Người đăng: tantai1107@
Chương 8 : Chiến Dịch Đầu Tiên
Buổi chiều tối ngày hôm sau, Ở phòng tập thể dục giờ đây được sắp xếp để trở
thành sân khấu do Tổ chức SSS(chiến tuyến sau cái chết) dựng lên.
Khi đã đạt đến số người nhất định thì buổi biểu diễn bắt đầu,rèm của sân khấu
từ từ kéo lên, ở sân khấu nhóm nhạc của SSS bắt đầu chơi nhạc và cô nữ sinh ở
chính giữa đang cầm Guitar điện đang đàn hết mình chính là nhóm trưởng, cô
gái đó có mái tóc màu hồng đỏ,mái tóc ở 2 vầng thái dương dài hơn ở phần còn
lại và phần sau tóc dài qua cổ, cô gái đó chính là Iwasawa. Iwasawa nhìn xuống
khán giả mỉm cười nói
“ Bắt đầu chiến dịch”
Trong lúc đó thì các thành viên trong tổ chức SSS đã tiếp cận đến phòng của [[
Thiên Sứ ]], thì ra phòng của [[ Thiên Sứ ]] cũng như bao phòng ký túc xá
bình thường khác nên việc đột nhập phòng của [[ Thiên Sứ ]] cứ như là đột nhập
nhà dân vậy, khuôn mặt Tài co quắp, đúng là chính mình trải nghiệm khác với
lúc mình ở ngoài nhìn mọi người làm.
Ở hắn hồi trước, ở ngoài xem các thành viên SSS đột nhập vào phòng Thiên Sứ
nhìn rất vui nhộn nhưng khi mình là một phần trong đó thì hắn lại có cảm giác
như một tên tội phạm vậy, trong lúc hắn suy nghĩ thì Hinata đã phá khóa thành
công ,cả đám đột nhập vào trong.
Trong phòng rất tối nhưng chẳng ai chịu mở đèn, cứ như là điệp viên chuyên
nghiệp, kiểm tra hẳn hoi mới tiến hành kế hoạch.
Tài vừa vào phòng thì liếc mắt nhìn Otonashi, hắn biết Otonashi mới đến đây
không ít lâu nên vẫn chưa hòa nhập hết các thành viên tổ chức SSS nên lúc đầu
cả đám bàn kế hoạch Otonashi cứ tưởng căn cứ Thiên Sứ là một nơi rất kỳ dị
nhưng khi bước vào căn cứ của [[ Thiên Sứ ]] thì khuôn mặt hắn nhất thời cứng
lại, rồi xoa xoa mắt, mở đèn lên, nhìn toàn bộ căn cứ của [[ Thiên Sứ ]] chỉ
là căn phòng như bao phòng khác thì hắn tức giận la lên.
“ CÁI GÌ MÀ CĂN CỨ CỦA THIÊN SỨ CHỨ, NHÌN KIỂU GÌ NÓ CŨNG LÀ MỘT CĂN PHÒNG
BÌNH THƯỜNG THÔI, CÁC NGƯỜI VỪA PHẢI THÔI CHỨ !” Otonashi nói
Từng người từng vẻ mặt nhìn Otonashi xem hắn như người lạ vậy rồi cả đám nhao
nhao nói
“ Ngươi làm cái gì vậy, tắt đèn mau, đây là ký túc xá nữ đây, bộ ngươi muốn
mọi người nhìn phát hiện” Một người trong nhóm đè Otonashi, người còn lại thì
tắt đèn
“Được rồi chúng ta bắt đầu chuyện chính thôi, Takeyama” Yuri bật máy tính ở
trong phòng lên, quay lại nói
Takeyama tiến tới nhìn lẩm bẩm :” Mật khẩu à…”
“ Lần trước tới đây vì không ai giải mã được nên đành rút lui” Yuri nói
“ Hiểu rồi, vậy là đến lúc đấng cứu thế sử dụng khả năng của mình rồi”
Takeyama vừa nói xong thì đã lôi cái laptop mini lên bắt đầu mở khóa.
Còn về Otonashi thì quyết liệt phản đối về xâm phạm quyền cá nhân này thì bị
chú cầm rìu kích noda đưa rìu vào mặt ý bảo im lặng.
