Trở Về Trái Đất


Người đăng: Trần Hoàng Lâm

Hôm sau, một ngay mà sau này hoàng thất đế đô của nước cộng hòa sẽ không bao
giờ quên được. Chỉ một buổi tối, hơn chục gia tộc nhất lưu, thậm chí ngay cả
siêu cấp gia tộc nắm giữ quyền lực của toàn đất nước bị tập kích một cách
khủng khiếp nhất có thể, tuy không có ai chết nhưng những cường giả trụ cột
của từng gia tộc đều bị đánh cho vài năm không thể xuống giường được. Và có
nhiều tin đồn là do thế lực siêu cấp nào đó, và cũng có người nói là hành vi
phá hoại của nước khác, nếu người nào có bối cảnh sâu sẽ nhận ra được những
gia tộc trên đều có ít nhiều liên quan hay là lực lượng nòng cốt của phe Thái
tử, không thể nghi ngờ rằng điều đó quả là một đòn đánh cực mạnh và sự sỉ nhục
trắng trợn đối với Thái tử.

Hoàng cung, phủ Thái tử. Hiện tại Thái tử đã không còn kiềm chế được Thái độ
điềm tĩnh của mình được nữa.


  • Khốn khiếp! Tên khốn khiếp nào đã làm chuyện này! Ta thế sẽ bằm hắn ra làm
    trăm mảnh.

Hắn trở nên điên cuồng, đập phá điên cuồng những món đồ mà mình có thể đập.
Không nghie ngờ trong đó có những món vô cùng quý giá, có giá trị hàng triệu
kim tệ.


  • Hay là tên nhóc đó! Không… Khó có khả năng đó. Cho dù nó thành hộ pháp của
    học viện thì học viện cũng không thể cho nó mượn sức mạnh để đối phó với hoàng
    thất được. Nhưng biết đâu chừng bên cạnh nó vẫn có những cường giả như cô bé
    hôm trước thì điều này… Xem ra ta phải thử nhờ đến phụ hoàng thôi. Mặc dù xác
    suất thành công không lớn nhưng phải thử mới biết được.

Bây giờ, Takuto đang ở phòng đấu giá đế đô, mục đích của cậu đến đây là đưa
một vài món thứ để cảm ơn Lola vì đã giúp cậu có được những thông tin cần
thiết nhằm để cảnh cáo Thái tử. Cậu cũng không trực tiếp đòi lại số tiền vì
bây giờ số tiền cỡ đó không thấm gì so với cậu.


  • Cám ơn cô vì đã giúp tôi lần trước.

Lola cũng gật đầu và tiếp tục vùi đầu vào nghiên cứu mớ sách mà Takuto cho cô
lần trước.


  • May là lần này hội đồng không có ý kiến gì với những hành động của anh đấy.
    Tuy những gia tộc đó bị thương không nhẹ nhưng vì hoàng thất đã hết sức ra tay
    dàn xếp nên không có gây hậu quả nghiêm trọng chứ nếu mà anh hành động bất
    chấp tất cả thì tôi e rằng anh không còn có thể ngồi đây nữa đâu. Lúc đầu anh
    tính xông thẳng vào cung dạy dỗ tên Thái tử đó một trận ra trò hoặc phế hắn
    đúng không.

Takuto cười


  • Đúng là không thể coi thường phòng đấu giá được nhỉ. Toan tính của tôi bị
    những người đó nắm bắt hết rồi.

Đúng nếu như Takuto không ngại gây rắc rối cho Lola cùng cô công chúa thì cậu
cũng định xông thẳng vào hoàng cung, một chiêu giết chết hắn xong rồi cướp hết
mớ tài sản rồi biến khỏi thế giới này cho rồi. Nhưng sau khi xem xong tình báo
thì thấy các mối quan hệ lằng nhằn như mạng nhện giữa các gia tộc thì cậu chỉ
còn cách ra đòn cảnh cáo bằng hành động phế các căn cứ Hắc Ưng ở đế đô còn
Leon cùng hai con yêu thú kia chia nhau đánh bại các cao thủ của những gia tộc
phe Thái tử. Làm như vậy sẽ khiến cho hoàng thất bận rộn một thời gian và vị
trí và ảnh hưởng của Thái tử sẽ bị lung lay khiến hắn không thể phân tâm đối
phó người của cậu được.


