Truất Quyền & Lá Thư Cuồng Vọng


Người đăng: Trần Hoàng Lâm

Bây giờ trường Takuto đã đến nhà thi đấu, ở đây Takuto thấy nhiều thành viên
của các trường khác trong khu vực, bọn họ căng thẳng cũng có, đầy khí thế cũng
có, tự tin cũng có và thư giãn cũng có. Takuto rất tự tin vào bản thân mình,
cậu không nghĩ mình đã chiến đầu với yêu thú ở thế giới khác mà lại không thể
chiến thắng ở đây. Cho nên một vẻ tự tin không giấu trên khuôn mặt cậu. Đội
trưởng thấy vậy cũng yên tâm hơn vì anh ta cũng biết lần trước Takuto không hề
dốc toàn lực đấu, nên anh đoán thực lực của cậu cũng ngang với mình. Bây giờ
anh nói:


  • Chúng ta vào phòng tập khởi động thôi.

Nghe thấy thế, cả đội vào một căn phòng khởi động. Takuto nhìn lên cánh cửa
thì thấy căn phòng này mang số 1 có vẻ như vẫn còn các phòng khác, cậu thoáng
thấy khi đội cậu vào thì vài người của đội khác nhìn câuh với vẻ kì đị. Takuto
cũng bắt đầu thay đồ rồi khởi động với mọi người. Vào lúc cả đội đang khởi
động thì cánh cửa phòng tập bị mở ra và một người đàn ông trung niên khoảng 30
tuổi bước vào lên tiếng với giọng rõ ràng đầy sự khó chịu.


  • Ai cho mấy người vô đây.

Thấy sự khó chịu của ông, anh đội trưởng cũng tỏ ra hòa hoãn nói


  • Bọn em là đội thi đấu hôm nay, đang khởi động và chuẩn bị.

Nghe thấy thế nhưng người đàn ông cũng không hòa hoãn hơn ông nói khinh miệt:


  • Bọn mày là ai tao không cần biết, nhưng căn phòng số 1 này chỉ dành cho đội
    bọn này, không ai được phép sử dụng cả bởi vì đội bọn tao là số 1 Nhật Bản.
    Cái bọn gà như chúng mày sao xứng đáng sử dụng căn phòng số 1 này.

Nghe thấy thế, cả đội bắt đầu tỏ ra bất mãn, đã có người định cãi lại nhưng
anh đội trưởng cản lại rồi lên tiếng:


  • Cho dù mấy người của đội mạnh nhất Nhật Bản ở đây cũng phải tỏ ra phải phép
    chứ đừng nói là ông chỉ là cố vấn thậm chí không bằng huấn luyện viên của họ
    mà có thể lên tiếng ở đây.

Người này chính là cố vấn của đội kiếm đạo mạnh nhất Nhật Bản, nói thì nói vậy
ông ta chỉ là kẻ gặp sang cúi đầu, gặp hèn khinh bỉ thôi, chỉ có biết dựa vào
cái danh đội mạnh nhất rồi coi thường người khác, chứ thật ra đội mang danh
hiệu đó rất được mọi người kính trọng chứ không như ông ta, nghe nói ông ta có
quan hệ gì đó với hiệu phó trường nên mới có thể làm cố vấn đội kiếm đạo tự
tung tự tác như vậy chứ trước giờ đội họ luôn làm tốt mà không cần cố vấn cơ
mà, thậm chí có một lời đồn là ông ta còn sàm sỡ cả nữ sinh câu lạc bộ nữa cơ
nhưng vì mối quan hệ nên không ai dám gì ông ta cả. Cho nên trước giờ ngoài
những tên con trai kiếm si của câu lạc bộ ra ông ta không kiên nể một ai cả
nói chi là thành viên đội khác.

Và để chứng tỏ uy thế, ông ta đã tự phong căn phòng số 1 này chỉ thuộc về đội
của ông và nhục mạ nặng nề ai lỡ sử dụng nó, vì danh tiếng trường và mối quan
hệ nên không ai dám chống lại khiến ông ngày càng quá quắt. Đội Takuto do
trước đây không sử dụng căn phòng này nên cũng không biết được điều đó. Bây
giờ khi nghe được lời nói xấc xược của anh đội trưởng hắn mỉm cười bỉ ổi:


  • Mày dám cãi lại tao à, được tao sẽ nói cho ban quản lý truất quyền thì đấu
    của mày.

