Ý Nghĩa Của Luyện Dược Sư Của Tiểu Y Tiên.


Người đăng: VoDanhTieuBoi

Hai tháng lặng lẽ trôi qua, tôi trở thành một tiểu nhị nhỏ bé trong dược điếm
của Tiểu Y Tiên. Nhờ thân phận của Tiểu Y Tiên nên tôi ít khi bị bắt nạt nhưng
quá trình luyện tâm của tôi tăng tiến rất nhanh, tất cả đều nhờ Tiểu Y Tiên vì
tính cách nhân hậu của nàng. Tôi chỉ tiếc một điều là Tiểu Y Tiên lại sinh ra
ở thế giới kẻ mạnh làm vua thế này phải chăng cô nàng sinh ra ở thế giới cũ
của tôi chắc có lẽ là một vị bác sĩ có tiếng với khả năng học hỏi và tấm lòng
không vết nhơ.

-“Này Hỏa, lại mơ màng gì vậy?”-(Hỏa là tên tôi nói với Tiểu Y Tiên)-Tiếng của Tiểu Y Tiên vang lên sau lưng tôi, khi thấy tôi nhìn xa xăm nơi cuối chân trời.

-“Tiểu thư muốn trở thành luyện dược sư?”-Tôi lên tiếng hỏi mà không quay lại nhìn.

-“Ước mơ của bao nhiêu Y sư chứ đâu phải của mình ta.”-Tiểu Y Tiên bước lên đứng song song với tôi, với kiến thức uyên bác và già dặn của mình tôi đã lấy được lòng tin của cô nàng và một chuyện nữa là tôi yếu hơn nên cô nàng cũng không thận trọng với tôi.

-“Tiểu thư muốn thành luyện dược sư để làm gì?”

-“Nếu trở thành luyện dược sư chẳng phải có thể luyện được nhiều thứ đan dược chữa thương hơn sao, không phải bó chân bó tay khi gặp những ca mà chỉ chế thuốc có thể chữa. Luyện dược sư nếu không luyện chế đan dược giúp ích cho chúng sinh thì theo ta thấy họ chẳng xứng đáng để mọi người kính trọng. Nếu có thể trở thành Luyện dược sư ta sẽ tập trung mà nghiên cứu thứ đan dược giúp đỡ mọi người, chỉ tiếc là ta không có năng khiếu.”

-“Ta sắp phải đi xa.”

-“Ngươi tính đi đâu, Đấu Khí đã mất hết rồi đấy.”

-“Xin lỗi đã lừa dối tiểu thư bấy lâu nay.”-Tôi phóng xuất khí tức Đấu Hoàng ra (Cái này nhờ tạp kỹ mà Nguyệt truyền cho tôi, giúp bản thân phóng xuất ra khí tức của cường giả mạnh hơn hai cấp)-“Tất cả thương thế đều là giả, lúc đó ta chỉ muốn giả dạng yếu đuối để luyện tâm nhưng nhờ bản tính của tiểu thư khiến quá trình luyện tâm của ta nhanh hơn.”

-“Tiền bối không cần khách khí.”-Tiểu Y Tiên không vì tôi là Đấu Hoàng mà xu nịnh sợ hãi.

-“Theo ta ý nghĩa của luyện dược sư thì giống với suy nghĩ của tiểu thư…”

-“Tiền bối không cần gọi ta là tiểu thư đâu.”

-“Tiểu thư biết về độc thể của mình chứ?”-Tôi bỏ qua lời của Tiểu Y Tiên tiếp tục chậm rãi mà nói, với khí tức Đấu Hoàng tôi phát ra nên không sợ ai nghe lén.

-“Sao tiền bối biết.”

-“Giờ ta có thể giúp thiểu thư thành Luyện Dược sư nhưng độc thể sẽ biến mất lúc đó tiểu thư sẽ không được mạnh mẽ như trở thành Độc sư.”

-“Ta không muốn trở thành mạnh mẽ nhờ thứ Độc thể đó.”-Tiểu Y Tiên nắm chặt nắm đấm ánh mắt tràn đầy hy vọng nhìn tôi.