  • Anh phải cẩn thận! Tin tức pháp khí hồng hoang của anh đã được xác nhận. Và
    sẽ rất nhanh thôi các đế quốc sẽ nhanh chóng tới đây và có thể tông môn viễn
    cổ cũng sẽ nhúng tay vào.

Takuto cũng đã đoán được việc đó, cho nên sau khi cuộc trờ chuyện này kết thúc
cậu sẽ ngay lập tức trở về trái đất. Cậu đưa cho Lola một viên ngọc xanh biếc.


  • Được! Nhưng cô cũng phải cẩn thận. Lần trước phòng đấu giá vì che giấu tung
    tích của tôi đã đắc tội không nhỏ với tông môn viễn cổ, sau này nếu cần thiết,
    cô cứ truyền đấu khí vào nó tôi sẽ đến tiếp ứng ngay.

Thấy sự quan tâm của Takuto, Lola cũng hơi đỏ mặt cảm động, cô nhanh chóng
nhận lấy và trả lại cho cậu một nụ cười dễ thương


  • Ừ! Cám ơn! Tôi sẽ nhớ điều đó.!

Sau khi xong chuyện, cậu rời phòng đấu giá và tới khu rừng.


  • Ra đi chứ. Theo dõi tôi lâu rồi mà chưa xuất hiện, ngài muốn gì đây hả,
    Sydonay tiên sinh và cả vị hoàng đế cao cao tại thượng của cộng hòa Flonyard
    nữa.

Ngay lập tức xuất hiện trước mặt cậu là hai lão giả, Sydonay, lão đại của
phòng đấu giá và một người người khác thì rất bình thường nhưng Takuto không
chỉ cảm thấy khí chất cường giả toát ra từ lão ta mà còn thêm cả khí thế đế
vương nữa. Cả hai người không giấu được sự kinh ngạc.


  • Quả là anh hùng xuất thiếu niên, có thể xuyên thấu được pháp bảo che giấu
    khí tức của ta. Nhưng ta tìm tới cậu không phải để gây chiến cũng như đánh chủ
    ý vào pháp khí hồng hoang của cậu hay trách móc việc cậu làm đêm qua đâu đừng
    căng thẳng.


  • Thế ông đến đây để làm gì?


Một câu hỏi kèm theo một nụ cười tự tin không khác mấy với Quản Lý phát ra từ
Takuto khiến hai người ở đây càng không dám coi thường cậu. Nhà vua mỉm cười
rồi nói


  • Ta chỉ muốn gặp kẻ mà con gái ta coi trọng như thế nào thôi mà. Quả là có
    đảm lược và một thế lực không thể khinh thường, trong một đêm mà có thể giải
    quyết hơn chục gia tộc. Ba con yêu thú hóa hình đấy tuyệt không phải đối thủ
    có thể coi nhẹ.

Takuto hơi kinh ngạc, hôm trước cậu đã dặn bọn họ che giấu tung tích, không
ngờ mật thám của hoàng cung lại có thể dò ra thân phận của bọn họ. Quả là nếu
coi thường những lão bất tử ở thế giới này thì ngươi chết lúc nào không biết.
Takuto quay sang Sydonay


  • Thế con ngài. Ngài không định nói là vì buồn chán mà đi chung với ông ấy
    cho vui đâu nhỉ.

Làm như không để ý tới vẻ trêu đùa của Takuto, Sydonay không một dấu hiệu tung
một kích trời giáng vào Takuto.

ầm

Một tiếng động lớn vang lên. Takuto đã chặn được cú đánh của Sydonay chỉ bằng
một tay. Điều này khiến hai người ở đây kinh ngạc. Cú đánh đó không có sát khí
nhưng cũng phải tương đương Bán Bộ Nhất Đoạn sơ kỳ. Takuto chỉ bằng một tay mà
có thể chặn lại chứng tỏ cậu có thực lực ít nhất là trung kỳ. Thú thật là khi
nghe chuyện một trong bốn pháp vương của Hắc Ưng bị giết, hoàng thượng và
Sydonay đều nghĩ do Selemi ra tay và không ai ngờ là kẻ làm việc đó lại là
thanh niên mới vào Bán Bộ Nhất Đoạn này.


