Học Kỳ Mới


Người đăng: Trần Hoàng Lâm


  • Kaio-Ken tầng 1

Takuto vẫn đang cố gắng tập luyện để thích nghi với chiêu thức mới, Kaio-Ken
không hổ là một trong những tuyệt chiêu mạnh nhất trong DB. Với khả năng của
cậu thì cho dù vận dụng thành công chỉ có thể duy trì trạng thái đó trong 5
giây mà thôi, và sau đó sẽ bị phản phệ. Quả là điều kỳ diệu khi lần trước
Takuto có thể vận dụng chiêu này hơn 20 giây trước khi lĩnh vực của lão pháp
sư Alexander bị phá vỡ.

Và để vận dụng nó trong chiến đấu, Takuto đã nhờ Quản Lý triệu hồi ra mấy con
Golem để tập luyện. Và đúng như sự tàn bạo của Quản Lý, ông ta đã cho cậu mấy
con Golem không thua gì con quái vật cây hôm trước cả.


  • Yaaaaaaaaaaa! Nát đi này

Takuto vận toàn bộ sức mạnh tung một đòn phá nát một con Golem nhanh nhất có
thể và sau đó bằng tốc độ nhanh nhất hạ tiếp con thứ hai nhưng chỉ vậy thôi,
sau khi hai con bị hạ liên tục, thì mấy con còn lại cũng đã cảnh giác hơn và
bắt đầu chụm lại tập trung sức mạnh đối kháng với Takuto nên khi thời gian của
Kaio-Ken kết thúc thì Takuto cũng đo đài.


  • Chậc! Vẫn không thể so được với lần trước!

Takuto thất vọng lầm bầm. Selemi đang nằm ăn vặt gần đó trừng mắt lên đưa
miếng bánh vào miệng và ngay lập tức biến ra đằng sau Takuto, trong tay biến
ra một chiếc Harisen đập vào đầu Takuto một cái rõ to


  • Cơ thể ngươi chưa hoàn toàn bình phục đâu! Mặc dù bổn tiểu thư đã ra tay
    nhưng cái đó cho ngươi khỏi bị tàn phế thôi! Chứ muốn sử dụng Kaio-Ken thì
    phải chờ hơn nửa tháng.

Sau khi nói câu đó Selemi bắt đầu hắc hóa khói đen bốc lên nói rõ từng tiếng


  • Bộ ngươi tính lãng phí công chữa trị của Bổn Tiểu Thư bằng cách đó hay sao.
    Dừng tập lại ngay cho ta.

“Không phải Quản Lý triệu hồi cho tôi mấy con đó để tôi tập luyện hay sao.”
Takuto không phục nói.

“Hắn làm vậy chỉ để cho ngươi nhận ra ngươi chưa bình phục cùng sự nghiêm
trọng khi chưa thành thục Kaio-Ken mà sử dụng thôi và hơn nữa tên khốn đó biết
rõ ta sẽ cản ngươi sau lần sử dụng đầu tiên nên hắn mới yên tâm làm vậy đấy
chứ.”

“Ha! Ha! Ta đoán thì là vậy! Nhưng đối với cô, một người cũng có thể đoán được
tương lai mà ta thấy cũng không cố gắng thay đổi điều đó chứng tỏ…” Quản Lý
đột nhiên xuất hiện nhưng chưa kịp dứt lời thì…

Ầm

Hàng triệu mũi tên từ bầu trời xuất hiện chĩa xuống và trận oanh kích bắt đầu.
Takuto lại phải ôm đầu bỏ trốn, tuy bớt chật vật hơn lần trước nhưng cậu vẫn
không cảm thấy khá hơn chút nào. Và sau hơn chục tiếng đồng hồ thì Takuto với
vẻ xơ xác vì đạn lạc xuất hiện trước hai người đó.


  • Oh! Khá hơn trước một tí đó! Nhưng vẫn còn kém lắm

Quản Lý lên tiếng như đâm takuto một mũi tên ngay tim và Selemi cũng không tha
cho cậu.


  • Ừ! Chắc mạnh hơn cỡ một con virus tí xíu thôi nhỉ

‘Ừ nhỉ!” Cả hai, Quản Lý và Selemi đồng thanh và cảnh tượng sau đó là, Takuto
chậm rãi đi tới một cái cột rồi ngồi xuống úp mặt vào và cánh tay thì xoay
xoay trên đất giống như Shirahama Kenichi đang tự kỉ.


  • Thôi bớt tự kỉ đi! Học kỳ mới sắp bắt đầu rồi, ngày mai ngươi còn phải đến
    trường đó, nghỉ ngơi đi

“Tại ai mà tôi phải tự kỉ hả!” Takuto gào lên nhưng nhớ đến việc mai phải đi
học trở lại thì cậu có chút trông chờ, cả hè này cậu trải qua không có sự việc
nào là không quái dị, nên khi trở lại cuộc sống học đường bình thường thì coi
như thay đổi không khí một chút. Quản Lý bỗng nói


  • À! Cậu cũng nên thư giãn một thời gian đi! Nếu cậu đã đối đầu với Giáo Điện
    thì mọi chuyện sau này sẽ khá chông gai đó. Thế nên thư giãn trong lúc có thể
    thì tốt hơn. Và ta cũng nói luôn, hôm đó cậu gặp may mắn là cậu sử dụng Kaio-
    Ken quá bất ngờ nên tên pháp sư đó không kịp sử dụng thần lực nên cậu mới có
    thể thắng được đấy.

“Thần lực ư! Đó là thứ gì vậy không lẽ nó liên quan tới thần linh.”
Takuto hỏi

“Về chuyện đó thì liên quan đến hai trấn điện thần khí của họ. Một là Dòng
Suối Thần Lực và thứ còn lại là Mảnh Vỡ Gaia.”

Dừng một chút Quản Lý nói tiếp

“Dòng Suối Thần Lực chính là nơi tứ đại thánh nữ truyền ma lực tinh thuần của
mình vào và dòng suối sẽ biến nó thành thần lực để cho thành viên cấp cao sử
dụng khi cần thiết. Nhưng việc tuyển chọn thánh nữ vô cùng khắt khe, phải là
cô gái có ma lực tinh thuần và trinh nữ phải dưới 30 và trên 10 tuổi. Cho nên
hôm đó khi lão pháp sư phát hiện linh lực của Suzuno nên đã xem xét để coi
người ấy có thích hợp không và sẽ chiêu dụ họ lên vị trí thánh nữ. Và nếu hôm
đó ông ta kịp thi triển thần chú kết nối với Dòng Suối Thần Lực thì kết quả là
cậu xác định đi nhé.”

Takuto nghe mà lạnh người, xem ra lần trước liều mạng sử dụng Kaio-Ken quả là
may mắn chứ nếu không thì mất mạng rồi. Và sau đó Takuto lên tiếng hỏi tiếp


  • Thế còn Mảnh Vỡ Gaia thì sao. Nó là cái gì vậy.

“Nó là một tàn thế giới hoặc gọi là Quốc Độ.”