Nói rồi ông nghiêng đầu nhìn tất cả các thành viên ở đây với một vẻ coi thường
khinh miệt, tồi mắt ông dừng lại ở đàn chị quản lý lớp 11 rồi nói hứng thú chỉ
vào cô ta:


  • Nếu cô chịu sau khi thi đấu xong đi chơi với ta thì ta sẽ bỏ qua chuyện
    này.

Cô gái được chỉ mặt đỏ lừ tức giận nói:


  • Ông nói cái gì vậy hả.

Thấy sự cự tuyệt của cô gái, ông ta càng hứng thú nói


  • Đi với ta hoặc bị loại khỏi giải đấu các người cứ việc chọn ta chỉ cần nói
    một tiếng là xong cuộc thi đấu của các người ngay

Mọi người nghe vậy ở đây đều bất mãn nhưng không ai dám lên tiếng, cánh cửa
được mở ra và một nhóm người khác tiến vào, thấy bọn Takuto và ông cố vấn thì
lên tiếng:


  • Tôi nói với ông bao nhiêu lần rồi, đừng có làm trò như vậy mãi, chúng ta
    chỉ cần chứng minh thực lực trên sàn đấu là được đâu cần phải dùng cách này
    chứng minh. Thôi đi ra tìm phòng khác đi.

Thấy người đó ngăn trở ông ta tỏ vẻ khó chịu nhưng cũng không nói gì đi ra và
đưa cho bọn người Takuto cái nhìn như muốn nói “Hãy chờ mà coi.” Thấy ông ta
bỏ đi thì một người thanh niên đi đến nhóm của Takuto rồi cúi đầu nói:


  • Tôi xin đại diện cho đội xin lỗi các cậu vì hành động ông ta.

Anh đội trưởng cũng nói với vẻ hòa hoãn:


  • Không sao đâu tại chúng tôi không biết việc này nên đã làm ông ấy giận.

Sau đó anh ta gật đầu rồi đi ra ngoài. Mọi người ở đây, bắt đầu xôn xao có
người nói


  • Tại sao đội mạnh như vậy, lễ nghĩa như vậy lại có một cố vấn khinh người
    như thế chứ

Kazuma cũng lên tiếng:


  • Nghe nói ông ta lợi dụng quan hệ chứ cái kiểu đó ai cho vào làm cố vấn chứ.

Mọi người bàn tán đủ chuyện trên trời dưới đất nhưng Takuto thì không tham
gia, chỉ thoáng trong vài giây cậu đã nhận ra người con trai lúc nãy chính là
kiếm sinh mạnh nhất Nhật Bản trong lời của anh đội trưởng, bởi vì Dung Kỹ nên
cậu cảm thấy không khí xung quanh anh ta rất khác thường, nó là khí thế mà chỉ
có cường giả mới có. Mặc dù khí thế này Takuto đã cảm thấy nhiều ở thế giới
khác nhưng đây là lần đầu tiên cậu thấy nó ở trái đất chắc chắn trừ cái tên
Quản Lý biến thái kia rồi. Takuto quay sang anh đội trưởng và nói


  • Người đó là kiếm sinh mạnh nhất Nhật Bản đúng không?

Anh đội trưởng ngạc nhiên hỏi lại


  • Đúng mà sao cậu biết, trước giờ cậu đâu có tham gia mấy giải này đúng
    không.
    Takuto cũng trả lời


  • Cảm giác thôi.


Anh đội trưởng cũng ngạc nhiên nhưng rồi nhớ lại trận giao thủ của mình với
cậu ta hôm trước thì vỡ lẻ, cậu ta có một trực giác rất mạnh cho nên chỉ một
người mới tập đã có thể né đòn của anh ta trong suốt thời gian tương đương 1
hiệp.

Khi thấy tới gì thì anh đội trưởng đã tụ tập mọi người lại rồi tiến về phía
sân thi đấu. Cả đội chờ anh hội trưởng lên báo danh đằng xa thì Takuto thấy
năng lượng của anh ta trở nên hỗn loạn anh giống như là giận run lên đến nỗi
cây shinai đang cầm trên tay bị rớt ngay xuống đất kêu lên một tiếng. Takuto
quay sang Kazuma nói


  • Có chuyện lớn rồi đi tới chỗ đội trưởng đi!