  • Kiểm tra xong rồi chứ, Sydonay các hạ.

Sydonay nhếch miệng cười


  • Không tệ! Quả là người mà Lola trông đợi. Thực lực lẫn tiềm lực quả là đáng
    sợ.

Sao mà hai lão đầu này đều lôi con gái ra làm lý do thế nhỉ không phải là… Một
ý nghĩ vừa xuất hiện trong đầu Takuto đã bị cậu bác bỏ. Không làm gì có chuyện
đó được.! Nhưng cậu không biết khi hai lão bất tử đó vừa nhìn nhau vừa tóe lửa
từ ánh mắt miệng nở nụ “Cười” như muốn nói rằng “Lão bất tử nhà ngươi không
phải muốn giành của ta đâu nhỉ”. Và giành cái gì thì chỉ có hai lão ấy biết
thôi (Ngay cả tác giả cũng không biết nữa) còn Takuto thì mù tịt. Ngay sau đó
Sydonay quay sang Takuto


  • Theo lời Lola thì cậu sẽ tham gia cuộc náo nhiệt Luân Hồi Thụ khoảng 1 năm
    sau đúng không.

Takuto gật đầu, đó là kế hoạch của cậu đã được định trước từ lâu. Lợi dụng
Luân Hồi Thụ tôi luyện tâm cảnh là thứ cậu chắc chắn phải đạt được.


  • Hôm đó cậu nên đi chung với bọn ta thì tốt hơn, Loạn Ma Hải là nơi gần Long
    Tộc, ta có quan hệ khá tốt với họ nên nếu đi chung sẽ bớt được vài chuyện
    phiền phức.

Takuto kinh ngạc, tuy có lời đồn ông ta thực sự có quan hệ với Long Tộc nhưng
cậu không nghĩ ông ấy có đủ mặt mũi để cường giả Long Tộc nể mặt ở ngay chính
lãnh địa của họ. Đột nhiên Quản Lý lên tiếng


  • Ngươi nên đi với lão ta đi. Đến lúc đó ta sẽ đưa ngươi Long Thần Lệnh Bài
    của Chiến Vương để đi vô Long Tộc, nơi đó có Thần Long Huyết Trì có thể giúp
    ngươi tăng cường độ cơ thể chuẩn bị cường hóa lần 3.

Nghe tới cái tên có vẻ quen thuộc Takuto lẩm bẩm trong đầu


  • Chiến Vương, không phải là…

Takuto đang nghĩ không phải người là người mà Lola đã nhắc đến trong truyền
thuyết Long Tộc không


  • Đúng là hắn đó! Cái lệnh bài đó chính là Long Tộc đưa cho hắn mà hắn không
    sử dụng nên ta đã lấy làm đồ chặn giấy khi làm mấy công việc giấy tờ phiền
    phức, hoặc chọi người khác cho vui chứ đâu có gì đáng giá nên ta đưa cậu cũng
    được.

WFT! Lệnh bài tối cao của Long Tộc mà được sử dụng như rác thế kia thì nếu rơi
vào tai của họ thì họ sẽ có cảm ngộ như thế nào đây. Takuto cũng chỉ biết lắc
đầu bó tay cà cảm thấy đau thương thay cho Long Tộc thôi. Takuto cũng không
hỏi quan hệ giữa Quản Lý và Chiến Vương, và bây giờ cậu mới sực nhớ lại khi
mới gặp Selemi, cô ấy cũng có nhắc tới cái tên Chiến Vương này nhưng tạm thời
bây giờ không phải là lúc suy nghĩ đến những cường giả thuộc cấp bậc Quản Lý
hay Selemi, Takuto quay sang Sydonay gật đầu đáp ứng.