“Quốc Độ ư” Takuto chưa nghe từ đó bao giờ và Quản Lý giải thích
“Nói đơn giản đó là thế giới do thần linh tạo ra bằng sức mạnh của mình và nó
càng phát triển thì càng cung cấp sức mạnh to lớn cho họ. Cậu có thể hiểu
giống như YS thế giới trở thành thế giới của cậu sau khi cậu cường hóa tầng 3
vậy.”

“Nhưng tại sao Giáo Điện chỉ sở hữu tàn quốc độ.” Takuto nghĩ đến chữ tàn
trong tàn quốc độ nên cũng có chút suy đoán.

“Bởi vì vị thần tạo ra nó đã bị tan biến và bản thân quốc độ đó cũng bị tổn
thương rất nặng cho nên gọi là tàn quốc độ. Nhưng tuy vậy nó cũng mạnh hơn
lĩnh vực thông thường nhiều và pháp tắc cũng mạnh hơn nhiều. Và họ có thể cảm
ngộ pháp tắc để hóa thần nhưng…!

Nói đến đây, Quản Lý nở nụ cười coi thường và Takuto cũng cảm nhận được rõ
ràng điều đó.

“Bọn họ quá ngây thơ! Chỉ dựa vào tàn quốc độ cùi bắp như thế mà đòi lĩnh ngộ
pháp tắc và hóa thần linh sao. Nhiều nhất là qua được Thiên Cấp Đỉnh phong đạp
một chân vào Bán Thần thôi. Và với mức độ hiện tại của hành tinh này thì việc
hóa thần cũng gần như là con số không tròn trĩnh ”

Nói xong Quản Lý hấy tay mở một lỗ không gia và lôi từ đó một xâu chìa khóa
gồm bốn chìa khóa được phân biệt màu khác nhau bạc, xanh biển, xanh lá và đen.
Ngay lập tức Selemi xuất hiện với vẻ vô cùng kinh ngạc cùng thất thố mà Takuto
chưa từ thấy bao giờ


  • Đó là… Thì ra là vậy sao! Ngươi là kẻ nắm giữ chìa khóa tầng cuối của bốn
    đại pháp tắc sao.

“Ừ! Chính ta!” Với một nụ cười đầy kiêu ngạo Quản Lý gật đầu xác nhận

“Ủa! Hai người đang nói về cái gì vậy và bốn cái chìa khóa đó để làm gì vậy.”

“Thiên cơ bất khả lộ” Cả hai người đồng thanh cho Takuto câu trả lời và Quản
Lý cho Takuto một chưởng bay ra ngoài.

….


  • Nii chan! Sắp trễ rồi đấy, dậy đi! Suzuno chan cũng tới rồi này.

Takuto nghe giọng em gái mình kêu ở dưới nhà, và hôm nay cả hai anh em đều bắt
đầu học kỳ mới.


  • He! Em có vẻ tràn trề năng lượng nhỉ! Thế chuyến du lịch với trường có thú
    vị không!

Khác với trường Takuto, trường của Kotori rất hay cho học sinh đi du lịch
không chỉ để thay đổi không khí mà còn nâng nhận thức về thực tế và cách nhìn
nhận các vấn đề ở trường dưới các góc độ khác nhau. Có thể nói Sain Ishiyama
cho một cách giáo dục khá thoáng nhưng lại có thể phát triển tiềm năng của học
sinh một cách hiệu quả. Và sau khi nghe Takuto hỏi thăm Kotori cười tươi rói


  • Vui lắm! Nhưng sẽ vui hơn nếu các senpai cho em qua bên kia rừng đùa với
    gấu, không phải trong sách nói chúng dễ thương lắm sao, em muốn nằm lên bụng
    nó hay cưỡi nó đi chắc thú vị lắm

Nghe câu nói đó và thấy cặp mắt đầy ánh sao của Kotori, Takuto tự nhiên thấy
xám mặt. Cậu chắc rằng các senpai cũng phát mệt vì tính yêu động vật của con
bé này, nhất là mấy con có bộ lông dầy. Hồi khi cấp 1, Kotori có khi tính trèo
vô chuồng sư tử với cặp mắt như bây giờ nữa kìa.


  • Em nói đúng không! Bọn nó dễ thương quá trời luôn. Nii chan

“Ha!!!!” Và để đáp lại nụ cười ngây thơ của em gái mình, Takuto chỉ biết cười
cho qua chuyện.

“Cơm xong rồi, hai anh em vào ăn đi.” Suzuno đang cùng mẹ Takuto phụ làm bữa
sáng lên tiếng.

“Ừ! Bọn em vào ngay Suzuno chan!”

Và sau khi mọi người ăn sáng xong thì Takuto cùng Suzuno bắt đầu đến trường.
Và không khác trước, Takuto vẫn chở Suzuno trên chiếc xe đạp quen thuộc đi
trên con đường quen thuộc và cảm xúc cả hai dành cho nhau cũng không bao giờ
thay đổi cho dù cái gì đổi thay đi chăng nữa.


  • Đây quả là mùa hè đáng nhớ nhất của mình đấy! Nhất là chuyện trên bãi biển
    tối hôm đó, cám ơn cậu Takuto kun. Cậu luôn âm thầm làm mọi chuyện vì mình, kể
    cả việc đi sang một thế giới hoàn toàn lạ lẫm như vậy.


  • Không đâu! Suzuno, cậu luôn bảo vệ tớ khi tờ gặp nguy hiểm, chỉ bằng việc
    cậu còn hiện hữu trong ký ức mình thì mình cảm thấy có thể vượt qua bất kì thử
    thách nào, nhất là khi mình phát cuồng. Thành thật mà nói mình không muốn cậu
    bước vào thế giới đầy nguy hiểm này chút nào.


Takuto nói một cách chậm rãi, cậu luôn tự trách bản thân đã lôi Suzuno vào cái
thế giới máu me tàn nhẫn này. Cậu luôn muốn cho cô ấy có một cuộc sống bình
thản không phải lo nghĩ, mãi mãi vui tươi với gia đình. Suzuno nghe vậy ngước
lên nhìn Takuto nghiêm túc chậm rãi nói


  • Cậu biết không Takuto kun! Athena quả thật đã dạy mình một số câu chú phép
    thuật hữu ích, nhưng riêng chỉ duy nhất và duy nhất một câu chú là mình tự tìm
    kiếm và cố gắng tự học bằng mọi giá đó chính là Lời Cầu Chúc. Mình muốn cậu
    luôn được bình an vô sự và trở về với mình cùng nụ cười bình thản vui tươi
    vậy. Mình biết bây giờ thực lực mình còn yếu nhưng hãy để mình trở thành nơi
    cậu có thể chia sẻ tâm sự những chuyện từ đáy lòng mà không phải ngần ngại gì
    cả.

Suzuno nói với Takuto với thái độ cùng vẻ mặt quyết tâm hơn bao giờ hết, cô bé
đã làm ra lựa chọn của mình, cô bé không nói sẽ theo sau hỗ trợ cậu, mà chỉ là
một nơi mà Takuto có thể thư giãn và tâm sự thật lòng mình. Hay nói cách khác
một gia đình ấm áp thật sự, nguyện vọng duy nhất của cô và cậu ấy cái gọi là
sức mạnh mà cậu theo đuổi chỉ để duy trì nó mà thôi. Một giọng nói vang lên.


