Ma Viêm Đảng Gây Sự


Người đăng: Trần Hoàng Lâm

Takuto hiện đang ở tại phủ thành chủ, sau khi đã giải quyết xong cuộc thi giữa
những người trẻ tuổi, Takuto được thành chủ trao cho tất cả các phần thưởng
theo quy định, và trên nguyên tắc cậu còn được yêu cầu một thứ nữa nhưng
Takuto cũng có yêu cầu thêm một số tinh huyết yêu thú cấp cao, điều đó thật
không khó đối với luyện dược sư cấp cao như thành chủ nên ông đã cung cấp cho
cậu mấy chục loại, thấp nhất là yêu thú Nhân Cảnh và cũng có hai, bai loại là
Nhân Cảnh hậu kỳ, điều này khiến Takuto kinh hỉ không thôi.

Mấy ngày nay Takuto đang cố gắng luyện chế những tinh huyết của yêu thú mà cậu
đã có, trên thực tế, nếu cậu bắt tay vào tu luyện thì cậu cũng đã có thể tiến
hành suôn sẻ, với Dung Kỹ thì tốc độ tu luyện của cậu không phải là thiên tài
bình thường có thể so sánh được, nhưng cậu vẫn cố gắng đợi lấy tinh huyết của
yêu thú Địa Cảnh là con Liệt Diễm Sư Thú kia. Bên cạnh đó cậu cũng cố gắng
từng bước nâng cao kĩ năng chiến đấu của mình, cậu biết cho dù với cảm giác
nhanh nhạy và chuyển động nhanh nhẹn vẫn chưa đủ, kỹ thuật cũng rất quan trọng
cho nên cậu vẫn chăm chú luyện lại những kỹ thuật đánh kiếm mà lần trước đội
kiếm đạo đã hướng dẫn cho cậu.

Và Quản Lý cũng tán đồng điều đó bằng cách tặng cho cậu 3 con khôi lỗi cùng
hội đồng hành hạ cậu làm cho Takuto chửi rủa suốt không thôi. Vì dù sao thực
lực của cậu vẫn chưa khôi phục lại toàn thịnh do Độc Ấn. Và sau mấy ngày thống
khổ Takuto đã làm gỏi được hơn được 30 con thì Quản Lý nói


  • Không tệ đâu! Muốn làm một trận với ta chứ

Takuto nghe thấy thế gằn giọng, nở nụ cười mà ai cũng thấy phát run


  • Đúng ý tôi đó! Tôi phải trả lại những đau đớn trong những ngày qua do mấy
    con khôi lỗi yêu quý của ông gây ra cho tôi.

Nói rồi Takuto biến mất lao ra phía sau Quản Lý không chút nhân nhượng chém
thanh kiếm vào hông ông ta. Nhưng ngay lập tức thanh kiếm bị cản lại bằng một
bức màn năng lượng vô cùng kiên cố và Takuto thấy Quản Lý giơ tay lên, một
thanh đao đỏ như máu được tích thụ bằng năng lượng xuất hiệt, Quản Lý giơ cao
tay lên vung mạnh xuống quát


  • Huyết Đao Tuyệt Diệt Trảm! Thức thứ Nhất: Huyết Đao Trảm Đại Địa

Bỗng nhiên bầu trời bị huyết vân bảo phủ những luồn đao khí đỏ như máu từ
thiên không lao xuống xé tan mặt đất thậm chí còn khủng khiếp hơn khi Độc Giác
Thú dậm chân xuống đất khi đấu với Takuto vậy. Takuto rất chật vật đỡ những
đao khí này, cậu cảm thấy mình đang đánh trúng một quả núi hay cài gì đó to
lớn lắm và cậu đã quyết định dốc toàn lực:


  • Thanh kiếm mang sức mạnh của thú thần hồng hoang Futsuno Mitama… Giải
    phóng!