  • Tốt! Vậy thì gặp lại cậu 1 năm tới nhé

Nói xong, Sydonay cùng với đức vua nhanh chóng bay đi mất dạng. Takuto thấy
không còn việc gì để lưu lại nữa cậu nhanh chóng biến vào cái nhẫn Quản Lý.
Cậu gặp Leon cùng hai con yêu thú để bàn bạc chút việc.


  • Thì ra là vậy sao. Trách gì ngươi lại có thể phát triển một cách nhanh đến
    không tưởng như vậy Vậy thế giới của ngươi là vị diện cấp cao à, ở đó cường
    giả có mạnh hơn thần cấp ở đây không.

Takuto sau khi kể một số chuyện của cậu thì ba con yêu thú chỉ hơi tỏ ra kinh
ngạc chứ không có vẻ khó hiểu.


  • Không đâu! ở thế giới tôi cường giả mạnh nhất cũng chỉ mạnh bằng Thiên cấp
    ở nơi đây thôi.

Takuto lắc đầu phản bác đưa mắt tới Quản Lý rồi nói tiếp


  • Nếu nói tới những cường giả vượt qua đẳng cấp Thần của thế giới này thì
    phải là ông ta kìa

Quản Lý bên gần đó cũng gật đầu xác nhận với nụ cười tự mãn nhìn muốn đè xuống
thông ass ngay tại chỗ. Sau đó ông ấy lên tiếng.


  • Đó không phải là sai. Nhưng Thần cấp ở thế giới cậu không có bị rơi vào
    tình trạng ngủ say giống như ở nơi đây, nhưng họ cũng không bao giờ xen vào
    hoạt động của thế giới cả. Cậu biết đó, nội Thần Đạo Nhật Bản cũng thờ phụng
    vô số vị thần mà. Hầu hết họ đều có thật cả đấy.

Lần này thì Takuto thật sự tỏ ra kinh ngạc. Vì là người hiện đại nên cậu cũng
không tin lắm về mấy vụ đó, chỉ là khi cần thì làm theo truyền thống mà thôi.
Cậu không bao giờ nghĩ rằng những vị thần đó lại có thật sự tồn tại, nhưng nếu
người như Quản Lý nói như thế thì hẳn không phải là nói láo. Quản Lý tiếp tục


  • Cậu không biết đó thôi! Có rất nhiều truyền thuyết cổ xưa của Nhật là sự
    thật, ví như sự ra đời của những vị thần Amaterasu Omikami hay Susano Mikoto
    hoặc Tsukuyomi Mikoto và một số vị thần khác nữa. Bản thân ta, khi mới tới đây
    cũng hay đánh cờ với Izanagi và Izanami hoài mà. Hoặc nếu nói về Tây phương
    thì cũng không hề thiếu những điều như thế. Thêm nữa là, tuy thế giới của cậu
    mức độ linh khí hay ma lực đã trở nên hiếm hoi nhưng vẫn có một số thuật pháp
    hay nghi thức được con người sử dụng và dẫn đến những sự kiện kỳ lạ nhưng tất
    cả những điều đó đều được che đậy bởi các thế lực ngầm. Nhưng cứ từ từ đi, sau
    này cậu sẽ thấy được phiền phức khi giải quyết các vấn đề như vậy

Nghe Quản Lý, Takuto cũng không giấu sự kinh ngạc, tuy đã nghe Quản Lý kể về
một số điều về thế giới ngầm của trái đất nhưng cậu chưa từng nghĩ đến nó lại
rắc rối ngay cả Quản Lý cũng phải thừa nhận.

Leon sau khi nghe cuộc nới chuyện xong cô ngẫm nghĩ một chút rồi quay sang
Takuto lên tiếng


  • Nếu cậu đã nói về bí mật về thân thế của cậu, thì chắc cậu cũng có chuyện
    với bọn ta đúng không.

Takuto gật đầu.


