Thức Tỉnh Năng Lực


Người đăng: soitieutu

“Elder”

Elder vừa đến cổng trường nghe tiếng gọi, quay đầu lại thì thấy một cô gái có
mái tóc ngắn màu nâu trong bộ đồng phục áo sơ mi, váy ngắn để lộ đôi chân thon
dài quyến rũ đang chạy tới. Hắn nhận ra đó là Nina, cô bạn thân học cùng lớp
của mình, họ khá có duyên khi học cùng một lớp suốt từ tiểu học tới giờ.

“Chào Nina, lâu quá không gặp!”

Elder cố nặn ra một nụ cười để chào hỏi khi bắt đầu cảm thấy con quỷ trong hắn
đang rục rịch thức tỉnh khi nghe mùi thơm cơ thể đặc trưng của Nina lúc cô ta
tới bên cạnh, xoa nắn khắp người hắn như đang kiểm tra xem hắn đã khỏe hay
chưa.

Nina có vẻ không quá cao hứng kéo mũi Elder tới khi mũi hắn ửng đỏ mới buông
tra trách móc:

“Xem ra cậu đã khỏe rồi, lần trước bọn này tới bệnh viện thăm cậu mấy lần
nhưng cậu vẫn còn hôn mê, sao xuất viện mà không báo một tiếng, chúng ta có
phải bạn bè không hả?”

Elder xoa xoa cái mũi như sắp bị kéo dài ra của mình cười khổ giải thích.

“Ờ, tất nhiên chúng ta là bạn, bạn tốt, chỉ là mình ngủ suốt thành ra cứ mơ mơ
màng màng, lúc nhớ tới báo cho cậu thì đã ở nhà rồi.”

Nina chống hay tay lên thành xe lăn áp mặt tới sát mặt Elder gần như mũi cô
sắp chạm vào mũi hắn, nhìn thẳng vào mắt hắn để xác nhận xem hắn có phải đang
nói dối mới gật gù đừng dậy xem như miễn cưỡng bỏ qua cho hắn. Cô đi vòng ra
phía sau đẩy xe lăn cho Elder đi về phía sân trường để vào lớp.

Lúc này Elder mới thở phào một hơi, lúc nãy khi Nina tới sát bên cạnh thì hắn
càng bị kích thích hơn, mùi của cô giống một loại ma túy đối với cơn nghiện
của hắn lúc này.

“Chút nữa cậu cứ để lại vở của mình để mình chép bài cho, suốt gần ba tuần chứ
ít gì”

“Không cần đâu, mình mượn vở của cậu đem đi copy là được mà.”

“Như vậy phiền lắm, lỡ làm lạc mất bài thì sao, cứ nghe mình, cấm có ý kiến!”

Elder cười lắc đầu chịu thua xem như chấp nhận thì Nina mới cười đắc thắng đẩy
xe đi nhanh hơn. Dọc đường Elder gặp vài người quen lại chào hỏi một lúc tới
khi Nina đẩy hắn vào chỗ ngồi mới xem như thoát được.

Một thiếu niên cao ráo có mái tóc màu vàng hoe, khá bảnh trai, có thể nói là
điển hình của hình tượng hoàng tử trong mơ của đám con gái, bước tới cạnh
Elder và Nina cười nói khi hai người họ vừa tách khỏi đám đông.

“Elder, mừng là cậu đã quay lại, tiếc là bây giờ cậu không còn chơi bóng được
nữa nếu không thì chúng ta lại có thể thi đấu với nhau.”

Elder nhận ra kẻ trước mặt, hắn cười nhạt đáp:

“Cảm ơn, Loki, bây giờ cậu hẳn đã trở thành đội trưởng rồi hả. Chúc mừng cậu!”

“À, phải, thật ngại quá, vì cậu vắng mặt quá lâu nên mọi người đành phải chọn
một đội trưởng thay thế. Cậu sẽ không giận vì điều đó chứ?” Loki tỏ vẻ ái náy
nhưng trong mắt hắn lại tràn ngập ý cười hả hê.

Elder nhún vai “ai làm đội trưởng cũng được mà, đó chỉ là một cái nhiệm vụ
nhiều áp lực, bây giờ có cậu giúp tôi thì tốt quá. À Nina dường như chúng ta
sắp trễ giờ.”