Đằng sau Takuto bắt đầu ẩn hiện hình ảnh con rắn 8 đầu 8 đuôi với khí thế hồng
hoang khủng khiếp và cực kỳ hiếu chiến. Đây là lần thứ hai cậu sử dụng lại sức
mạnh giải phóng của thanh kiếm, khí thế của nó mạnh hơn trước đây rất nhiều,
Takuto thấy cho dù Địa cảnh hậu kì cũng chưa chắc chống cự được. Takuto nhanh
chóng vận sức mạnh âm dương hòa hợp bom vĩ thú nhưng bây giờ sức mạnh đó lại
được bao quanh thanh kiếm, hai sức mạnh thần khí và bom vĩ thú được cậu dung
hợp với nhau khiến chúng càng có tính hủy diệt cao nhưng cậu không phóng thích
nó ra ngoài mà chỉ bao quanh thanh kiếm.

Takuto lại lao tới tấn công trực diện Quản Lý. Lần này năng lượng của tấm chắn
của Quản Lý và thanh kiếm của cậu chạm nhau, hai sức mạnh kháng cự mãnh liệt
và sau một lúc giằng co thì Takuto bị đẩy văng ra ngoài mà màn chắn vẫn chưa
suy suyển.


  • Không tệ đâu. Chiêu đó nếu cậu có thể toàn lực thi triển thì cho dù Địa
    Cảnh hậu kỳ cũng chưa chắc dám đối cứng đâu. Với lại sức mạnh của thanh kiếm
    cũng đã tăng mạnh rồi đó.


  • Nếu không phải sợ hồng hoang khí của nó gây ra những rắc rối không cần
    thiết thì tôi đã sử dụng nó rồi.


  • Thần khí hồng hoang của vương quốc này chính là Thôn Phệ Chi Châu, với sức
    mạnh thôn phệ vạn vật gần như vô tận. Nó thậm chí từng thôn phệ cả được chung
    cực cấm chiêu của Tử Thần nữa kìa


  • Chung cực cấm chiêu? Đó là cái gì


  • Chung cực cấm chiêu chính là chiêu thức những chiêu thức mạnh nhất của từng
    vị thần và bị cấm sử dụng trừ khi đấu với những vị thần khác thôi. Giống như
    tử thần vậy hắn từng mở cửa địa ngục cho vô số oán linh và những sức mạnh tà
    ác nhằm biến thế giới này giống Minh giới của hắn và chung cực cấm chiêu của
    hắn chính là Tử Khí Diệt Tuyệt có thể biến con người thành u linh ngay lập tức
    cho dù là bán thần cường giả đi chăng nữa cũng không chịu nổi một kích. Nhưng
    sau khi hắn sắp thành công một bán thần vô danh đã dùng pháp khí đó thôn phệ
    hết u linh tử khí của hắn đang bao trùm cả thế giới sau đó đuổi hắn trở về
    mình giới. Ông ta đã trở thành vị cứu thế của thời đó nhưng tên tuổi của ông
    ta thì không ai biết cả giống như ông ta tự nhiên xuất hiện vậy.


Takuto tuy không biết uy lực chiêu đó như thế nào nhưng theo lời Quản Lý nói
chắc chắn thảm cảnh mà nó gây ra vô cùng khủng khiếp thậm chí có thể lớn hơn
cả trận động đất mà Nhật bản đã trải qua trước kia nữa, chưa kể thực lực người
ở đây mạnh hơn trái đất nhiều lắm nếu một chuyện như vậy xảy ra ở trái đất thì
sẽ ra sao.


  • Cậu không cần phải tưởng tượng đâu, sau này ta sẽ đưa cậu tận mục sở thị
    một thế giới hiện đại tương tự trái đất và bị những thảm họa kinh khủng. Cậu
    sẽ chứng kiến nơi mà đạo đức luân thường bị coi là rác rưởi. Nhưng đó là sau
    này, bây giờ cứ chuyên tâm mà tập luyện đi.

Takugo gật đầu và tiếp tục tập luyện.

