Tìm Đồng Minh


Người đăng: soitieutu

Đêm đã ra khuya, ngoài đường chỉ còn lại ánh sáng của đèn đường, mọi người
đang chìm trong giấc ngủ nhưng lúc này có một bóng đen đang di chuyển rất
nhanh băng qua các con đường, cái bóng thoắt ẩn, thoắt hiện sau đó biến mất
hẳn trong màn đêm.

Elder chính là cái bóng đen kia, hắn di chuyển quá nhanh trước khi người ta
nhận ra sự tồn tại của hắn thì hắn đã biến mất rồi. Lúc này hắn đang đứng ở
bên cạnh bức tường cao gần ba mét có dây kẽm chằng chịt phía trên, bên trong
còn có tiếng chó sủa mơ hồ.

Chỉ một cái nhún chân cùng với ý niệm, Elder đã nhảy vọt qua tường rào sau đó
trôi lơ lững nhờ những sợi ý niệm đang bám vào tường rào làm điểm tựa, hắn
đang xác định vị trí của những sinh vật bên trong biệt thự, mỗi người có một
dao động linh hồn riêng, lúc này Elder lần lượt cộng hưởng từng nhóm người tới
khi tìm được vị trí của thị trưởng mới ngừng lại.

Elder đáp xuống đất sau đó giống như một con nhện nhảy bật lên bám chặt vào
vách tường rồi leo tới gần ban công lầu ba. Nơi đó có một cánh cửa kính để ra
ban công và Elder muốn dùng nơi đó để xâm nhập vào trong.

Vừa nhảy qua ban công trồng đủ loại hoa thì Elder đã tiến lại sát cánh cửa và
luồn ý niệm vào trong, tiếng lạch cách vang lên sau đó là một tiếng:

“Cách”

Cánh cửa đã được mở khóa, Elder vặn nhẹ nắm đấm cửa lách vào trong rồi lướt
tới gần chỗ giường ngủ của ngài thị trưởng. Tình cảnh trước mắt làm hắn hơi
khó xử, ngài thị trưởng và vợ ông ta đang ngủ mà không có mảnh vải nào trên
người trừ lớp chăn phủ qua người.

Ý niệm của Elder bao lấy hai người họ rồi ru họ ngủ thật sâu, mới lấy bộ đồ bị
ném loạn trong phòng mặc lại cho ngài thị trưởng rồi ôm ngang hông ông ta nhảy
trở lại xuống đất sau đó bay qua tường rào trong im lặng.

Elder mang ngài thị trưởng tới trên sân thượng của một toàn nhà cao tầng, thật
sự thì lần đầu hắn thử cảm giác làm người nhện thông qua các sợi ý niệm để bám
chặt vào vách tường để leo lên, tuy có chút sợ nhưng cũng rất kích thích, hắn
nghĩ tới lúc ngài thị trưởng tỉnh lại thì sắc mặt sẽ rất đặc sắc.

Lúc này Elder mới để ý kỹ bộ dạng của ngài thị trưởng, đó là một người đàn ông
hơi béo, khuôn mặt tròn, một cái bụng mỡ và hàng ria mép được tỉa cẩn thận.
Elder không nhìn ra chút liên hệ nào về vẻ ngoài giữa ông ta và Nina ngoài mái
tóc màu nâu hạt dẻ, có lẽ là cô giống mẹ nhiều hơn.

Ngài thị trưởng mơ màng tỉnh lại, ông ngáp dài rồi co ro vì gió lạnh lùa qua,
chợt ông trợn trừng nhìn quanh quanh. Ông nhanh chóng phát hiện tình hình của
mình, ai đó đã mang ông ra khỏi nhà và mang tới một nơi giống như sân thượng
của tòa nhà nào đó trong thành phố bởi ông thấy tháp tín hiệu bên cạnh.

“Mừng là Ngài đã tỉnh lại.”

Nghe giọng của Elder ở bên cạnh thì ngài thị trưởng mới nheo mắt nhìn về phía
một người đàn ông đang mặc một chiếc áo khoác có mũ trùm màu đen đang đứng sát
mép của sân thượng, bất cứ lúc nào hắn cũng có thể rơi xuống.

“Cậu là ai? Mang tôi tới đây có mục đích gì, tôi là thị trưởng của thành phố
này”

“Cũng vì biết Ngài là thị trưởng nên tôi mới mang Ngài tới đây, để chứng minh
một điều…tôi có khả năng làm những việc mà người khác không thể”

Elder quay lại đi tới bên cạnh Ngài thị trưởng hỏi:

“Thật ngại quá, tôi vẫn chưa biết tên Ngài.”

Mặt ngài thị trưởng lúc này biến màu liên tục, ông dần bình tĩnh lại tỏ ra
bình thản nói:

“Tôi là Santa, cậu muốn gì?”

“Ngài Santa, nếu tôi nói có một đám người giống như tôi muốn hủy diệt thế giới
này, Ngài có tin không?”

Ông Santa sững sốt rồi bật cười lắc đầu.

“Tôi không biết cậu làm sao để mang tôi ra ngoài nhưng nếu nói hủy diệt thế
giới này thì đúng là nói mớ, đừng nói là một nhóm người mà là một đế quốc hùng
mạnh giống như lúc trước khi liên bang thành lập thì cũng không dám nói như
vậy.”

