Cao Thủ Cổ Võ Phái Shinmeryuu


Người đăng: HeiwaGaIchiban


  • Tên sâu bọ khốn nạn Trevor! Mày tính giết luôn tao à.

Kunieda nghiên răng trèo trẹo, không còn cách nào khác cô đành đứng lên chạy
ra khỏi căn nhà với tốc độ nhanh nhất. Hiện tại căn nhà đang bị bao trong biển
lửa, khói bụi mù mịt, những thanh gỗ sụp rớt xuống như mưa, nếu không phải
Kunieda là cao thủ và đang ở tình trạng sức mạnh bộc phát thì cô đã không thể
đánh bật những thanh gỗ lớn nóng cháy da và tìm đường thoát thân rồi

Đoàng!!!! Đoàng!!!! Lại thêm hai viên đạn bồi thêm vào tòa nhà.

Rắc!!!! Rắc!!!! Những tiếng sụp đổ càng trở nên trầm trọng, căn nhà này không còn chịu được nữa.


  • Mày sẽ chết! Khi tao ra được khỏi dây thì mày sẽ là người đầu tiên tao đồ
    sát kể từ khi tao sinh ra tới giờ tên sâu bọ kia.

Sự căm giận ngút trời toát ra từ Kunieda, cô đã thấy cửa ra vào nhưng nó hoàn
toàn đã bị bao bọc bởi biển lửa.

“Khốn khiếp không còn cách nào khác phải dập lửa thôi.”

Kunieda cởi áo của những kẻ đang bất tỉnh dưới sàn và cố gắng dùng sức để dập
lửa và sau một lúc những cố gắng của cô đã gần như thành công ngọn lửa xung
quanh cánh cửa yếu dần nhưng…

Đoàng! Một phát súng bắn ngay lối ra vào, một phát súng hoàn toàn có chủ đích, một phát súng nhằm phong tỏa lối thoát của cô, ngọn lửa tưởng như sắp được dập tắt lại bùng lên dữ dội hơn bao giờ hết.

Rắc!!! Một thanh gỗ từ trần nhà phía trên rơi xuống. Rầm!!!!!

“Uh!!!!! Phiền thật đấy.” Kunieda nhảy về sau né tránh, nhưng những tia lửa
vẫn làm cô nóng rát cả mặt.

“Khốn khiếp thật. Không lẽ Kunieda Shizume ta phải bỏ mạng ở đây.”
Kunieda nghiến răng, hiện tại cô không còn đủ thời gian để lên lầu nữa rồi. Mà
cho dù có đủ thời gian thì chưa chắc còn lối để lên lầu. Cô thở dốc cả thân
thể dần duối sức, với vết thương nặng ở hai bên hông cô còn có thể đứng được
quả là kỳ tích, nhưng bây giờ cả cơ thể cô dần dần mất sức rã rời. Bịch!!!
Kunieda ngồi gục xuống sàn

“Khó thở quá!!!! Xem ra mình không còn chút sức lực nào rồi, vậy đây là nơi
mình sẽ chết à, trên phương diện nào đó cũng quả thật là hoa lệ quá chứ.”
Kunieda ngước lên nhìn cảnh tượng rực lửa vây quanh mình. Ở trong ánh lửa từng
hình ảnh của các em gái kết nghĩa với mình dần được hiện ra như một đoạn tua
băng tốc độ cao. Từng sự kiện cô trải qua với họ đều hiện rõ trong ánh lửa soi
rọi tấm trí của của cô, ánh mắt cô dần mờ dần nặng trĩu chực chờ đóng lại chỉ
trong một khoảnh khắc sau đó… Nhưng…


  • Tôi thề với cậu! Tôi sẽ giúp cậu tìm ra kẻ đã gây ra chuyện đó cho gia đình
    cậu! Thế nên đừng có ủ rũ nữa mà đứng lên làm điều mình nghĩ nên làm đi
    Sakamoto.

Khung cảnh được kéo sang một tình huống khác


  • Nee san!!! Chị còn do dự gì nữa, Nữ Quái chúng ta không phải chỉ có một mục
    tiêu duy nhất thôi sao, đó là tìm cho được kẻ đã gây thảm họa không thể tha
    thứ cho Ikuma kun hay sao. Thế nên đừng ngại việc kéo bọn em vào, chúng ta đã
    thề điều đó ngay tại căn phòng này 5 năm trước mà.

Wanko lớn tiếng và nhìn Kunieda với ánh mắt kiện định. Ruriko cũng tiếp lời


  • Em sẽ không tha thứ nếu chị vì bọn em mà liều lĩnh xông pa và chết một mình
    đâu đấy. Xong việc rồi chúng ta sẽ ngồi chung một bàn và vui vẻ tiệc tùng với
    nhau.