….
Xuất Vân gia tộc mật thất, ở đây tất cả các nhân vật trọng yếu nhất của gia
tộc bao gồm 9 trưởng lão, một đại trưởng lão, 2 đại hộ pháp, và gia chủ của
gia tộc đang ngồi cùng với nhau bàn bạc công việc. Bình thường trừ khi có
chuyện nghiêm trọng lắm thì bọn họ mới tụ tập đông đủ thế này, một người nói


  • Theo như tin tức ta thu thập được thì, tên nhóc đó trước đây đã theo một
    đoàn mạo hiểm vô Vô Tận Hoang Nguyên săn Tử Dực Song Đầu Mãng và có vẻ đã
    thành công. Sau đó còn dễ dàng đánh thắng Nhân Cảnh sơ kỳ của Ma Viêm đảng
    nữa. Còn trước đó thì có thông tin cậu ta từ học viện đế đô nữa nhưng điều đó
    chưa có điều tra rõ ràng.

Mọi người ở đây nghe được kinh hãi, tuổi chưa 20 dễ dàng đánh bại Nhân Cảnh sơ
kỳ, cho dù là thiên tài yêu nghiệt của đế đô cũng còn xa mới bằng, chẳng lẽ
cậu ta thuộc thế lực viễn cổ hay sao. Thế thì gia tộc phải cân nhắc lại rồi.
Một người khác nói:


  • Nếu cậu ta đã dây vào Ma Viêm Đảng chi bằng chúng ta sử dụng kế khu hổ thôn
    lang tung tin cho Ma Viên Đảng biết để khiến cho họ động thủ. Cho dù nó có
    thành chủ chống lưng thì chưa chắc vượt qua nạn này. Chúng ta cứ tung tin nó
    có thần kỳ công pháp tu luyện thì với sự bá đạo của Ma Viêm Đảng họ sẽ không
    bỏ qua cho nó đâu.

Mọi người ở đây đều gật đầu tán thành, bây giờ gia chủ đang ngồi trên đài cao
mới lên tiếng


  • Thế còn vụ việc của Yami, Yumi sao rồi?

Ông nói xong đưa mắt xuống nhìn chằm chằm vào một người chính là người đã đưa
đan dược cho Yumi


  • Tam trưởng lão, ông tại sao lại đưa cái đó cho Yumi hả.

Giọng ông ta tuy trầm ổn nhưng khí thế ông ta cho mọi người ở đây biết ông
đang rất giận dữ. Con trai ông, ba của Yumi, Yami đã chết trong một cuộc săn
mà thú và mẹ cô bé cũng vì báo thù cho chồng nên cũng đã liều mạng kéo theo
con yêu thú đó chỉ sau 3 năm, cho nên ông rất quan tâm hai đứa cháu gái này.

Tam trưởng lão làm ra vẻ mặt bất đắc dĩ nói


  • Gia chủ ngài phải hiểu, lúc đó nếu không dùng cách đó, sẽ không có cơ hội
    xóa sổ tên nhóc đó được, với lại chúng ta đã bỏ vốn liếng rất nhiều trong cuộc
    thi này rồi, tôi không muốn trở về tay trắng nhưng không ngờ tên nhóc ấy lại…
    Tôi cũng đâu muốn đi đến biện pháp như vậy đâu.

Gia chủ Xuất Vân gia tộc gằn giọng:


  • May mà Yumi, Yami không có xảy chuyện, nếu không cho dù có chiến thắng trở
    về ta cũng phế ông rồi. Chưa kể nếu không phải sự phát triển của gia tộc ta
    cũng không muốn động chạm đến ân nhân cháu gái của ta.

Nói xong ông ta đứng dậy lui vào trong bỏ mặc mọi người và thở dài lẩm bẩm:


  • Cái gia tộc này, không biết sẽ đi về đâu đây, dạo này ta cứ có linh cảm xấu
    giống như hồi con ta chết vậy. Yumi, Yami! Ta cho dù bỏ cái mạng già này cũng
    sẽ bảo vệ hai cháu an toàn.