  • Yo! Takuto! Mày sao rồi, tao nghe nói mày tới bãi biển làm nhân viên cứu hộ
    à, thế việc ăn ở làm sao, bộ thừa tiền quá hả.

Kazuma lên tiếng và nhanh chóng đuổi tới hai người, tay cầm một thanh shinai
được bọc trong túi vải.


  • Cũng có tí tiền thừa đó mà! Với lại lương nhân viên tạm thời đó cũng không
    tệ, thậm chí tiền trưa cũng được miễn giảm một phần nữa cho nên không thành
    vấn đề.

Nghe được điều đó, Kazuma tỏ ra có chút ganh tị.


  • Chỗ tao cũng cho ăn tối, nhưng cũng phải lo phụ làm bếp cho những đứa trẻ,
    và trông coi tụi nhỏ ăn xong mới được ăn cho nên cũng khá là vất vả. Nhưng ông
    lão quản lý cũng cho tao ít tiền sau đó.

Takuto nghe thằng bạn mô tả sơ công việc tròn mắt


  • Mày biết nấu ăn! Chuyện lạ à, không phải mày trước giờ chỉ lo luyện kiếm
    thôi sao ngay cả quần áo cũng dồn cho người giúp việc à.

“Đừng có coi thường tao mày, tuy tao không trực tiếp nấu nhưng khâu chuẩn bị
nguyên liệu cũng vô cùng quan trọng đấy.” Kazuto bất mãn nói đáp trả sự nghi
ngờ của Takuto.

“Hô! Thế à!”

Và vừa dứt lời Takuto hất tay đến túi vải của Kazuma tính giật lấy thanh
Shinai.

“Wahh!” Kazuma tuy bất ngờ nhưng vẫn xoay thanh kiếm hất tay của Takuto ra và
ngay lập tức phát đòn nhắm tới vai thằng bạn mình.

Takuto cũng nghiêng người về sau né tránh rồi gật đầu nói


  • Mày mạnh hơn trước rồi đó. Dạo này tập luyện vất vả lắm à.

“Tao cảm thấy mày vào tổ kiếm đạo hợp hơn là tổ bóng đá đó.” Kazuma nói với
thái độ không giấu muốn lôi Takuto vào tổ kiếm đạo cho bằng được. Lần trước,
khi Kazuma đối luyện với Takuto, thì cậu ta đã nhận ra mình đã quá coi thường
người bạn lâu năm này, phản xạ cùng cảm giác của Takuto vô cùng tốt. Ngay cả
anh đội trưởng cũng chưa chắc bằng được. Cho nên cậu ta luôn muốn Takuto cùng
người đeo mặt nạ bí ẩn kia gia nhập câu lạc bộ thì chắc chắn sẽ đem lại một
sức sống cùng động lực mãnh liệt cho người khác. Như biết được điều đó, Takuto
lên tiếng


  • Tao hiểu mày muốn mời tao cùng người đeo mặt nạ lần trước tham gia câu lạc
    bộ, tao thì không nói đi, nhưng mày có nghĩ để một người siêu mạnh có thể áp
    đảo quần hùng như cậu ta tham gia sẽ khiến cho các thành viên khác bất mãn mà
    mất đi động lực không. Cậu ta là một cái hình ảnh quá lớn khiến cho dù các
    thành viên khác nỗ lực thế nào cũng không thể trở nên nổi bật. Và chưa kể khi
    thi đấu, cậu ta ngang nhiên chiếm một vị trí thì sẽ khiến người bị loại ra bất
    mãn nhưng không làm gì được, một người giỏi thì tốt cho câu lạc bộ, nhưng cách
    biệt quá lớn về thực lực chỉ có hại chứ không có lợi đâu.

Takuto nói ý như rằng chuyện không có liên quan đến mình mặc dù cậu là đứa đã
gây ra chuyện này. Nhưng dù sao thì cũng không phải Takuto nói sai, vì con
người nếu gặp một bức tường mình có thể thấy đỉnh của nó thì họ vẫn cố gắng để
leo qua nhưng nếu gặp một ngọn núi cao chót vót mà không có con đường được
dựng sẵn thì chắc chắn sẽ sinh ra tâm lý muốn từ bỏ. Và ở đây cũng vậy, nếu
câu lạc bộ có người mạnh tương đương với Kazuma hoặc hơn một chút thì đó quả
là động lực tốt nhưng nếu một người liên tiếp đánh bại các cao thủ khu vực thì
chỉ sinh ra tâm lý mình là gánh nặng của đội và sẽ không tài nào tiến bộ được.


  • Mày nói cũng có lý! Nhưng bây giờ thứ mà câu lạc bộ cần nhất là huấn luyện
    viên tốt thì tinh thần của mọi người sẽ tăng cao và việc giữ bảng sẽ khả quan
    hơn.

“Bộ mày quên tay kiếm sinh mạnh nhất Nhật Bản à! Mày có chắc siêu việt được
hắn không.” Takuto nhớ đến trận chiến của mình với người đó, cậu không nghĩ
Kazuma có thể bằng nỗ lực thông thường mà hạ được anh ta.

“Mày không nghe gì sao?!” Kazuma trợn mắt nhìn Takuto

“Cái gì! Bộ có chuyện gì tao không biết à?”

“Tay đó đã tuyên bố gác kiếm rồi.” Mặc dù Kazuma nói với vẻ bình thường nhưng
Takuto vẫn thấy được sự tiếc nuối cùng ngờ vực trước quyết định của người đó.

“Chuyện gì đã xảy ra.”

“Tao không rõ, nhưng theo báo chí nói thì cậu ta đã rời khỏi câu lạc bộ của
trường và ngay hôm sau ở trên mạng có xuất hiện một clip cậu ta đã chiến đấu
với một người nào đó mà kết quả là gì mày đoán được không.”

“Một chiêu đại bại à.” Takuto đưa ra kết quả khó tin nhất mình có thể nghĩ
tới.

“Hứ! Suy đoán của mày cũng khá lắm đấy nhưng khác một chút là chưa đánh đã
bại. Hay nói cách khác cả hai chưa một lần cử động thì ngay lập tức tay kiếm
sinh mạnh nhất đã ngã gục và cuối clip chính là tờ cam kết gác kiếm cùng không
tiết lộ diễn biến cuộc đấu cho người thứ 3.”

“Thế anh ta có bị thương không?” Suzuno ở bên cạnh nghe được câu chuyện lên
tiếng hỏi.

“Theo báo chí thì không nhưng cái đó chỉ là bên ngoài nhưng ai biết tinh thần
anh ta như thế nào, nhưng mình cũng đoán được là khó khăn lắm. Đang từ vị trí
đứng đầu mà lại bị đánh hạ xuống bởi một tên không rõ mà ngay cả mặt mũi của
đối phương cũng không biết” Kazuma trả lời Suzuno, và với con gái lại là vợ
của người bạn thân nên cậu không sử dụng mày tao khi nói chuyện được.