Kazuma nghe vậy tuy không biết chuyện gì nhưng khi cậu ta quay ra nhìn thì
thấy đội trưởng đang run lên vì giận thì vọt ngay tới cũng không quên kêu mọi
người. Khi ra đến nơi thì thấy và hỏi người đăng ký thì người đó nói:


  • Đội của cậu đã bị truất quyền thi đấu vì hành vi vô lễ với thầy cô trường
    khác, làm sao chúng tôi có thể cho một đội không giữ lễ nghĩa tham gia đại hội
    kiếm đạo được chứ.

Takuto quay nhìn xung quanh thì cậu thấy ở góc bên phải nơi đội kiếm đạo mạnh
nhất, thì người cô vấn đang mỉm cười chế nhạo như ông đang nhìn một đám hề
vậy. Khỏi cần sử dụng Dung Kỹ cậu cũng có thể cảm thấy sự phẫn nộ và oán giận
đầy oan ức của đội của cậu và cái nhìn của tên cố vấn đó khiến Takuto thấy
mình bốc hỏa. Anh đội trưởng ra sức giải thích nhưng đều vô vọng. Người ta sẽ
tin ai, một đội mạnh nhất Nhật Bản và một đội không có danh tiếng như đội của
trường Takuto đây, chắc chắn là đội mạnh nhất rồi. Sau khi năn nỉ vô hiệu, anh
đội trưởng thất vọng và kêu mọi người ra về. Anh không nói lời nào chỉ thể
hiện sự thất vọng cùng nỗi phẫn nộ mà anh đang cố kiềm nén không cho nó tung
ra. Khi ra đến cửa anh ta cúi đầu trước mắt mọi người giọng nghẹn lại như muốn
khóc:


  • Xin lỗi mọi người, vì lời nói của tôi đã làm chúng ta bị truất quyền. Tôi
    rất xin lỗi

Mọi người ai cũng đều cảm thấy chhung một cảm giác với anh đội trưởng. Mọi
người trầm mặc một hồi rồi có người an ủi, có người chửi bới tên cố vấn,
Kazuma quay sang nói với Takuto:


  • Xin lỗi nhé, mày đã cất công đến đây nhưng chuyện này lại xảy ra, thật có
    lỗi

Takuto lắc đầu rồi nói


  • Mày về trước đi tao cũng muốn ở lại xem một chút sau bắt xe về cũng được đã
    đến đây mà không xem thì uổng quá.

Kauzuma cũng gật đầu, vì Takuto không phải là thành viên câu lạc bộ nên không
cần thiết ép cậu ta về vì hầu hết mọi người không còn tâm trạng để ở lại nữa.
Sau khi mọi người ra về, Takuto trở lại nơi thi đấu nhưng lần này cậu tới khán
đài đề xem những trận đấu của đại hội.

Những tiếng reo hò cổ vũ không kém gì những trận đấu bóng đá mà Takuto từng
tham gia có vẻ môn thể thao nào cũng như vậy. Takuto quan sát tất cả mọi đấu
thủ tham gia một cách cẩn thận. Tất cả những người này chỉ có trên dưới 10
người khiến Takuto đánh giá một từ mạnh. Chỉ quan sát vài trận, Takuto đứng
lên rồi bắt đầu thực hiện những gì trong tính toán của mình.

Hai tiếng sau lễ trao giải bắt đầu, không có gì ngạc nhiên khi đội đoạt giải
là đội được người ta tôn xưng là mạnh nhất Nhật Bản, với đội trưởng là kiếm
sinh mạnh nhất Nhật Bản Haruki Miyamoto. Cậu ta và đội sau khi nhận giải trở
về phòng thay đồ của họ. Vì vụ trước khi thi đấu nên bây giờ họ đang ở phòng
tập số 5, tuy mọi thành viên ở đây không để ý vụ đó nhưng tên cố vấn cứ lầm
bầm khó chịu. Haruki Miyamoto sau khi vào phòng lên tiếng nói với cả đội


  • Hành động của ông ta hôm nay rất quá đáng, ông ta đã bịa đặt trắng trợn
    nhằm truất quyền đội đã sử dụng căn phòng số 1 cho nên tôi định đề nghị nhà
    trường đuổi ông ta ra khỏi câu lạc bộ. Nếu không tôi nghĩ tôi sẽ không thể
    tiếp tục ở đây được nữa.