Ở khu trung tâm mua bán lớn nhất vùng này, Takuto đang đi tìm kiếm một số
thiên tài địa bảo có giá trị để mang về thế giới cậu khi cần có cái mà dùng.
Nơi đây rất đông đúc, cho dù là ngày lẫn đêm cũng luôn náo nhiệt, thành phần
hỗn tạp diễn ra tất cả các loại giao dịch, Takuto nhận ra ngay cả người nước
khác cũng có mặt và đủ loại hàng hóa trên trời dưới đất nhưng để chọn được
hàng tốt thì phải xem khả năng của mình rồi, tất nhiên trong những vụ giao
dịch như vậy sẽ xảy ra động tay động chân nhưng phủ thành chủ cũng không phải
ngồi không cũng ra tay trấn áp khi mọi chuyện đi quá tầm kiểm soát. Takuto đi
ngang qua quầy bán công pháp, cậu cũng đang định nghiên cứu cách thức chiến
đấu ở đây, ngoài Dung Kỹ và một số kỹ năng phụ trợ, Quản Lý không truyền cho
cậu kỹ năng chiến đấu nào cả nên cậu cũng cần tìm kiếm một số công pháp thuộc
tính để nâng cao sức chiến đấu. Takuto đi lướt qua các quầy, cậu chỉ dùng cảm
giác để tìm ra công pháp thích hợp nhất chứ không hỏi Quản Lý nữa, đi một hồi,
khi cậu chạm vào một cuốn sách rách nát thì một luồn năng lượng hồng hoang rất
nhẹ truyền tới khiến cậu giật mình và cúi xuống.

Quyền Nộ Cửu Trọng Thiên. Võ kỹ áp súc đấu khí trong cơ thể và dựa vào chú ấn
bạo phát nó ra gấp chục lần đủ sức chấn cả thiên không. Bao gồm chín quyền,
Yêu cầu phải đạt tới Nhân Cảnh mới sử dụng được. Và nếu trong quá trình tu
luyện may mắn ngưng tụ được hồng hoang khí uy lực sẽ tăng gấp bội lần.

Khi coi xong Takuto kinh hỉ, cái hồng hoang khí ai thiếu chứ mình tuyệt đối có
dư thừa thanh kiếm của mình khi giải phóng lúc nào mà chẳng tỏa ra hồng hoang
khí đầy trời đâu. Thế là cậu quyết định mua lấy công pháp này, nhưng khi cậu
trả tiền thì ông già bán hàng lại dội cho cậu một gáo nước lạnh


  • Cái tàn quyển đó chỉ chứa 4 quyền đầu thôi, cuốn còn lại không biết ở đâu
    rồi.

Sau khi nghe câu nói đó, Takuto sững sờ, đông cứng ngay lập tức vì thất vọng,
nhưng cậu vẫn lấy nó và tiếp tục đi sang các gian hàng khác.


  • Một cái cung tàn mạt này mà ông lấy ngần đó, ông tính lừa thiếu gia của ta
    hay sao vậy ông già.

Một tiếng quát vang lên khiến Takuto chú ý, cậu đưa mắt về phía đó thì thấy
một đội hộ vệ đang hộ tống một tên thiếu gia ăn mặc sang trong khoảng 30 tuổi
đang đứng tại một quầy bán vũ khí trên tay hắn là một chiếc cung rất cũ kỹ tầm
thường như không thể tầm thường hơn nhưng Takuto cảm thấy đau nhói khi nhìn
tới nó như có hàng vạn mũi tên như muốn hủy diệt mình vậy, thế là cậu nảy sinh
lòng hiếu kỳ với nó


  • Cảm nhận của cậu tăng lên rồi đó xem ra đó là do linh hồn lực tăng lên đấy
    nhỉ.


  • Ông biết cái cung đó sao.


  • Ta từng đấu với chủ nhân của nó suốt 3 năm trời bất phân thắng bại, và sau
    đó khi ta sử dụng tới chung cực thần khí Byakumamaru của ta thì nó bị chém
    thành hai khúc và trận đấu đã kết thúc. Ta lấy làm lạ tại sao nó lại ở đây vì
    khi đó hắn ta đã vi phạm chính quy tắc của hắn để giữ nó lại mà nhỉ?


  • Quy tắc gì vậy.


