47


Người đăng: soitieutu

Sáng hôm sau, Alva vẫn như mọi ngày rời khỏi nhà từ rất sớm chỉ khác là hắn
không chảy chuốt như mọi khi mà chỉ tùy tiện vuốt ngược mái tóc rối ra phía
sau.

Hai tên thuộc hạ nghi hoặc đi theo phía sau Alva. Hôm qua không phải là chơi
quá sức rồi phát bệnh chứ ? Họ không dám hỏi nhiều, chỉ cần Alva không nổi
hứng đánh mắng thì họ đã cảm ơn trời đất rồi.

Alva hôm nay dường như có hứng thú đi chợ, hắn đi dạo qua nơi bán vũ khí trầm
ngâm rồi chỉ những thứ mà hắn vừa mắt để gói lại rồi hắn tìm tới tiệm rèn.

Tiệm rèn do hai thợ rèn thay nhau làm việc liên tục, họ nhìn thấy Alva tới thì
sắc mặt không quá tốt nhưng vẫn ra vẻ nịn nọt cười hỏi:

“Không biết hôm nay thiếu gia muốn loại vũ khí hay áo giáp gì ?”

Alva đi lại chỗ đặt vũ khí lắc đầu không vừa ý nói:

“Kiểu dáng và chất liệu quá tệ. Mang giấy tới đây! Tôi vẽ mẩu và yêu cầu cho
các người.”

Hai thợ rèn nhìn nhau rồi hối thúc người giúp việc chạy đi tìm giấy. Khi đã có
giấy, viết thì Alva giống như đang suy nghĩ rồi vẽ ra hình dạng của một thanh
kiếm dài một lưỡi và một bộ giáp da rồi nhìn sang hai thợ rèn đang vò đầu bứt
tóc, nói:

“Thấy những thứ này chứ ? Tôi cần một trăm năm mươi bộ giáp và vũ khí giống
như vậy. Đây là chuyện tuyệt mật của vệ binh. Cấm hó hé ra ngoài. Đây là tiền
đặt trước. Nửa tháng sau ba tôi sẽ cho người tới lấy.”

“Cái này…nửa tháng thì e lạ không kịp.” Một thợ rèn nhăn nhó nói.

“Tôi không cần biết các người làm thế nào. Tôi cần đủ số đó, nếu chất lượng
không tốt thì các người cũng không cần làm thợ rèn nữa.” Alva hừ lạnh một
tiếng rồi rời đi.

“Nhớ đó, đây là chuyện tuyệt mật của căn cứ.” Tên thuộc hạ của Alva cũng trầm
giọng đe dọa mặc dù hắn cũng không biết khi nào thì căn cứ cần những thứ đó.

Alva rời khỏi tiệm rèn thì hắn giống như hơi thừ ra một lúc tới khi gã thuộc
ha phía sau gọi mấy tiếng mới tỉnh lại trừng mắt mắng:

“Gọi cái gì mà gọi, không thấy tôi đang suy nghĩ sao ? Đồ ăn hại.”

Alva mắng xong thì đi về hùng hổ trở lại nhà rồi đóng cửa nhốt mình trong đó
lấy cớ là hắn đang mệt, muốn ngủ.

Elder vẫn bám theo sau Alva lúc này cũng rời đi, hắn cần tìm ra kho chứa vũ
khí và lương thực của đám vệ quân. Trong nhà của Alva thì cũng có không ít
lương thực dự trữ, Elder cũng lấy đi không ít nhưng hắn không thể lấy quá
nhiều tránh bị phát hiện sớm.

Khi Elder định quay lại nhà của Leona thì hắn ngừng lại ở trong một con hẻm
rồi lách sang một con hẻm khác vắng người và đứng đợi. Không thấy ai xuất hiện
thì Elder đành lên tiếng:

“Ra đi, đừng có giấu đầu lòi đuôi.”

“Hà hà, lại bị phát hiện rồi.” Silver nhảy xuống từ trên mái nhà lân cận đứng
lại cách Elder một đoạn cười cười nói.

“Bám theo ta làm gì ?” Elder nhướng mày hỏi.

“Lâu ngày không gặp, muốn chào hỏi một tiếng thôi. Ở đây muốn gặp người quen
cũng không dễ.” Silver ngồi bệch trên mái nhà nhìn Elder nói.

Elder quét mắt xung quanh hỏi:

“Zira không theo ngươi sao ?”