Bên cạnh Frenda cũng tiếp lời


  • Leben Schwesternschaft, sterben Schwesternschaft (Live sisterhood, Die
    Sisterhood)

Và cuối cùng là bé Shiori nhưng có vẻ nhút nhát nên bé ấy chỉ dùng ánh mắt
cùng vẻ mặt kiên định để biểu lộ mà thôi.

Nhưng hình ảnh vút qua tâm trí của Kunieda, bàn tay cô nắm chặt, dường như cơ
thể lúc nãy không còn sinh cơ bỗng dưng được tiếp sức. Cô gái đứng lên trong
tâm trí gầm thét. “Ta không thể chết! Lời thế với Sakamoto vẫn chưa thực hiện,
lời hứa với các em ấy vẫn chưa thực hiện, làm sao, ta Kunieda Shizume này có
thể chết được.”

Với một động lực phi thường, Kunieda đứng phắt dậy, dường như biển lửa bao
quanh cô bây giờ không còn chút đe dọa gì nữa, cô bình tĩnh nhìn quanh tìm
cách thoát thân. Cô hướng mắt nhìn tới tấm thảm khá lớn dưới chân

“Xem ra phải liều một chút rồi.” Kunieda cúi xuống nhặt tấm thảm lên, nó là
loại thảm vải dù khá dầy và có kích thước gần 120X50 cm. Cô nắm vị trí tâm của
tấm thảm xoay mạnh và đi tới gần cửa.


  • Yah!!!!

Kunieda khéo léo tung mạnh tấm thảm vào biển lửa nơi cửa ra vào. Và nhanh
chóng vọt theo nó “Trong một khoảng khắc rất ngắn, tấm vải sẽ che đi sức nóng
của lửa. Đó là thời điểm để ta thoát ra ngoài.”


  • Yah!!!!!!!!

Tấm vải đã chạm vào cánh của và ngay sau nó Kunieda đã tận dụng một khắc đó
tung một cú đá cực mạnh phá nát cửa sau đó nhảy vọt lên không phóng ra ngoài.

Ầm!!!!!! Ầm!!!!!! Âm thanh sụp đổ của căn nhà cùng luồn nhiệt lưu bỏng rát đập lên lưng Kunieda

“Uh!!!! Đau thật đấy chậm một chút nữa thì…! Nhưng cuối cùng cũng thoát khỏi
bàn tay tử thần rồi.”

Kunieda cắn răng, thầm cảm tạ sự may mắn của mình, bây giờ cô đã hoàn toàn lâm
vào trạng thái thoát lực không thể cử động một li, nằm dài trên mặt đất.

Một cái bóng râm đang tiến dần phía cô.

“Đúng là, đi mòn gót giày tìm không thấy, tình cờ gặp được chẳng tốn công.”

Một giọng nói có vẻ là đàn ông trung niên vang lên, Kunieda cố gắng ngước lên
thì đó là một thân ảnh chưa biết bao nhiêu tuổi nhưng bề ngoài là một ông lão
quá 50, ông ta có một bộ tóc dài bạc trắng được buộc chặt bởi một dải lụa màu
xanh đậm, cùng bộ râu bạc dài vì trải qua nhiều năm tháng. Ông ta bịt mắt mình
với một dải lụa xanh, không rõ để cho ngầu hay là mù thật nhưng theo cảm giác
của Kunieda thì lão ta có thể nhận thấy sự hiện diện của cô. Với khuôn mặt đầy
những vết sẹo chằn chịt, Kunieda không hề nghi ngờ nếu ai đó bảo với cô ông ta
là trùm một băng tội phạm nào đó. Còn về trang phục thì ông ta mặc khá đơn
giản chỉ có một chiếc áo đen, một dải nơ màu xanh dài thắt như cà vạt trên
cùng chiếc áo màu trắng khoác ngoài che cả cánh tay chỉ lộ ra đôi tay được
chiếc găng đen che phủ đang cầm một cây gậy có dáng như gậy batoong.


  • Ta có thể hỏi ông là ai không và ông nói như vậy nghĩa là gì.

Kunieda đang nằm dưới đất cố gắng lên tiếng hỏi, chỉ mới nhìn qua là cô biết
lão già này thuộc hàng cao thủ vấn đỉnh mà bây giờ cho dù cả toàn bộ nữ quái
lên một lúc cũng không chắc cầm cự được 5 phút chứ nói chi là thắng.


  • Chậc!! Chậc! Ở tình trạng của cô thì đừng cố gắng làm gì.
    Lão già lên tiếng và đưa tay lên cây gậy của mình. “Oboro Hyogetsu Issen.”