  • Quy tắc mà hắn ta tin tưởng. Hắn ta quan điểm là thời điểm hắn làm hư binh
    khí khi chiến đấu thì hắn không còn tư cách để sở hữu nó rồi, hắn sửa lại rồi
    tạ tội với vũ khí đó xong và sau đó để mặc vận mệnh đưa vũ khí đó tới chủ nhân
    mới xứng đáng hơn. Đừng có hiểu lầm nhé, nếu hắn muốn quăng vũ khí cũ đi thì
    hắn sẽ không rèn lại nó rồi, đó là niềm tin bất diệt của hắn thôi. Nhưng lần
    đó hắn ta đã vi phạm cả điều đó thì chứng tỏ hắn yêu quý cây cung đó đến mức
    nào. Thế nên ta mới thắc mắc tại sao cây cung đó lại lưu lạc đến đây, xem ra
    hắn đã gặp chuyện không may rồi.


Takuto cảm thấy có chút tiếc nuối trong giọng Quản Lý, cái cậu quan tâm là cái
người đó đủ mạnh để đánh với Quản Lý từng đó năm, cậu lên tiếng:


  • Không biết ông nghĩ sao, chứ tôi không cảm thấy tên thiếu gia kia là chủ
    nhân thích hợp đâu. Hay để tôi mua vậy nhỉ dù sao cũng là vũ khí của người
    quen ông mà


  • Cái ngữ đó ư! Khi nào vũ trụ bị hủy diệt thì may ra. Nhưng cậu cũng không
    xài được đâu đừng có mong chờ.


  • Tại sao vậy?


  • Nó vẫn còn căm ta lắm, cây cung ấy, mà cậu có Dung Kỹ của ta nên chắc chắn
    nó sẽ cự tuyệt cậu. Mà cây cung đó ta còn lạ gì, một cô công chúa kiêu kỳ đó
    mà. Khi đấu với ta, chủ nhân nó nói với ta rằng “Cây cung của ta muốn nếu ta
    thắng, ông hãy quỳ xuống trước mặt nó mà tạ tội vì dám làm hỏng hết quần áo
    nó” Thế là ta nóng lên cho nó thành hai nửa luôn mặc dù không diệt luôn khí
    linh nhưng cũng dạy cho con bé ấy một bài học.


Takuto nghe mà choáng váng, thế thì nó không căm ông đến nỗi muốn giết ông
luôn hay sao, thế mà tôi cảm thấy ông kể lại có vẻ sảng khoái thế nhỉ. Cậu
tưởng tượng cảnh đến cảnh ông chẻ cây cung thành hai nửa sau đó cười thầm
trong bụng hoặc cười bỉ ổi ngoài mặt luôn mà thấy thương cho cây cung đó.
Nhưng rồi cậu nghiêm túc


  • Thế không phải ông định chia rẽ bọn họ hay sao? Ông đã biết tính cách của
    hắn mà còn chẻ đôi cây cung đó nữa không phải là tàn nhẫn quá hay sao.

Một giọng nói trong trẻo nhẹ nhàng như cô gái nhỏ vang lên


  • Không đâu nhóc, trước khi hắn và chủ nhân của ta đấu với nhau hắn đã tính
    trước được điều đó rồi. Nhưng tên Quản Lý khốn nạn kia mau để bổn cô nương
    đánh ngươi một trận cho hả giận coi, mấy trăm triệu năm qua rồi, sao ngươi nhớ
    rõ vụ đó quá vậy

Takuto giật mình quay lại thì cậu lại nghe Quản Lý lên tiếng có vẻ rất vui vẻ
cao hứng


  • Lâu quá không gặp! Tính tình bé vẫn như thế không thay đổi chút nào nhỉ,
    nếu ta đoán không sai với cái tính đó vẫn chưa tìm được người sử dụng mới đúng
    không. Nhưng tên kia đâu rồi, không phải hai người tình cảm rất tốt sao?


  • Đừng có gọi ta là cô bé. Bổn cô nương có tên đàng hoàng là Selemi. Với lại,
    nếu ngươi hỏi chủ nhân của ta thì ông ấy đã qua đời rồi, trước khi qua đời ông
    ta đã thả ta vào Cổng Không Gian Định Mệnh, nhưng đã rất lâu rồi, không ai đủ
    tiêu chuẩn khiến ta dâng hiến lòng trung thành cả. Còn tên nhóc này là đệ tử
    của ngươi à. Trông hơi đần chút nhưng có vẻ nhân hậu đấy, hi vọng hắn không kế
    thừa luôn cái tính điên cuồng của ngươi, dù sao thì nếu bàn về độ điên cuồng
    thì chỉ có tên Chiến Vương đó mới hơn được ngươi thôi mà.


