Đội Nhóm 3 Người


Người đăng: HeiwaGaIchiban

Cho dù với sự bình tĩnh của một vị tổng tư lệnh lâu năm nhưng ông cũng không
thể không bàng hoàng với cái bài báo cáo mà cấp dưới của ông vừa phát biểu với
một mặt mà ngay cả hắn cũng không diễn ta được và cũng chẳng thể tin được mình
đang phát biểu quái gì nữa.

Đầu tiên, khi hai người cao thủ khác của snake được xuất động thay cho “tên
đang nằm dài ở một góc kia vì bị gãy xương sống vì cái lí do chết tiệt không
rõ nào đó.” Tiếp cận tới mục tiêu cần bắt thì lại gặp thêm một rào cản cũng
mang tính huyền bí không kém cạnh gì sự kiện ở chợ kia. Một đống mèo hoang kéo
tới dữ dằn ngó hai người đó như thể họ là kẻ thù hay kẻ giành thức ăn của bọn
chúng vậy.

“Thành phố này nhiều mèo hoang thế à. Tôi thật không biết đó, và còn các
anh….”

Sau khi trưng ra một bộ mặt méo mó tựa như một người vừa bỏ một số tiền lớn để
mua một món đồ nhưng lại phát hiện món đó là sản phẩm của sự lừa đảo.

Mà cũng đúng, ông ta đã tốn rất nhiều sức để tụ tập những cao thủ này trong
thời gian một đêm để làm cái nhiệm vụ đầy khó khăn này. Ngay cả bây giờ thì
ông vẫn cảm thấy mình nên tự hào vì điều đó. Nhưng hai lần xuất động đều bị
ngăn trở vì cái lý do không rõ nào đó và cực kỳ khó đỡ.

“Các anh lờ bầy mèo đi thì tôi không phản đối, nhưng thay vì cả hai cùng rút
thì tốt nhất một người nên làm mồi nhử và người còn lại hành động, khi đó vừa
tránh tai mắt lại vừa có thể thuận lợi thu mục tiêu vào tay.”

…….

Hay anh định nói tụi nó thông minh như ba con mèo các anh gặp sau đó đủ để
chia nhau ra hành động.” Người chỉ huy chiến dịch thể hiện một vẻ mặt đầy giễu
cợt nhìn vào 2 thành viên vừa tham gia chiến dịch bắt người kia, chính xác là
một người đang nằm trên đất vì trận chiến với một con mèo hiếu chiến nào đó.

“Cho tôi xin đi, nếu loài mèo tiến hóa được như trong câu chuyện không biết
được đầu tư sức tưởng tượng của các anh nhiều ra sao, thì bây giờ chúng đâu
chỉ là loài vật để nuôi làm cảnh mà đã trở thành những thứ như tôi đây này. Và
khi đó chắc các anh đang bị đeo vòng cổ trong khi đang massage toàn thân cho
bọn lông lá đó.”

“Vậy khi đó không biết sếp đang làm gì trong khi bị đeo vòng cổ nhỉ, hốt
** của bọn lông lá đó chăng.”

Người quân nhân vừa mới thất bại trong việc bắn lủng não của một con mèo và
không dám bắn viên đạn thứ hai nghĩ thầm trong đầu chính xác như vậy nhưng
chắc chắn một điều là hắn không có can đảm để nói ra rồi.|

“Muốn nói cái gì hả.” Có vẻ người chỉ huy có chút nhạy bén, ông quắc mắt lên
và ngay khi đó đối tượng của ánh mắt đó lắc đầu nguầy nguậy như cố giũ bỏ ý
nghĩ thất lễ của mình trước khi nó tuôn ra dưới hình thức của ngôn từ vì sự
cáu tiết trước cái ví dụ nếu thí của chỉ huy khi nãy

“Nếu thật sự có những con mèo như vậy thì tao cũng muốn được biết lắm đó.
Không biết nó sẽ kêu như thế nào khi bị vặn cổ nhỉ.” Đứng bên cạnh người chỉ
huy và có vẻ như là người sở hữu cấp bậc không thấp trong quân đội lên tiếng
và hắn cũng chính là kẻ đã tiện tay đả thương con mèo hoang trong hẻm nọ vì
buồn chán.

