Takuto Vs Siêu Năng Tổ


Người đăng: Trần Hoàng Lâm

Bóng tối của màn đêm bây giờ đã bao trùm lên thành phố, khác với cái sầm uất
ồn ào vào buổi sáng, bây giờ không gian vô cùng tĩnh lặng đến nỗi có thể nghe
được cả tiếng là bay trong gió. Takuto đang lặng lẽ bước đi trong bộ y phục dạ
hành trùm kín không thấy mặt mũi trên tay là thanh kiếm Futsuno Mitama mà cậu
đã mượn của ông nội. Takuto bây giờ đang lặng lẽ đi đến khu công viên mà người
ta đồn đãi có quái vật để điều tra tình huống thật sự. Vì những lời đồn như
vậy mà những người vô gia cư đã không còn giăng lều ở đó nữa mà dọn đi chỗ
khác và khiến cho những người dân xung quanh đó phập phồng lo sợ.

Đi một lúc thì cậu đã đến khu công viên công cộng, Takuto tập trung hết cảm
quan của mình và chậm rãi từ từ bước vào sâu bên trong nói phát hiện ra cái
xác của nạn nhân đầu tiên. Theo như trên báo nói thì ngực bị lủng một lỗ lớn
và phần thân dưới không tìm thấy có vẻ đã bị ăn mất theo phán đoán của mọi
người. Do không thấy được tận mắt nên takuto không xác định được sự thật như
thế nào và cậu cũng không có ý định tìm đến cái xác để bắt tay vào điều tra mà
cậu sẽ đến tận đây để tìm hiểu mà không có chút thông tin nào cả, thông thường
đây là hành động vô cùng liều lĩnh vì không có chút thông tin mà lao vào hang
ổ của quái vật điều tra không khác nào tự sát cả nhưng cậu vẫn quyết định đi.

Đã tiến vào khu vực sau bên bên trong, Takuto quả thật đã nhận thấy một luồng
năng lượng không phải của con người phát ra đang chuyển động lặng lẽ như đang
đánh giá cậu rồi tìm cơ hội tung sát chiêu chấm dứt tính mạng cậu gọn gàng như
đã từng làm với những con mồi trước đây. Số nạn nhân nó giết không phải chỉ
một người mà là đã hơn 5 người rồi, nhưng do mấy lần trước nó nuốt gọn gàng
nạn nhân nên không có vết máu nào xuất hiện còn thi thể lần trước là do nạn
nhân liều chết kháng cự sau khi bị đâm lủng ngực và sau đó bị xé mất phần thân
dưới.

Takuto cũng không muốn câu giờ, cậu đã giơ tay tung một quả cầu lửa vào chỗ
con quái vật đang nấp. Một tiếng rên khẽ vang lên có vẻ đòn đánh đã khiến con
quái vật bất ngờ và nó lao nhanh ra nhắm vào Takuto mà cắn.

Takuto vận phong hệ và lướt nhanh né đòn, khi dịnh thần cậu thấy xuất hiện
trước mặt cậu là một con chuột khổng lồ ít nhất bằng chiếc xe tải nhỏ và chiếc
đuôi dài phía cuối như được mài sắc như một lưỡi kiếm vậy, con chuột thở ra
một mùi hôi thối khiến Takuto muốn nôn hết bữa ăn tối ra ngoài ngay lập tức.
Con chuột há miệng và phun ra một thứ dịch đặc sệt màu xanh lam nhanh như chớp
vào Takuto. Lần này tuy đã né tránh nhưng cậu vẫn bị bám một ít vào chân khiến
cậu tê buốt và bỏng rát.

Takuto kinh hãi nhanh chóng vận Dung Kỹ biến đổi thứ dịch đó và đã nhanh chóng
hồi phục khỏi cơn tê liệt, cậu thầm than “Nếu là người bình thường trúng chiêu
này chỉ còn cách trở thành bữa ăn của nó rồi độc tố lợi hại thật đó, may mà có
Dung Kỹ không thì…”
Takuto rút thanh kiếm ra trảm mạnh xuống, một vầng trăng lưỡi liềm bạc cày
tung mặt đất lao thẳng về phía con chuột. Một vết cắt sâu hoắn đã xuất hiện,
máu con chuột trào ra như suối và nó gầm lên như điên cuồng phun chất dịch độc
như súng đại liên vào Takuto, nhưng cậu đã không chủ quan như trước mà tạo cho
mình một quả cầu thủy hệ chặn lại tất cả dịch độc của con chuột và đẩy mớ độc
tố trong đó ngay lên cơ thể đang ướt đẫm vì máu của nó.

