chưa rửa đấy, dùng tạm đi con đĩ. Cái nầy người ta gọi là “Trâu chậm uống nước
đục đấy”…

- Mày…!!! – Thực sự là không thể chịu được nữa. Đến lúc này, Minh còn chẳng
dám kì vọng gì, kể cả “Cái bô chưa rửa” ở dưới gầm bàn nữa. Bây giờ, bất cứ
thứ gì thằng bạn đểu phọt ra đều không đáng tin như chính cái nhân cách của nó
vậy.

Khó nhọc nhích người đến một đường băng tải ngay gần đó, Minh ngã vật người ra
rồi để mặc cho băng tải mang mình đi đâu thì mang.

Khu xưởng của bọn nó hơi to, thế nên để cho tiện khi di chuyển, tụi nó đầu tư
nguyên cả một hệ thống băng tải chạy ngang dọc khắp nơi. Chẳng có quy hoạch,
cũng chẳng có tính toán gì hết, nhiều lúc chỉ cần thích lên là tụi nó cũng lắp
thêm một đoạn băng tải mới. Rồi cái đoạn mới đó sẽ được kết nối một cách vô
tội vạ với cả hệ thống đã có. Lúc đầu thì cũng có tiện thật nhưng lâu dần,
chính bản thân tụi nó cũng quên luôn điểm đến của cái đống chẳng chịt đan xen
kia. Vậy là, những đường băng tải lại chỉ được sử dụng trong một cự li ngắn mà
thôi. Leo lên, tải đến nơi thì biết đường mà nhảy xuống không là sẽ chẳng biết
mình bị mang đi đến đâu đâu.

Cơ thể vẫn còn chút hiệu ứng của cơn say, lại “buồn” đến nỗi không dám bước,
Minh để mặc cho hệ thống băng tải mang mình đi. Khu xưởng to nên không phải
chỉ có một buồng vệ sinh duy nhất. Và Minh đang hi vọng, cái thứ “bánh bèo vô
dụng” này có thể mang nó đến một buồng bất kì nào cũng được.

Dù đã dần trở lên vô dụng, nhưng cái thứ này vẫn được đầu tư kĩ càng và tất
nhiên, nó có chất lượng vô cùng tốt. Toàn bộ các chi tiết thành phần đều được
sử dụng loại vật liệu tốt nhất, gia công chính xác đến từng rem. Cả một hệ
thống băng tải khổng lồ, vận hành hai tư trên bảy mà vẫn chạy êm ru và hầu như
chẳng phát ra chút âm thanh ồn ào nào.

Để mặc cho số phận đẩy đưa, và khi sắp sửa không chịu được, Minh vừa định quẫn
chí làm liều thì… một cánh cửa đã xuất hiện trước mắt nó. Cửa phòng của thằng
Thi và chỉ được khép hờ vẫn còn lộ ra cả một khe hở lớn.

Bây giờ đã không còn là lúc phải chần chừ do dự, nó lăn ra khỏi băng tải, cánh
tay kiên định nắm lấy tay nắm cửa và bước chân dứt khoát tiến thẳng vào trong.

- Cạch…!

Cánh cửa khép lại và tiếng chốt trong, giấu đi khuôn mặt đã bắt đầu biến hình
bỉ ổi cùng với nụ cười khả ố của thằng Minh.

----- KDL ---------

7 giờ 05 phút. Sáng ngày thứ hai.

Gần như toàn bộ tiểu đội luân hồi đã tụ tập trong Đại Sảnh, ngay bên dưới
“Cánh Cửa Chân Lý” và vẫn là quây xung quanh con Akuma level 2 bị khốn trận
vây hãm.