“Ha!!! Ha! Ha! Hình như tôi hơi hào hứng quá thì phải. Xin lỗi chúng ta đang ở
trong nhiệm vụ mà nhỉ.” Đối diện với ánh mắt của người chỉ huy tên đó xin lỗi
với thái độ nửa đùa nửa thật.

“Vậy chúng ta tính sao đây chỉ huy, tấn công bệnh viện.? Dụng cụ của chúng ta
không có lợi cho việc đó, mà sao nhiệm vụ này thậm chí một cây hàng nóng chất
lượng cao cũng không thấy, may ra được mấy quả bom sáng, cùng bom khói, cấp
trên không phải hơi chủ quan khi chiến với một cao thủ đủ đánh bại cả gấu dữ
đó chứ.”

Người chỉ huy lắc đầu lộ chút khó xử “Thời chiến mà, vũ khí tốt phải được giao
cho quân đội chính quy chứ, dù sao chúng ta chỉ là lực lượng xử lý các nhiệm
vụ trong bóng tối nên thứ như vũ khí chất lượng công phá lớn không thích hợp
đâu.”

“Sử dụng vũ khí nóng trong bệnh viện, mày khùng thế nào vậy, đừng quên đây là
thủ đô, nếu có tai nạn lớn trong bệnh viện thì cho dù chúng ta đổ lỗi cho giám
điệp ngoại quốc thì cũng sẽ tạo ra ảnh hưởng không tốt.”

Có vẻ đã lấy lại được cái đầu lạnh sau khi trải qua sự kiện khó đỡ về mấy con
mèo, tên quân nhân nhìn xuống cái tên vẫn còn bị ngất trông tàn tạ như một tác
phẩm nghệ thuật bất kỳ nào đó bị những kẻ phá hoại ra tay không chừa vị trí
nào trên đó vậy.

“Khi đó hậu quả không chỉ có ảnh hưởng nhỏ nhẹ như hai tên này đâu đó.”

Và sau đó tay hắn chỉ tới “cái tên đang nằm dài ở một góc kia vì bị gãy xương
sống vì cái lí do chết tiệt không rõ nào đó.” Như để cho mọi người hiểu rằng
hậu quả chỉ ảnh hưởng trong nội bộ như vậy là quá nhẹ.

“Ahhhhh!!!!!!”

Một tiếng la thảm thiết vang lên và khung cảnh được tô điểm thêm sắc đỏ của
những dòng suối máu từ chối chấp nhận định luật hấp dẫn và bắn xối xả lên trên
không tựa như đột ngột mở van của chiếc đập nước lớn vậy. Và ở đây chiếc đập
nước đó chính là “cái tên đang nằm dài ở một góc kia vì bị gãy xương sống vì
cái lí do chết tiệt không rõ nào đó.”

Sự việc đột ngột đến và cũng đột ngột đi, chỉ còn những bộ mặt dại ra vì kinh
hãi.

Sau hơn một phút, mọi người đã bắt đầu trấn tĩnh lại và nhận ra rằng bàn tay
mình đã thấm đẫm mồ hôi từ khi nào.

“Thưa sếp…. Cậu ta…. Đã chết. Nguyên nhân xuất huyết trầm trọng. Cơ thể như bị
bị chém trăm ngàn nhát.”

Một người cấp dưới báo cáo tình hình và những người ở đây thở ra một luồn khí
lạnh, nhưng điều đó cũng không thể làm giảm đi sự lạnh lẽo đang ngự trị trong
con tim họ.

“Bị gãy xương sống một cách bí ẩn, sau đó lại bị chết một cách man rợ thế này
sao.”

Giọng người chỉ huy vẫn bình tĩnh như sâu trong ánh mắt đã ngập tràn ngọn lửa
phẫn nộ.

“Chúng ta xử lý rác thải ngầm trong nước lẫn ngoài nước nhiều lắm rồi, nhưng
cái cách đối xử với nạn nhân tàn ác như vậy…. Cũng là lần đầu tiên thấy.”

