Anh Tài Tụ Họp


Người đăng: Trần Hoàng Lâm

Khi Takuto tỉnh dậy thì cậu đang nằm trên giường ở một căn phòng không quen
thuộc, khi cậu tỉnh dậy thì một người nữ hầu đứng gần đó tỏ ra vui vẻ đến gần
cậu lên tiếng:


  • Cậu tỉnh rồi à! Có cảm thấy mệt mỏi, khó chịu gì không? Sau khi cậu cố gắng
    chữa cho tiểu thư đã hôn mên hai ngày nay rồi, thành chủ đại nhân lo lắng lắm
    đó

Bây giờ Takuto đã hoàn toàn nhớ lại mọi chuyện, cậu đã cố gắng chữa trị cho cô
bé con gái thành chủ nhưng không thành công và bị độc tố phản phệ, may mà cơ
thể cậu bá đạo và thêm vào Dung Kỹ nên cho dù độc tố lợi hại vẫn không thể
giết được cậu, nhưng bây giờ tuy không thể làm gì được nhưng nó vẫn bám chặt
trong cơ thể của Takuto, mỗi lần cậu định chuyển hóa này nó lại chống cự quyết
liệt khiến cho Takuto chịu vô cùng thống khổ và không còn cách khác ngoại trừ
chung sống với nó, bên cạnh đó thực lực cậu bây giờ đã không thể phát ra toàn
lực như lúc trước, theo lời Quản Lý thì cậu đã hút hơn một nửa năng lượng của
Độc Ấn nên bây giờ trong cơ thể cậu cũng đã hình thành một Độc Ấn giống như
cái trong cơ thể của cô bé con gái thành chủ.

Cửa phòng được mở ra, thành chủ bước vào nhìn cậu với ánh mắt áy náy cúi đầu


  • Cảm ơn cậu đã liều mình cứu con gái ta! Ta không biết phải cảm tạ cậu thế
    nào nữa.


  • Đó là việc cần làm, với lại tôi cũng không thể nào khoanh tay thấy một cô
    bé bị người ta dùng thủ đoạn độc ác đó làm hại được, thậy xấu hổ khi không thể
    triệt để giải được độc tố cho con gái của ngài


Takuto cũng nói với giọng luyến tiếc khiến thành chủ càng coi trọng người
thanh niên trước mặt này hơn, ông không cảm thấy chút giả tạo trong thái độ
của cậu một chút nào. Ông cũng cười


  • Không sao, đừng để ý, với lại nhờ có cậu độc tố giảm đi rất nhiều rồi, ít
    nhất phải 3 tháng sau con ta mới phát độc mà cho dù phát thì cũng không còn
    nặng nữa rồi, nhờ công của cậu đó.

Nghe vậy Takuto cũng yên tâm hơn, rồi nhớ đến vấn đề gì cậu nói


  • Thế khi nào thì cuộc giao lưu của những người trẻ tuổi bắt đầu, và có bao
    nhiêu người tham gia

Thành chủ nghe vậy cũng bắt đầu giải thích cho Takuto về cuộc thi. Đó là một
trong những truyền thống của nơi này. Cư 5 năm một lần thì anh tài trẻ tuổi
của ba đại gia tộc cùng phủ thành chủ lại có một cuộc đấu giao lưu với này
nhằm bầu ra thiên tài mạnh nhất khu vực để có cơ hội được các tông môn cường
thế chọn trúng để đào tạo ví dụ như các tông môn ngoại vi của thế lực viễn cổ
hay một số thế lực của đế đô thì thực lực gia tộc sẽ có sự đột biến. Nghe nói
năm ngoái hai người trẻ tuổi của Xuất Vân và Lạc Ly gia tộc đã được một gia
tộc lớn cảu đế đô chọn lựa nên hiện nay hai gia tộc đó thực lực mạnh hơn gia
tộc còn lại, nếu không phải e ngại sự quản lý của thành chủ thì họ đã thôn
tính gia tộc còn lại rồi.

