40


Người đăng: soitieutu

Khi đã sắp xếp cho mọi người xong thì Elder cũng ra khỏi trường, hắn cần chuẩn
bị thêm thức ăn cho họ. Han cũng được Elder đưa cho một chiếc nhẫn không gian
để mang theo lương thực và những thứ cần thiết để ông ta duy trì huấn luyện
mấy ngày qua nhưng lúc này thức ăn còn lại cũng không nhiều.

Đối tượng mà Elder nhắm tới là các con thú bị kí sinh biến dị. Chúng chứa
nguồn năng lượng dồi dào đủ để đáp ứng nhu cầu của mọi người ở hiện tại.

Trong thị trấn có rất nhiều kí sinh thể nhưng để tìm một con thú biến dị thì
không dễ, thú biến dị và kí sinh thể hình người vẫn thường ăn thịt lẫn nhau,
số thú biến dị ít đi theo thời gian, còn lại là những con mạnh nhất cũng thông
nhất. Chúng biết cách để che giấu mình khỏi nguy hiểm.

Elder phải dùng tới dao động sóng não xung quanh mà phân loại, tìm kiếm các
con thú. Hắn tìm tới giữa thị trấn, trong một ngôi nhà đổ nát hơn một nửa, có
một con mèo lớn đang lẫn trốn.

Con mèo này lớn như một con hổ, nó lớn hơn cả những con mèo lớn nhất mà Elder
từng thấy và tất nhiên trí tuệ của nó cũng không thua thì một kí sinh thể cao
cấp. Con mèo đang ngủ trong hốc tối, nó nghe được tiếng bước chân của Elder
khi hắn tới gần ngôi nhà. Đôi tai của nó dựng đứng, đôi tròng mắt nó co lại
trong khi nó chuyển mình vào thế thủ nhìn chằm chằm vào cái khe hở duy nhất để
vào được trong nơi nó đang ẩn nấp.

Elder và con mèo nhìn nhau qua cái khe hở chỉ rộng gần một mét ở góc nhà. Hắn
hứng thú nhìn vào đôi mắt có linh tính của con mèo trắng như tuyết trước mắt.
Suy nghĩ của con mèo đã rất phức tạp và điều đó làm Elder hơi tiếc nuôi khi
giết nó chỉ để lấy thịt.

Con mèo trắng cũng nhìn Elder, nó đang cảm thấy nguy hiểm, sinh vật nhỏ bé
trước mặt làm nó e ngại từ bản năng, đó là lí do nó vẫn chưa tấn công, một
phần là khi nó chui ra khỏi cái khe kia thì nó sẽ lâm vào thế bị động. Nó cũng
đang đợi, chỉ cần Elder dám bước vào trong thì nó sẽ có thể liều mạng đánh một
trận.

“Mày tưởng không ra thì tạo không làm gì được mày sao ?” Elder thấy con mèo cố
thủ bên trong cười vui vẻ hỏi.

Trên tay của Elder xuất hiện thanh kiếm một lưỡi dài hơn một mét mà hắn thường
dùng nhưng suy nghĩ một lúc thì hắn cất lưỡi kiếm đi, chỉ để lại vỏ kiếm làm
từ gỗ màu đỏ sẫm sau đó trên tay hắn xuất hiện thanh kiếm Azura vốn đã biến
mất từ lâu.

Thanh kiếm Azura dần nhũn ra sau đó biến đổi thành hình dạng một thanh kiếm
một lưỡi giống hệt thanh kiếm mà Elder lấy ra khi nãy chỉ khác là lưỡi kiếm
màu đen có các sợi gân màu đỏ phía trên mặt cùng với một sợi xích nhỏ bằng
ngón tay màu đen gắn liền phần chuôi cùng với cánh tay của Elder, sau đó Elder
tra thanh kiểm Azura vào vỏ kiếm có sẵn.

Elder gật gù hài lòng với hình dạng mới của Azura, hắn vẫn là quen dùng kiếm
một lưỡi hơn, khi đó thì kiếm thuật của hắn mới đạt tới mức độ cao nhất. Hắn
cẩn thận quấn lấy sợi đai da gắn với kiếm vào bên hông.

Khí chất trên người Elder từ khi mang thanh kiếm lên lại thay đổi một lần nữa.
Đó là có thêm sự tự do không bị trói buộc, người ta sẽ có cảm giác hắn giống
như cơn gió uyển chuyển khó nắm bắt, nhưng hắn cũng toát lên sự cô độc, tịch
mịch và tà dị khó hiểu.

Con mèo cũng cảm thấy được sự nguy hiểm tăng lên từ con người nhỏ bé ở trước
mặt nó, nó hạ thấp người hơn gầm gừ nho nhỏ. Elder hạ thấp người xuống, khóe
môi hắn khẽ động, tay trái của hắn đã đặt lên giữa chuôi kiếm trong khi tay
phải giữa đặt hờ lên võ kiếm ở nơi tiếp giáp giữa phần chuôi và vỏ.