Nina vội gật đầu rồi liếc Loki bên cạnh mang theo vẻ khó chịu mới đẩy xe lăn
của Elder tiến về phía thang máy. Lúc này chỉ có hai người, Nina cau có mắng:

“Tên đó thật khó ưa, hắn thèm khát cái vị trí đội trưởng đã lâu rồi, bây giờ
còn châm chọc. Biết trước hắn không phải tốt lành gì mà”

Elder nghiêng đầu nhìn Nina cười.

“Hắn không phải là vẫn lấy lòng cậu đó sao, sao cậu vẫn ghét hắn vậy? À nghe
nói hai người còn có hôn ước từ nhỏ.”

Nina nhìn sang Elder vội giải thích:

“Đâu có, chỉ là mấy câu nói vui của ba mình khi uống say thôi. Hắn lại mang đi
rêu rao khắp nơi. Hừm, cái gì mà hôn ước, hắn tưởng mình là ai!”

Elder thấy vẻ lúng túng của Nina cũng không trêu chọc nữa, thang máy đã ngừng
lại ở lầu ba. Lại chào hỏi mọi người trong lớp thì Elder cũng trở lại với
chiếc bàn của mình, chiếc ghế của Elder đã được thay bằng chiếc xe lăn mà hắn
đang ngồi, mặc dù có chút cao hơn nhưng cũng không ảnh hưởng gì nhiều. Nina
ngồi ở bàn bên cạnh, thỉnh thoảng lại nhìn sang hắn có vẻ quan tâm.

Suốt mấy giờ ngồi trong lớp với những bài học khô khan, Elder đã không có tâm
trí để ghi nhớ bài giảng của giáo viên trên bảng mà đang nghĩ làm sao để tìm
những thần sứ khác.

Thỉnh thoảng mũi của hắn khẽ động đậy khi mùi thơm từ trên người Nina ở bên
cạnh thoảng qua. Không chỉ có mùi của Nina mà mùi của vài đứa con gái trong
lớp cũng làm hắn bị kích thích chỉ là mùi của họ không làm Elder hứng thú bằng
mùi của Nina mà thôi.

“Azura, làm sao để kiểm soát sự khát máu đây” Elder thầm hỏi Azura đang cười
vui vẻ trước sự đau khổ của hắn.

“Uống no á, chỉ cần cậu uống no thì một thời gian sau mới cần uống tiếp, vì
cậu chưa uống máu lần nào nên mới dễ dàng chịu đựng như vậy nhưng chỉ cần uống
qua một lần thì ta không chắc cậu sẽ thế nào đâu.”

“Sao lúc trước mi không nói?” Elder tức giận gắt.

“Ta quên, hà hà, bây giờ cậu hối hận thì muộn rồi, nếu không tìm được nguồn
máu thì cậu sẽ suy yếu rồi chết a, ta sẽ không để cậu chết đâu nhưng khi đó
cậu sẽ không được quyền chọn lựa con mồi cho mình nữa.”

Elder nghĩ tới hắn phải đi săn mồi bất giác rùng mình, cổ họng hắn như có thứ
gì chực trào ra ngoài. Biết trước Azura sẽ không chịu trách nhiệm nhưng lúc
này hắn thực tức giận, cảm giác bị lừa lẫn với sự bất lực, khi đó hắn còn lựa
chọn sao?

“Elder…Elder” Tiếng Nina gọi từ bên cạnh.

Elder giật mình nhìn sang hỏi:

“Hả?”

“Cậu nghĩ gì mà mình gọi mãi không phản ứng vậy, tới giờ về rồi.”

“À, không có gì, chúng ta về thôi.” Elder che giấu vẻ lúng túng của mình khi
vội thu dọn sách vỡ của mình.

“Đưa vở cho mình, mai mình trả lại!” Nina giật lấy mấy quyển vở của Elder nói
rồi giúp hắn chuyển xe lăn ra khỏi bàn sau đó đẩy xe cho hắn ra khỏi cổng
trường.

Elder vẫn suy nghĩ về việc tìm máu thì họ cũng đã tới chỗ ngã ba, lúc này hắn
phải tạm biệt Nina bởi họ đi hai đường ngước hướng nhau.

“Được rồi, chúng ta tạm biệt ở đây, mai gặp.”