“Hả? Sao biết Zira ở nơi này ? Cô ấy không muốn bị làm phiền nên không ra
ngoài.” Silver ngạc nhiên.

“Mùi của các ngươi đã trộn lẫn với nhau rồi. Xem ra hai người đã thân thiết
không ít.” Elder nhếch mép cười nhạt nói.

“Cuối cùng thì ta mới là người sói hay ngươi là người sói ? Mũi thính như
vậy!”

Silver buồn bực nói rồi gãi gãi sau gáy nói tiêp:

“Chắc tại chúng ta mới đánh nhau hôm trước nên mùi còn lưu lại. Cô ta đâu có
cho ta đụng vào người. À mà quên chuyện đó đi, ngươi định làm gì ?”

“Vậy các ngươi ở đây làm gì ?” Elder hỏi lại.

“Zira định chơi đùa một chút, ta chỉ đi theo cô ấy thôi. Bọn ta bị trễ chuyến
bay cuối rồi kẹt lại ở đây luôn.”

“Xem ra các người đã bắt đầu kế hoạch thứ hai rồi phải không ?” Elder hỏi.

“Ừ, nhưng Zira nói cần đợi thêm một thời gian, bọn họ còn bị bản năng giết
chóc kiểm soát khó mà khống chế.” Silver cũng thành thực nói, dù sao trước kia
họ cũng có chút quen biết.

Elder trầm ngâm một lúc rồi nhìn Silver nói :

“Ta muốn nơi này. Các người bỏ qua nó đi!”

“Hử ? Là sao ?”

“Ta muốn làm chủ nơi này.” Elder lập lại.

“Tại sao ?” Silver sững sốt.

“Các người cũng không nhất thiết cần nó phải không ? Nó quá nhỏ với các người!
Ta cần nó để làm vài chuyện.” Elder giải thích.

“Ta thật không hiểu ngươi cần nơi này làm gì ? Đừng nói là ngươi dùng nơi này
để hiến tế !” Silver trợn mắt nhìn Elder.

“Không. Ta dùng nó vào chuyện khác. Nói chung ta cần nơi này, vùng đất này.”

“Ngươi muốn chiếm vùng đất này cho mình ?” Silver nghĩ ra điều gì hỏi.

“Phải, các người nếu muốn làm nhiệm vụ thì nên tìm tới vùng trung tâm.” Elder
gật đầu nói.

“Ta e lại Zira sẽ không đồng ý.”

“Các người không đánh lại ta. Ta không muốn giết hai người.”

Elder đặt tay trái lên chuôi kiếm, khí chất trên người hắn trở nên sắc bén và
nguy hiểm.

Con ngươi của Silver co rụt lại. Lúc này Elder cho hắn cảm giác nguy hiểm hơn
cả trước kia. Silver nhảy bật lên hơi hướng về phía trước, cả người hắn dần
lớn lên rồi mọc da một lớp lông màu bạc lấp lánh. Đầu hắn cũng trở thành đầu
sói, hắn đang biến thành nửa người nửa sói với những móng vuốt nhọn trên đầu
ngón tay thô cứng. Bộ đồ mà Silver đang mặc cũng bị căng cứng như bất cứ lúc
nào cũng có thể rách toạc.

Đôi mắt của Elder hơi nheo lại, tròng mắt màu tím của hắn sáng lên, không khí
xung quanh Silver như bị đông cứng.

Silver nhận ra bản thân bị giam cầm thì đã muộn, hắn cảm thấy mình giống như
rơi vào vũng lầy không cách nào hành động như bình thường. Hắn nhìn về phía
Elder e ngại nói:

“Thôi, ta không đánh với ngươi. Mắc công làm hỏng bộ đồ đang mặc. Ngươi cũng
đâu có cách nào đánh chết ta đúng không ?”

Elder thu tay lại, hắn trở thành một con người vô hại như lúc đầu. Giam cầm
đối với Silver cũng biến mất. Hắn đứng lại trên đường, bình thản nhìn Silver
chờ một câu trả lời.

Silver suy nghĩ một thoáng rồi quay sang nhìn Elder nói:

“Ta sẽ chuyển lời cho Zira, còn quyết định là do cô ấy.”

“Ta không giết được ngươi nhưng ta giết được Zira. Ngươi nên thuyết phục cô ta
đừng có cản trở ta làm chuyện ta muốn làm.” Elder trầm giọng đe dọa.