Trong lúc Takeyama đang mở khoa thì ở bên Iwasawa đã chơi nhạc được một lúc
rồi nhưng ở dưới khán đài chỉ có lác đác vài người . Iwasawa thấy tình cảnh
như thế khuôn mặt cũng giật giật vài cái
“ mọi chuyện đều đúng như Tài nói, không được mình phải kéo thêm nhiều người
nữa” Iwasawa nghĩ thầm
Kết thúc bài hát, cô gãy đàn để chuẩn bị bài hát mới, bài hát này là bài hát
cô mới sáng tác nên định là để dành cho lúc cuối nhưng vì số lượng người quá
ít mà thời gian cạn kiệt nên cô phải sử dụng bài hát mới này ngay lúc này.
Các thành viên trong nhóm nhạc thấy cô gãy đàn chuẩn bị bài hát mới này ai nấy
cũng ngạc nhiên
“ như vậy có nhanh quá không, biểu diễn chỉ vừa mới bắt đầu mà” mọi người
trong nhóm đều cùng suy nghĩ như thế nhưng vì Iwasawa là nhóm trưởng nên đành
phải làm theo.
Khi cả nhóm chơi bài hát này thì số lượng người đột ngột tăng lên, tốc độ ngay
cả mắt thường cũng thấy được đến buổi diễn Iwasawa khiến ở dưới sân khấu tràn
ngập người, đang hò hét theo âm nhạc. số lượng càng ngày càng tăng lên đã
khiến cho giáo viên trong trường không thể không can ngăn buổi diễn này, các
fan cuồng của nhóm nhạc bắt đầu chửi bới vì đã ngăn buổi diễn này tiếp tục
“ Âm nhạc là cuộc sống của chúng tôi”
“CHẾT TIỆT, HÃY THẢ HỌ RA NGAY, HÃY ĐỂ HỌ HÁT TIẾP ĐI” Các học sinh la hét
“Những lần trước thầy đã mắt nhắm mắt mở cho qua rồi, đừng có được nước lấn
tới” Giáo viên quát
“ Chúng tôi sẽ tịch thu các dụng cụ này”một ông giáo viên vừa nói vừa đi đến
cây đàn yêu thích của Iwasawa
Tâm trạng Iwasawa lúc này rất rồi loạn,tại vì Tài nói với Iwasawa là khi cô
hát bài này thì sẽ có rất nhiều người đến, lúc đó [[ Thiên Sứ ]] sẽ xuất hiện
và chiến dịch đột nhập căn cứ sẽ thành công mĩ mãn.
"Đúng là đã dụ được [[ Thiên Sứ ]] nhưng tại sao vẫn chưa có tín hiệu rút
lui,đến cả giáo viên nhúng tay vào vẫn chưa thấy dấu hiệu " Iwasawa cắn răng
nói, chưa kịp ứng biến ra sao thì giáo viên chộp cây Guitar yêu quí của khiến
cô điên tiết lên hét
“Thả bàn tay của ông ra khỏi nó” Cô vừa hét vừa đẩy một ông giáo viên đang giữ
cô chạy đến giựt cây đàn, dựa vào vách tường bắt đầu hát, bài hát này là bài
mà cô đã nêu ra lúc bàn bạc chiến dịch nhưng đã bị Yuri từ chối, đơn giản vì
nó không đủ gây sức hút
Một người trong nhóm cô thấy cảnh này giãy giụa khỏi tay giáo viên chạy đến
phòng phát thanh bật loa hết mức để toàn trường đều nghe được cô hát.
Về phần nhóm kia thì cũng đã phá mật khẩu thành công rồi nhưng vì để sao chép
đống dữ liệu cần phải mất 1 tiếng đồng hồ nên Yuri nói chỉ xem những tài liệu
quan trọng thôi.
Đã xem được một lúc nhưng những dữ liệu toàn là thông tin của từng học sinh ở
từng khối trong đó có NPC và “Người”, xem hết định chuyển qua dữ liệu khác thì
Yuri nghe được tin nhóm nhạc đã bị bắt giữ nên định kêu cả nhóm rút lui, đúng
lúc đó thì nghe từ loa phát thanh bài hát của Iwasawa. Yuri liền nhanh nhẹn
nói
“Takeyama-kun” Yuri nói
“được rồi, tôi đang làm đây” Takeyama vừa nói vừa gõ và đã nhấn mở được dữ
liệu mới
Còn về Tài thì hắn lúc này thở phào nhẹ nhõm, hắn kể Iwasawa là nữa thật nữa
giả, một phần là nếu kể cho Iwasawa nghe hết mọi chuyện thì sự việc chắc chắn
sẽ không diễn ra như bây giờ, ngoài ra hắn biết cây đàn rất quan trọng với cô,
nhât định Iwasawa sẽ không cho ai đụng vào cây đàn của mình.