“Mai gặp, à phải rồi Elder, tuần sau là sinh nhật của mình, đừng có quên đó”
Nina vẫy tay với Elder khi một chiếc xe buýt trờ tới.

“Mình nhớ mà.” Elder nói với theo khi Nina đã sắp khuất sau cửa xe đang khép
lại.

“Máu…máu…máu, đi đâu tìm máu đây. Mua trong bệnh viện? Mình đâu có tiền. Hỏi
mẹ? lại phải giải thích rất rắc rối.”

Trong khi Elder đang không biết phải làm sao thì Azura lên tiếng

“Như ta đã nói, lúc này cậu vẫn chưa thể đi lại cũng không muốn dùng miệng
mình uống máu vậy chúng ta hợp tác tìm máu đi, chỉ cần là máu, không cần phân
biệt đối tượng, hút máu ta sẽ lo, cậu chỉ cần chờ được chia phần là được.”

Trong một con hẻm nhỏ ít người qua lại, nơi đó có vài con chó hoang đang bới
móc đống rác người ta ném ra chưa có người thu dọn, Elder ngồi trên xe lăn
xuất hiện ở con hẻm này làm lũ có hoang chú ý, có vài con bỏ chạy nhưng vẫn có
vài con cúi thấp người hướng về phía Elder nhe răng gầm gừ đe dọa.

Elder cho xe lăn ngừng lại, hắn nhìn những con chó gầy trơ xương mang theo vẻ
man dại có chút e ngại khi nghĩ tới lúc cái tên Azura hút máu của chúng, hắn
sẽ không bị nhiễm bệnh kí sinh trùng khi uống máu những con chó kia đó chứ?

“Bắt đầu nào, cậu đang e ngại điều gì? Ngại bẩn? Đừng lo, ta sẽ lọc sạch trước
khi chuyển nó cho cậu.”

Azura hối thúc mang theo vẻ miễn cưỡng, hắn muốn là máu người mà không phải
máu thú lại còn là thú hoang ốm teo.

“Xin lỗi”

Elder nhìn những con chó thì thầm rồi hướng lòng bàn tay về hướng những chúng.
Ngay lúc này trong lòng bàn tay trái của hắn, vết bớt hình thanh kiếm đã biến
mất và ở giữa lòng bàn tay hắn xuất hiện một khe hở tối om sau đó thanh kiếm
hai lưỡi bản thu nhỏ màu đen dài khoảng một gang tay được gắn với một sợi xích
màu đen to khoảng một ngón tay út nhú ra và tiếp tục kéo dài khi thanh kiếm
bay về phía những con chó.

Thanh kiếm nhỏ màu đen kéo theo dây xích bay tới xỏ xiên qua từng con chó như
một mũi kim đang xỏ chỉ qua những cái hình nộm bằng vải sau đó là bắt đầu hút
lấy máu của chúng.

Những con chó không kịp kêu rên thì chúng đã ngã ra đất khi sinh mệnh của
chúng bị hút đi nhanh chóng, cơ thể gầy tong teo của chúng đang khô quắt lại
nhưng những cái xác ướp bị vùi trong cát lâu ngày.

Elder mặc dù đã chuẩn bị tâm lí nhưng lúc này hắn vẫn phải sợ hãi với khả năng
của Azura. Trên sợi xích nối liền với cánh tay của hắn ẩn hiện những mạch máu
đang sáng lên.

Khi những con chó bị hút cạn máu rồi tan rã như một đống bụi phấn thì Azura
cũng trở lại trong cánh tay Elder và thực hiện thỏa thuận, chia cho Elder bốn
phần máu nhưng chỉ có Azura biết hắn chia cho Elder bao nhiêu máu.

Đột nhiên lại nhiều hơn một lượng máu xa lạ làm cơ thể Elder nhanh chóng phản
ứng, máu của hắn bắt đầu hòa trộn với máu mới để đồng hóa chúng rồi tiến hành
thanh lọc mới hoàn toàn biến thành máu mà Elder cần, cơn khát máu đã giảm đi
nhưng chỉ là giảm đi một chút, không thấm bao nhiêu so với lượng hắn cần, máu
của những con chó quá ít để làm hắn thỏa mãn.