Elder cũng khá bất ngờ với định lực của ngài thị trưởng trước mặt, hắn dùng ý
niệm nâng bản thân bay lên cao rồi nhìn xuống ngài thị trưởng hỏi:

“Vậy bây giờ thì sao?”

Ông Santa lúc này không thể bình tĩnh nữa, ông căng mắt cố tìm dây treo hay
đạo cụ ảo thuật xung quanh người Elder nhưng không có gì cả, ông bắt đầu tái
mắt, nặng nề hỏi.

“Các người là ai?”

“Thần sứ, chúng tôi có nhiệm vụ tái thiết lập nền văn minh mới, nhưng trước đó
chúng tôi cần phải hủy diệt nó.”

“Các người điên rồi” Ông Santa gào lên.

“Không, là họ mà không phải tôi, tôi muốn ngăn họ lại nhưng sức của tôi không
thể làm điều đó.”

Elder lắc đầu sau chiếc mặt nạ, lấy ra một cái hủ thủy tinh có một giọt chất
lỏng được bịt kín, cầm trên tay dùng cái giọng trầm trầm nói tiếp:

“Có lẽ ông vẫn chưa quá tin tưởng, nhưng nếu ông biết đến thứ sẽ mà họ sẽ dùng
tới thì chắc sẽ nghĩ khác.”

Ông Santa nhìn chằm chằm vào cái hủ thủy tinh trong tay Elder bắt đầu thở gấp.

“Nó..là gì?”

“Một loại nấm kí sinh có trí tuệ nhất định, đây chỉ là một phần nhỏ của một
phần mà mỗi thần sứ sẽ mang theo. Đúng hơn là trong này chứa bào tử nấm, ông
có thể xem là nó thuộc dạng đột biến, nó kí sinh vào người qua mắt, mũi,
miệng, vết thương, nó làm người ta đói khát và hóa điên, khi đó họ sẽ sẵn sàng
ăn cả đồng loại để sống. Ngài nghĩ thứ này được cho vào trong bồn nước của
thành phố thì thế nào?”

“Không…không thể!” Ông Santa lắp bắp.

“Mừng là Ngài đã tin tôi nói. Những gì tôi nói là thật, còn lại hai tháng lẻ
ba ngày, họ sẽ xuất hiện. Tôi chỉ có thể cho các người bấy nhiêu thời gian để
chuẩn bị. Không cách nào ngăn chuyện này này, chỉ có thể giảm tác hại mà nó
gây ra. Hãy chuẩn bị rất nhiều, rất nhiều lương thực, y tế, quân đội. Thế giới
sẽ hỗn loạn hơn Ngài tưởng.”

Ông Santa nhìn chằm chằm vào ông thủy tinh trên tay Elder nặng nề nói:

“Tại sao cậu cho tôi biết, chẳng phải cậu cũng là một trong số họ sao?”

“Vì tôi không muốn thế giới này bị hủy đi, tôi có người thân, người yêu mình ở
đó.”

Ông Santa nghe được câu trả lời nhìn chằm chằm vào Elder, ông không biết những
gì hắn nói có bao nhiêu là thật nhưng sự việc đã đi quá khả năng của ông.

“Chuyện này tôi không thể làm chủ, tôi cần bằng chứng!”

Elder dùng ý niệm đưa hủ thủy tinh đặt trước mặt Santa nói:

“Hi vọng là các người sẽ có quyết định khôn ngoan, còn nữa, nếu thứ trong đó
bị thoát ra ngoài kiểm soát, dù chỉ là một chút, một sinh vật hay một người
nhiễm phải thì xin chúc mừng, các thần sứ sẽ rất biết ơn các người.

Elder không muốn nói thêm đều gì đi lại mép sân thượng và nhảy xuống.

Ông Santa cũng sững sờ chạy tới nghiêng đầu nhìn theo, ông thấy một cái bóng
đang bay qua lại giữa các tòa nhà như một con nhện đung đưa theo những sợi tơ,
lúc này ông vỗ vỗ vào hai má tròn trĩnh của mình để tỉnh táo lại, ánh mắt ông
ngừng lại ở chỗ hủ thủy tinh đặt nằm bên cạnh.

“Thế giới này sẽ kết thúc sao? Rồi làm sao mình xuống đây, tên khốn….”

Lúc này Elder đã nằm trên giường và đang nhắm mắt chuẩn bị ngủ. Azura cười
khoái trả hỏi

“Lúc này hẳn là ông ta đang mắng cậu”

“Để ông ấy nhớ ta lâu một chút cũng tốt, rồi sẽ có cách cho ông ta xuống thôi.
Xem như một thử thách, chỉ việc nhỏ như vậy mà làm khó được ông ta thì chúng
ta chẳng nên hi vọng điều gì”

“Cậu nghĩ họ sẽ tin cậu sao?”

“Họ có tin hay không ta cũng không có cách nào, có thêm vài người cảnh giác
chuẩn bị cũng là đủ rồi, ta cần là có càng nhiều người thoát được càng tốt.
Tốt nhất là họ kịp nghiên cứu là thuốc kháng lại loại nấm đó nhưng khoa học sẽ
có thể đánh bại ma pháp sao ?”


Kế Hoạch Tạo Thần - Chương #8