-“Được.”-Tôi dùng Đấu Khí bao phủ lấy Tiểu Y Tiên mà bay lên không-“Chỗ này không tiện để làm điều đó.”-Rồi nhắm thẳng hướng huyệt động tôi đào trong ma thú sơn mạch mà bay tới.



Tôi đưa Tiểu Y Tiên tới hang động nơi mà tôi gặp Nguyệt vì ở đây bên ngoài
không thể cảm nhận được khí tức ở bên trong. Địa Ngục đan hỏa tôi ngưng tụ
khác với tất cả các dị hỏa khác vì ngọn dị hỏa này giúp cả tạo, tẩy lễ cơ thể.

-“Chắc chắn sẽ rất đau đớn nhưng ta sẽ trợ giúp nên cứ yên tâm.”-Tôi ra hiệu Tiểu Y Tiên ngồi xếp bằng giữa động, rồi đưa Địa Ngục đan hỏa cho cô nàng-“Viên đan dược này cứ thế mà nuốt xuống luyện hóa thôi.”

-“Được.”-Không hề nghi ngờ tôi, Tiểu Y Tiên nhanh chóng nuốt xuống. Ngay khi nuốt xuống một ngọn lửa bùng lên từ trong cơ thể Tiểu Y Tiên rồi dần bao bọc cả cơ thể trong ngọn lửa đó mà thiêu đốt. Cô nàng chỉ cắn chặt răng mà không phát lên tiếng rên rỉ nào.

-“Ngươi làm gì vậy?”-Nguyệt hiện thân cạnh tôi lo lắng hỏi-“Nếu một người cứ thế nhận dị hỏa thì sẽ bị thiêu đốt thành tro ngươi không biết sao.”

-“Tỷ yên tâm. Nếu dị hỏa khác thì ta không dám nói nhưng là Địa Ngục hỏa thì xin lỗi chứ muốn trước mặt ta thiêu một người thành tro thì phải xem ta đã đồng ý không đã.”-Tôi đầy tự tin mà nói.

-“Cứ tập chung!”-Tôi vung tay đặt lên đỉnh đầu Tiểu Y Tiên, dù chưa hoàn toàn tiêu hóa Địa Ngục hỏa nhưng nếu chỉ giúp một người nuốt nó tẩy lễ cơ thể thì quá dễ dàng cho tôi. Tôi dẫn đường Địa Ngục hỏa bên trong Tiểu Y Tiên mà loại bỏ tạp chất và đặc biệt là độc thể.

Hàng giờ trôi qua, tôi cũng không biết chính xác là bao nhiêu giờ nữa, quá
trình tẩy lễ cuối cùng cũng thành công, giờ đây Tiểu Y Tiên phù hợp để trở
thành một luyện dược sư, nếu không có gì đặc biệt xảy ra thì trong tương lai
cô nàn sẽ vang danh trên đại lục này.

-“Cốp!”-Nguyệt đánh mạnh lên đầu tôi-“Ngươi nhìn thế là đủ chưa, lợi dụng con gái nhà lành ngất là mà cứ thế nhìn người ta khỏa thân.”-Nguyệt lấy đâu ra một tấm vải mà phủ lên người Tiểu Y Tiên, lúc này tôi mới nhận ra quần áo cô ta bị thiêu cháy cả rồi, lúc này cảm giác tiếc nuối bao chùm lấy đầu óc tôi. Tôi dám cá là Nguyệt cố ý nhắc để tôi tiếc rẻ khi mỹ nhân khỏa thân trước mặt mà không để ý (Tôi muốn khóc quá, tim ta đau quá man) Như đạt được mục đích cao cả Nguyệt nhìn tôi cười gian.

-“Hừ nam tử hán đại trượng phu không lời dụng lúc người ta gặp nạn.”-Tôi hừ một tiếng rồi phất tay áo mà lạnh lùng đi ra ngoài.

-“Ghê vậy luôn sao… Á ngọn gió lật tấm vải lên rồi.”

Tôi nghe thấy liền theo bản năng mà quay lại nhưng thấy vẻ mặt của Nguyệt tôi
liền biết mình bị lừa cmnr, nên đầy chính khí lẫm liệt nói-“Đắp cho cẩn thận,
không cô ta bị cảm đấy.”

-“Hừ đã thích lại còn ngại.”


Kẻ Phán Quyết Lưu Manh - Chương #13