Với vết thương quá sâu kết hợp với độc tố của chính mình khiến con chuột càng
bị thương nặng hơn.Đột nhiên nó bỗng biến mất trong không khí, Takuto vận Dung
Kỹ mà vẫn không cảm nhận được bất cứ thứ gì. Bỗng nhiên cậu bị cái gì cắt
trúng may mà cảm nhận cậu mạnh trước khi có cắt sâu vào cơ thể cậu đã nhanh
chóng né đi nhưng điều đó cũng khiến cậu mất bình tĩnh, chưa bao giờ cậu không
cảm nhận được năng lượng vạn vật cả, chỉ cần trong khoảng nhất định là cậu
hoàn toàn nắm rõ được mọi thứ xung quanh.

Lại một đòn tấn công sắc bén đánh vào chân cậu, có vẻ con chuột muốn hạn chế
chuyển động của cậu nên đã nhắm vào đó nhưng lần này bằng sự tập trung cao độ
cậu đã nhanh chóng thoát được đòn tấn công đó bằng cách cảm nhận chuyển động
của không khí xung quanh mình nhưng cậu biết nếu mình cứ né như vậy sẽ không
đi tới đâu cả, cậu cũng không thể lần theo vết máu của con chuột được vì có vẻ
nó đã làm cách nào đó khiến máu không chảy nữa.

Takuto đột nhiên mỉm cười ngạo nghễ nói:


  • Nè đồ quái vật! Sợ tao lắm hay sao mà phải chơi trò lén lút này! Mày có gan
    thì tấn công lần nữa đi! Tao sẽ giết mày trong một chiêu tiếp theo thôi!

Sau khi nói câu đó xong đột nhiên ngực của Takuto như bị vật gì đó đâm xuyên
qua, cậu gục xuống trên hai đầu gối. Con chuột thấy thế từ từ rút chiếc đuôi
ra thì nó phát hiện mình không rút ra được nữa, nó nghe một giọng cười như
tiếng chuông báo tử đến với nó


  • Mày mắc mưu rồi! Đồ ngu

Vừa dứt xong câu nói đó, mặt đất quanh bán kính 20m xuất hiện những cây chông
tạo bằng đất cứng đâm xuyên qua con chuột đang vô hình và giãy giụa một lát
thì nó đã chết và xuất hiện lại trên những cây chông như khối thịt bị xiêng
chuẩn bị đem đi nướng vậy.
Takuto rút cái đuôi con chuột đang đâm xuyên qua ngực mình rồi vận Dung Kỹ
luyện hóa cả con chuột để chữa trị thương thế cho mình, điều này cậu đã làm
nhiều khi sang thế giới khác nên không có gì khó khăn cả điều cậu thắc mắc bây
giờ chính là tại sao ở trái đất lại co yêu thú ngang cấp để chiến với cao thủ
cấp 8 thậm chí là 9 sơ kỳ ở thế giới khác vậy. Đột nhiên cậu quay về phía sau
quát lên:


  • Ai đó! Ra đây đi

Hai bóng đen xuất hiện trên không và nhanh chóng lao xuống trước mặt cách
Takuto khoảng 6m, dựa vào Dung Kỹ Takuto biết hai người này rất mạnh không kém
gì người tên Cuồng Đao ở học viện cả. Bằng một giọng ồm ồm khó nhận biết, một
người trong hai tên lên tiếng:


  • Ngươi khá thật đó! Kỹ thuật luyện hóa sinh vật sống như vậy ta chưa thấy
    bao giờ và có vẻ cũng rất mạnh đó.

Takuto cảnh giác lên tiếng và cậu cảm thấy may mắn là mình vẫn không bị lộ
diện


  • Các người là ai, pháp sư hay dị năng giả

Takuto cũng chỉ đoán vậy vì cậu nghe Quản Lý nói trước đây ở thế giới này cũng
có pháp sư và dị năng giả giống mấy bộ Manga cậu coi vậy nên khi cảm nhận được
thực lực của hai người này cậu lập tức đưa ra kết luận như vậy.

Hai người đó nhìn cậu cảm thấy hơi ngạc nhiên lên tiếng bốc ra chiến khí rõ
rệt:


  • Biết được sự tồn tại của bọn ta thì không phải là người bình thường rồi!
    Nói! Ngươi là ai thuộc tổ chức nào.