- Anh nói mấy đứa nầy! Lần sau có chuyện gì thật quan trọng, thật cấp bách
hẵng thỉnh anh ra. Thời gian nầy anh đang nghiên cứu “Ý nghĩa của sự tồn tại”
nên bận lắm. Thế nhá…! – Ngồi khoanh chân dưới nền nhà, thằng Thi vừa dốc
tương ớt vào một tô phở to gấp bốn lần bình thường vừa ngửa mặt lên nói. Trong
ngực nó, hình bìa của cuốn “Thiên nhiên quyến rũ” phần hai vẫn còn in hằn lên
qua lớp áo thun mỏng kiểu lính. Mải chém gió, không biết là vô ý hay là nó cố
tình mà cả nửa chai tương ớt loại 900ml đã bị nó dốc vào trong bát. Tô phở
ngon lành bây giờ biến thành một thứ sên sệt đỏ và bốc lên mùi cay cay mũi.

Nhìn cái động tác “Dốc tương ớt” của thằng Thi mà mấy đứa khác đều có cảm giác
phát sợ cả người, vẻ mặt không kiếm chế được mà có chút biến đổi. Để rồi cho
đến khi, thằng bé bê cái thành quả của mình lên húp ngon lành thì đứa nào cũng
bất giác nuốt nước bọt một cách vô cùng khó khăn, đồ ăn sáng trong tay cũng
giảm đi chút hương vị ngon lành.

Ăn sáng.

Ừ. Như một thứ thông lệ, hầu hết mọi bữa ăn tụi nó đều tập trung đông đủ lại
với nhau và ngồi cùng một mâm lớn, để “Thắt chặt tình anh em”- như hai thằng
đã nói. Thực ra thì hai thằng còn đòi “Tắm chung một bồn lớn” nữa cơ nhưng
buồn một cái là chẳng ai tán thành cả nên lại thôi.

Bình thường, đến ngày thứ hai là đã bắt đầu chương trình luyện tập – như một
cuộc hành xác không hồi kết – mà hai thằng Minh, Thi trực tiếp chỉ đạo và giám
sát. Thế nhưng, hôm qua đã có quá nhiều chuyện xảy ra. Ngay đến cả việc tổng
kết chiến quả sau mỗi bản đồ bọn nó còn chưa kịp làm chứ đừng nói gì đến những
việc khác. Vậy nên, sau không đến chục giây suy xét, hai thằng đã lập tức
thống nhất mà đưa ra quyết định lùi chương trình luyện tập lại một ngày. Hôm
nay cứ nghỉ ngơi chơi bời cho thoải mái đi, hôm sau thực hiện chương trình
“Luyện tập bù” là được.

Lúc thông báo quyết định, mấy đứa khác đã thấy cái vẻ nham hiểm thoáng qua
trên nét mặt hai thằng cùng với đó là chút cảm giác bất an khó nói. Thế nhưng,
cảm giác chẳng có chút căn cứ và tình hình hiện tại thì thực lòng là chẳng thể
nào khác được.

Bữa sáng vẫn tiếp tục và trong thời gian đó, bọn nó tranh thủ kiểm tra lại
thông tin Luân Hồi Giả của mình.

Làm anh thì phải gương mẫu, thằng Thi gọi bảng thông tin cá nhân của mình ra
rồi lập tức mở quyền hạn chia sẻ cho toàn bộ tiểu đội một cách không do dự.
Tấm bảng thông tin bán trong suốt và những hình ảnh, kí tự hơi phát sáng hiện
ra trước mặt nó, thu hút sự chú ý của tất cả mọi người.