Elder chìm vào một trạng thái đặc biệt, hắn đã mất đi sức mạnh linh lực nhưng
linh hồn của kiếm trong hắn vẫn còn. Hắn nhắm hờ mắt để cảm nhận sự tồn tại
của không khí xung quanh trong khi chậm rãi rút lưỡi kiếm ra khỏi võ, dùng ý
niệm thao túng chúng không khí hội tụ lại quanh lưới kiếm của hắn đến khi
không thể nén được nữa thì hắn nhìn thẳng về phía ngôi nhà trước mặt và thì
thầm:

“Inviswind!”

Elder vừa dứt lời thì cánh tay trái đang cầm kiếm vung ra chém xéo từ phải
trang trái, hơi chếch lên trên. Một lưỡi đao gió vô hình cùng với sức mạnh của
kiếm ý cũng từ lưỡi kiếm của hắn lao vút tới phía ngôi nhà và dãn ra giống như
lưỡi kiếm của hắn được kéo dài cắt ngang cả căn nhà.

Căn nhà vẫn trơ trơ như không có gì vừa xảy ra nhưng khi Elder đẩy nó một cái,
phần trên bị cắt rời đã lệch sang một bên rồi trượt xuống đổ sập. Con mèo
trừng mắt ngây ngốc nhìn ngôi nhà của mình cứ như vậy mà bị cắt đôi. Nó nhảy
vọt ra khỏi nửa phần còn lại của ngồi mà muốn bỏ chạy nhưng Elder đã dùng ý
niệm tóm nó lại.

Con mèo trắng hoảng sợ cựa quậy nhưng quanh nó giống như đang có một lớp chất
dẻo bao lấy nó làm nó không có cách nào cử động cũng như di chuyển.

Elder chậm rãi đi tới trước mặt con mèo, lúc này hắn mới nhìn rõ bộ dạng của
con mèo trắng, toàn thân trắng bóc như bị bạch tạng không có chút lông tạp,
đứng cao gần một mét rưỡi, nó thậm chí là lớn hơn cả một con hổ trắng trong sở
thú. Chỉ vài tháng mà nó lớn được như thế này thì chắc chắn đã dung hợp hoàn
chỉnh với ổ nấm trong đầu nó, thậm chí là dạng dung hợp hoàn mỹ, khai phá toàn
bộ tiềm lực của kí chủ và nó cũng săn giết rất nhiều thức ăn, có lẽ cũng ăn
không ít người. Elder đưa tay nhè nhè vuốt đầu con mèo lớn nói:

“Thế nào, muốn chạy ? Tao cũng đâu có muốn làm thịt mày, chạy làm gì ? Đi theo
tao đi ! Mày sẽ được mạnh hơn những tên biến dị khác.”

Con mèo căm tức nhìn Elder, nó biết tên nhỏ bé trước mắt là kẻ đang giam cầm
nó. Nó thông qua các đoạn kí ức rời rạc thu được khi ăn những kí sinh thể khác
mà có thể hiểu phần nào ngôn ngữ của con người. Muốn nó đi theo không phải là
bắt nó làm nô lệ sao ? Đừng có mơ !

Elder thấy ánh mắt của con mèo cùng với nghe được những suy nghĩ của nó liền
gõ lên đầu nó một cái mắng :

“Nói nhỏ nhẹ không muốn phải không ? Bây giờ mày có hai lựa chọn, một là ngoan
ngoãn theo tao, hai là tao làm thịt mày rồi mang về nướng.”

Con mèo nghe thấy Elder muốn nướng nó liền ra sức giẫy dụa, nó nhìn chằm chằm
vào thanh kiếm bên hông của Elder sợ hãi, nó không muốn bị lột da rồi nướng
đâu a. Thịt nó ăn không ngon chút nào đâu. Đáng tiếc là tên nhân loại kia
dường như không hiểu nó muốn nói gì, không lẽ nó lại phải cam chịu làm nô lệ
để được sống sao ?

Elder thấy con mèo đang lưỡng lự liền hùng hổ rút kiếm ra lần nữa ra thế chuẩn
bị đậm vào cổ nó lấy máu thì con mèo kên ngao một tiếng ai oán rồi gục gặc đầu
lia lịa, nhìn Elder ra vẻ tội nghiệp.

“Gật đầu là ý gì ? Muốn theo tao ?” Elder thu tay lại nghi hoặc hỏi.

Con mèo lại ra sức gật đầu, trong mắt thậm chí còn có nước mắt lưng tròng. Trí
tuệ của nó đã không thua gì đứa con nít rồi.

Elder gật gù vỗ đầu con mèo tán thưởng nói:

“Như vậy mới ngoan chứ! Mày theo tao thì sẽ không phải hối hận đâu. Đã theo
tao thì phải nghe lời, dám cải lời thì tao lột da đem nướng. Nghe rõ chưa ?”

Con mèo lại gật đầu lia lịa nhưng khi Elder thả lỏng trói buộc thì nó không
chút do dự nhào lên người của hắn muốn cắn rớt đầu hắn thì bị hắn đấm một phát
vào hàm bay ngược ra sau.