  • Tôi sắp phải về thế giới của mình. Các cậu có muốn đi với tôi không.
    Đối với Takuto, ba người bọn họ là những chiến hữu thân cận nhất. bên cạnh đó
    thực lực của họ cho dù là ở thế giới của cậu cũng thuộc hàng tuyệt đỉnh rồi,
    nếu như không chọc vào mấy lão bất tử của bốn thế lực mạnh nhất thì sẽ không
    có chuyện gì rắc rối xảy ra. Leon nghe vậy bắt đầu trở nên hào hứng


  • Được! ta muốn xem cường giả bên đó có gì hay ho


Thấy khí thế đầy tính hiếu chiến như mấy cô nàng đang hắc hóa trong Anime của
Leon, Takuto cũng chỉ có cười khổ và cầu mong không ai điên khùng mà chọc phải
bà cô này. Và ở bên cạnh hai người còn lại cũng không tỏ ra phản đối.


  • Được! Vậy thì ta đi thôi! Quản Lý phiền ông mở đường giùm.

Vài ngày sau khi đã trở về trái đất, Takuto với tu vi có thể nói là vấn đỉnh
thế giới mà cũng phải tỏ ra kiệt sức khi hướng dẫn các vị khách từ dị giới đến
các nơi nổi tiếng của thành phố cậu đang ở. Bây giờ cậu mới tưởng tượng và
hiểu được sự vất vả khi hướng dẫn một nhóm người từ thời trung cổ đến thời
hiện vất vả thế nào. Cậu đang tự hỏi làm sao anh chàng Youji Itami trong Gate-
Jietai-Kare-no-Chi-nite-Kaku-Tatakeri có thể hướng dẫn nguyên một đoàn người
thuộc thời trung cổ đi khắp nơi trong thành phố mà không gây ra bất cứ sự việc
rắc rối to lớn nào thế nhỉ cho dù trong truyện anh ấy được sự giúp đỡ của
chính quyền đi chăng nữa.
Nếu chỉ tính mấy thằng hám gái như con thiêu thân vì chọc Leon đã bị bẻ gãy
vài cái xương thì cũng có trên dưới chục thằng. Còn nếu kể đến những cô nàng
nữ sinh bị hấp dẫn vì sự lực lưỡng cùng mái tóc vàng óng như người nước ngoài
của Son (Cái tên mà Takuto đặt cho con Kim Hầu) và dáng vẻ thư sinh của
Hebigami (Cái tên Takuto đặt cho Song Đầu Mãng) như mấy chàng hotboy trong mấy
cuốn tạp chí của nữ giới thì đông không thể tả nổi.

Takuto trong mấy ngày này cậu nhận được ánh mắt thù ghét của cả con trai lẫn
con gái, nhưng chỉ như thế thì thôi đành chịu, đằng này cậu còn cảm thấy dường
như các cô nàng còn dùng trí tưởng tượng mang đẳng cấp vũ trụ của mình để
tưởng tượng đến một cảnh ba chàng trai cùng lăn lộn trên một cái giường người
đầy mồ hôi và những rên rỉ nghe thổn thức tấm lòng các thiếu nữ xuân thì (Vài
lời biện minh của tác giả: Đừng hiều lầm, mình không có sở thích như vậy đâu
đấy nhá). Tuy không biết chính xác các nàng đó nghĩ gì nhưng theo biểu hiện
trên khuôn mặt mơ về cõi nào đó của các nàng cũng khiến Takuto lạnh người.


  • Ngươi làm sao co rúm lại thế.

Leon quay sang hỏi Takuto trong khi mọi người đang ăn kem trong một cửa tiệm
đầy học sinh, Leon đưa mặt gần lại khuôn mặt cậu để kiểm tra nhiệt độ như
những gì tên Quản Lý chết bằm nhồi vào đầu cô khi đưa cho cô đọc mấy cuốn
manga ngôn tình. Và với sự ngây thơ như nai tơ của Leon trong lĩnh vực này nên
Leon đã đem ra thực hành ở nơi nhạy cảm. Và đương sự của chúng ta, vì bất ngờ
nên thân nhiệt của Takuto đã vượt mức hạn định của con người. Một cảnh tượng
trán chạm trán giống hệt như trong Anime diễn ra ngay tại đời thường khiến cho
Takuto cảm thấy mình bị mấy trăm luồn sát khí bằng ánh mắt đâm xuyên cơ thể
không một chút thương tiếc. Cậu không biết mình có tưởng tượng hay không mà
cậu thấy thấp thoáng một đoàn người mặc áo trùm kín tận đầu, phía trên có biểu
tượng FFF giống hệt như FFF Inquisition trong Baka To Test và đang cật lực
dùng mọi cách để nguyền rủa cậu những lời nguyền tàn khốc nhất.