Tuy nói thế, nhưng bản thân thành chủ cũng rất e ngại sự phát triển của tam
đại gia tộc, nếu nói về thực lực cao tầng thì hiện giờ tam đại gia chủ cũng
chỉ có Nhân Cảnh hậu kỳ thôi nhưng ai biết được nếu lớp trẻ được các thế lực
đế đô hay tông môn trọng dụng thì thực lực họ sẽ vượt qua mình lúc nào, chưa
kể bây giờ con gái ông đang bị đe dọa nên ông quyết phải áp chế tam đại gia
tộc trong năm nay và phải thu lấy bằng được mỏ quặng và dị hỏa nếu có thể.

Nghe giải thích xong Takuto nói


  • Vậy là ngày mốt đã bắt đầu à?

Thành chủ gật đầu


  • Ừ! Thật ngại quá! Thực lực của cậu vì ta mà không thể phát huy toàn lực
    được. Nếu sau vụ này cậu có yêu cầu gì thêm ngoài giải thưởng nhận được thì cứ
    nói, ta sẽ cố gắng đáp ứng

Takuto gật đầu, thành chủ thấy thế cũng chào rồi lui ra để cậu nghỉ ngơi chuẩn
bị cho cuộc thi đấu. Quản Lý lên tiếng


  • Cậu có biết lần này là cậu gần với cái chết lắm rồi không hả

Giọng ông ta vẫn trầm ổn như cũ, nhưng Takuto vẫn nhận thấy một chút lo lắng
của ông ta, cậu không nói gì cả chờ ông ta nói tiếp


  • Nếu không phải cậu có Dung Kỹ và cậu đã đi đến cực hạn của cấp độ này thì
    cậu không chết cũng thành phế nhân rồi.

Takuto nghe thế cười ngượng


  • Ha…Haa! Tôi lúc đó máu dồn lên não quá nên cứ liều mạng mà làm thôi có suy
    nghĩ gì đâu, một có bé như thế mà lại bị người ta ám toán ác độc như vậy thì
    tôi không chịu được.


  • Cậu giống ông cậu lắm đó! Cái tính liều mạng vì người khác đó…


Takuto cũng không cho ý kiến, Quản Lý nói


  • Ta nghĩ cậu cũng nhận ra, Dung Kỹ có khả năng chiến đấu và chữa trị rất
    cao, nhưng nếu nói về một số năng lực đặc biệt thì chưa chắc nó có thể mô
    phỏng lại được ví như kiến tạo pháp tắc thì nó không làm được, nếu muốn thì
    cậu phải học một khóa trên Thiên Không Tháp rồi. Bản thân ta cho dù khi chiến
    đấu ta sử dụng Dung Kỹ là chính nhưng ngoại trừ nó ta cũng có những bản lĩnh
    khác để đối phó với một số tình huống đặc biệt.

Takuto nghe Quản Lý nói mà nửa hiểu nửa không Quản Lý cũng giải thích


  • Ta ví dụ nhé bây giờ nếu cô bé Suzuno đi du lịch nước ngoài, bị cuốn vào
    tai nạn thì cho dù cậu ở nhà có biết thì nếu dùng phương pháp thông thường
    giải quyết thì chưa chắc kịp thế theo cậu thì dùng cách nào để giải quyết vấn
    đề đó.

Takuto suy nghĩ một lúc rồi nói


  • Trước hết là cần phải tìm ra vị trí của cô ấy, cái này thì Dung Kỹ có thể
    làm được nhưng theo tôi thì khả năng của tôi bây giờ cũng chưa đủ để làm điều
    đó. Thế theo ông thì làm thế nào?


  • Thế ta mới nói. Trong mớ thuật thức mà ta biết có một cái là phép truy tung
    nó có thể giúp cậu quét trên diện rộng hơn so với khả năng của cậu rất nhiều.
    Bây giờ với trình độ hiện tại, cậu có thể quét khoảng bán kính 500m còn nếu sử
    dụng thuật thức này thì cậu có thể quét rộng gấp 10 đến 100 lần khoảng cách
    đó. Nhưng cho dù cậu quét được rồi thì sao, cậu làm sao đến được đó nhanh
    nhất?


  • Đâu còn cách khác ngoại trừ dịch chuyển tức thời giống Goku.


