Trở Nên Nổi Tiếng


Người đăng: HeiwaGaIchiban

Đổ mồ hôi ròng ròng là phản ứng bây giờ của Takuto khi thấy thứ trên màn hình
điện thoại của anh đội trưởng đội bóng đá. Hiện tại cả 3 người Takuto, Suzuno
và người đội trưởng năm 3 câu lạc bộ bóng đá đang ở khu rừng nơi cánh cửa sau
của trường.


  • Cái này không chỉ là phiền phức không cần thiết a, nó là khởi điểm cho một
    đống rắc rối cho cuộc sống học đường sau này rồi.

Takuto vuốt trán và bạn gái cậu Suzuno cũng mỉm cười khúc khích lên tiếng


  • Cậu thành người nổi tiếng rồi mà. Sướng nhé.

“Sướng cái gì a.” Nhẹ nhàng nhéo má bạn gái mình Takuto lên tiếng có chút bất
lực về sự việc hiện tại.

Lý do tại sao ư! Tại vì trận chiến hôm qua với Ei ở đền thờ đã trở thành một
cái clip nổi tiếng nhất trên mạng với gần 1 triệu lượt người xem chỉ trong
vòng vài tiếng đồng hồ. Và theo như lời của anh đội trưởng thì tình trạng của
Takuto quả là hơi bị rắc rối khi không chỉ có những học sinh thuộc các câu lạc
bộ võ thuật trong trường đang đứng chờ ở cổng trước để tìm cách đề nghị cậu
thay đổi và tham gia câu lạc bộ của họ nữa.

Và không chỉ có vậy, hiện tại trường còn đang có tiếp một số trường đại học
thể dục thể thao muốn gặp Takuto để khuyên cậu chuyển về trường họ để được
chuyển thẳng lên đại học thể dục thể thao nữa kìa.


  • Tuy chuyện em trở nên nổi tiếng khiến trường tự hào và chắc chắn ngân sách
    cho câu lạc bộ của chúng ta sẽ tăng cao nhưng anh nghĩ em sẽ không thích những
    thứ bất ngờ như vậy.

Takuto gật đầu cám ơn, quả thật nếu những chuyện này đột nhiên ập tới thì cậu
cũng sẽ có chút xử lý không tốt lắm, nên việc anh đội trưởng bắn tiếng quả
giúp cậu có thể chuẩn bị tinh thần được tốt hơn.


  • Quả là điều này nằm ngoài dự đoán của em nha!

“Hử! Em không biết điều này sẽ xảy ra khi đánh trận đấu đó sao?”

“Không phải là em không biết.” Takuto lắc đầu

“Nhưng em không nghĩ một bại tướng như em lại có thể thu hút được sự chú ý như
vậy a. Nếu họ muốn kiếm tài năng sao không liên hệ cô bé Ei đã thắng em chứ.”

“Cái đó thì anh cũng biết a. Nhưng sự thật một điều là em đã nổi tiếng không
kém kẻ bí ẩn đeo mặt nạ hai lần ra mặt vì câu lạc bộ kiếm đạo chút nào đâu.
Thậm chí là….”

Nói đến đây khuôn mặt anh có chút nghiêm lại nhìn vào Takuto như muốn dò xét
gì đó


  • Anh nghĩ có người sẽ nghi ngờ Takuto kun và kẻ bí ẩn đó là một à.

Suzuno đứng bên cạnh nói ra suy nghĩ của người đội trưởng.


  • Ha!!! Ha!!! Ha!!!! Nhạy bén thật đấy, bây giờ ngay cả câu lạc bộ báo chí
    cũng đã làm một bài phán đoán liệu Takuto và người đó có liên quan với nhau
    không đấy chứ và thật ngại là khi đọc nó chính anh cũng nghĩ nó rất có lý đấy
    chứ.

Người đội trưởng ngượng ngùng quẹt mũi nói ra câu đó và nghe được điều đó mồ
hôi trên trán Takuto chảy ra càng nhiều rồi. Tuy cậu chưa biết đắm chìm trong
sự nổi tiếng là thế nào nhưng cậu cũng hiểu được rất rõ một điều nổi tiếng
luôn đi kèm với những rắc rối, nếu có người ngưỡng mộ thì cũng có người ghen
tị và cũng sẽ có những kẻ có những hành động không cần thiết. Không phải
Takuto sợ rắc rối gì nhưng cậu càng không muốn ba năm cấp III của mình phải
dây vô mấy chuyện rắc rối nhảm nhí do quá nổi tiếng đem lại.