Mọi người ở đây đều tỏ vẻ tán thành, vì hắn mà câu lạc bộ này gặp nhiều sự chỉ
trích ngầm của các trường khác. Bọn họ mạnh và được người khác ngưỡng mộ coi
trọng nhưng trong tập thể lại có vết dơ không thể xóa chính là người cố vấn
đó, thái độ háo danh kiêu căng của ông ta hoàn toàn trái với tinh thần của
kiếm đạo truyền thống cho nên nếu ông ta không phải có quan hệ với hiệu phó
thì đã bị đuổi khỏi trường từ lâu rồi. Một người lên tiếng:


  • Ông ta luôn như vậy từ lúc mới vào trường rồi, nghe nói ông ta từng làm
    giáo viên ở Toudai nhưng sau hai năm thì nghỉ rồi nhờ vào mối quan hệ nên được
    vào đây, lúc nào cũng khoe khoang hợm hĩnh.

Mọi người bắt đầu nói chuyện sôi nổi quên đi sự căng thẳng sau trận chung kết
của giải và lúc vào phòng thay đồ thì một người la lên kêu mọi người tập trung
lại, trên tay anh ta hai phong thư ghi tên nhận là Haruki Miyamoto và người
thứ hai là đội phó của đội. Lá thư nhìn đơn giản chỉ có mấy chữ và một tấm
thiệp mời. Nội dung thư đơn giản nhưng khi mọi người đọc thì đều cảm thấy sự
ngông cuồng tột độ trong đó, trên thư nghi rõ chiều mai tại câu lạc bộ kendo
của ngôi trường đã bị thuất quyền thi đấu, luân xa chiến quần hùng và đề nghị
mang theo thư mời nếu muốn tham gia đấu. Khi đọc xong thư hai người có tên đều
mỉm cười thách thức giống như là lá thư này đã đánh thức sự hiếu chiến của hai
kiếm si vậy. Một trận đấu không chính thức, nhưng nó lại hấp dẫn lôi cuốn hơn
cả một trận chính thức. Kẻ thách đấu đủ tự tin để luân xa chiến với anh tài
trong khu vực cơ mà.

Bây giờ Takuto đã trở về trường, cậu đi thẳng đến câu lạc bộ kiếm đạo, có vẻ
vì muốn quên đi nỗi buồn và nhục nhã nên mặc dù đã về bọn họ vẫn tập luyện
điên cuồng hơn bao giờ hết. Cậu đợi một lát sau khi mọi người tập xong rồi đến
chỗ anh hội trưởng rồi nói:
- Shirogane san, ngày mai buổi chiều anh và đội tới đây được không?

Anh ta đang nghỉ ngơi sau một cuộc luyện tập điên cuồng ngước lên nói:


  • Có chuyện gì không?

Takuto nhìn anh nghiem túc trả lời


  • Lúc nãy trường chúng ta bị sỉ nhục như vậy, anh chịu được sao.

Anh ta cười khổ nói như không cam tâm:


  • Không chịu được thì sao, chúng ta làm gì được hả em?

Takuto lắc đầu rồi nói


  • Lúc nãy trường mình cũng có vài cổ động viên đi đó anh biết chứ

Anh hội trưởng gật đầu chán ngắt vì đó đâu có chuyện gì lạ, đội của trường thi
đấu thì có những người đến cổ vũ thì cũng là bình thường. Takuto nói tiếp


  • Trong đó em biết có một người đủ sức chọi được với tay kiếm sinh mạnh nhất
    đó, anh biết chứ?
    Nghe tới câu này anh ta bắt đầu ngạc nhiên đến sững sờ anh hỏi lại:


  • Em nói cái gì? Trường ta có cao thủ đủ mạnh để chọi với tay Haruki Miyamoto
    đó ư, vậy tại sao cậu ta không tham gia câu lạc bộ


Takuto nói với vẻ bất đắc dĩ


  • Vấn đề gia đình thôi, anh đừng nên hỏi nhiều.

Đội trưởng gật đầu sau đó quay lại vấn đề


  • Thế chiều mai sẽ có chuyện gì xảy ra ở đây

Takuto kêu thêm Kazuma vốn là đội phó của đội đến rồi nói mọi chuyện sau đó
nghiêm túc:


  • Lúc nãy khi thấy trường mình bị truất quyền, cậu ta đã đưa thư mời đến 10
    người mạnh nhất của 4 đội trong top của khu vực đến đây vào ngày mai luân xa
    chiến.