“Xem ra lão già này đến đây để giết mình đây mà. Với đối thủ như thế này thì
mình cho dù toàn lực cũng không thắng nổi, Xem ra mình đây đã không chạy thoát
khỏi cái chết. Chắc lão là cường giả của tổ chức tội phạm nào đó mình đã từng
đánh hạ” Kunieda thấy lão đưa tay lên vũ khí thì cô đã nhắm mắt chờ chết. “Xin
lỗi mọi người!.”

Kunieda nghĩ vậy trên mắt cô chảy xuống dòng nước mắt cuối cùng của cuộc đời
sau khi cô cảm thấy một luồn khí lạnh chạy qua hai bên hông mình.

5 giây trôi qua…. 10 Giây trôi qua, Kunieda vẫn không có cảm giác gì khác.

“Hắn vẫn chưa ra tay sao.!!!! Nhưng rõ ràng là…”

Kunieda mở mắt ra nhìn vào hông mình thì không thể tin được những gì trước
mắt, hai vết thương khi bị đạn bắn lúc nãy hoàn toàn bị đông cứng lại bằng một
lớp băng mỏng, nó giúp cô không còn bị mất máu nữa và vết thương cũng không
còn đau đớn như khi nãy nữa. Cô ngước mắt lên nhìn ông già như cố gắng nó gì
đó nhưng ngay lập tức bị lão già cắt ngang


  • Ta đã nói cô bị thương nặng như vậy mà không chết là điều kỳ diệu đó, nhưng
    cho dù ta đã đông cứng vết thương thì cũng đừng nên cử động mạnh.

Dừng một lúc lão nói tiếp thở dài


  • Thiệt tình! Thanh niên dạo này liều lĩnh quá đi mất, dám chạy vào hang ổ
    của tội phạm mà chiến cơ đây.

Lão già vừa dứt lời thì lại một giọng nói vang lên và lần này là giọng của một
cô gái trẻ


  • Nhị Tọa đại nhân! Ngài chạy nhanh quá làm sao tôi theo kịp được. Tôi đã cho
    tên đáng ghét kia một quả hỏa cầu sau khi xem xét xung quanh một cách kỹ lưỡng
    rồi.

Ngay sau câu nói đó, Kunieda ngay lập tức nghe được một tiếng nổ ở xa xa tựa
như chiếc xe nào đó bị đánh bom vậy.


  • Hirume kun! Tình hình thế nào, còn ai sống nữa không.

Ông lão vừa dứt lời thì trước mắt Kunieda xuất hiện một thiếu nữ rất trẻ chắc
chỉ khoảng 20-21 tuổi với mái tóc đen dài buộc kiểu đuôi ngựa với dải nơ trắng
cùng một thanh đũa đầu giống cái tóc ngày xưa vậy.

“Không!! Mọi thứ đều bị thiêu thành biển lửa.” Cô gái lắc đầu rồi nói tiếp “
Nhưng bên ngoài phía sau nhà kho tôi phát hiện một vài cái xác phụ nữ còn khá
trẻ có vẻ bị bọn tội phạm này đem đến đây để phục vụ bọn chúng.” Cô gái nói
với vẻ chán ghét lộ rõ trên mặt

“Thế còn người chúng ta cần tìm thì sao.” Nói rồi cô gái ngước xuống người
đang nằm ngửa dưới đất và…

“Ể!!!!!!!! Là cô sao Kunieda Shizume san.”

Giọng nói không giấu vẻ ngạc nhiên của cô gái mới đến khiến cho lão giả thoáng
lộ ra vẻ kinh ngạc nhưng Kunieda thì bất chấp mình đang bị thương mà ngạc
nhiên nói cùng với bộ mặt kinh ngạc không kém cô gái đang ngó xuống mình

“Cô biết tôi sao, nhưng tôi chắc đây là lần đầu chúng ta gặp nhau mà.”

Cô gái tên Hirume gật đầu sau đó như hiểu cái gì rồi mỉm cười nói


  • Hirume Mikoto, họ hàng của Shiori Miyamoto, cô không biết tôi nhưng tôi
    biết cô dù gì Shiori cũng là tiểu thư của gia tộc đứng đầu Cổ Võ Phái
    Shinmeryuu mà. Cho nên cô và Nữ Quái chúng tôi cũng có biết sơ lược đó.”

Nói xong chưa đợi Kunieda nói gì Hirume tiếp tục. “Tuy chúng tôi còn nhiều
chuyện muốn hỏi cô nhưng tình trạng bây giờ không thích hợp lắm nên cô ngủ một
giấc nghỉ ngơi đi nhé.”

Ngay lập tức Kunieda cảm thấy mắt mình trĩu xuống và chìm vào giấc ngủ.


Kẻ Kế Thừa Vũ Trụ - Chương #75