Cái trường này đang dần thành tâm điểm của mọi người rồi, một người bí ẩn đánh
hạ hết cao thủ kiếm đạo của các trường xung quanh, và giờ lại thêm một người
phô diễn một màn chiến đấu hết sức giật gân ở lễ hội. Ngước đầu lên bầu trời
bất lực một chút sau đó Takuto thở dài


  • Cám ơn anh đã báo cho em thông tin này, em sẽ nghĩ cách giải quyết nó.

Thấy vậy người đội trưởng gật đầu “Vậy anh đi trước, nếu cần cứ nghỉ ở câu lạc
bộ mấy ngày cũng được. Anh không tin người có thần kinh vận động mạnh như em
có thể lụt nghề chỉ vì nghỉ một thời gian đâu.”

Nói xong, người đội trưởng quay bước để lại hai người Takuto và Suzuno ở lại.


  • Được rồi! Xem ra lúc này cần phải dùng tới một chút thủ đoạn rồi.

Takuto nở nụ cười đồng thời cậu quàng vai cô bạn gái của mình rồi kéo lại gần


  • Takuto kun!!!!!!! Cậu

Bất ngờ vì hành động của cậu, cô gái có chút đỏ mặt nhưng không tỏ ra chống cự


  • Năng Lực Ảo Tưởng! Hiện Hữu Cùng Mờ Ảo Cảnh Giới

Takuto dứt lời, một cảm giác khó hiểu tựa như tan vào trong không khí khiến
Suzuno ngạc nhiên.


  • Đây là Cảnh Giới Năng Lực, mình vừa hạ sự tồn tại của chúng ta thấp xuống
    để cho những người khác khó nhận ra sự hiện hữu từ đó có thể qua được những
    người đang truy tìm kia.

Nghe giải thích của cậu Suzuno tròn mắt “Vậy nó như là tàng hình ư.”

“Cũng không hẳn, cậu có thể hiểu là người khác vẫn thấy chúng ta nhưng không
ai quan tâm đến chúng ta là ai cả, thậm chí nếu chúng ta hạ mức độ tồn tại
xuống thấp nhất thì ký ức của mọi người về chúng ta cũng chỉ là một sự mờ nhạt
không đáng kể.”

“Thật là một năng lực đáng kinh ngạc. Nhưng cậu có vẻ khá mệt khi sử dụng nó
nhỉ. Có sao không.”

Thấy được sự mệt mỏi trên khuôn mặt của Takuto, Suzuno có chút lo cho cậu.
Takuto phẩy tay

“không sao! Chẳng qua khi sử dụng năng lực để thao túng những khái niệm mờ ảo
quả là rất khó khăn nhưng bây giờ chúng ta đã có thể đi vào trường mà không sợ
gặp rắc rối rồi.”

Nói xong cậu và Suzuno cùng nhau bước vào trường, và quả thật bây giờ ở cổng
trước có rất nhiều đàn anh lớp trên chờ ở bên ngoài.

“Ủa mà này, Takuto kun! mình không hiểu cậu được anh đội trưởng cảnh báo do là
người trong cuộc nhưng thế tại sao Shouko chan cũng cảnh báo mình luôn vậy.”

“Ngốc a. Ở câu lạc bộ bóng chày nữ cùng bóng đá ai chẳng biết mình rất thân
với cậu, thế nên nếu họ tìm mình để đề nghị chẳng lẽ sẽ không có người nghĩ
tới tìm đến cậu để nhờ cậu khuyên mình hay sao.”

Takuto nói vậy khi nhấn nhẹ vào trán cô bé, và khi nghe thấy được điều này
Suzuno cũng hơi run lên, chắc chắn cô sẽ không thoải mái nếu cứ bị người này
đến người khác nhờ vả như vậy. Cô ngả vào lòng Takuto.

“Takuto kun! Mình cảm thấy lo lắng quá a.”

Thấy thái độ của bạn gái, Takuto hơi bất ngờ nhưng cậu nghĩ như vậy cũng tốt
dù gì hai người bây giờ cũng không ai chú ý nên thân thiết một chút cũng không
sao.