Nghe xong hai người sững sờ ngây ngốc trong vài chục giây, sau họ lắp bắp


  • Em nói gì? Luân xa chiến mười người mạnh nhất ư?

Cũng không trách họ ngạc nhiên như vậy, luân xa chiến chính là đấu xong người
này lập tức phải đấu tiếp người khác mà không được nghỉ ngơi chính vì thế nếu
không cực kỳ tự tin vào bản thân thì sẽ không ai dám khiêu chiến kiểu đó cả.
Takuto gật đầu xong nói tiếp


  • Cậu ta còn nói sẽ lập bảng chứng bại nữa kìa. Chính vì thế nên sau trận
    chiến đó áp lực sẽ đè lên câu lạc bộ các anh rất nặng đó, các anh phải bảo vệ
    tấm bảng đó bằng mọi giá sau này.

Đội trưởng và Kazuma bắt đầu lo lắng, bảo vệ bảng chứng bại không phải là công
việc dễ dàng bởi vì bảng chứng bại được thành lập dựa trên quy củ võ sĩ ngày
xưa. Vào thời xa xưa, nếu một người bại trận thì người đó phải làm một tờ giấy
xác nhận rõ ràng điều đó và đưa cho kẻ thắng trận nếu được yêu cầu. Nếu người
thua sau này thắng lại người thắng thì tờ giấy sẽ bị hủy còn không nó sẽ mãi
mãi là chiến lợi phẩm của kẻ thắng cho tới lúc qua đời và ngươi sẽ không bao
giờ rửa được sự thất bại đó nếu kẻ đó chết, giống như là ngày xưa các võ quán
đánh cược bảng tên võ đường của mình vậy.
Tuy bây giờ là thời hiện đại nhưng tính thiêng liêng của nó không giảm chút
nào nhất là đối với câu môn võ có truyền thống lâu đời như kendo hay nhu đạo
vậy. Nói cách khác nếu người trong lời Takuto thắng thì câu lạc bộ này trong
tương lai sẽ đối mặt với sự thử thách cực lớn vì những người thi đấu không
phải là ở một trường mà những trường mạnh nhất khu vực. Còn nếu thua thì
trường này cũng phải đối đầu với sự nhục nhã nhất chưa từng thấy có thể dẫn
đến sự tồn vong của câu lạc bộ kiếm đạo. Cho nên hai người thấy rất hoang mang
không biết phải làm sao. Thắng cũng vất vả sau này, thua thì càng không có
đường thoát ngoại trừ giải tán câu lạc bộ. Như không để ý đến nỗi hoang mang
của hai người bọn họ Takuto tiếp


  • Hôm đó cậu ta sẽ đeo mặt nạ thi đấu vì lý do cá nhân nên em nghĩ anh nên
    thu xếp mọi việc sau này đi vì cậu ta nói là cậu ta thắng chắc rồi đó.

Anh đội trưởng suy nghĩ một lúc rồi như dồn toàn quyết tâm gật đầu một tiếng
rồi nói


  • Được đã phóng lao thì theo lao, anh cũng muốn cho mọi người thấy câu lạc bộ
    mình không dễ bắt nạt và khởi đầu bằng trận đấu ngày mai.

Rồi quya sang Kazuma anh nói như dặn dò:


  • Anh sẽ giao câu lạc bộ này cho em, tuy câu lạc bộ ta không có huấn luyện
    viên như những trường khác nhưng đừng bỏ cuộc và hãy cùng người đó giữ vững
    tấm bảng chứng bại ngày mai sẽ được lập nên, một thứ sẽ tượng trưng cho vinh
    quang của trường mãi về sau ở bộ môn kiếm đạo.

Kazuma nghiêm túc gật đầu, và không ai ở đây biết được bắt đầu từ ngày mai và
tiếp thời gian dài sau đó ngôi trường này đã trở thành ngôi trường của các
kiếm sĩ mạnh nhất không chỉ có trên Nhật Bản và cả trên thế giới điểm nổi bật
nhất của trường chính là một tấm bảng chứng bại có tên cả ngàn cao thủ trẻ
trên khắp mọi miền thế giới, cũng là tấm bảng một cao thủ trường này ngày mai
sẽ tạo nên, và những người tiếp bước câu lạc bộ kiếm đạo gìn giữ bằng từng
giọt mồ hôi nước mắt trong những bài luyện tập gian khổ.


Kẻ Kế Thừa Vũ Trụ - Chương #23