  • Tuy tao cũng cảm thấy tiếc nhưng cũng không thể phủ nhận là khi nghe tin ấy
    tao có phần nhẹ nhõm khi không phải đối đầu với anh ta trong giải đấu mùa thu
    sắp tới này, liệu tao có phải là thằng hèn không?

“Ừ! Quá hèn đó chứ.” Takuto không nhân nhượng cho một đao

“Hèn nhất trong lịch sử loài người!” Ở bên cạnh Suzuno cũng làm ra vẻ tán đồng
gật gật đầu mỉm cười hài hước.

“Mấy đứa này! Chém tao đủ chưa hả!” Bực mình vì trò đùa không có chút trinh
tiết của hai đứa bạn Kazuma gào lên.

“Ha! Ha! Nếu mày muốn chứng tỏ không phải thì cứ việc đánh bại kẻ trong video
clip là được thôi mà.”

“Nói như mày.”Kazuma bĩu môi. “Mày biết hắn là ai chắc, chưa kể cho dù biết,
mày có khả năng đánh lại chắc.”

Takuto lắc đầu

“Chỉ có qua video clip thì không nói lên được gì cả. Ai biết được đằng sau đó
là chuyện gì.”

Vì đã trải qua nhiều chuyện khó tin nên Takuto luôn đưa ra nhận định khi trực
tiếp đối diện với sự việc. Chuyện kiếm sinh mạnh nhất bại là đúng nhưng về
phần lý do cũng rất quan trọng. Tuy nghĩ thế nhưng, Takuto cũng không có ý
điều tra sâu làm gì, cậu không sợ rắc rối nhưng cũng không thích tìm rắc rối
làm chi nếu nó không liên quan đến những người xung quanh cậu.

“Chuyện đó nói sau đi. Nghe nói học kỳ này có hai giáo viên mới chuyển tới đó,
không biết họ là người như thế nào. Tao nghe học sinh đồn rằng một trong hai
một tiểu loli tóc vàng. Và người con lại là một lão đầu bặm trợn.”

Takuto nghe mà chỉ gật đầu không tỏ hứng thú chút nào nói


  • Ai cũng được! Chỉ cần dạy tốt là được thôi đúng không.

“Cái thằng này! Nhưng mày nói không sai! Chỉ cần dạy tốt là được.”

Nói xong cả ba người cùng tiếp tục đi đến trường.


  • Đứng lại cho tôi.! Đồ vô giáo dục!

Một tiếng quát rõ to vang lên phía bên đường, bọn Takuto quay sang thì nhận ra
chủ nhân của nó là một cô gái mặc đồng phục trường nhưng lại mang sắc màu của
năm 2, hay nói chính xác là senpai của bọn Takuto. Và sau khi quát lớn cô ấy
cúi xuống đỡ một ông lão đang ngã trên đất lên.

“Bác có sao không.”

Cô gái hỏi tỏ vẻ quan tâm. Sau đó ông cụ được sự giúp đỡ đứng lên cúi đầu cám
ơn thì cô gái quay sang kẻ mà mình vừa lớn tiếng mắng và đó là một thanh niên
tóc nhuộm vàng tai đeo đủ loại khuyên tay xăm đầy các hình tượng đáng sợ,
không khác gì một tay dân chơi anh chị thứ thiệt. và bây giờ bị một cô gái
quát lên ngay chốn công cộng hắn nhăn mặt khó chịu chỉ ông lão nói


  • Này cô gái, cô nói vậy là sao, tôi đang nghe điện thoại thì ông ta va vào
    tôi và té thì chẳng lẽ tôi sai ư!! Tôi chỉ nói một câu “Cẩn thận chứ ông già”
    rồi bỏ đi mà cô lại mắng tôi như vậy à.

Cô gái hứ một tiếng rõ to rồi nói


  • Ông ấy già cả, mắt không tốt va vào anh là chuyện không tránh khỏi. Thế mà
    anh không thông cảm và giúp đỡ còn đi trách cứ ông ấy thế mà không phải vô
    giáo dục hay sao. Bộ anh không biết kính trọng người già à. Đồ vô học!

Câu nói đó của cô gái triệt để khiến cho không khí ở đây sặc mùi thuốc súng,
Kazuma thấy vậy liền rút thanh kiếm tre trong bao ra


  • Tên đó chướng mắt tao quá! Tao tới xả stress chút xíu đây.

Nói xong Kazuma tính bước qua bên đường thì ngay lập tức
Takuto giơ tay chặn lại lắc đầu nói


  • Để xem sự việc thế nào đã. Khoan hãy động thủ.

Bị Takuto cản lại, Kazuma có chút khó chịu nói


  • Này! Đó là senpai trường mình đấy! Mày để người ngoài ức hiếp học sinh
    trường à.

Takuto nghe được và đưa một cái nhìn đầy vẻ vi diệu nói


  • Mày nói y như rằng mày là đại ca trong trường như mấy bộ manga không bằng.

Trong khi Takuto và Kazuma đang tranh cãi thì thanh biểu hiện sức chịu đựng
của tên thanh niên tóc vàng cũng chuyển sang màu đỏ và tiếp cận đỉnh điểm sau
đó là


  • Mày đủ rồi đó! Đừng tưởng con gái muốn nói gì thì nói nhé.
    Quát lớn một câu, hắn vung tay định tung một quyền giáo huấn con bé không biết
    điều này nhưng mới vừa giơ tay thì

Rầm

Một viên đá bay ngang mặt hắn đập vào bức tường bên cạnh và phá thành một lỗ
tướng, tên tóc vàng đổ mồ hôi quay qua bên kia đường thì thấy tổ hợp ba người
hai nam một nữ ở đó và hắn lập tức nhận ra người đang làm động tác đưa chân ra
phía trước như vừa sút một cái gì đó. Và như biết mình sẽ gặp rắc rối khi ở
lại tên du côn nhanh chóng quay người chạy biến.


  • Mày nói không động thủ thế mà chính mày lại…

Kazuma nheo mắt chấp vấn Takuto


  • Ha! Ha! Cái đó là động cước chứ có phải động thủ đâu mà mày nói

Takuto đưa ra một câu trả lời vô cùng nhức ass và Kazuma chỉ biết thở dài lắc
đầu và bắt đầu tiếp tục bước đi nhưng hình như rắc rối vẫn chưa kết thúc


  • Khoan đã!

Cô gái xuất hiện trước mặt bọn Takuto chặn cả bọn lại.


  • Sao vậy Senpai, sắp trễ giờ rồi, tự nhiên chặn bọn này lại vậy.

Bây giờ cô gái mới để ý đồng phục của ba người nên cũng thấy hòa hoãn hơn nói
trong khí đưa mắt nhìn trực diện và Takuto
- Sao lúc nãy cậu lại ra tay! Tôi có nhờ sao.

Tuy nói là thái độ của cô gái hòa hoãn hơn nhưng Kazuma lại thấy khó chịu


  • Này Senpai! Bọn này lo chị bị tên đó đánh nên mới ra tay chứ. Thế mà chị
    còn nói vậy sao.

Cô gái chỉ thẳng vào Takuto nói quả quyết


  • Cậu ta không cứu tôi, mà là cứu tên đó, viên đá đó cách mặt tôi có hơn 3cm
    trong khi cách mặt tên côn đồ đó hơn 20cm vậy cậu nói xem viên đá đó nhằm để
    dọa ai.