“Xem ra tạm thời nên chờ đến gần vào lớp rồi xuất hiện như vậy sẽ tạm thời
không bị quấy nhiễu. Nhưng còn giờ nghỉ mà nếu ai dám quấy rầy quá đáng thì…”

Nói đến đây mắt Takuto lóe ra chút hung quang, nếu những người đó lịch sự chịu
từ bỏ thì cậu còn nể mặt chứ nếu làm quá thì cậu không ngại cho họ đo ván.

“Uh!!! Đừng làm gì quá đà là được.”

Nói rồi Takuto tiếp tục bước vào khuôn viên trường, một đoàn người đông đúc
đang tụ tập trước bảng thông báo. Tấm bảng này được sử dụng để phổ biến các
thông báo các hoạt động của trường, hoặc để các câu lạc bộ tuyển thành viên và
các sự kiện khác. Bình thường sẽ không có quá nhiều học sinh tụ tập ở đây,
nhưng hôm nay chỗ này đông đến mức bất thường.


  • Cậu ở đây mình đến đó coi có chuyện gì.

Takuto nhẹ nhàng bước tới phía trước nhìn vào tấm bảng sau đó ngay lập tức cậu
bị một trận tê cả da đầu

“Đầm Rồng Hang Cọp, Ngọa Hổ Tàng Long.” Đó là cái tít của bài phóng sự chục
trang đang được dán trên bảng thông kia. Khi Takuto đọc nó, cậu không khỏi
toát mồ hôi lạnh vì sự phân tích vô cùng công phu kỹ càng của tác giả. Nó bắt
đầu sự kiện khiêu chiến quần hùng của người bí ẩn dạo trước. Và sau đó là sự
kiện đấu với Liên Minh sau này. Thậm chí ngay cả phong cách chiến đấu đều được
phân tích một cách mạch lạc rành rẽ như một nhà bình luận chuyên nghiệp chứ
không còn là một học sinh viết nữa. Sau đó là những sự kiện về lễ hội hè.

“Xem ra đây là lý do Shouko lập tức bắn tiếng cho Suzuno đây mà, tên con bé
chình ình nằm trên bảng kìa.”

Khi bài báo nhắc tới những sự kiện trong lễ hội thì tên của Shouko được xuất
hiện trước nhất, không thể không nói a, nếu trước đây Shouko mang hình tượng
một nữ du côn không ai dám gần ngoài đám Takuto thì sau khi đọc bài này cô trở
thành một nữ anh hùng mang lại tiếng tăm vang dội cho phái nữ luôn đó chứ.
Trong bài báo viết “Ngay cả một thanh niên lực lưỡng đầy cơ bắp cũng không thể
chịu nổi Ei trong 10 giây nhưng một cô gái như Shouko lại đủ sức cầm sự gần 20
giây, như vậy không phải quá tuyệt sao...” Sau đó là một tràng ca ngợi mà
Takuto biết chắc chắn là Shouko cũng sẽ tê cả da đầu nếu đọc được nó.

“Thiệt tình a! Cái câu lạc bộ báo chí này có chút hơi nhiệt tình quá rồi a,
những sự kiện xảy ra bên ngoài trường mà vẫn lôi ra viết bài được.”

“Hi! Hi!!!! Takuto kun không biết đó thôi! Chứ câu lạc bộ báo chí không những
hoạt động phổ cập tin tức trong trường mà còn có nhiệm vụ tạo dựng hình ảnh
nữa kìa, sắp tới lễ hội văn hóa rồi, bọn họ phải tranh thủ tối đa các sự kiện
nóng để nhận được viện phí chứ.”

Giọng Suzuno đằng sau vang lên và sau đó cô cũng ngó vào bái báo một chút sau
đó cau mày nói với giọng hơi bất mãn


  • Cái này có hơi thiên vị cho Shouko chan thì phải, về phần Takuto kun kết
    quả tuy hòa nhưng vẫn thắng bằng luật lệ thì lại không có nhiều ca ngợi mấy a.

“Cái đó cũng không thể trách được a, dù sao như cậu nói báo chí tuy ca ngợi
nhưng cũng phải mang tính khách quan, Shouko là con gái nên tuy thua nhưng với
thành tích như vậy là điều tự hào cho trường. Nhưng với mình là con trai tuy
thắng nhờ luật và hòa trận vật tay lại trở thành một sự việc không nổi trội
bằng. Con gái thắng con trai mới đáng chú ý đúng không ngược lại thì là một sự
mất mặt…… Nói tới chuyện đó, bây giờ mình có chút cảm thấy may mắn vì chiếc
bàn đã vỡ trước khi phân thắng bại a.”