Takuto cũng cả thấy nỗi buồn nặng nề của giọng cô gái khi nhắc đến người đó.
Cậu nghĩ họ đã có quan hệ rất sâu sắc. Và cậu cũng thắc mắc là cô ta nói Quản
Lý là người điên cuồng, nhưng cậu vẫn chưa thấy phần đó của ông ta chút nào
chỉ có sự kiêu ngạo cao vút trời xanh thôi, và người tên Chiến Vương đó là ai
mà có vẻ hơn cả Quản Lý thế nhỉ. Rồi cậu lại nghe cô gái Selemi nói trực tiếp
với cậu.


  • Nhóc! Ngươi không nghĩ để tên công tử đó mua ta chứ hả, mặc dù ta ghét Quản
    Lý nhưng nếu rơi tay cái ngữ phế vật đó thì để ta làm một tiễn phá banh chành
    cái đại lục này cho vui.

Takuto nghe mà lạnh người “Cùng một giuộc cùng một giuộc cả thôi, Quản Lý, và
cô công chúa này đều đều coi việc hủy một đại lục như là trò đùa vậy” Thế rồi
cậu quyết tâm cứu lấy đại lục bằng cách tiến lên gần chỗ đó và hỏi


  • Này ông chủ cái cung này ông ra giá bao nhiêu

Người chủ tiệm nhìn thoáng qua Takuto rồi nói


  • Hai viên đan dược thập cấp

Takuto không hề tỏ vẻ khó chịu móc ra hai viên đan dược thập cấp cho ông ta,
tên công tử thấy thế quát lên


  • Ai cho mày mua cái cung này, cái này là của tao rồi, chẳng qua tao chưa trả
    tiền thôi.
    Nói xong hắn quay sang thuộc hạ ra hiệu lấy ra hai viên đan dược thập cấp ra
    rồi tính giành lấy cây cung. Takuto lấy thêm hai viên đan dược thập cấp nữa
    rồi nói


  • Tôi mua cây cung này bằng 4 viên đan dược thập cấp


Cái giá này khiến mọi người ở đây tái mặt, một người nhận ra cậu la lên


  • Đó không phải quán quân trẻ tuổi của phủ thành chủ sao.

Câu nói đó khiến mọi người ở đây nhận ra cậu, điều này khiến tên công tử trở
nên kiên kị. Lực lượng cảu thành chủ ở đây có ảnh hưởng không nhỏ, tên đó
không muốn gây rắc rối cho những tính toán của mình nên đã hằn học bỏ đi.
Takuto mang cây cung quăng vô chiếc nhẫn của Quản Lý rồi rồi bước ra khỏi chỗ
đó và đi về.

Đi một lúc cậu cảm thấy có hơn ba người đang theo dõi mình thực lực Nhân Cảnh
sơ kỳ. Cậu cười lạnh, xem ra sự kiện lúc nãy đã đưa đến tình huống như thế này
đây. Nếu mà ba Nhân Cảnh sơ kỳ thì vẫn nằm trong khả năng của. Cậu đi đến một
hẻm nhỏ rồi dừng lại:


  • Ta không nghĩ các người theo ta vì hâm mộ ta đâu nhỉ

Trong con hẻm nhỏ xuất hiện 3 người vây lấy cậu


  • Hừ biết chúng ta theo dõi mà không cúp đuôi chạy cho mau mà còn dám dẫn dụ
    bọn ta đến đây, ngươi hoang tưởng sức mạnh quá đấy nhóc.