Kazuma nghe được mà lộ vẻ không thể tin nổi, nếu quả như chị ấy nói thì rõ
ràng Takuto đá viên đá nhắm vào chị ta nhưng vì lý do gì mới được chứ chẳng lẽ
như cô ấy nói mục đích của Takuto là cứu tên lưu manh kia.

“Lộ rồi à” Takuto thở dài xác nhận nghi ngờ của Kazuma “Nhưng mà Senpai à, nếu
tên đó ăn một quyền của chị ngay ngực thì hắn sẽ tạm trú ở bệnh viện ít nhất 3
tháng đấy, lỗi của hắn đâu có nặng tới mức phải làm thế với lại viện phí đắt
lắm đó chị biết mà.”

‘Hừ! Muốn người ta không biết, trừ khi mình đừng làm! Cậu lo chuyện bao đồng
quá đấy. Vậy thì tiếp thử chiêu này đi.”

Vừa dứt lời cô gái giơ chân tung một cú đá ngay hông Takuto với tốc độ cực
nhanh nhưng khi, Takuto vừa động tay tính đỡ thì cô gái xoay mạnh người tung
một cú đá bằng chân kia nhắm thẳng vào đầu cậu hay nói chính xác đòn đầu chỉ
là hư chiêu, còn cú đá sau mới là đánh nghiêm túc nhưng…


  • Đủ rồi! Bọn tôi không muốn chị gặp rắc rối ở nơi công cộng nên đã ra tay
    giúp đỡ mà chị còn có thái độ cùng hành động vậy sao.

Cô gái khi đang tung cú đã thì đột nhiên cảm thấy cơ thể mình đột nhiên run
nhẹ nên đã dừng cú đá lại sau đó quay qua người vừa lên tiếng thì cảm giác run
rẩy đó càng mãnh liệt. Cô gái duy nhất trong bọn Takuto, Suzuno chính là
nguyên nhân của việc đó.

Suzuno khi thấy hành động của cô gái này không chấp nhận được lại còn có ý
đánh Takuto nên cô cũng không im lặng nữa. Suzuno sau vụ cháy ở tòa nhà đã học
thêm được một chút về cách điều khiển ma lực nên bây giờ cô bé đã vận ma lực
cùng với cơn tức giận của mình và phát ra ngoài khiến cả bốn người ở đây đều
cảm nhận được


  • Wa! Vợ mày đáng sợ quá! Sao tao cảm thấy khí thế còn mãnh liệt hơn tay kiếm
    sinh mạnh nhất nữa kìa.

“Vợ….!”

“Vợ…..!”

“Vợ…..!”

Bùm

Phàm nghe được câu nói này của Kazuma, Suzuno đang phẫn nộ cũng bắt đầu mặt đỏ
như gấc và bốc khói ngay tại chỗ vì những huyễn tưởng nào đó mà chỉ có cô bé
biết thôi và cơ thể thì lắc lư như bị say rượu vậy. Takuto thấy được như vậy
cứ tưởng Suzuno vận ma lực quá sức nên lo lắng dìu xuống góc tường rồi lạnh
lùng nhìn cô gái Senpai đang đứng kia.


  • Đáng lẽ tôi không thích đánh con gái nhất là chị lớn hơn tôi nữa, nhưng chị
    khiến cô ấy như thế này thì tôi không dạy chị một bài học không được rồi.

Khí thế tỏa ra kinh hồn khiến xung quanh nổi gió tạt hết váy của các nữ sinh
phục vụ một màn rửa mắt cho các chàng trai may mắn. Và cô gái Senpai cũng
không ngoại lệ, váy cô bị tốc lên và hình ảnh một chiếc pantsu trắng hồng với
nơ đỏ xuất hiện trước mắt bọn Takuto.


  • Kyaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa! Biến thái

Cô gái mặt đỏ như gấc, la lên, lấy tay đè váy xuống rồi nhìn bọn Takuto với
khuôn mặt đỏ lừ mắt ngân ngấn nước gào lên


  • Đồ dâm dê đê tiện! Ta sẽ tính sổ với ngươi sau.

Nói xong cô gái xoay lưng vọt chạy với tốc độ ngay cả người câu lạc bộ điền
kinh cũng phải chào thua. Và bọn Takuto chỉ còn nước trơ mắt không kịp phản
ứng với tình huống hiện tại. Mãi tới mấy phút sau cả bọn mới tỉnh lại


  • Tao không biết mày làm như thế nào, nhưng chơi trò tốc váy con gái liệu có
    hơi quá không?

Takuto nghe vậy lập tức vội vàng thanh minh


  • Tao đâu có…

Nhưng Takuto chưa kịp nói xong thì sống lưng cậu run lên, đằng sau cậu một
hình ảnh Suzuno đang tức giận ý như mấy cô gái trong anime khi thấy chàng trai
mình thích vô tình hoặc cố ý đụng chạm tới mấy cô gái khác vậy.


  • Takuto kun! Nếu cậu thích coi đến vậy thì mình sẽ cho cậu coi

Nói xong bất chấp nơi đây là chốn đông người Suzuno cũng đưa tay xuống váy và
chậm rãi nhấc nó lên bắt đầu lộ ra chốn thiên đường dưới váy và ngay cả bản
thân Takuto khi trúng chiêu này thì hệ thần kinh cũng đình trệ chỉ còn biết
mong chờ dõi theo hành động cô bạn gái mình thôi.

Bốp “Quay về hiện thực đi hai đứa ngốc kia.” Kazuma cho cả hai đứa bạn mình mỗi đứa một cú chặt trên đầu kéo hai đứa về thực tại.

“Đừng có phá hoại giấc mơ của người khác chứ thằng kia” Takuto càu nhàu nói

“Muốn mơ về nhà mà mơ! Chứ mơ ngoài đường dễ gây tai nạn lắm biết chưa. Nếu
mày bị tao không quan tâm chứ nếu gây ra cho người khác thì mới phiền đó.”

Và rồi ba người nói chuyện, cãi nhau bàn tán suốt trong còn đường tới trường.

Vào lớp học, Takuto tiến tới chỗ ngồi của mình và Kazuma cũng ngồi phía trên
cậu còn Suzuno thì phía tay phải. Có thể nói, từ hồi bắt đầu quen nhau lớp 8
đến giờ ba người Takuto, Kazuma và Suzuno lúc nào cũng gần như ngồi gần nhau
thế này. Kazuma quay sang nói hào hứng


  • Ê! Takuto, mày biết không, trường đã tuyển được huấn luyện viên cho câu lạc
    bộ kiếm đạo rồi đó. Lúc nãy tao đã được anh đội trưởng thông báo rồi. Anh ấy
    hào hứng lắm đáng tiếc là bây giờ anh ấy đã phải chăm chú ôn thi tốt nghiệp
    cùng đại học sắp tới rồi nên khó lòng tham gia chung với câu lạc bộ nữa rồi,
    nhưng cũng có chút tin vui là câu lạc bộ lại có thêm 5 nam 3 nữ tham gia nữa
    đó. Tao tin đây sẽ là điều mang lại sức sống mới cho đội.