Lúc đầu Tài nghĩ kế hoạch này sẽ có một chút khó khăn nhưng giờ thì mọi chuyện
có vẻ êm xui khiến hắn thở dài rồi nhìn Takeyama với Yuri xem dữ liệu của [[
Thiên Sứ ]] rồi cười
“ bắt đầu bước cuối cùng thôi nhỉ” Tài nghĩ thầm.
Bỗng nhiên trong đầu Tài có *Ting Ting vài tiếng. Tài vội vàng xem thì đồng tử
co rút lại
“ Tự động mở khóa kỹ năng tiềm ẩn [[ Bản Nhạc Của Iwasawa ]] ” Tài lẩm nhẩm
nói
Không thể tin Tài vừa kết nối với Iwasawa không lâu lại mở khóa được kỹ năng
ẩn của Iwasawa rồi, điều đó làm Tài không thể không kinh ngạc sao được, Tài
không vội xem ngay mà để đó nói
“để kết thúc chiến dịch phải hảo hảo xem mới được a” Tài nói
Trong khi Tài và cả nhóm đang xem dữ liệu thì bên ngoài vẫn đang vang vọng
tiếng hát của Iwasawa. Bài hát của Iwasawa lúc này không phải những bản nhạc
rock dữ dội, sôi động khiến mọi người phải hò hét theo điệu nhạc mà là một bài
Ballad nhẹ nhàng trầm lắng làm cho cả sân khấu kể cả giáo viên lẫn học sinh
phải im lặng lắng nghe bản nhạc này, Cả khán đài như bị cuốn hút vào điệu nhạc
của cô vậy.
Iwasawa đàn, dường như quên hết mọi thứ xung quanh, cô cảm giác như tâm hồn
của mình hòa vào cây đàn rồi từ cây đàn phát ra những giai điệu làm cho mọi
người xung quanh như được tiếp thêm sức mạnh.
“ Mình sẽ cứu ai đó… bằng thứ đã cứu chính mình “ Cô nghĩ
Kết thúc bài hát, cô nhắm mắt lại, cảm giác sống hết mình vì niềm đam mê khiến
cô không có gì nối tiếc cả.
Nhóm SSS đã xem và sao chép dữ liệu và bắt đầu rời khỏi phòng của [[ Thiên Sứ
]], cả đám chào tạm biệt rồi đường ai về ký túc xá nấy, ngày mai thì về trụ
sở chính họp.
Đi ra khỏi phòng [[ Thiên Sứ ]] Cậu chạy thật nhanh đến chỗ không ai nhận thấy
cậu rồi triệu hồi thanh [[ Kiếm Khóa ]], lần này triệu hồi không giống như
lúc đầu là có cột sáng bắn lên trời mà chỉ là những điểm sáng hình thành cây
[[ Kiếm Khóa ]] mà thôi. Cầm thanh [[ Kiếm Khóa ]] quay mấy vòng, cậu đợi khi
Iwasawa hát xong bài hát thì cậu nhanh tay cầm thanh kiếm đưa về phía khoảng
trống, Ở khoảng trống xuất hiện vòng trong sáng lớn khoảng 1m, độ dài khoảng
2m rồi biến mất để ở đó là Iwasawa đang nằm bất tỉnh còn về phía sân khấu lúc
này thì Iwasawa đã biến mất để lại đó cây đàn của cô.
Tài tiến tới Iwasawa sau đó trùm cô bằng tấm vãi đã chuẩn bị từ trước rồi nói
“ phải giấu cậu ấy nhanh thôi” Tài nói xong rồi cậu đưa Iwasawa về phòng nhanh
nhất có thể
Về đến phòng cậu đặt Iwasawa xuống giường, nhìn đôi mắt đã đỏ từ lúc nào mà
lòng cậu thắt lại
“Xin lỗi vì đã để cậu vào tình trạng như vậy nhưng tôi có thể cam đoan rằng,
từ nay về sau tôi sẽ không làm cậu như vậy nữa” Tài âm thầm thề với chính mình
rồi trải đệm ra ngủ, giường thì để cho Iwasawa nằm.