Luân hồi giả: Nguyễn Hữu Thi

Số hiệu: 01303

Huyết thống: Akuma [Tỉ lệ 20%]

[Level 1]

Chỉ số cơ bản:

Thể lực: 481 + 10 (Thưởng hoàn thành NVC) + 35 (Tự gia tăng)

Linh hoạt: 195 + 14 (Tự gia tăng)

Tinh thần lực: 82 + 2 (Tự gia tăng)

Sinh mệnh lực: 259 + 31 (Tự gia tăng)

Trí lực: 105 + 0

Miễn dịch lực 193 + 20 (Thưởng hoàn thành NVC) + 29 (Tự gia tăng)

Thể chất đặc biệt:

{1} Kháng thể R [Phần thưởng hoàn thành nhiệm vụ Left 4 Dead cấp GG]: Miễn
dịch 80% với các loại virus sinh hóa

{2} Thể chất Phệ hồn cấp 1 [Quà tân thủ] [Có thể thăng cấp]

- Mô tả: Khi tiêu diệt một sinh mạng sống sẽ cắn nuốt linh hồn của sinh mạng
đó, tiêu hóa linh hồn bị cắn nuốt chuyển 3% năng lượng linh hồn thành hồn lực,
giá trị linh hồn tối đa có thể dung nạp: 17 [Nhân loại trung bình có điểm tinh
thần lực 100 cho giá trị linh hồn là 1], tốc độ tiêu hóa 80 giây trên 1 giá
trị linh hồn [1 giá trị linh hồn tiêu hóa mất 80 giây]

{3} Thể chất Level Up [Thể chất chủng tộc Akuma] [Có thể thăng cấp bằng cách
tối ưu hóa huyết thống]

- Mô tả: Hấp thụ đủ linh hồn sẽ tiến hành Tiến Hóa. Sau khi level up, mọi chỉ
số cơ bản đều tăng mạnh tùy theo hình thái tiến hóa. Thức tỉnh năng lực đặc
biệt phù hợp tuyệt đối với hình thái tiến hóa.

Giải khóa gen mức độ 1: Thành công kích hoạt 31% não vực.

Kỹ năng:

{1} Khả năng ngôn ngữ [Kỹ năng hỗ trợ luân hồi giả]

Đánh giá: Cấp H

Trạng thái: Nội tại

{2} Máu độc [Kỹ năng chủng tộc] [Kỹ năng không thể thăng cấp]

Đánh giá: Cấp H

Trạng thái: Nội tại

{3} Soul Gun (Súng linh hồn) [Kỹ năng không thể thăng cấp].

Đánh giá: Cấp F

Trạng thái: Chủ động [Kích hoạt]

{4} Bạo kích - Sát thương chí mạng [level 2] [Kỹ năng có thể thăng cấp]

Đánh giá: Cấp HH

Trạng thái: Nội tại [Xác suất]

Mô tả: Xác suất 21% khi tấn công đạt được 2 lần thương tổn.

{5} Lam Sơn pháo [Kỹ năng đạt được trong nhiệm vụ cấp Devil] [Kỹ năng không
thể thăng cấp]

Đánh giá: [Kỹ năng đạt được trong hệ thống nhiệm vụ đặc biệt] không thể đánh
giá

Trạng thái: Chủ động [Kích hoạt]

Bản đồ đã thông qua: - Left 4 Dead

- Attack on Titan

- D.Gray - Man

Điểm tích lũy:

- Số điểm đã có: 105 điểm tích lũy

- Đạt được trong bản đồ D.Gray - Man:

_Thưởng cố định khi thông qua bản đồ: 500 điểm tích lũy.

_ Hoàn thành nhiệm vụ ẩn: Hi vọng kéo dài.

- Thành công cứu mạng Guzol. Thưởng 1500 điểm tích lũy và một huy chương vận
mệnh cấp 2 sao

- Thành công giải cứu Lala. Thưởng 2000 điểm tích lũy và một huy chương vận
mệnh cấp 3 sao

_ Thực hiện nhiệm vụ đường nhánh: Thánh chiến (Tham gia vào chiến tranh tín
ngưỡng):

Tiêu diệt 3 con Akuma level 1. Thưởng 600 điểm tích lũy.

1 con Akuma level 2. Thưởng 1000 điểm tích lũy và 1 huy chương cấp 4 sao.