Takuto gật đầu


  • Ừ! Cố gắng nhé

“Này!” Kazuma đột nhiên trở nên trầm tư nhìn Takuto

“Có chuyện gì, nói ra xem”

“Thật ra, lúc nãy anh đội trưởng có nói với tao một chuyện và nó liên quan tới
mày.”

“Chuyện gì.” Tuy Takuto hỏi nhưng cậu đã gần như nắm được vấn đề Kẻ đeo mặt nạ
đả bại quần hùng và không khác với suy đoán của cậu Kazuma nói

“Anh hội trưởng nói là cách đây mấy ngày, anh ấy nhận được một bức thư không
rõ ai gửi nhưng nội dung nó là muốn thách đấu với kẻ đeo mặt nạ và có nêu rõ
điều kiện là nếu thua thì phải tiết lộ danh tính và không được cầm kiếm trong
suốt trong quãng đời còn lại chưa kể còn phải hủy đi bảng chứng bại nữa. Tuy
đây chỉ là suy đoán của tao thôi nhưng tao nghĩ…”

“Mày nghĩ nó có liên quan đến sự bại trận của tay kiếm sinh mạnh nhất kia à.”

“Ừ!” Kazuma gật đầu “Và lá thư còn ghi tên người gửi là “LIÊN MINH” đầy bí ẩn
nữa. Chứng tỏ đối phương không phải chỉ có một.”

“Hạ gục kiếm sinh mạnh nhất rồi nhắm tới kẻ đeo mặt nạ bí ẩn, không biết mục
đích đối phương là gì đây.Mình lo quá Takuto kun”
Suzuno bên cạnh nhìn Takuto lo lắng hỏi và Kazuma ngay lập tức thấy được điều
đó thì cũng bắt đầu nghi hoặc. Thật ra thì việc Takuto khiêu chiến quần hùng
thì Suzuno cũng đã nghe cậu kể nên bây giờ thấy có một nhóm đang nhắm tới
Takuto nên khiến cô bé rất lo mặc dù bọn này không biết danh tính thật sự của
kẻ đeo mặt nạ nhưng nếu mà thua thì không biết như thế nào. Biết được Suzuno
lo lắng cho mình, Takuto cười nói


  • Mục đích bọn chúng là gì thì không ai biết, nhưng mình biết một điều là kẻ
    đeo mặt nạ không dễ chơi đâu. Với lại tay đó đã quyết giữ bảng chứng bại cho
    tới khi tốt nghiệp thì hắn không có ý định rút lui đâu, mày cứ nói với anh đội
    trưởng là tao sẽ chuyển lời cho hắn.

Chuông reo lên và giáo viên cũng bước vào lớp nói


  • Này mấy đứa, tới giờ vào lớp ổn định chỗ ngồi đi.

“Đứng lên” Sau khi thấy giáo viên vô lớp trưởng là một cô gái mắt kính dầy cộm
đúng nghĩa với hình tượng mọt sách hô lên ra hiệu cho cả lớp đứng dậy. “Chào.”

“Mizuhara kun… Mizuhara kun.” Lớp trưởng nói tới lần thứ hai thì Takuto mới
tỉnh lại và pháp hiện mình còn ngồi và lập tức đứng lên cúi chào. Takuto khi
nhìn thấy giáo viên đã kinh ngạc đến mức não cậu dừng hoạt động một lúc đến
khi lớp trưởng gọi thì mới trở lại thực tại và nguyên nhân của sự việc đó
chính là người giáo viên đứng trước mặt cậu giống Quản Lý như đúc, nhưng
Takuto lại không cảm thấy bất cứ sức mạnh nào từ ông ta, nhưng rồi cậu nghĩ
với khả năng của Quản Lý thì ẩn giấu sức mạnh của mình thì cậu cũng không thể
nhận ra được, nhưng nếu vậy thì mục đích ông ấy là gì. Những ý nghĩ đó quanh
quẩn trong đầu cậu đến khi lớp trưởng gọi thì mới tỉnh. Và người giáo viên
cũng bắt đầu giới thiệu mình


  • Xin chào các em, tôi là Shirosaki Ken chủ nhiệm các em cùng phụ trách bộ
    môn toán. Tôi hi vọng chúng ta cùng nhau làm việc vui vẻ trong thời gian tới.

Giọng nói của giáo viên mới sang sảng đầy uy nghiêm nên mặc dù đó chỉ là một
lời giới thiệu bình thường nhưng khiến học sinh cả nam lẫn nữ đều nghĩ “Ngầu
quá.” Và Takuto nghe được câu nói đó càng khẳng định về ý nghĩ của mình và cậu
tự hỏi “Quản Lý! Ông làm cái quái gì ở đây vậy!.” và ngay lập tức một âm thanh
vang lên trong đầu cậu

“Rảnh rỗi nên đi chơi một chút thôi! Với lại cũng có tí chuyện bé như con
virus vậy mà.”

“Ê! Takuto! Chính ông ấy đấy! Huấn luyện viên câu lạc bộ kiếm đạo mà nhà
trường mới nhận đó.” Kazuma quay sang nói với Takuto
“Chúc mày còn sống.”

Takuto nghe được điều đó mà tiếc thương thay cho câu lạc bộ kiếm đạo và đưa
cho Kazuma một ánh mắt và một bộ mặt cực kỳ đầy vẻ thông cảm và ưu tư giống
như Yuji Sakamoto đôi khi hay làm với Yoshi Akihisa trong Baka To Test vậy.

Và rồi sực nhớ theo lời của Kazuma có một giáo viên mới nữa là một bé Loli tóc
vàng không lẽ là Selemi hay sao. Mấy người đó tới đây làm gì vậy trời.

….

Chuông báo giờ giải lao vang lên và giáo viên và học sinh cũng bắt đầu giờ
nghỉ của mình. Và Takuto, Kazuma Suzuno cùng mấy đám bạn nữ của mình cùng lên
sân thượng ăn trưa và cùng trò chuyện chém gió với nhau. Cô gái Isuragi Mio là
một người bạn của Suzuno thở dài nói


  • Dạo này không hiểu sao, mà ba mình lại hay mất ngủ quá, đi bác sĩ cho thuốc
    cũng không có hiệu quả bao nhiêu. Do đó ba mình càng ngày càng mệt mỏi và
    không còn tập trung vào công việc.
    Nghe được Mio nói Takuto lên tiếng


  • Hay là do áp lực công việc! Ba cậu vốn là chủ tịch tập đoàn mà đúng không,
    với vị trí đó thì hay bị mấy vấn đề về tinh thần căng thẳng lắm đó, cậu nên
    khuyên bố cậu đi nghỉ mát hay thư giãn một thời gian đi.


Lời khuyên của Takuto cũng không sai, bố của là người nắm giữ chức vụ cao nên
mấy chuyện căng thẳng mất ngủ là dễ xảy ra. Kazuma cũng góp ý kiến


  • Hay là dạo này công ty ông ấy gặp rắc rối, đối thủ cạnh tranh hay là tham
    lạm ngân quỹ công ty gì đó. Mấy vụ đó dễ khiến người ta căng thẳng lắm nhất là
    người có chức vụ cao như bố cậu.

