Tứ Tí Kim Hầu


Người đăng: Trần Hoàng Lâm

Takuto đã trở lại ngôi thành tiếp giáp với Vô Tận Hoang Nguyên và đến chỗ hẹn
với đoàn trưởng James, trước khi đến đây Quản Lý có nói với cậu:


  • Ta sẽ biến khỏi chiếc nhẫn một thời gian, cho nên hãy tự giải quyết các vấn
    đề đi nhé và thêm nữa, không có ta cậu không vào được chiếc nhẫn đâu đấy nên
    nhớ phải hết sức cẩn thận.

Takuto ngạc nhiên:


  • Ông định đi đâu à

Quản Lý nhìn cậu với vẻ chán ngắt nói


  • Ta đã ở đây lâu lắm rồi đó chí ít là hơn 10.000 năm rồi, bây giờ cậu đã có
    truyền thừa của ta rồi thì ta cũng nên ra ngoài giải trí chứ.

Nghe vậy Takuto gật đầu rồi Quản Lý biến mất không một vết tích chỉ còn lại
một quảng trường vắng vẻ.

Bây giờ cậu đã đi đến chỗ hẹn và khi đến đó cậu đã thấy mọi người tập trung
đầy đủ, thấy cậu anh đội trưởng lên tiếng


  • Đông đủ rồi, chúng ta đi thôi.

Bọn họ bắt đầu tiến vào Vô Tận Hoang Nguyên. Mọi người di chuyển với sự cảnh
giác cao độ du đây chỉ là rìa bên ngoài nhưng yêu thú cũng đã tiếp cận cấp 9
đỉnh thậm chí có cả Nhân cảnh trung kì chưa kể còn có một số loài sống theo
quần thể nữa, nếu chọc phải bọn chúng thì không bị giết chết cũng bị mệt chết
tạo cơ hội cho các loài yêu thú khác cho nên cách duy nhất để sống ở nơi này
là hạ thủ càng nhanh, càng tiết kiệm sức. Và nếu đi sâu vào bên trong thì tới
khu trung tâm nơi Địa cảnh, thậm chí Thiên cảnh ngự trị.

Nếu so lượng Thiên Cảnh của yêu thú với nhân loại thì độ chênh lệch sẽ không
thể tưởng tượng được. Nếu không có chúng thần quy ước yêu thú Thiên cảnh không
được chủ động gây sự với loài người thì loài người đã bị diệt sát từ lâu rồi.
Điều này là kết quả của sự kiện nhân loại chiến đấu với ma tộc lần trước có sự
tham gia không nhỏ của yêu thú nên khi các chúng thần ra tay phong ấn bát đại
ma vương cũng đã đưa ra quy ước như thế với yêu tộc.

Trở lại vấn đề của nhóm Takuto, trên đường đi họ đã liệp sát không ít ma thú
và Takuto cũng thu được khong ít tinh huyết hầu hết là cấp 8 và 9, điều này
cũng khiến cậu hơi nản vì chân chính thứ cậu nhắm tới là Nhân cảnh yêu thú
kìa. Đột nhiên Takuto cảm thấy phía trước không rất nhiều khí tức của yêu thú
và thấp nhất là câp 9 sơ kì và cao nhất là Nhân Cảnh sơ kì thì có khoảng 4 con
cậu ra hiệu dừng lại cho đoàn đội, mọi người ngạc nhiên hỏi


  • Có chuyện gì vậy

Takuto trả lời với vẻ hơi kiêng kỵ


  • Phía trước có yêu thú sống quần cư và ít nhất 200 con cấp 9 và bốn con Nhân
    cảnh sơ kỳ

Mọi người nghe vậy đổ mồ hôi lạnh, đoàn đội của họ chỉ trên dưới 10 người và
hầu hết chỉ là cấp 9 chỉ có anh đoàn trưởng là Bán bộ Nhân cảnh thôi, bọn họ
tuy không biết sao Takuto lại phát hiện ra nhưng vẫn quyết định xem xét thật
hư.

Đội trưởng móc ra một pháp bảo ghi lại hình ảnh rồi thả nó bay về phía trước.
Đây là một loại pháp bảo bình thường mà người ta thường sử dụng để dò đường,
Takuto nhận thấy nó được quán chú phong hệ ma pháp và một ma pháp ghi hình.
Mọi người chờ khoảng một lúc thì anh đội trưởng lên tiếng:


  • Quả đúng như cậu ta nói, có nguyên một bầy Tứ Tí Tử Hầu ở đó, chí ít cũng
    200 đến 300 con, còn có thêm 4 con Tứ Tí Kim Hầu cấp trưởng lão của bầy cũng ở
    đó nữa, nếu ta không cẩn thận đi vào sẽ bị đoàn diệt là cái chắc.