Cậu trả lời với vẻ trầm tư, quả thật nếu chỉ dùng Dung Kỹ thì có thể đạt được
lợi thế rất lớn trong chiến đấu, nhưng nếu gặp một số trường hợp phức tạp thì
rất có thể bị bó tay bó chân.

Quản Lý cười như hiểu được suy nghĩ của cậu


  • Đúng đó. Tuy nhiên ta sẽ dạy cậu một chiêu làm nên tên tuổi của ta đó là
    “Cổng Không Gian” nó cho phép cậu kết nối không gian với địa điểm mà cậu có
    thể quét tới và di chuyển đến đó trong nháy mắt chưa kể nếu so sánh với chiêu
    dịch chuyển tức thời thì tiêu hao năng lượng ít hơn nhiều và có thể duy trì
    cho nhiều người ra vào trong một khoảng thời gian nữa.

Takuto kinh ngạc, nếu cậu có được hai năng lực đó thì mọi chuyện sẽ dễ dàng
hơn nhiều, cậu nói


  • Ý ông là cái lỗ xoáy mà ông dùng để đưa tôi đến đây à

Quản Lý gật đầu:


  • Ừ! Chính nó đấy nhưng nếu muốn mở cổng kết hợp hai thế giới thì cậu còn lâu
    lắm mới học được, nhưng cường hóa đến lần thứ 3 cũng đủ để cậu đi lại tự do
    trong thái dương hệ này rồi lúc đó cậu có thể trong vài phút bay đến mặt trăng
    hay sao hỏa hoặc những hành tinh xa xôi như diêm vương tinh, hải vương tinh
    như đi du lịch vậy. Nói cho cậu biết cho dù ở trái đất người có năng lực dịch
    chuyển tức thời cũng chỉ có dưới 5 người và người giỏi nhất chỉ có thể tối đa
    di chuyển trong vòng bán kính 700m mà thôi chưa kể số lần sử dụng rất hạn chế
    cũng chỉ dưới 30 lần. Thôi đủ rồi, ngồi xuống đi để ta đưa những kiến thức cần
    thiết cho cậu.

Takuto gật đầu, và ngồi xếp bằng, Quản Lý lẩm bẩm niệm chú và xung quanh
Takuto xuất hiện vô số ký tự mà không ai hiểu, chúng quay quanh và từ từ tiến
dần về phía trán Takuto rồi dung nhập vào đầu cậu. Takuto cảm thấy, mình nhận
được vô số kiến thức mà cậu không biết trước đây, thuật truy tung này có vô số
ứng dụng có thể sử dụng trong thực tế, nó có thể tìm cả người lẫn vật chỉ bằng
một ít ký ức của người khác về vật hay người đó hoặc có thể tìm kiếm những vật
theo trí tưởng tượng của người sử dụng hay nói cách khác chỉ cần trong đầu cậu
minh tưởng đến kho báu hay di tích cổ nào đó thì nó sẽ tra ra những kết quả
tương tự trong phạm vi quét nếu có. Đột nhiện cậu nghe Quản Lý nói


  • Được rồi bây giờ đến chiêu “Cổng Không Gian”

Lần này thì Takutto có một cảm giác mà cậu không diễn tả được, không gian xung
quanh trở nên vừa mờ ảo vừa sống động, cậu cảm giác được cho dù những vật ở
rất xa chỉ cần cậu động tâm là có thể đến được ngay trong chớp mắt. Cái cảm
giác kỳ diệu này kéo dài khoảng 1 tiếng thì xong, Takuto thấy tinh thần thật
sảng khoái, cậu muốn kiểm tra hai năng lực mới học này ngay lập tức, tay cậu
đưa lên không khí vẽ ra một số chú ngữ và nhanh chóng bóp nát nó, một cảnh
tưởng xuất hiện trong đầu cậu, Takuto đã định vị được không gian nơi cậu muốn
đến và cậu tiếp tục lớn tiếng


  • Cổng Không Gian! Hiện!

Ngay lập tức một không gian gợn sóng xuất hiện trước mặt cậu, Takuto nhanh
chóng bước vào và cậu đã xuất hiện ở một vị trí khác.


  • Ai đó?