Takuto thắc mắc


  • Ta không biết các người, không gây ân oán sao mấy người gây sự với ta nhỉ

Mấy tên kia nghe vậy cười lạnh


  • Ngươi đánh người của Ma Viên Đảng mà còn tỏ ra ngây thơ nữa sao. Nếu mày
    đưa cho chúng tao công pháp của mày và tới tổng bộ chúng ta tạ tội thì may ra
    còn có thể sống chỉ bị phế đi thôi, còn nếu chống cự thì thậm chí mày sẽ phải
    van này để được chết đó

Nghe hắn nói Takuto mới sực nhớ lại mình đã cho một tên của Ma Viêm Đảng đo
đất khi cứu anh đội trưởng đội mạo hiểm giả James. Xem ra Ma Viêm Đảng đã có
được thông tin của mình rồi nên mới tìm đến đây.


  • Thế phải xem bản lĩnh của mấy người đã!

Cậu nói xong rút thanh kiếm vận sức mạnh và sẵn sàng chiến đấu.

Ba tên kia thấy vậy cũng không nhiều lời cũng vận sức khí thế cuồn cuộn và
bỏng rát


  • Nộ Diễm Chưởng


  • Ma Viêm Trảm


Hàng loạt chiêu thức được đánh tới, Takuto cũng không chịu kém cậu vận sức và
chuyển đổi thành thủy nguyên tố tung ra một chưởng.


  • Thủy Long Đại Bộc Phá

Một con rồng khổng lồ được ngưng tụ bằng nước lao nhanh đến ba người kia mang
theo khí thế cuồn cuộn như thác đổ nếu một người trái đất ở đây chắc chắn sẽ
hô lên “Giáng Long Thập Bát Chưởng” Quả thật chiêu này rất giống với chiêu
chưởng pháp lừng danh trong tiểu thuyết võ hiệp Kim Dung vậy. Ba người của Ma
Viên Đảng sợ hãi la lên:


  • Chết tiệt! Chiêu thức quá mãnh liệt! Toàn lực phòng thủ

Một màn chắn năng lượng được dựng lên nhằm chặn chiêu thức đáng sợ kia. Hai
bên giằng co một lúc thì con rồng lẫn bức màn đều biến mất.


  • Quyền Nộ Cửu Trọng Thiên! Chiêu đầu! Bạo Nộ Song Quyền

Takuto vận sức vào hai tay tung ra hai đấm, ngay lập tức một luồn sức mạnh
mang hình ảnh của một nắm đấm khổng lồ lao tới phía ba người. Đánh bay tất cả
văng một khoảng rất xa. Ba người đó sau một lúc mới đứng dậy được hộc máu kinh
hãi, ngay cả Takuto cũng kinh ngạc với sức mạnh của chiêu thức mới đạt được
này.


  • Đối phương quá mạnh! Cùng nhau thi triển Hỏa Trụ Cầm Cố

Thấy vậy ba người bắt đầu bắt đầu vận lực niệm chú ngữ, Takuto bỗng thấy dưới
mặt đất những cột lửa lao lên mặt đất hình thành một lồng giam đang dần dần
thu hẹp phạm vi đứng cậu lại, Takuto đã thử phá nhưng có vẻ nó hơi bị cứng và
nếu cứ như vậy cậu chắc chắn sẽ bị những cột lửa xiên thành thịt quay nguyên
con. Cậu vận sức mạnh và lẩm bẩm


  • Water Pillar

Ngay sau đó, dưới chân Takuto phun trào lên một cột nước khổng lồ đẩy mạnh cậu
lên không trung vượt qua độ cao của Hỏa Trụ, những người ở đây há hốc mồm vì
ngạc nhiên nhưng mọi chuyện chưa chấm dứt ở đây. Ba người kinh hãi khi thấy cơ
thể Takuto bao trong một luồn khói đen kịt hắc ám và cầm thanh kiếm trảm xuống


  • OUGI! DARK TORNADO

Hàng chục cơn vòi rồng chứa ám nguyên tố cày tan mặt đất, đánh thẳng vào ba
người, những tiếng gào thét vang lên rồi im bặt, ba người xấu sổ đã bị những
cơn lốc bạo tàn xé xác không còn gì sót lại. Xong việc để tránh mọi sự trở nên
ồn ào Takuto đã nhanh chóng bước ra về.


Kẻ Kế Thừa Vũ Trụ - Chương #35