Nói xong hắn quay qua những người còn có thể chiến đấu ở đây, 3 người.
Frelain: Tên mà có thể chính là nguyên nhân dẫn đến sự nổi loạn của bọn mèo
hoang. Một tên mà vô pháp tắc đã khiến cho tổ chức nhiều lần phải dọn rác vì
cái thói quen làm việc quá đà không xét hậu quả. Nghề nghiệp trước đó: Lính
đánh thuê và chỉ tham gia vào lực lượng quân đội ngầm trong vài năm gần đây

Rony: Tên đầu lạnh, người đã chứng kiến kỳ tích của loài mèo khi nó né được
viên đạn bắn vào đầu với khoảng cách trên dưới 1 met. Xuất thân: Quân đội
chính quy nhưng vì một lý do không rõ nào đó mà được (bị) chuyển tới lược
lượng ngầm này

Raven: Tên vừa đưa ra báo cáo cái chết cho chỉ huy, một tên trông khá bình
thường và không hiểu bằng cái lý do gì mà có thể tham gia vào một tổ chức
ngầm. Xuất thân: Không rõ, và đây cũng là điểm khá đặc biệt đối với thành viên
của một lực lượng thế này.

Một tổ đội không thể gọi yếu, nhưng càng không thể gọi mạnh. Frelain thì với
cái tính tự tung tự tác nên không thích hợp với team work. Tuy thực lực mạnh
nhưng chỉ có cá nhân mạnh đơn lẻ thì không thể hoàn thành nhiệm vụ được.

Rony có khả năng chỉ huy tốt, nhưng đã nói trên Frelain không hẳn sẽ chấp nhận
sự chỉ huy của cậu ta. Ông không muốn nhiệm vụ này bị hủy vì sự thất bại đến
từ nhân cách các thành viên trong nhóm

Và cuối cùng là Raven: Ông không có nhiều ấn tượng đặc biệt gì về người này,
và tại sao khi ông vận dụng ảnh hưởng của mình để kêu gọi cao thủ từ các khu
khác thì người này lại được đề cử tham gia. Nếu xét trong tình hình hiện tại
thì rõ ràng với một team 3 người này thì độ khả thi hoàn thành nhiệm vụ sẽ
không cao.

Ông cũng nghĩ tới việc huy động lực lượng quân nhân thông thường nhưng vì đã
trải qua một số sự việc kỳ lạ nên ông cũng nhận ra điều đó chỉ gây tổn thất
không cần thiết. Cho nên thà đưa một đội 3 người có khả năng thành công không
cao đi còn hơn là đưa nhiều người đi vào chỗ chết. Chưa kể với khả năng ba
người này thì cho dù không thành công thì vẫn thu được nhiều thông tin hơn về
mục tiêu cần truy bắt. Tất nhiên đây vẫn là một sự mạo hiểm.

"Mặc dù không muốn đánh cược trong một nhiệm vụ này chút nào nhưng..." Người
chỉ huy thầm nghĩ sau đó nắm chặt đôi tay lại

"Raven... Rony.... Frelain.... Lập một đội hình, lấy Raven làm đội trưởng,
hoàn thành nhiệm vụ của chúng ta. Kế hoạch ư: Tự dùng não mà đưa ra kế hoạch.
Còn não tôi bây giờ cần phải hoạt động hết mức vì để suy tính về bài báo cáo
với cấp trên cho các trường hợp có thể xảy ra. Làm hết sức mình để sống sót
nhé.!"

Không yêu cầu thành công chỉ chúc cho toàn mạng, có thể người chỉ huy đã cảm
giác được kết quả.

Sau đó bằng một động tác chào của quân đội ông đã tiễn biệt ba người lên đường

.......

bước khỏi tòa nhà và đang họp bàn kế hoạch chuẩn bị thực hiện ở một con hẻm
vắng, Rony nhìn xung quanh một cách kỹ lưỡng.

"Bọn mèo hoang đó làm mày sợ vậy sao." Giọng Frelain vang lên có chút đùa cợt

Có chút bực mình nhưng hắn không phủ nhận điều đó

"Đã có nhiều điều kỳ lạ xảy ra kể từ khi chúng ta tham gia nhiệm vụ này. Bọn
mày có thật sự nghĩ điều đó là tình cờ hay sao."

"Tình cờ hay không tôi không biết, nhưng mấy người có cảm giác gì khi thấy cái
chết ban nãy." Raven đan tay vào nhau kê hờ lên cái cổ của mình với vẻ mặt đầy
suy tư lên tiếng

"....."

và có vẻ sau khi đợi một lúc mà cũng chẳng nhận được câu trả lời từ bên kia
nên Raven tiếp tục

"Cái kiểu chết tàn bạo như vậy tôi đã từng được đọc qua trong quá khứ. Nó được
biết với cái tên là "Nguyền Rủa."