Tứ Tí Tử Hầu là yêu thú sống theo bầy đàn khoảng 500 con và bọn chúng là những
con khỉ có bộ lông màu tím và có bốn tay, tinh thông thổ nguyên tố chiêu thức.
Bọn chúng tốc độ không cao nhưng sự linh hoạt trời cho của bốn cánh tay và khả
năng tấn công bầy đàn khiến cho nhiều yêu thú ở khu rìa ngoài nơi đây không
dám xâm phạm. Và Trong bầy đàn bọn chúng cũng có phân chia đẳng cấp, trên bọn
chúng một cấp là Tứ Tí Ngân Hầu đẳng cấp cao hơn và thực lực cũng mạnh hơn
không ít. Và đứng đầu của chúng là Tứ Tí Kim Hầu, thực lực cúng đã tiếp cận
Nhân cảnh hậu kỳ chưa kể huyết mạch đã thức tỉnh phần lớn cho nên thực lực của
chúng ở đây cũng tính là cường đại.

Bây giờ mọi người trở nên rầu rĩ nói


  • Sao lại như thế này, không khéo chúng ta phải bỏ nhiệm vụ này mất.

Cô gái Jullie cố gắng trấn an mọi người lên tiếng


  • Mọi người quá lo rồi, Tứ Tí Tử Hầu tuy mạnh nhưng không phải là loài yêu
    thú hiếu chiến nếu tâm trạng chúng tốt chúng sẽ cho chúng ta đi qua mà không
    làm hề khó dễ, đã có đoàn đội được chúng nhắm mắt cho qua rồi mà

Một người nghe vậy lên tiếng


  • Khi đó là, đội của họ hối lộ chúng tới 10 linh quả thổ hệ, chúng ta có sao
    chưa kể bây giờ có cấp bậc trưởng lão cho dù lờ bọn ở dưới chúng ta cũng cần
    ít nhất 4 quả cấp cao dành cho Nhân Cảnh trở lên dùng, quả như vậy, chúng ta
    móc đâu ra mà hối lộ cho chúng, nếu có thì đã đem đi đấu giá rồi chứ để lại
    rước cướp à?

Takuto nghe vậy lên tiếng


  • Bọn chúng chịu nhận đồ cống nạp để cho chúng ta qua à.

Mọi người gật đầu nói


  • ừ nếu cậu xui xẻo đi khi bọn chúng tụ tập như thế này thì tốt nhất muốn đi
    qua thì phải có quà cho bọn chúng nếu không hậu quả khó lường được

Takuto thầm nghĩ cái này mà là khỉ gì, cướp cạn thì có, nhưng rồi cậu cũng
nghĩ ra một cách cậu nói với mọi người


  • Mọi người cứ tiến lên đi tôi có cách lo chuyện này.

Mọi người tuy không dám lên nhưng khi thấy khuôn mặt tự tin của Takuto nên
cũng lên đường. Đi một lúc cậu đã tiếp cận với khu vục mà bầy khỉ đang ở và
bọn chúng thấy người lạ định tấn công thì anh đội trưởng vận công và nói lớn


  • Hỡi cường giả Yêu tộc đáng kính, tôi đoàn trưởng của đội mạo hiểm giả xin
    được gặp ngài.

Giong anh đội trưởng vang khắp bốn phía sau đó một áp lực tỏa ra từ phía xa
khiến mọi ngưởi ở đây trừ Takuto muốn quỵ xuống nhưng đã giả vờ thì làm cho
trót nên Takuto cũng tỏ ra khó chịu gục xuống, mọi người thấy thế cũng không
ngạc nhiên vì họ nghĩ Takuto là ma pháp chuyên chữa trị nên cũng không có sức
chiến đấu cao. Cuối cùng chỉ có anh đội trưởng là miễn cưỡng chịu được uy áp.
Một lúc sau, một con Tứ Tí Ngân Hầu ra gặp họ nói


  • Có chuyện gì nói mau.