Mio nghe vậy cũng ngẫm nghĩ rồi nói


  • Có thể lắm! Nhưng bố mình không thường xuyên chia sẻ về công việc trên công
    ty nên mình cũng không rõ lắm nhưng mình cũng sẽ về khuyên ông ấy một chút

“Ừ! Cậu nên làm vậy Mio chan!” Suzuno bên cạnh cũng lên tiếng rồi dường như
nhớ lại cái gì đó Suzuno mỉm cười nói “Này Mio chan! Nếu bố cậu quá bận thì
mình có ý kiến này cũng hiệu quả lắm.”

Khi cô bé Mio thấy nụ cười tươi rói đầy tự tin của Suzuno cũng bất giác tỏ ra
tin tưởng và lắng nghe cô bạn mình nói tiếp.

“Cậu biết đó Mio chan, nhà mình là nhà trọ cho thuê, nên bố mẹ mình cũng có
rất nhiều việc làm nào là dọn dẹp chăm sóc nhà cửa nên cũng hay mệt mỏi và có
giấc ngủ không ngon, nhưng gần đây, một cô bạn trọ ở đó đã đưa cho mình một
thứ mà từ khi dùng nó, bố mẹ mình ngủ rất ngon và sức khỏe rất tốt nữa đó, hay
lát nữa tan học cậu tới nhà mình, để mình đưa cho cậu đem về cho bố cậu sử
dụng.

“Ồ! Hay quá! Cái đó là cái gì vậy.” Nghe được điều đó, Mio cũng hào hứng hỏi

“Một tấm bùa.” Suzuno trả lời chắc như bắp. và cả bọn ở đây đều tròn mắt ngay
cả Takuto cũng vậy.

“Cậu nói là mấy loại bùa bán ở đền đó sao. Không phải mấy thứ đó đa số là
không đúng sự thật hay sao.” Lúc đầu Mio tính nói là lừa đảo nhưng vì Suzuno
là bạn thân nên cô bé nói nhẹ đi là không đúng sự thật.

“Mình cam đoan đấy Mio chan! Bố mẹ mình lúc đầu cũng không tin nhưng do mình
đảm bảo nên đã sử dụng thử và sau đó kết quản mang lại rất đáng kinh ngạc.”

Một cô gái khác cũng là bạn của Suzuno, Sanae cũng tò mò hỏi


  • Thế tác dụng của nó là gì vậy Suzu chan

Và thế là Suzuno bắt đầu giải thích cho mọi người. Bình thường con người khi
ngủ thì đôi khi chỉ cần ngủ một thời gian ngắn nhưng lại có cảm giác ngủ đầy
đủ nên cả giác rất thoải mái nhưng đôi khi cho dù ngủ mấy tiếng đồng hồ nhưng
sau khi dậy lại cho cảm giác vô cùng mỏi mệt. Chưa kể khi ngủ ban đêm cơ thể
người tiến hành các quá trình đào thải độc tố của cơ thể ra ngoài và tùy theo
từng người mà hiệu quả của giai đoạn này khác nhau. Và tác dụng của loại bùa
này, hay nói chính xác hơn là một trong những chú thuật mà Athena đã chỉ cho
Suzuno và cách chuyển hóa nó thành những lá bùa cho người khác sử dụng. Nếu
nói về tác dụng của nó thì có tới ba, đầu tiên là tạo cho người sử dụng một
giấc ngủ sâu có lợi cho cơ thể và thứ hai là nâng cao quá trình bài độc cơ thể
cùng phục hồi sức khỏe sau một quá trình làm việc vất vả, chưa kể nó còn đóng
góp vào việc ngăn chặn các căn bệnh nguy hiểm tiềm ẩn trong cơ thể con người.
Nói tóm lại đây là một trong những phép chữa trị vô cùng có ích và Suzuno đã
cố gắng học đó vì giúp đỡ gia đình và những người xung quanh nữa.

“Nếu như cậu nói thì lá bùa này chắc đắt lắm đây. Thế mà cô bạn ở khu trọ lại
có thể đưa cậu thì chắc hai người thân nhau lắm đây.”

“Ừ! Mình thân và cũng quý Athena lắm.” Suzuno gật đầu mỉm cười khi nhớ lại cô
bạn mạnh mẽ và vui tính của mình.

“Anthena! Có phải là Athena Kanzaki không?”Nghe được cái tên đó Kazuma kinh
ngạc

“Ừ! Cậu biết cô ấy à.” Suzuno tròn mắt

Kazuma gật đầu. “Ừ! Mình nghe anh hội trưởng nói qua, anh ấy đã từng gặp cô
hồi mùa xuân và khi đó là lúc cô ấy đại chiến với mấy chục tên lưu manh. Anh
ấy nói là cái cảnh cô ấy chiến đấu với bọn chúng như một cánh bướm bay lượn
trong ngàn đóa hoa anh đào sắc đỏ mùa xuân vậy. Và những cánh hoa đó chính là
máu của những tên lưu manh. Và anh ấy còn nói bên cạnh đó anh ấy thấy bản thân
vô cùng hổ thẹn vì không đủ trình độ để hợp diễn với cô ấy trong những cánh
hoa sắc đỏ.”

“Thế à! Mặc dù tao đã từng nghe về việc đó nhưng nghe mày kể như vậy thì cô ấy
không phải là hạng thường đâu.” Takuto lên tiếng. Ấn tượng của cậu về Athena
không nhiều chỉ biết cô ấy là một người tốt tuy có hơi Yuri một chút nhưng lại
từng giúp đỡ rất nhiều cho Suzuno và lại có một hứng thú phi thường với phép
thuật. Nhưng bản thân cô ấy có phải là ma pháp sư không thì cậu không biết.

“Ừ! Cám ơn cậu Suzuno chan. Nếu như cậu nói vậy thì cho mình dùng thử cái loại
bùa đó nhé” Mio nói đầy phấn khởi

Suzuno gật đầu và cả bọn tiếp tục trò chuyện cho đến khi


  • Xin lỗi! Cậu có phải Takuto Mizuhara và Kazuma của câu lạc bộ kiếm đạo phải
    không ạ.

Một cô gái đeo kiếng mặc đồng phục năm nhất giống bọn Takuto, tay cầm một cuốn
sổ có kẹp theo một cây bút và thêm một cái máy ghi âm nữa. Cô đứng trước mặt
bọn Takuto bắt đầu tự giới thiệu


  • Xin chào! Mình là Kyoko Ibusaki, thành viên câu lạc bộ báo chí, không biết
    các cậu có thể giành cho mình chút thời gian không.

Takuto và Kazuma đưa mắt nhìn nhau không hiểu gì cả nhưng vẫn gật đầu đáp ứng.
“Xin cứ tự nhiên. Nếu biết gì chúng tôi sẽ trả lời.”
“Vậy tôi không chần chừ nữa.” Cô gái ngay lập tức bật chiếc máy ghi âm của
mình đeo trước cổ rồi tiến hành đặt câu hỏi.