“Giọng điệu mày trông như là chuyện nghiêm túc nhưng cái nội dung của nó…. Rõ
ràng không nghiêm túc chút nào. Nguyền rủa nó chỉ là thứ trong tưởng tượng
thôi. Tuy nhiên, nếu thật sự nguyền rủa có thể giết người thật thì tao cũng
muốn thử một kiểu giết người dã man nhất một lần cho biết.” Frelain lên tiếng
một cách tò mò như một đứa trẻ đang nghe kể về một thứ đồ chơi mới nào đó

“Đừng đùa với những lời nguyền. Khi một lời nguyền đã được thực hiện, có ít
nhất 2 ngôi mộ xuất hiện, một cho đối phương, một cho bản thân người thực hiện
nghi thức nguyền rủa. Cái đó gần như không có ngoại lệ.”

“Gần như tức là vẫn có những ngoại lệ đúng không. Và liệu nó có phải là trường
hợp khi nãy không.”

Raven khẽ lắc đầu “Tôi không rõ, có nhiều loại nguyền rủa, điều kiện phát động
cũng khác nhau, nhưng tất cả chúng đều có một trong hai điều kiện. Một là tiếp
xúc trực tiếp sau đó phát động nguyền rủa và thứ hai là sở hữu thứ gì đó mang
đậm sự tồn tại của đối phương như tóc, hoặc tốt nhất là máu.”

Nếu nói về tiếp quả là nạn nhân đã tiếp xúc với mục tiêu, nhưng một lời nguyền
đòi mạng thì cần phải trả mạng sớm, liệu một giám điệp có thể có hành động như
vậy chăng. Khả năng như vậy là cực kỳ thấp.

Nhưng cũng không thể loại trừ cậu ta có sự giúp đỡ khác. Và có thể đó là kẻ
đứng đằng sau sự việc về những con mèo. Nhưng câu hỏi ở đây được đưa ra là cho
dù kẻ trên biết nguyền rủa thì làm sao hắn có cơ hội tiếp xúc. Rõ ràng lực
lượng này chỉ mới được điều tới đây trong khoảng thời gian rất ngắn bằng một
cách kỳ diệu nào đó cho nên khả năng chuẩn bị nghi thức nguyền rủa là tiếp cận
con số không rồi.

Suy nghĩ mãi mà không đưa ra bất cứ một lối đi nào chính xác để đưa ra kế
hoạch cho hai người còn lại, Raven bắt đầu nghi ngờ rằng cái vị trí trưởng
nhóm 3 người này đưa cho mình có phải thật sự là sáng suốt hay không.

“Hai người thấy chúng ta có nên thám thính tình hình mục tiêu trong bệnh viện
một chút không.”

“Đó là điều cần thiết, đồng thời chúng ta cũng nên nắm bắt cấu trúc phòng ốc
trong đó để tính toán kế hoạch đưa người đi một cách êm thắm.” (Rony)

“Tuy dò xét mục tiêu là điều cần thiết, nhưng cái khoản lập kế hoạch đưa mục
tiêu đi một cách nhẹ nhàng thì tao thấy không cần thiết lắm đâu, một vài quả
bom khói gây hỗn loạn và đưa hắn đi, như vậy chúng ta có thể dễ dàng chụp cái
mũ khủng bố gây hỗn loạn từ quốc gia khác tới.” (Frelain)

“Cái đầu mày hỏng rồi sao, tao đã nói là nếu làm vậy thì cho dù chụp mũ cậu ta
thì uy tín quân đội sẽ giảm sút trầm trọng, để một kẻ khủng bố tấn công bệnh
viện đầy bệnh nhân trong cái thời chiến này, cái hành động đó không gọi là
chiến thuật mà là tự sát đó hiểu chưa thằng ngu.”

Rony nghiến răng gằn từng tiếng phản bác. Thằng này lính đánh thuê này bất
kham này đúng là một thảm họa cho lực lượng ngầm.

“Tôi cũng đã nghĩ ra một cách có thể đạt được điều đó đấy. Vừa bắt được mục
tiêu lại chụp mũ thành công thứ 3 là nâng uy tín quân đội. Một đá ba chim.”

Raven cuối cùng cũng lộ ra được thái độ của một người trưởng nhóm cần phải có.


Kẻ Kế Thừa Vũ Trụ - Chương #114