Anh đội trưởng cảm thấy áp lực rất mạnh nhưng vẫn cô gắng trả lời


  • Chúng tô cần phải đi qua khu vực này, xin các ông hãy nhắm mắt cho qua,
    chúng tôi sẽ hậu tạ

Nghe vậy yêu thú trưởng lão cũng nổi lên tí hứng thú nói


  • Muốn đưa cái gì cho bọn ta

Lúc này Takuto bước lên và móc trong người ra 4 viên linh dược thổ hệ mà cậu
đã luyện khi tập huấn ở nhà, nói thật đây là thất bại sản phẩm vì cậu vô ý sử
dụng nồng độ quá cao không hợp cho nhân loại sử dụng cho nhưng cậu vẫn giữ lại
và bây giờ chúng đã có đất dụng võ.

Con khỉ lông bạc thấy viên đan dược thì mắt trợn lên, bằng cảm giác mạnh của
yêu thú nó nhận ra đây là đan dược chuyên để yêu thú phục dụng nên nó cũng
nghĩ bọn người này cũng có thành ý chuẩn bị đồ trước nên cũng tỏ ra dễ chịu.


  • Cái này ta và đồng bọn ta nhận, nhưng vẫn chưa đủ cho chuyến về đâu.

Mọi người ở đây nghe vậy sắc mặt trầm xuống, bọn họ phải tốn thêm nữa sao
chẳng lẽ bắt Takuto bỏ thêm nữa như vậy ra thể thống gì anh đội trưởng hỏi


  • Không còn cách khác sao?

Con khỉ cũng trầm ngâm rồi nói


  • Nếu các ngươi có đan dược chữa thương thì tốt, đại vương bọn ta vừa bị
    thương đang phải tịnh dưỡng. Nếu các người có thể khiến thương thế ông ấy tốt
    hơn ông ấy không những cho các người qua mà có thể trợ giúp các ngươi một lần
    nữa

Nghe vậy mọi người cũng hơi do dự, mặc dù bọn họ có ma pháp sư chữa trị nhưng
có thể làm tổn thương đại vương tức là Tứ Tí Kim Hầu thì thực lực của người
hay yêu thú đó cũng không đơn giản, không dễ đắc tội.

Takuto làm sao nghĩ sâu đến vậy được dù sao cậu cũng chưa trải qua mấy sự việc
này bao giờ, cậu bước lên phía trước nói


  • Tôi là trị thương ma pháp sư cho nên tôi sẽ giúp các ông, xin hãy dẫn
    đường.
    Nghe Takuto nói thế bốn con khỉ trưởng lão lộ vè kinh hỉ trên mặt và bắt đầu
    dẫn đường cho bọn Takuto. Anh đội trưởng truyền âm cho Takuto


  • Cậu bất cẩn quá, nếu cậu chữa trị cho bọn hắn lỡ bọn chúng lấy oán báo ân
    thì chúng ta không địch nổi đâu


Takuto mỉm cười lắc đầu ánh mắt tự tin khiến anh đội trưởng cũng không có nói
gì thêm.
Bọn khỉ dẫn Takuto đến một khu hang động trên một vách núi cheo leo dễ thủ khó
công. Bọn Takuto đoán đây hẳn là hang ổ chính của bọn khỉ. Bằng Dung Kỹ Takuto
đã phát hiện bên trong có cái gì đó rất kỳ dị và có sự tồn tại của một sinh
vật rất mạnh đủ để nghiền nát cậu trong vài chiêu. Tuy thực lực của Takuto bây
giờ miễn cưỡng có thể đấu với Nhân Cảnh trung kỳ nhưng đó là chỉ khi nào cậu
sử dụng Bom Vĩ Thú thì mới được mà trong thực chiến làm gì ai có thể cho cậu
thời gian ngưng tụ chiêu thức nguy hiểm đó chứ, lần trước là do có Quản Lý câu
giờ nên cậu mới có thể đánh bại những kẻ muốn bắt cậu đi.

Còn bây giờ tuy cậu cảm thấy được tuy kẻ trong hang động bị thương nhưng vẫn
có thể tiêu diệt cậu dễ dàng. Takuto hít sâu vào một hơi như tiếp thêm khí lực
để bước vào hang động. Một giọng nói vang lên


  • Tại sao các ngươi lại cho nhân loại vào đây.

Một uy áp kinh khủng hơn nhiều so với cấp bậc trưởng lão cảu bầy khỉ tỏa ra
khiến mọi người ở đây ngộp thở như bị cả ngọn núi đè xuống. Nếu Takuto không
trải qua rèn luyện từ ap lực của Quản Lý thì xương cốt cậu đã nát ngay rồi.