- Tổng điểm hiện có: 5705 điểm tích lũy và 1 huy chương vận mệnh cấp 2 sao, 1
huy chương cấp 3 sao, 1 huy chương cấp 4 sao.

Theo sự mạnh lên của thằng Thi, cái bảng thông tin cũng càng ngày càng dài.
Một đống số liệu đột ngột đập vào mắt, đối với người bình thường thì trong
thời gian ngắn chẳng thể nào tiêu thụ được hết.

Không tính thằng “Con nhà người ta” như Văn và trực tiếp bỏ qua Lala vì không
biết chữ. Cô bé Linh tân thủ thì cố gắng căng mắt ra mà đọc từng chữ một, chỉ
sợ bỏ sót điều gì.

Khác với tân thủ, mấy đứa cựu binh chỉ nhìn lướt qua phần chỉ số cơ bản rồi
lập tức hướng đến phía cuối của bảng thống kê, nơi có thông tin về điểm
thưởng.

Đối với những kẻ sinh tồn trong “Kho Dữ Liệu” này, có thể nói, điểm tích lũy
chính là tất cả. Nó là sinh mạng của bạn, là sức mạnh tuyệt đối, là vũ khí tối
cao, là hi vọng và là cả tương lai. Thậm chí, khi có đủ, bạn còn có thể tìm
được cả sự tha thứ và sự an ủi tâm linh.

“5705 điểm tích lũy”, không ít chút nào khi nó là chiến quả của một thằng tàn
phế từ giữa trừng nhiệm vụ. Đối với đẳng cấp của bọn nó bây giờ, hơn năm ngàn
điểm đổi được rất nhiều thứ hay ho.

Chẳng hoán đổi, cũng không cường hóa gì ngay, Thi nhìn về phía bọn bạn mà vênh
mặt lên nói:

- Thế nào mấy đứa? Cũng không tệ đối với một thằng ngồi trên xe lăn như anh
đấy chứ? – Thi đang đợi để hưởng thụ những ánh mắt ngưỡng mộ, thế nhưng:

- Thằng tàn phế, có thế mà cũng khoe… - Vẫn còn căm cái vụ bị chiếm nhà vệ
sinh hồi sớm, Minh quyết tâm không để cho thằng bạn được đắc ý chút nào – Nhìn
bố mầy đây này…

Vừa nói, Minh vừa thực hiện một động tác gạt tay. Và theo cái gạt tay đầy
phong cách đó, bảng thông tin nhân vật của nó cũng hiện ra.

Luân hồi giả: Đỗ Văn Minh

Số hiệu: 01305

Huyết thống: Phệ Thiên Linh [Tỉ lệ 17%]

Chỉ số cơ bản:

Thể lực: 407 + 10 (Thưởng hoàn thành NVC) + 21 (Tự gia tăng)

Linh hoạt: 203 + 16 (Tự gia tăng)

Tinh thần lực: 72 + 2 (Tự gia tăng)

Sinh mệnh lực: 350 + 25 (Tự gia tăng)

Trí lực: 103 + 0

Miễn dịch lực: 149 + 20 (Thưởng hoàn thành NVC) +15 (Tự gia tăng)

Thể chất đặc biệt:

{1} Kháng thể R [Phần thưởng hoàn thành nhiệm vụ Left 4 Dead cấp GG]: Miễn
dịch 80% với các loại virus sinh hóa

{2} Thể chất côn trùng - Lột Xác [Thể chất huyết thống loại côn trùng] [Tùy
thuộc vào độ thuần huyết thống và chủng loài côn trùng cụ thể]

- Mô tả: Trưởng thành theo sự tăng trưởng của sức mạnh. Khi sức mạnh đạt đến
một trình độ nhất định sẽ tiến hành lột xác, biến đổi thành hình thái sinh
mạng cao hơn.