  • Takuto, mày làm gì ở đây thế.

Một giọng nói quen thuộc vang lên. Kazuma, bạn của Takuto bước vô tiệm và nhận
thấy cậu đã tới gặp.


  • Đi ăn với mấy người bạn. Thế mày tới đây một mình à, Kazuma

Kazuma liếc mắt qua nhóm của Leon, nhưng có vẻ nó không có vẻ bị hớp hồn bởi
vẻ dễ thương của Leon như những chàng trai thiêu thân khác. (Nó không phải là
GAY đâu, truyện của mình tuyệt đối không có Shounen Ai và Yaoi chủ yếu là bình
thường và Yuri thôi). Kazuma quay sang Takuto gật đầu trả lời.


  • Ừ! Tao tới đây lấy xác nhận “Công Việc Tình Nguyện” của quản lý ở đây. Ông
    ấy sau khi xong công việc quản lý ở đây thì về trung tâm trẻ mồ côi. Tao đã
    làm tình nguyện viên chăm sóc bọn trẻ hai tuần vừa qua nên hôm nay tới đây nhờ
    ông ấy xác nhận đó mà.

Nghe tới “Công Việc Tình Nguyện” Takuto xám mặt sực nhớ vẫn còn một hoạt động
trong mớ bài tập hè mà cậu chưa làm. Trường của Takuto vì mục đích rèn luyện
nhân phẩm, đạo đức cho học sinh nên đã ra một nhiệm vụ vào kỳ nghỉ hè cho học
sinh năm 1 lên năm 2, hay năm 2 lên năm 3. Đó là học sinh phải tham gia một
hoạt động tình nguyện trong vòng 2 tuần trở lên trong hè. Các hoạt động thường
nhắm đến mục đích nhân đạo, như giúp đỡ các trung tâm trẻ mồ côi nghèo khó,
hoặc dọn vệ sinh công cộng. Những học sinh sẽ được đánh giá và chứng nhận của
nơi đó và nộp lại cho nhà trường nhằm được đánh giá tốt trong hồ sơ sau này.
Nhớ đến chuyện đó, Takuto ôm mặt rên đau khổ


  • Trời ơi! Hai tuần hè cuối cùng của taooooooooooooooooooo…!

Nghe Takuto than vãn, Kazuma đã nắm được sự việc, cậu vỗ vai Takuto làm một bộ
mặt cực kỳ đầy vẻ thông cảm và ưu tư giống như Yuji Sakamoto đôi khi hay làm
với Yoshi Akihisa trong Baka To Test vậy. (Muốn biết cứ luyện hết 2 season của
Baka To Test)


  • Cố gắng nhé!


  • Nooooooooooooooooooooooooooo! Mùa hè của tao!


Một tiếng rên la thảm lòng phát ra từ trái tim đang rỉ máu của Takuto.

PS: CÁC BẠN THÔNG CẢM DÙM! DẠO NÀY CÔNG VIỆC TIỆM MÌNH NHIỀU QUÁ. MÌNH PHẢI
MANG CÔNG VIỆC VỀ NHÀ LÀM MUỐN BÙ ĐẦU MẤT NGỦ, LẠI THÊM NHỎ “KAWAII” IMOUTO NÓ
LUYỆN THI 12 NÊN NÓ KS MÁY TÍNH Ở NHÀ NÊN MÌNH THẬT SỰ BÓ TAY RỒI. MÌNH CHỈ CÓ
THỂ NÓI MÌNH SẼ TRANH THỦ GIỜ RẢNH TRÊN TIỆM VIẾT ĐỂ VIẾT MÀ THÔI. THÔNG CẢM
CHO MÌNH ĐI NHA.


Kẻ Kế Thừa Vũ Trụ - Chương #47