Mấy con khỉ cấp trưởng lão sợ run người nhưng vẫn cố gắng lên tiếng nói


  • Thưa đại vương! Trong mấy người này có ma pháp sư trị thương có thể giúp
    ngài nhanh chóng hồi phục

Khi nghe đến ma pháp sư trị thương giọng điệu của thứ bên trong động cũng
chẳng biến đổi như không mang theo chút hi vọng nào.


  • Nhân loại giải được tố của Tử Dực Song Đầu Mãng ư? Không tin được, độc tố
    của nó thuộc top khó chữa ngay cả đối với yêu thú. Đuổi bọn chúng đi trước khi
    ta nổi giận mà giết hết.

Takuto nghe vậy cũng không tỏ ra sợ hãi mà chỉ hơi ngạc nhiên khi kẻ hạ độc
lại là mục tiêu của mình Tử Dực Song Đầu Mãng, cậu nói


  • Để tôi một mình đi vô động chữa cho ông ta

Mọi người thấy vậy kinh ngạc và nhìn cậu như một người sắp đi tìm cái chết
vậy. Mọi người đều nghĩ cậu chỉ là ma pháp sư cấp 9 mà dám đối mặt với Nhân
cảnh hậu kì cường giả thì cũng không khác gì đi tìm chết.


  • Chỉ một tên nhân loại cấp 9 mà dám vô đây huênh hoang có thể chữa trị cho
    ta! Cho hắn vào để ta xem hắn có thủ đoạn gì. Nếu không làm được thì tất cả
    các ngươi xác định lên bảng đếm số đi

Giọng nói từ hang động lại vang lên ý tứ hăm dọa hiện rõ trong từng câu chữ.
Nhóm mạo hiểm giả bây giờ chỉ biết đặt hi vọng vào Takuto người trị thương duy
nhất của nhóm, nếu cậu ta không thành công thì cả bọn đúng như lời hắn nói đếm
số CMNR.

Takuto bước vào hang động, nơi này có vẻ rộng hơn vẻ bề ngoài của nó và có rất
nhiều đường rẽ như một mê cung tự nhiên vậy. Theo sự chỉ dẫn của khỉ trưởng
lão và khi đến nơi cậu không thể tin vào mắt của mình, bên trong hang động lại
là một khu rùng rậm giống như là rừng nhiệt đới nhưng ở đây chỉ có loài khỉ
sinh sống, cậu cứ tưởng mình đang ở núi Hoa Quả Sơn trong tiểu thuyết Trung
Quốc vậy. Đi thêm một đoạn đến một ngọn đồi nhỏ, đập vào mắt cậu là một con
khỉ khổng lồ bốn tay ít nhất cũng gấp mấy chục lần con chuột mà cậu đã từng
đấu ở trên trái đấy mà đặc biệt nhất chính là phủ trên người nó là một bộ lông
kim sắc tỏa ra khí thế mạnh mẽ khiến cậu tuy không bị ảnh hưởng nhưng cũng
thầm thán phục. Takuto rất nhanh nhận ra trên lưng của nó có một vết sẹo dài
cón rướm máu đen kịt và có thể thoáng thấy có các luồn dị khí như muốn lan tỏa
ra khắp người con khỉ để tiếp tục tàn phá cơ thể mà xâm thực năng lượng của
nó.
Takuto thấy vậy nhíu mày, vết thương như vậy cậu cúng chưa chắc có thể chữa
khỏi trong thời gian ngắn, cậu tiến đến cúi chào con khỉ và nói


  • Độc tố của ngài trúng vô cùng lợi hại, sẽ mất một thời gian để tôi có thể
    chữa lành và mất thêm một thời gian để phục hồi tu vi

Nghe Takuto nói không một chút lo lắng con khỉ đại vương tỏ ra hơi ngạc nhiên
vì đây là lần đầu tiên nó thấy một kẻ mới cấp 9 lại có thể đối mặt với cường
giả Nhân cảnh lại bình tĩnh như vậy. Nó nói


  • Tới đi nhóc, cho ta xem mi có thể làm gì vết thương của ta.