Thấy chiến khí của người đó Takuto cũng nắm chặt thanh kiếm và chuẩn bị chiến
đấu. Người còn lại trong hai người bây giờ mới lên tiếng:


  • Rất có thể hắn liên quan đến con bé mà chúng ta để xổng lần trước đó. Không
    cần nói nhiều, lên thôi

Nói xong cả hai cùng bắt đầu ra tay, các hàng ghế đã ở công viên như bị cái gì
đó vô hình nhấc bổng lên không khí và lao vào tấn công Takuto với tốc độ khủng
khiếp.

Takuto trong đầu kinh hãi cậu vừa né vừa vung thanh kiếm trên tay để đánh bật
các đòn tấn công từ xa của đối phương, nhưng có vẻ vẫn chưa kết thúc cậu đột
nhiên cảm thấy hàng loạt luồn phong nhận cắt trong không gian lao thẳng vào
người mình có vẻ là người thứ hai cũng đã xuất thủ. Takuto than thầm một tiếng
và vận Dung Kỹ trong tay xuất hiện mấy chục quả cầu lửa và ném về phía hai
người.

Thấy vậy, hai người kia cũng biến sắc, khi đến đây họ thấy Takuto sử dụng thổ
dị năng nên họ chủ yếu sử dụng các đòn tấng công tầm xa và dồn dập để tiêu hao
năng lượng của cậu vì thổ thuộc tính chủ yếu là phòng thủ cao và cận chiến
được thôi chứ rất khó có hiệu quả khi chiến đấu tầm xa như hỏa hệ, thủy hệ,
hay phong hệ. Do không lườn trước được sự việc như thế này nên hai người họ đã
trúng đòn, chiếc áo đang mặc trên người đã cháy rụi. Họ càng kinh hãi khi nhận
thấy mức độ năng lượng của cậu tạo ra cực kì mạnh mẽ và thuần khiết.

Takuto đánh được một đòn lên tinh thần cậu lại vận phong hệ vào đôi chân lao
tới một người nhanh như gió và tung một đấm vào bụng của người đó. Và lần này
càng không thể ngờ được Takuto lại có thể sử dụng cả phong nguyên tố nên người
kia suýt trúng cú đấm của cậu. Sau khi né được người đó cũng đổ mồ hôi kinh
hãi, nắm đấm lúc nãy có chứa cả thổ nguyên tố, nếu mà bị đánh trúng chắc chắn
mình sẽ đo đất, hắn ta quay sang nói với người kia:


  • Tên này vừa mạnh vừa nằm ba loại thuộc tính hỏa thổ phong cẩn thận đấy.

Nói rồi cả hai tên dừng nhịp tấn công của mình, dò xét Takuto một lúc rồi lên
tiếng:


  • Ngươi rất mạnh, nhưng xem đòn phối hợp của bon ta đây

Nói xong người sở hữu phong di năng lao vào Takuto nhanh như một cơn gió và
tung những đòn cận chiến hiểm hóc. Do đã luyện tập cận chiến nhiều lần với
quản lý nên cậu vẫn có thể cầm cự được, cậu phải rất cẩn thận với cách ông ta
cuộn những luồn gió trên tay vô cùng nguy hiểm có thể xoắn nát thịt của đối
phương nếu chạm vào. Quả là một kỹ thuật hiểm hóc.

Takuto không chọn cách cận chiến nữa mà cậu lui ra sau tung hàng loạt quả cầu
lửa và điều khiển chúng đề tấn công, và tên kia có vẻ cũng rất vất vả khi phải
né những quả cầu lửa cứ liên tục tập kích mình. Và một lúc sau thì cơ hội của
Takuto cũng đã tới, một quả cầu lửa đã công kích vào góc chết lưng dưới cảu
đối thủ nếu trúng đòn này thì đối thủ chắc chắn sẽ bị mất sức chiến đấu nhưng
không như tính toán của cậu bỗng nhiên người đó xuất hiện những chuyển động
rất lạ và nhanh chóng đánh bật quả cầu lửa đang nhắm tới góc chết hóa giải sự
nguy hiểm.

Trong sự kinh ngạc cảu Takuto thì cậu nghe người còn lại lên tiếng:


  • Thế nào sự phối hợp của chúng ta mạnh đấy chứ, với khả năng telekinesis của
    ta có thể bảo vệ đồng đội ra khỏi những khoảnh khắc nguy hiểm và có thể đưa
    người đó đến vị trí thuận lợi mà không khiến cho người đó mất sức và có thể
    chiến đấu tới mức cao nhất. Bọn ta thừa nhận, ngươi rất mạnh nhưng không thể 1
    chống 2 được đâu.
    Bây giờ Takuto cũng hiểu ra sự phối hợp năng lực của hai người này, một người
    tấn công một người quan sát đưa ra sự giúp đỡ cần thiết nhất cho đồng đội,
    tình hình này qua là rất khó khăn vì Takuto cũng đã thấm mệt khi đánh với con
    chuột khổng lồ và với hai người này, cậu không muốn cầu cứu Quản Lý cậu nghĩ
    mình đủ mạnh để giải quyết tình hình. Cậu không biết hai người kia đang kinh
    hãi thế nào trước thực lực của cậu, ở dị năng tổ họ cũng thuộc LVL5 và LVL 6
    tương đối cao mà lại phải sử dụng chiêu phối hợp mà họ chưa bao giờ phải sử
    dụng khi làm nhiệm vụ thế này chỉ để đấu với một người.