Silver đã thu lại dạng hóa sói của mình rồi nhảy sang con hẻm bên cạnh, biến
mất vào trong khu ổ chuột. Elder quay lưng nhìn về phía một hốc tối, có một
linh hồn yếu ớt đang run rẫy ở đó. Đó là một đứa con gái chỉ lớn hơn Annie một
chút. Con bé đã nhìn và nghe thấy tất cả.

Elder đi lại cạnh đứa con gái đang thu người co ro trong góc và sợ hãi nhìn
hắn. Khi cánh tay của Elder đưa tới gần thì đứa con gái run rẫy rồi ngừng lại
khi Elder đặt tay lên đầu con bé.

Khi Elder đã rời đi, đứa con gái lúc nãy cũng bừng tỉnh, nó ngơ ngác nhìn
quanh như đang tự hỏi tại sao mình lại ngồi ở nơi này. Nó nghi hoặc tiếp tục
tìm về nhà.

Nhà của Leona vẫn không có gì thay đổi, mẹ của Leona ở nhà và chăm sóc cho
Nami. Bà không dám ra ngoài bởi mặc dù đã gần bốn mươi nhưng nhan sắc của bà
đủ là cho những kẻ xấu thèm muốn. Trong thời đại loạn lạc này thì nhan sắc sẽ
làm cho những người phụ nữ khốn đốn nếu họ không có một chỗ dựa vững chắc.

Nami thấy Elder trở lại liền mừng rỡ nhào vào lòng hắn rồi mách lẽo đủ chuyện.
Con bé đúng thật định xúi Elder đi tìm những đứa ăn hiếp nó tính sổ. Bà Anna
cười vui vẻ nhìn Nami bám chặt lấy Elder, trong mắt bà thì Elder là đứa con rễ
đã định trước nên họ cũng không cần phải khách sáo làm gì cho xa lạ.

“Leona nó thế nào ?”

“Cô ấy vẫn rất tốt. Hơi đen một chút nhưng khỏe mạnh. Không bao lâo nữa họ sẽ
trở lại.” Elder vuốt tóc Nami đang ngồi trong lòng hắn trả lời bà Anna.

“Vậy thì tốt rồi. Dạo gần đây nghe nói căn cứ đang có biến động, có người đại
diện từ căn cứ lớn tới muốn sát nhập.” Bà Anna hơi lo lắng nói.

“Cô có biết là căn cứ ở đâu không ?”

“Không rõ, nghe nói là người từ vùng phía Bắc, dường như là gần với thành phố
Hanori. Đó là một thành phố lớn. Gần đó cũng có nhiều thị trấn và vài thành
phố nhỏ lân cận. Căn cứ đó chắc sẽ không nhỏ.” Bà Anna nghĩ tới căn cứ lớn có
phần hướng tới nhưng nghĩ lại thì thở dài.

“Vậy họ đã quyết định sát nhập hay chưa ?” Elder cũng tò mò hỏi.

“Nghe đâu mấy lão kia đang ra điều kiện.”

“Ra là vậy. Để cháu đi dò hỏi thử. Nếu tới căn cứ lớn thì cũng là một cơ hội.”

“Chỉ hi vọng là nơi đó tốt hơn nơi này một chút. Ít ra thì mọi người cũng được
ăn no một chút.”

“Càng đông thì sẽ càng thiếu thức ăn. Trừ khi họ có thể mở rộng vùng trồng
trọt. Hiện tại vẫn chưa có bao nhiêu đất trồng lương thực được tái sử dụng.
Nhưng phải đợi tới lúc đó mới biết được.”

Elder nhấc Nami đặt xuống đất mới đứng dậy đi ra ngoài, hắn ngừng lại ở cửa
nói:

“Cháu đi xem tình hình một chút. Chút nữa cháu sẽ rời đi luôn. Leona cũng sắp
trở lại, hai người đừng lo lắng.”

“Sao không ở lại thêm một chút ?” Bà Anna có ý giữ lại.

“Vẫn còn rất nhiều việc phải làm. Nami ở nhà phải ngoan, biết chưa!”

Nami nước mắt lưng tròng không nỡ nhìn theo Elder đi khuất mới quay sang bà
Anna nói:

“Con cũng muốn đi cùng chị Leona.”

“Khi con lớn hơn rồi nói.”

“Con lớn rồi.”

“Vậy tối nay ngủ một mình nhé ?”


Kế Hoạch Tạo Thần - Chương #47