Takuto bước ra đằng sau con khỉ vận Dung Kỹ vào tay và nhanh chóng điểm vào
lưng của con khỉ nơi mà độc khí mãnh liệt nhất tỏa ra. Ở nơi đó bắt đầu bắt
đầu bốc ra những luốn hắc khí cuồn cuộn lao vào cơ thể Takuto qua ngón tay của
cậu. Takuto kinh hãi khi thấy tay mình nhanh chóng chuyển sang màu đen cậu
điên cuồng vận chuyển Dung Kỹ chuyển hóa độc tố nhưng đúng như Quản Lý nói
trước đây, nguồn năng lượng này có cả ý chí độc ác của Tử Dực Song Đầu Mãng
nên nó vô cùng khó thuần hóa. Từng giọt mồ hôi đổ như suối trên lưng Takuto,
suốt gần 4 tiếng chiến đấu điên cuồng với chất độc gần như không có giới hạn
này đã rút gần hết tinh thần của cậu. Nhưng vết thương của con khỉ cũng đã
khép lại gần phân nửa và các độc khí cũng đã mờ nhạt đi nhiều. Takuto cuối
cùng cũng gục xuống kiệt sức.

Con khỉ rùng mình một chút, nó nhận ra thương thế của mình đã tốt hơn nhiều,
nó rú lên một tiếng thanh thoát trong đó không giấu nổi vẻ kinh hỉ như một
cường giả bị vây ở cảnh giới nhiều năm nay đã được đột phá. Bầy khỉ bên ngoài
nghe tiếng hú đó kinh hỉ


  • Đại vương khỏi rồi, cậu ta quả là thần kỳ.

Đội mạo hiểm cũng thở dài nhẹ nhõm và ngay lập tức một con khỉ khổng lồ lông
vàng hạ xuống ngay trước mặt họ vác theo một thanh niên trên lưng. Thấy đại
vương xuất hiện bầy khỉ kính cẩn quỳ xuống đồng thanh


  • Chúc mừng đại vương đại nạn qua khỏi

Con Kim Hầu bây giờ tâm trạng tốt hơn nhiều nó nói


  • Tuy vẫn chưa hết hoàn toàn nhưng chỉ cần cậu ta ra tay thêm lần nữa ta
    không chỉ hồi phục mà có thể đánh sâu và cảnh giới Nhân Cảnh hậu kỳ, thuật
    chữa trị của cậu ta quả thật thần kỳ.

Nói xong con khỉ quăng Takuto xuống cho anh đội trưởng, và hỏi


  • Các ngươi có đồng đội giỏi lắm đó, ta quyết định sau khi khỏi hẳn sẽ giúp
    các ngươi một lần coi như hậu tạ.

Nhóm mạo hiểm giả nghe được điều đó kinh hỉ, sự giúp đỡ của cường giả Nhân
cảnh hậu kì tốt đến mức nào thì khỏi phải bàn nếu bọn họ làm tốt thì nhiệm vụ
này thì chắc chắn nhiệm vụ này sẽ thành công.

Con Kim Hầu hỏi tiếp


  • Thế các ngươi định làm gì sau khi đi khỏi đây.

Anh đội trưởng trả lời


  • Chúng tôi tìm Tử Dực Song Đầu Đầu Mãng.

Nghe nhắc tới cái tên đó, Kim Hầu sắc mặt đột nhiên trở nên dữ tợn


  • Tưởng ai, nếu là hắn thì ta cũng có một món nợ cần phải trả cho nó.

Nghe giọng đầy căm thù của Kim Hầu sắc mặt mọi người đột nhiên nghiêm trọng,
anh đội trưởng nói


  • Giữa các ông có xích mích à

Kim Hầu nghiến răng trả lời:


  • Ta với hắn cũng có thể tính là hàng xóm trong khu vực này. Lúc trước trong
    nơi cư trú của ta mọc lên một cây độc quả, độc tính của nó khiến cho bầy đàn
    bọn ta bị trúng độc. Để ngăn chuyện đó ta đã thân chinh mang cái quả đó đến
    cho hắn để luyện hóa tăng thực lực. Hắn thấy quả đó như bắt được vàng, nhờ ta
    thủ hộ để luyện hóa, và ta cũng nể mặt giúp hắn, ai ngờ khi luyện hóa xong
    thực lực hắn đề thăng lại ra tay ám toán ta khiến ta bị thương mất nửa cái
    mạng mới về được đây. Cái thứ lấy oán trả ơn như thế, ngươi nghĩ sao ta không
    căm hắn được.

Anh hội trưởng suy nghĩ một lúc, không nói gì khác mà dìu Takuto đi vô một
hang động mà lũ khỉ chuẩn bị sẵn, rồi nghỉ ngơi


Kẻ Kế Thừa Vũ Trụ - Chương #28