{3} Thể chất huyết thống - Ăn Thịt [Thể chất chủng tộc Phệ Thiên Linh] [Có thể
thăng cấp bằng cách tối ưu hóa huyết thống]

- Mô tả: Ăn thịt các sinh vật khác để gia tăng sức mạnh. Có xác suất đạt được
kỹ năng và đặc điểm sinh mạng của sinh vật bị mình ăn thịt. Đẳng cấp và sức
mạnh của sinh vật bị ăn thịt càng cao, tỉ lệ đạt được kỹ năng và đặc điểm sinh
mạng càng cao.

Giải khóa gen mức độ 1: Thành công kích hoạt 34% não vực.

Kỹ năng:

{1} Khả năng ngôn ngữ [Kỹ năng hỗ trợ luân hồi giả]

Đánh giá: Cấp H

Trạng thái: Nội tại

{2} Phệ huyết level 1 [Quà tân thủ] [Kỹ năng có thể thăng cấp]

Đánh giá: [Quà tân thủ] không thể đánh giá

Trạng thái: Nội tại

{3} Bất tử chiến văn [Kỹ năng không thể thăng cấp] [Đã biến dị lần thứ nhất]

Đánh giá: Cấp H

Trạng thái: Chủ động [Bật - Tắt]

{4} Viêm hỏa chiến văn [Kỹ năng không thể thăng cấp] [Đã biến dị lần thứ nhất]

Đánh giá: Cấp FF

Trạng thái: Chủ động [Bật - Tắt]

{5} Minh hỏa chiến văn [Kỹ năng không thể thăng cấp]

Đánh giá: Cấp H

Trạng thái: Chủ động [Bật - Tắt]

{6} Liên kích [Level 1] [Kỹ năng có thể thăng cấp]

Đánh giá: Cấp H

Trạng thái: Auto [Tự động kích hoạt]

{7} Hook King [Kỹ năng đạt được trong nhiệm vụ cấp Devil] [Kỹ năng không thể
thăng cấp]

Đánh giá: [Kỹ năng đạt được trong hệ thống nhiệm vụ đặc biệt] Không thể đánh
giá

Trạng thái: Chủ động [Kích hoạt]

Bản đồ đã thông qua: - Left 4 Dead

- Attack on Titan

- D.Gray - Man

Điểm tích lũy:

- Số điểm đã có: 112 điểm tích lũy và 1 huy chương vận mệnh cấp 2 sao

- Đạt được trong bản đồ D.Gray - Man:

_Thưởng cố định khi thông qua bản đồ: 500 điểm tích lũy.

_ Hoàn thành nhiệm vụ ẩn: Hi vọng kéo dài.

- Thành công cứu mạng Guzol. Thưởng 1500 điểm tích lũy và một huy chương vận
mệnh cấp 2 sao

- Thành công giải cứu Lala. Thưởng 2000 điểm tích lũy và một huy chương vận
mệnh cấp 3 sao

_ Thực hiện nhiệm vụ đường nhánh: Thánh chiến (Tham gia vào chiến tranh tín
ngưỡng):

Tiêu diệt 9 con Akuma level 1. Thưởng 1800 điểm tích lũy.

1 con Akuma level 2. Thưởng 1000 điểm tích lũy và 1 huy chương cấp 4 sao.

- Tổng điểm hiện có: 6412 điểm tích lũy và 1 huy chương vận mệnh cấp 5 sao

Dường như chẳng thèm để ý vì nó có thể dám chắc là sẽ hơn đứt thằng bạn tàn
phế của mình rồi. Mở quyền hạn chia sẻ thông tin xong, nó điềm nhiên cúi
xuống, xúc một thìa lớn kem lạnh lên bỏ vào mồm. Nó ăn sáng bằng kem. “Chất
đường bổ sung năng lượng và vị mát lạnh làm tỉnh táo con người” nó đã nói thế
khi chọn món.