Sau khi dừng lại một chút, thì một trong hai người nói


  • Chúng ta nghĩ nếu đấu tiếp thì sẽ lưỡng bại câu thương cho hai bên thôi,
    chi bằng mỗi người nhường nhau một bước đi dù sao mục tiêu chúng ta giống nhau
    là tiêu diệt con quái vật đó để không để thêm người thường bị hại nữa nhưng
    nếu cậu đã làm được thì không có gì đáng phải đánh nhau cả.

Takuto nghe vậy lên tiếng


  • Có thật mục tiêu của các người chỉ là tiêu diệt quái vật đó thôi ư

Hai người đó gật đầu


  • Đúng vậy bọn ta đến đây vào chiều nay khi con quái vật định tấn công một
    nhóm nữ sinh cấp hai thì bị bọn ta cản lại nếu không thì mấy cô bé ấy đã chết
    rồi.

Takuto nhớ lại hồi chiều này bạn của Kotori bị tấn công và có vẻ như lời họ
nói họ đã cứu mấy cô bé ấy khỏi nanh vuốt của con quái vật nên thái độ cậu tốt
hơn nhiều. Cậu lên tiếng


  • Ta cũng không muốn đánh với các ngươi, bên cạnh đó ta cũng không phải là
    người của tổ chức nào cả. Ta cũng không muốn dây dưa với những tổ chức thế này
    nên mỗi người nhường một bước đi.

Hai người kia đều thấy có lý, họ chưa biết đối phương có gây bất lợi cho mình
hay không mà đã lỗ mãng gây sự thì có thể sẽ đắc tội vô cớ nên cũng gật đầu
sau đó biến mất trong trong bóng tối.

Nhìn hai chiếc bóng đó Takuto cũng tự nhủ phải bắt đầu tu luyện công pháp nâng
cao cơ thể để có thể tiếp tục cường hóa lần hai may ra mới có thể đối phó với
dị năng giả cấp cao. Nghĩ thế cậu quay người rồi thong thả bước về nhà trong
màn đêm tĩnh lặng.
Trời đã sáng, Takuto sau khi về nhà đêm hôm qua cậu đã tập trung chữa thương
khi đánh với con chuột và hai dị năng giả, cường độ cơ thể của cậu lại gia
tăng một chút nhưng cậu thấy vẫn chưa đủ, cậu lấy ra cuốn bí kiếp có được từ
hội đấu giá “vạn thú khôi giáp”

Đọc xong cuốn bí kiếp này cậu bắt đầu thấy chóng mặt, bí kiếp này cần lấy tinh
huyết của những ma thú có cường độ phòng thủ cao trộn lẫn lại sau đó ngâm cơ
thể trong đó rồi vận hành bí kĩ nhằm thu được tinh hoa của nhiều loại ma thú
và cái khó hơn nữa là bí kiếp được chia làm 3 tầng, tầng đầu Ma thú khải giáp
cần phải có 999 loại tinh huyết và cần ít nhất 6 tháng ngâm mình trong đó để
đến cảnh giới đỉnh của tầng 1. Tầng hai Thánh thú cự giáp cần cũng cần 999
loại tinh huyết nhưng phải mạnh hơn những ma thú trước đây đã sử dụng và cần
phải mất 3 năm mới đạt tới đỉnh. Và tầng ba Thần thú hồng hoang giáp, để đạt
được tầng thứ này cần tinh huyết 10 loại thần thú đẳng cấp hồng hoang và tốn
ít nhất 20 năm để thành tựu. Quản Lý nói với cậu


  • Bây giờ cậu chỉ cần tập trung vào tầng 1 thôi, nói trước cậu biết công pháp
    luyện thể chính là tự tìm ngược đãi đó chỉ kém khi cường hóa bằng Dung Kỹ
    thôi. Cậu học xong tầng 1 cũng đủ để cường hóa lần 2 rồi.