Một giọng nói đầy khí thế quát lên, và xuất hiện trước mặt Takuto là con Kim
Hầu bốn tay quen thuộc. Con khỉ nhìn kỹ một chút thì nó kinh hỷ như gặp bằng
hữu lâu năm cùng với sự ngạc nhiên


  • Sao cậu lại tới đây và tại sao cậu có thể tự nhiên xuất hiện ở nơi này vậy

Ngay cả Takuto cũng cảm thấy ngạc nhiên tột độ, khoảng cách truy tung của cậu
cũng đâu có lớn như vậy từ phủ thành chủ đến nơi này cũng rất xa đâu phải phạm
vi mà cậu có thể tới, Quản Lý lên tiếng


  • Thấy cậu hứng thú với mấy thứ mới học này, nên ta giúp cậu cải tiến nó một
    chút bây giờ cậu có thể truy tung xa gấp 10000 lần bình thường, tuy hơi tốn
    năng lượng một chút nhưng vẫn rất tốt đúng không?

Cái này mà là tốt sao, cực phẩm trong cực phẩm mới đúng, bây giờ cậu có thể
quét trong vòng bán kính 500m, nếu nhân mười ngàn lần thì cậu có thể quét
5.000.000m tương đương với 5000 km còn nếu cường hóa lần 2 thì phạm vi quét
của cậu lúc bình thường sẽ là 2000m còn sử dụng thuật thức này sẽ là
20.000.000 m tương đương 20.000 km, mà trái đất có đường kính chỉ khoảng
64.000 km có nghĩa là cậu có thể kiểm soát toàn bộ hơn 30% trái đất chỉ trong
một lần dò và chưa kể nếu có thể cường hóa lần 3 thì cậu đã truy tung được
200.000km nếu dùng thuật thức cho nên Quản Lý mới nói chỉ cần đến lần thứ ba
cậu đã có thể quét ngang trái đất không kiên kỵ bất cứ thứ gì.

Trở lại vấn đề trươc mắt, Takuto đang đứng trước mặt con khỉ, thấy vẻ ngạc
nhiên của nó cậu cũng giải thích qua loa


  • Cái này là sư phụ của tôi thí nghiệm một cách thức phi hành không gian mới
    đấy mà. Xem ra kết quả không tệ.

Đã được nghe kể tới sư phụ của Takuto qua lời con rắn, nên con khỉ cũng không
còn có vẻ ngạc nhiên nữa. Takuto bỗng nhớ đến một chuyện cậu nói


  • Tôi có thể nhờ ông giúp một việc được không, tôi sẽ trả công đàng hoàng

Con khỉ nghe vậy cũng hơi ngạc nhiên nhưng nó cũng sảng khoái gật đầu


  • Được cậu nói đi, và không cần khách khí như thế, mạng ta là của cậu, nếu
    không đủ ta nắm đầu con rắn đó ra giúp cậu.

Takuto thấy sự niềm nở của con khỉ cậu cũng từ từ giải thích vụ yêu thú trấn
giữ quặng mỏ. Nghe xong con khỉ nói


  • Theo như cậu nói Liệt Diễm Sư Thú đó là Địa Cảnh sơ kỳ nhưng có cái gọi là
    Dị Hỏa nên mới mạnh như vậy đúng không? Vậy xem ra ta phải thật sự nhờ đến con
    rắn đó rồi nhưng khi đó làm sao để bọn ta có thể tiếp ứng cậu.

Takuto lấy trong người một viên ngọc màu xanh biếc đưa cho con khỉ và nói


  • Ông cứ giữ lấy viên đá này, khi nào tôi cần tôi sẽ có thể triệu hồi ông
    ngay lập tức, và cho tôi gửi lời cám ơn đến Song Đầu Mãng trước nhé

Nói xong Takuto lại dùng Cổng Không Gian trở về phủ thành chủ và chuẩn bị cho
cuộc thi sắp tới.