Trố mắt ra nhìn thằng bạn và dòng cuối cùng trong bảng thông tin của nó một
lúc, Thi không nhịn được mà phọt cười:

- Khặc khặc khặc khặc…! Bố tưởng mầy thế nào, hóa ra cũng chỉ thế thôi con đĩ
ự!

Cứ nghĩ là sẽ có thể nhìn thấy ánh mắt ghen tị của thằng bạn, không ngờ nó lại
còn dám mở miệng ra cười mình, Minh chột dạ, cúi xuống ngó lại bảng thông tin
của mình.

“Lạ! Có cái đếch gì đâu mà nó cũng cười được vậy” thầm thắc mắc trong đầu,
Minh trợn mắt lên quát lại thằng bạn đểu:

- Con đĩ! Cười cái lọ! Mày khinh bố đấy à…?

- Lại còn không? – Tạm ngừng tràng cười, Thi cũng trợn mắt lên đáp lại – Mầy
thử nhìn lại điểm của mầy với điểm của bố xem…

- Thì sao? Bố cao hơn mày cả nghìn điểm mà…?

- Thì đấy. Dùng cái não côn trùng của mầy thử nghĩ mà xem, một thằng afk từ
giữa game như tau với một thằng farm từ đầu đến cuối mà tổng kết lại chỉ hơn
nhau có nghìn điểm… - Thi ngừng lại một chút để cho thằng bạn của mình kịp
hiểu, rồi đến khi nhìn thấy cái vẻ hơi giật mình, nó mới tiếp tục nói – Mầy
ngộ ra chưa con đĩ? Cái này người ta gọi là sự khác biệt về mặt đẳng cấp đấy.

Trong khi nói nó nhoài người về phía thằng Minh, mặt vênh lên, mắt híp lại và
cánh tay thì vươn ra vỗ vào vai bạn. Nhìn thì có vẻ vô cùng thân thiết, như là
an ủi, như là động viên, thế nhưng, vẻ mặt với nụ cười nham nhở của nó khiến
cho cái hành động đẹp này mang một hàm nghĩa khác.

Để mặc cho thằn bạn đểu vỗ vai, Minh cúi đầu, vẻ mặt bất lực, yếu ớt mở miệng
biện minh:

- Đấy là bố phải đánh nhau với bọn Thầy Trừ Tà. Cái nhiệm vụ cao cả là cân
team chứ nếu không là farm được đầy điểm rồi…

- Thế mầy tưởng là mỗi mình mầy đánh với Thầy Trừ Tà chắc. Đến tau tàn phế
rồi còn dư sức cân một đứa đây nầy. Mẹ kiếp! Lúc đấy phê vãi ra con đĩ ự…

Hai thằng còn tiếp tục đôi co nhưng đã thành thói quen, những đứa còn lại
không thèm để ý đến chúng nữa. Ít nhất là không thèm để ý đến câu chuyện đã
lạc đề đến tận đẩu tận đâu của bọn này.

Sau hai thằng, những đứa khác cũng lần lượt mở ra quyền hạn chia sẻ thông tin
cá nhân của mình. Trong thoáng chốc, giữa trung tâm Đại Sảnh tràn ngập sắc
thái lung linh của những kí tự vô vàn màu sắc hiện lên trên không khí.

Ung hộ nhóm viết để chương ra nhanh hơn: http://unghotoi.com/1473751754Rwo83

Cầu khen thưởng, cầu viện trợ…

Không mong phát tài, chỉ mong đủ trả tiền phòng, đủ mua được cơm ăn.

----- KDL ---------

"Bạn bè như cái bẹn bà"

(Một người đàn ông sống hơn 20 năm vẫn bảo toàn trinh tiết cho biết)

...

Truyện được thực hiện bởi nhóm viết: Hoa Bão

Viết chính: Lan Thi

Phụ tá : Th.a Woa

Sói lạc lối

Cộng tác viên: Mộc Chi

Sao Na

................


Kho Dữ Liệu - Chương #102