Takuto nghe xong nói


  • Ông có thể đưa tôi đến nơi nào có thể có những yêu thú đó không.

Quản Lý không để cậu chờ lâu:


  • Vẫn thế giới đó, Vô Tận Hoang Nguyên, mức độ nguy hiểm chỉ dưới nơi tọa lạc
    của Thiên Không Tháp mà thôi, Nhân cảnh và Địa Cảnh vô đó cũng có thể chết lúc
    nào không hay. Nơi đó có thế lực ngoại vi của Phần Thiên Môn một trong bốn thế
    lực viễn cổ. Mặc dù là ngoại môn nhưng bọn chúng rất hống hách và hay chèn ép
    những người tầm bảo ở đây, đứng đầu bon chúng là Cường giả Địa cảnh trung kì
    nên không ai dám đắc tội cả. Bọn khốn đó mãi cũng không thay đổi được bản
    chất.

Nghe thấy giọng khinh bỉ của Quản Lý Takuto cũng tưởng tượng ra bọn người này
bá đạo ra sao. Ngừng một chút Quản Lý nói tiếp


  • Trong bọn chúng may ra có cao tầng của Thái Cổ Môn đàng hoàng một ít nhưng
    mấy lão bất tử đó ngoài tu luyện ra đâu có để ý đến sự đời nên tuy không bá
    đạo bằng mấy thế lực khác nhưng cũng có nhiều người mượn oai hùm để làm bậy,
    nhân cơ hội này hãy cho mấy lão đó thức tỉnh sau một đợt tu luyện dài không
    màng trời đất đi.

Takuto gật đầu hỏi:


  • Thế còn gì cần phải lưu ý khi đến đó không vậy, Quản Lý


  • Thực lực ở đó chủ yếu khoảng cấp 10 và Nhân cấp đỉnh cho nên hơi khó cho
    cậu, bọn họ thậm chí còn mạnh hơn hai người hôm qua đó.


Quản Lý nhìn Takuto bắt đầu nghiêm túc nói


  • Đã đến lúc ta cần nói cho cậu phân cấp sức mạnh ở trái đất này rồi, hai
    người hôm qua cậu đối đầu là dị năng LVL 5 đến LVL 6 sơ kỳ tương đương với cấp
    10 ở đây còn LVL6-7 thì tương đương Nhân cảnh, còn LVL7-8 thì Địa cảnh và LVL9
    là thiên cảnh. Ở trái đất này chỉ có 3 đến 4 thiên cảnh thôi và mạnh nhất
    chính là đứng đầu Siêu Năng Tổ mà cậu va chạm hôm qua đó, còn lại là Thần Khu
    của Mỹ, Long Tổ của Trung Quốc, Giáo Điện của Nga. Đây là những thế lực mạnh
    nhất trái đất này. Siêu Năng Tổ và Thần Khu thiên về phát triển võ giả và dị
    năng còn hai thế lực còn lại thiên về pháp sư và ma võ song tu. Trình độ của
    cậu nếu muốn giữ vững chính mình và bảo vệ người xung quanh, thì tốt nhất
    nhanh chóng cường hóa lần hai đi thì cậu có thể miễn cường có thể đánh với
    LVL8 một trận, nhưng nếu cậu cần tư vấn con đường khác ta sẽ cho cậu lời
    khuyên:

Takuto giương mắt lên chờ đợi


  • Cậu có thể đưa hai cô bé sinh đôi đến đây trợ giúp mà, với thiên phú của họ
    cộng với sự biết ơn họ sẽ sẵn sàng giúp thôi.

Nghe vậy Takuto lắc đầu dứt khoát:


  • Không đây là việc của thế giới của tôi không thể cho hai cô bé đó dính vào
    được, tôi không muốn thế và cũng không làm được.

Nghe vậy Quản Lý cũng không nói gì nữa. Takuto cũng bước nhanh xuống nhà ăn
sáng. Khi ăn sáng cậu hỏi Kotori


  • Bạn của em hôm qua thế nào rồi, có vấn đề gì nghiêm trọng không
    Kotori lắc mái tóc hai bím của mình


  • Không sao cả, lúc tối em có gọi điện hỏi thăm thì bạn đó nói không sao rồi
    nhưng cần phải xức thuốc để khỏi bị sẹo.


Takuto gật đầu, cậu cũng biết Dung Kỹ chữa trị thì khỏi phải bàn, hôm qua cậu
chỉ vận một ít để cầm máu và chữa tạm thôi chứ không dốc hết sức để khỏi bị
nghi ngờ rắc rối.


Kẻ Kế Thừa Vũ Trụ - Chương #25