Hai ngày sau, phủ thành chủ đã đạt được đỉnh điểm của sự náo nhiệt, các cao
thủ của lớp trẻ nơi này đều tụ tập ở đây, tuy nói đây là cuộc thid đấu giữa
các đại gia tộc nhưng các cao thủ của đế đô đến đây cũng không ít, họ chủ yếu
tìm kiếm nhân tài trẻ bồi dưỡng cho thế lực của mình, tuy nói là lớp trẻ ở đây
có thể thua thiên tài học viện đế đô nhưng luận về kinh nghiệm chiến đấu thì
đế đô chưa chắc hơn được vì ở đây giáp ranh với Vô Tận Hoang Nguyên nên lớp
trẻ thường được đưa đi săn bắn với gia tộc nhằm rèn luyện từ rất sớm nên những
người ở đây đều có một khí thế chiến đấu hơn hẳn học viên của đế đô. Nói cũng
phải, làm sao một đám học viện của đế đô suốt ngày chỉ có đấu với nhân loại
làm sao có thể so sánh khí thế và ý chí chiến đấu với một lũ chuyên đi tìm yêu
thú mà đánh nhau chứ, thiên tài là một yếu tố, nhưng nếu thiên tài không có đá
mài dao thích hợp thì cũng thành những yếu tố gây nên thiên tai cho gia tộc
thôi, ví như tên thiếu gia Jackson bị Takuto giết là một bằng chứng điển hình.

Trong lúc thời gian sắp đến, Takuto cùng với tổng quản phủ thành chủ đang đứng
ở một góc bên cạnh sàn thi đấu đứng nhìn lên tòa tháp cao nằm giữa sân với vẻ
kinh ngạc


  • Đó là Phó Bản Mộng Huyễn ư?

Tổng Quản cũng trả lời


  • Chính là nó! Niềm tự hào của thành chủ đại nhân. Hiện tại thành chủ đại
    nhân cùng với mấy trưởng lão của tam đại gia tộc đang cùng nhau vận hành nó,
    để bảo đảm tính công bằng, không ai trong bọn họ có thể biết được tình huống
    của những người tham gia cả.

Takuto cũng gật đầu, vì nếu cả bốn người cùng thao túng và không biết ai là
người của mình nên sẽ không dám đi quá xa, tổng quản tiếp tục giải thích


  • Tuy nhiên, hoàn cảnh trong đó cũng không phải là đơn giản đâu, các cậu phải
    vận dụng thật tốt năng lực của mình để sống sót được dưới sự khắc nghiệt của
    hoàn cảnh thậm chí là những yêu thú nữa. Cậu sẽ được phát cho một cái thẻ bài,
    mỗi lần đánh bại một người cậu có thể lấy hết điểm số trong thẻ người đó, hoặc
    vẫn có cách kiếm điểm là giết yêu thú trong đó, đứng có nghĩ đây là ảo giác mà
    coi thường, ở đó bị thương cũng là thật đấy, cái khác biệt là khi cậu giết yêu
    thú thì một thời gian sau nó sẽ được hồi sinh trở lại thôi, và nếu cậu bị giết
    thì cậu sẽ bị đưa ra ngoài và xử thua cuộc cho dù có bao nhiêu điểm đi chăng
    nữa. Và nên nhớ một điều, nếu thẻ cậu không có điểm mà cậu bị đánh bại cũng bị
    xử thua chung cuộc, cho nên đừng có để bị giết hay đánh bại quá sớm.

Takuto khi nghe thấy điều đó kinh ngạc, quái thú hồi sinh sau khi bị giết có
khác gì với game RPG cậu đã từng chơi đâu, cậu đang suy nghĩ tới việc không
biết mình mượn cái này về nhà có được không nhỉ, nếu được sẽ là trợ giúp rất
tốt cho tương lai. Cậu lại nghe giọng Quản Lý vang lên:


  • Cái đó khó gì, nếu muốn, ta còn có thể kiến tạo ra một thế giới và bắt cóc
    mấy ngàn người sau đó dựng một tình huống giống hệt mấy bộ anime mà cậu đã coi
    là Log Horizon hay Sword Art Online gì đó nữa kìa. Thể loại mắc kẹt trong thế
    giới game đấy ta còn lạ gì. Chỉ trong ít phút thôi là xong.

Takuto kinh ngạc nhất từ trước đến giờ


  • Cái gì ông đủ quyền năng làm được như thế cơ à?