“Mizuhara san! Có thật là cậu biết về người đeo mặt na bí ẩn đã đánh bại các
cao thủ trong khu vực không.”

“Vâng! Tôi với cậu ta là chỗ quen biết!.”

“Quả nhiên là vậy mà! Cậu nói cho tôi biết chút ít thông tin cảu cậu ta được
không.” Sau khi cô gái đó thì cô ngay lập tức nhận ra ánh mắt khó chịu của cả
Takuto và Kazuma thì vội vàng nói


  • Mình xin lỗi! Chẳng qua là sau sự việc lần trước độ nổi tiếng của cậu ta
    trở nên vô cùng lớn, không chỉ có trong trường mà đến cả toàn bộ các câu lạc
    bộ kiếm thuật của cả khu vực nữa. Nếu không phải trường ta dàn xếp thì thư
    thách đấu của cậu ta trong hè sẽ cao hơn cả một người lớn nữa đó. Có thể nói
    cậu ta được so sánh với một trong những bí ẩn lớn của trường học đó. Và mình
    chỉ nghĩ rằng mình đang đứng trước người nắm giữ bí mật đó nên không kiềm chế
    được sự tò mò thôi mà.

Dừng một chút và không thấy sự khó chịu của bọn Takuto nữa cô phóng viên tiếp
tục.


  • Theo như luồn tin tôi thu được thì gần đây có kẻ đã đánh bại kiếm sinh mạnh
    nhất Haruki Miyamoto và trở thành một bí ẩn khác của các câu lạc bộ kiếm
    thuật, và mọi chuyện trở nên bạo động khi trên mạng lại có tin tức là kẻ bí ẩn
    đó đang có ý định tuyên chiến với người đeo mặt nạ trường mình và hủy bảng
    chứng bại. Không nghi ngờ sự việc này là chủ đề hot nhất hiện nay giữa các câu
    lạc bộ không chỉ riêng kiếm thuật nữa mà còn liên quan đến bộ mặt của trường.
    Cho nên trường mới cử câu lạc bộ báo chí bọn tôi lấy được thông tin và đảm bảo
    cho người đeo mặt nạ lần trước sẽ đáp trả lại lời khiêu chiến của tên bí ẩn
    kia.

Nghe được tường tận sự việc từ cô gái phóng viên, Kazuma kinh ngạc


  • Sự việc không đến nỗi nghiêm trọng như thế chứ

“Hử! Vậy là cậu không hiểu rồi” Cô gái phòng viên đưa một ngón tay lên lắc lắc
đồng thời nở một nụ cười tinh quái

“Cậu có biết rằng, giáo viên toán mới lớp cậu kiêm huấn luyện viên của câu lạc
bộ kiếm đạo mà nhà trường mời có giá như thế nào không!” Dừng một chút quan
sát và hưởng thụ vẻ tò mò của khán giả cô gái nói tiếp “Gần gấp 3 lần lương
của huấn luyện viên các câu lạc bộ khác đó, cái đó chưa kể mức lương của giáo
viên dạy trên lớp nữa đấy. Hay nói cách khác nhà trường quyết giữ được bảng
chứng bại và lấy nó làm điểm nhấn để thu hút học sinh đầu vào, trọng trách cậu
nặng lắm đấy đội trưởng tương lai ạ.”

“Cái gì, gấp ba lần ư. Sao ông ấy lại ra giá mắc vậy.”Takuto và Kazuma đều
không thể tin được điều đó và Takuto càng thắc mắc tợn, một người như Quản Lý
mà làm tiền người ta như vậy à, ông ấy đâu có cần mấy thứ đó làm gì.

“Cuộc nói chuyện giữa huấn luyện viên mới và hiệu trưởng ngay cả câu lạc bộ
báo chí cũng không có thông tin gì nhưng theo thái độ của hiệu trưởng khi
phỏng vấn thì ông ấy vô cùng tự tin và ông ấy còn nói chỉ sau 3 tháng thì câu
lạc bộ trường ta sẽ đủ sức giữ vững bảng chứng bại.”

“Wa! Hiệu trưởng đặt hi vọng vào ông ta quá nhỉ. Kazuma kì này áp lực chết
rồi” Các cô gái đứng đó lên tiếng và cô gái phóng viên nhìn Takuto nghiêm túc.

“Vậy! Takuto Mizuhara san! Cậu có thể thay mặt cho người đeo mặt nạ đáp ứng
nguyện vọng không chỉ cho câu lạc bộ nói riêng và cả niềm tự hào của trường
nói chung không.”

Nói xong cô bé đưa máy ghi âm trước mặt Takuto như đang mong đợi câu trả lời
và Takuto cũng mỉm cười pha lẫn chút thách thức.


  • 3 ngày sau! Địa điểm tại trường của kiếm sinh mạnh nhất!
    Bảng chứng bại của trường ta sẽ được viết thêm một cái tên mới. Và nếu điều đó
    xảy ra thì điều khoản từ bỏ thanh kiếm giữa tên đó và Haruki Miyamoto bị xóa
    bỏ. Đó là điều kiện cho hắn!

Không nghi ngờ giờ tinh thần của cô phóng viên bây giờ vọt lên tận mây xanh,
cô mỉm cười đắc thắng và đã sẵn sàng viết mấy chục trang báo để nói về vấn đề
cực hot này và thêm nữa là sau vụ này chắc chắn câu lạc bộ của cô sẽ được tăng
ngân quỹ nhằm giúp nhà trường PR riêng về câu lạc bộ kiếm đạo.

“Vậy Kazuma san! Cậu nghĩ sao về điều này.” Sau khi mơ màng một lúc thì cô bắt
đầu quay sang phỏng vấn Kazuma. Và Kazuma cũng trả lời với giọng đanh thép


  • Là một thành viên của câu lạc bộ, tôi thấy rất tự hào về sự việc này, nhưng
    bên cạnh đó tôi cũng thấy hổ thẹn vì đã dựa vào người ngoài để mang lại sự
    vinh quang. Nhưng không lâu đâu, sau mấy tháng nữa thôi, tôi sẽ cùng huấn
    luyện viên mới và mọi người sẽ xây dựng nên một câu lạc bộ xứng với bảng chứng
    bại hiện có.

Và sau đó mọi người trao đổi thêm một số vấn đề nữa cho tới khi tiếng chuông
báo hết giờ nghỉ vang lên thì cô gái phóng viên cũng cúi đầu


  • Cám ơn các cậu đã cho tôi một khoảng thời gian đầy ý nghĩa
    Nói xong cô bé quay đầu xoay người bước đi. Takuto quay sang Kazuma nói


  • Nói hay lắm! Nếu là mày thì tao nghĩ sẽ vượt qua những thử thách và nhanh
    chóng sẽ gánh được câu lạc bộ thôi mà, huấn luyện viên mới rất giỏi đó.


  • Mày chưa gặp ông ta bao giờ sao lại có thể chắc chắn như vậy


  • Mày có thể nói là cảm giác đi.


Nói xong Takuto cùng Suzuno cũng trở lại phòng học. Và ngay cả bản thân Takuto
cũng có chút mong chờ trận đấu 3 ngày sau đó.


Kẻ Kế Thừa Vũ Trụ - Chương #63