Sáng hôm sau, hắn lờ mờ tỉnh dậy nhìn cái đồng hồ rồi hoảng hốt
“Ấy chết, phải đến trụ sở chính ngay” Tài đứng dậy, mặc đồ vào, tuy nói giờ
hắn đã là tu luyện giả rồi nhưng thói quen đi ngủ của hắn không cho phép hắn
tu luyện liên tục được,cần một thời gian để quen dần. Hắn lấy tờ giấy viết vài
dòng giải thích kèm với kêu Iwasawa phải ở lại phòng mình không được đi ra
ngoài, xong những việc đó hắn mới đi ra khỏi cửa.
Vừa ra khỏi cửa Tài lấy thanh [[ Kiếm Khóa ]] nhìn một lát rồi ý niệm một cái,
trên thanh kiếm xuất hiện những điểm sáng bao vậy toàn bộ rồi tản ra biến mất,
kể từ giờ hắn có thể lấy ra lấy vào thanh [[ Kiếm Khóa ]] tùy thích mà không
làm người khác chú ý nữa rồi.
“Được rồi, đi nào” Tài đi ra khỏi phòng, thẳng tiến đến trụ sở chính.
Ở trụ sở chính, Không khí im lặng đến đáng sợ, chẳng ai dám mở miệng nói
chuyện, Tài vừa vào phòng đã cảm nhận được bầu khí khiến đổ mồi hôi lưng. Yuri
nhắm mắt từ nãy đến giờ khi thấy Tài vào thì mở miệng
“ Cậu đến rồi à vậy chúng ta vào chủ đề chính thôi” Yuri nói
“Vậy những dữ liệu chúng ta thu thập thế nào, Yuri” Hinata nói
“ theo dữ liệu chúng ta thì những kỹ năng của [[ Thiên Sứ ]] là do chính ả tự
tạo nên và cái cách mà ả tạo ra y hệt cách chúng ta tạo vũ khí” Yuri nói ý
chính
“ Thế nghĩa là sao” Một người trong nhóm lên tiếng
“Tôi vẫn chưa có câu trả lời, hiện tại thì chưa có” Yuri nói
“vậy là sao? Đừng trả lời lạnh lung như vậy chứ, Yuripee
Yuri nhìn ra ngoài cửa sổ không biết nghĩ đến chuyện gì.Đột ngột trong nhóm
hỏi
“ Vậy còn một vấn đề nữa, Iwasawa rốt cục đã đi đâu?” thanh niên hay chỉnh
kính Takamastu lên tiếng nói
Rất nhiều tiếng xôn xao giữa cuộc biến mất của Iwasawa, một số thì bảo một số
thì phản đối, Yuri nói ra một khiến ai cũng sững sờ
“ Không có ai cả, Chính cô ấy chấp nhận điều đó”Yuri nói ra câu này cả căn
phòng im lặng chỉ riêng Tài quay mặt chỗ khác cố rắng không nhịn được cười,
cái cảm giác mà mà mình biết mọi chuyện mà gặp một người nói không đúng mà làm
vẻ mặt như đã trải qua rất nhiều chuyện nhìn rất là tức cười.
Đúng là Yuri phán đoán cũng không sai nhưng đó là trước kia nhưng giờ có hắn ở
đây rồi mọi người sẽ không bao giờ biến mất . Có lẽ điều này rất ích kỷ nhưng
hắn không quan tâm, hắn không muốn cảnh tượng đó xảy ra một lần nữa. Nhất là
khi hắn là một phần trong đó. Hắn nắm chặt nắm đấm tự nhủ
“ Nhất định không được để điều đó xảy ra “ Hắn nghĩ
Sau khi thảo luận xong các vấn đề, cả nhóm giải tán sớm để thư giãn.
Tài vội vàng chạy thẳng đến phòng vì hắn lo là Iwasawa sẽ không thấy mảnh giấy
của hắn mà vội vàng chạy ra ngoài, như thế sẽ rất là phiền phức. Đến cửa
phòng, hắn hít một hơi thật sâu rồi mở cửa
Cũng may là Iwasawa cũng vừa mới thức dậy, đang ngắm nhìn lên bầu trời xa xăm
kia. Khi thấy ai đó mở cửa cô liền quay đầu lại xem thì thấy Tài, cô mỉm cười
nhẹ nhàng nói
“ Mừng cậu đã về“
P/s : Cám ơn đã đọc :x