Trước giờ Takuto mặc dù cũng hiểu ngoại trừ khả năng chiến đấu vô tận ra thì
Quản Lý còn rất nhiều thủ đoạn nghịch thiên, nhưng cậu chưa bao giờ nghĩ đến
ông ta lại có thể kiến tạo cả một thế giới rộng lớn chỉ trong vòng vài phút,
nhưng giọng điệu và thái độ của Quản Lý không chút nào khoa trương, Takuto mới
nhận ra mình còn hiểu ông ta quá ít.


  • Ha! Ha!. Cậu đừng bao giờ cố gắng hiểu ta, ta tính khí thất thường lắm, lúc
    kẻ tốt, lúc người xấu, lúc thằng điên, lúc bệnh hoạn, biến hóa khôn lường như
    Dung Kỹ vậy.

Takuto nghe vậy thở dài bất lực. Tổng quản bên cạnh thấy vậy tưởng cậu đang
nản chí thì nói:


  • Đừng lo, với thực lực của cậu thì mấy cái này đâu có khó, cho dù hiện tại
    cậu đang bị độc tố phong tỏa chỉ có thể phát huy đến cấp 9 đỉnh phong.

Nghe thế Takuto cảm thấy mình bị hiểu lầm nhưng cậu chỉ gật đầu cho qua chuyện
rồi quan sát xung quanh.


  • Cuộc thi hôm nay, có vẻ sẽ xôm tụ hơn lần trước đây nhỉ, ông có thấy vậy
    không Monach tiên sinh

Một giọng nói vang lên trong lúc Takuto đang nói chuyện với tổng quản, hai
người họ quay đầu lại thì thấy một tổ hợp 3 nam hai nữ được dẫn tới bởi một
lão giả áo màu hôi sắc cũng là người mới lên tiếng lúc nãy và những người xung
quanh khi thấy họ cũng né qua một bên nhường đường cho nên Takuto nghĩ đây hẳn
là lực lượng của một trong tam đại gia tộc. Khi thấy họ tới vẻ mặt của tổng
quản cũng hơi đổi sắc một chút. Tuy sự biến đổi đó rất nhanh nhưng Takuto vẫn
nhận ra và cậu cũng không nói cùng tỏ thái độ gì.


  • Jonathan tiên sinh, ngài nói đúng, năm nay có vẻ thí sinh mạnh hơn lần
    trước nhỉ. Lần trước quán quân chỉ có thực lực cấp 7 sơ kỳ nhưng có vẻ lần này
    lực lượng của ông cũng đã có cấp 7 đỉnh cao thậm chí còn trẻ hơn quán quân năm
    ngoái nhỉ.

Người đang nói chuyện với tổng quản là Jonathan, gia chủ của Xuất Vân gia tộc
thực lực Nhân Cảnh hậu kỳ, đằng sau chính là lực lượng chính của họ hôm nay,
từ trái sang là nam tử Benny, Anderson, Brick, 2 người còn lại là hai thiếu nữ
rất diễm lệ là Yumi và Yami có vẻ hai người là hai chị em. Nếu nhìn bề ngoài
ai cũng nghĩ cô bé Yumi này là mạnh nhất trong tổ đội này, nhưng Takuto do có
Dung Kỹ nên đã nhận ra mạnh nhất tổ đội này là cô bé Yami với tu vi cấp 8 hậu
kì thậm chí đã một chân bước vào cấp chín, có vẻ Xuất Vân gia tộc đưa nhiều
vốn liếng cho kì thi đấu này chứ nhỉ, chưa kể họ còn cấp cho cô bé pháp bảo
che giấu tu vi nữa chứ quản thật là đại thủ bút a.

Một lúc sau đó, lực lượng của tam đại gia tộc cũng xuất hiện đầy đủ, đánh giá
sơ qua thì quả thật nếu không có Takuto tham gia thì chức vô địch hơn phân nửa
sẽ rơi vào tay cô bé Yami của Xuất Vân gia tộc nhưng do cái này không phải là
đấu tay đôi mà là đấu quần chiến chưa kể còn thêm những hoàn cảnh phức tạp thì
chỉ có thể nói cô ấy chiếm lợi thế về thực lực còn kết quả thì vẫn chưa thể
đoán trước được.


Kẻ Kế Thừa Vũ Trụ - Chương #32