“Takuto kun ….” Suzuno tròn mắt nhìn cậu.

“Nói ra cũng có vẻ kiêu căng nhưng mình sợ khi ấy nếu chiến tiếp mình sẽ
thắng, nhưng nếu xét đến tình trạng lúc đó thì nếu chiếc bàn đó không vỡ thì
Ei và mình sẽ tiếp tục chiến và nếu thật sự xảy ra chuyện đó thì chỉ e rằng cô
bé sẽ gặp nguy hiểm, con hổ bông trong tâm thức của cô bé, thứ luôn bảo vệ Ei
chắc chắn hỏng vì cố quá thành quá cố và kết cục của cô ấy sẽ chỉ là một con
búp bê không có ý thức chỉ biết tuân theo mệnh lệnh mà thôi. Thế nên mình mới
nói hiện tại mình cảm thấy hòa trận vật tay là may mắn của mình.”

Nghe Takuto nói Suzuno mới giật mình nhận ra tình huống khi đó nguy hiểm đến
mức nào, cậu ấy có nói cho cô về con hổ bông của Ei nhưng giờ cô mới nhận ra
sự nguy hiểm mà Ei phải luôn luôn đối mặt từng phút từng giây và cô càng cảm
thấy thương xót cho số phận cô bé này. Và thêm vào đó cô càng thêm tự hào về
bạn trai mình, người có thể không ngần ngại đắc tội với một thế lực lớn chỉ để
giúp Ei có thể thoát khỏi sự khống chế.

“Takuto kun! Cậu nói là nếu bọn kia sử dụng trận pháp copy sẽ không thể ảnh
hưởng được tới Ei đúng không nhưng lỡ…”

“Cậu lo kẻ kia sẽ đích thân hành động dùng trận pháp gốc ư.” Thấy được ánh mắt
lo lắng của cô bạn gái Takuto xoa nhẹ lên đầu cô ấy.

“Takuto kun!!!!.” Hơi đỏ mặt Suzuno gắt nhẹ sau đó Takuto cười trấn an bạn gái
mình

“Cái đó không lo a,nếu chúng thật sự dám tới thì mình cũng sẽ biết và cho
chúng một trận thôi mà.”

Nói rồi Takuto quay qua tiếp tục đưa mắt vào cái bài báo kia và quả như anh
đội trưởng bóng đá nói trên đó có một bài nghi vấn về việc Takuto và người đeo
mặt nạ bí ẩn kia có phải cùng một người hay không. Trong bài báo này những lý
luận được đưa ra khá sắc sảo như bình luận về dáng người, phong cách chiến
đấu. Đọc bài báo Takuto cũng phải tự hỏi là không biết người viết đó có phải
là một cao thủ hay không mà có thể nhận ra được là cả Takuto và người bí ẩn
kia đều có chung một điểm đó là khả năng phản xạ cùng thần kinh vận động cực
kì đáng sợ mặc dù về phương diện kỹ năng thì chỉ ở mức bình thường. Điều đó
cũng đúng, vì Dung Kỹ cho Takuto cảm giác rất nhạy bén khi chiến đấu và những
kinh nghiệm ở dị giới nên cậu có thể lấp được khoảng cách về kỹ năng chiến
đấu.


  • Cái cô nàng ở câu lạc bộ báo chí này quả là có khiếu bình luận cùng phân
    tích thật đó.

Đọc xong bài báo Takuto nhếch mép cười và bên cạnh Suzuno cũng gật đầu cảm
thán


  • Tuy khi nãy mình có chút bất mãn nhưng sau khi đọc bài phân tích này thì
    quả thật cô ta cũng có con mắt tinh tường đó, nhưng Takuto kun. Cậu không nghĩ
    sẽ càng rắc rối cho cậu nếu người ta càng nghi ngờ cậu sao.

“Cái gì đến thì nó cũng sẽ đến thôi mà.” Nói xong cậu quay bước “Chúng ta cũng
nên vào lớp đi sắp đến giờ rồi.”

Và thế rồi cặp đôi thong thả tiến vào lớp học


Kẻ Kế Thừa Vũ Trụ - Chương #92