Cú đấm của Elder đánh con mèo văng ra hơn năm mét, ngay khi nó còn chưa rớt
xuống thì Elder đã lách tới sát bên nó đá thêm một cái vào dưới hàm của nó
đánh nó bay tiếp một đoạn nữa mới rớt xuống đất.

Một lưỡi kiếm cắm phập vào sát trước mũi con mèo trong khi Elder ngồi xuống
nhìn bộ dạng thoi thóp của nó. Hắn vỗ mạnh lên đầu con mèo mắng:

“Vừa nói xong là phải ngoan rồi mà dám căn tao. Mày đúng là không xem lời nó
của tao ra gì mà. Giờ muốn thế nào, ngoan ngoãn theo tao hay là bị nướng ?”

Con mèo muốn khóc, nó bị đánh thảm như vậy mà con chưa buông tha cho nó. Nó
chưa gặp kẻ nào đáng sợ như vậy. Có cho nó thêm lá gan nó cũng không dám nhào
tới cắn một lần nữa nhưng chờ đi, chờ nó khỏe lại thì nó sẽ chạy. Đánh không
lại thì chạy cũng không mất mặt lắm ,xem ai chạy nhanh. Nghĩ tới đây con mèo
lại kêu meo một tiếng ra vẻ tội nghiệp nhìn Elder xin tha.

Elder rút lưỡi kiếm lên cắm vào vỏ rồi đá con mèo một cái nói:

“Không muốn bị nướng thì đứng dậy, đừng tưởng tao không biết mày muốn làm gì,
không phải đợi khỏe lại, tao không để ý thì chạy trốn sao ? Mày chỉ cần dám
chạy tao sẽ lột da mày, đây là cơ hội cuối cùng.”

Elder dùng kiếm cắt lấy một rãnh trên đầu ngón tay và ẩn vào giữa trán con
mèo, dùng móng tay rạch ra một vết thương và ấn phần vết thương đang còn chảy
máu lên vết thương của con mèo. Con mèo tưởng Elder muốn giết nó định giãy dụa
nhưng cả người nó bị đông cứng không cách nào nhúc nhích. Nó nghe được mùi máu
của mình và của cả Elder đang chảy xuống giữa hai mắt nó.

Khi máu của Elder đã luồn lách vào các mạch máu trên đầu con mèo làm các mạch
máu dưới da nó nổi hằn lên nhưng những cái rễ cây thì hắn bắt đầu nghiêm túc
thì thầm bằng một thứ ngôn ngữ cổ xưa và tối nghĩa. Con mèo cảm thấy không ổn,
nó đang cảm thấy mơ hồ rồi mọi thứ trở nên hỗn loạn và nó gào lên đau đớn.
Trước mắt nó chỉ còn lại một màu đỏ như máu, đôi mắt nó đã đỏ ngầu, máu từ
khóe mắt nó đang chảy ra nổi bật trên bộ lông trắng như tuyết.

Khi Elder thu tay lại, con mèo trắng giống như phát điên đứng bật dậy, nó nhìn
chằm chằm vào Elder rồi lúc lắc đầu như muốn tỉnh táo lại, từ trong bản năng,
nó không muốn đối đầu với Elder. Nó chạy đi, lao vào giữa đám kí sinh thể
trong thị trấn và cắn giết.

Khi xung quanh nó chỉ còn là những cái xác không nguyên vẹn của đám kí sinh
thể thì con mèo mới ngữa mặt rống lên một tiếng đau đớn. Tiếng rống của nó đã
không còn âm điệu của một con mèo mà là của một con thú dữ, một con thú bá chủ
vừa thức tỉnh tuyên bố chủ quyền của vùng đất này.

Nó bắt đầu cắn xé lấy con mồi đang nằm la liệt trên đất, tận hưởng bữa ăn của
nó trong sự đói khát mặc cho các vết thương trên người đang đổ máu, khi mà
xung quanh đám kí sinh thể đang sợ sệt lẫn trốn hoặc đứng xa xa nhìn lại e dè.

Elder đứng trên mái nhà nhìn con mèo trắng đang ra sức ăn để thức tỉnh huyết
mạch, hắn cũng không biết sau khi thức tỉnh sức mạnh thì nó sẽ thành thứ gì
nhưng bây giờ thì chỉ có thể đợi. Con mèo cần rất nhiều thức ăn để hoàn thành
nghi thức, Elder cũng không vội mang nó trở về.

Nếu có thể thì hắn muốn chọn một con chó hơn là một con mèo chỉ biết ỏng ẹo,
tốt nhất có lẽ vẫn là một con hổ nhưng con mèo đã phát triển vượt qua các con
vật khác, muốn tìm một con thú biến dị đủ tiềm lực để bồi dưỡng không dễ chút
nào.

Elder bỏ lại con mèo tiếp tục chạy đi nơi khác để tìm con mồi của mình. Mọi
người vẫn đang đợi hắn mang thức ăn trở lại. Nếu muốn những thiếu niên đã trở
thành ác ma kia mạnh hơn trong thời gian ngắn thì hắn phải cung cấp đủ năng
lượng mà họ cần. Đó là một công việc nhàm chán và gian khổ.


Kế Hoạch Tạo Thần - Chương #40