Azura cũng không được thỏa mãn bắt đầu phàn nàn:

“Ít máu quá, Elder, chúng ta cần nhiều hơn để cho cậu thức tỉnh năng lực huyết
mạch, ta biết cậu là tay kiếm giỏi nhưng năng lực huyết mạch rất quan trọng
với cậu lúc này, cậu cần phải kích hoạt được nó bởi vì sức mạnh vốn có của cậu
đã không còn nữa khi chuyển thành ma tộc”

“Cái gì? Sức mạnh của ta…mi lừa ta Azura.”

“Ta chỉ là không nói cho cậu biết nhưng nếu không mất thì làm sao có được sức
mạnh mới, cái thứ năng lượng nghèo nàn kia của cậu làm sao có thể ngăn những
thần sứ khác có thực lực đã từng ngang tay với cậu thậm chí là có người còn
mạnh hơn cậu.”

Elder tức giận gầm lên với Azura đang ha hê trong đầu hắn.

“Vậy chẳng khác gì ta phải tu luyện lại một lần nữa, Auzra, ta đã bỏ gần như
cả cuộc đời trước kia của mình để có được sức mạnh, bây giờ mi nói linh lực
của ta đã mất vậy thì ta lấy gì ngăn cản bọn họ đây?”

Azura không mấy bận tâm cảm xúc của Elder cười hắc hắc.

“Cậu còn có ta mà, ta sẽ là cánh tay của cậu, chúng ta sẽ hợp tác với nhau,
chỉ cần cậu tìm thấy một gã thần sứ, ta sẽ giúp cậu giết hắn, hút lấy sức mạnh
của hắn, giết càng nhiều thần sứ thì cậu sẽ càng mạnh, sức mạnh của cậu không
còn bị giới hạn cũng không phải tu luyện gian khổ, quá tốt rồi còn gì.”

Elder đã bình tĩnh lại, hắn trầm mặc suy nghĩ khá lâu rồi nhếch mép cười nói
với Auzra:

“Đây là lần cuối cùng…Azura, lần cuối ta tin mi, nếu mi lừa ta thêm một lần
nữa ta thề sẽ chấp nhận hi sinh linh hồn để phong ấn mi vào giấc ngủ một lần
nữa. Tin ta đi Azura, cho dù ta có chết thì ta cũng sẽ không mở phong ấn cho
mi đâu, cả hai chúng ta sẽ cùng chết.”

Azura cảm nhận được quyết tâm của Elder cũng khá e ngại, thực sự thì hắn sợ bị
phong ấn một lần nữa, trước kia Elder đã phát điên dùng cấm thuật phong ấn hắn
vào giấc ngủ khi hắn suýt giết chết đứa bạn thân của Elder.

“Đừng làm mọi chuyện trở nên căng thẳng như vậy, dù sao thì ta cũng đâu có hại
cậu đúng không? Ta chỉ muốn có máu và muốn cậu nhanh chóng mạnh hơn thôi mà,
cậu càng mạnh thì sẽ càng khó bị giết, chúng ta sẽ sống lâu hơn. Cùng lắm thì
lần sau ta sẽ không giấu đi mấy chuyện quan trọng là được chứ gì.”

Elder cũng chỉ có thể chọn tin Azura và tiếp tục tìm những sinh vật đáng
thương khác, hắn không muốn giết người, ít nhất là hiện tại hắn chưa muốn tay
mình dính máu người.

Khi mà Elder trở lại nhà thì đã khá trễ, mẹ và em gái hắn đã rất lo lắng cho
hắn, nếu hắn lại còn không về thì có lẽ họ đang ra ngoài tìm hắn.

“Con xin lỗi, ở trường có hoạt động ngoại khóa nên con ở lại để tham dự nhưng
không mang theo điện thoại. Không nghĩ lại trễ như vậy”

Elder cúi đầu nhận lỗi giải thích, hắn đúng là sợ nhìn vào đôi mắt ngập nước
của mẹ và em gái hắn lúc này.

Mẹ của Elder cũng không trách mắng gì chỉ vuốt tóc hắn nói:

“Mẹ chỉ sợ con có chuyện thôi, lần sau ra ngoài nhớ mang theo điện thoại, có
gì thì báo cho mẹ biết.”

Trở lại phòng của mình thì Elder đã có thể thở phào một hơi vì hắn lúc này rất
muốn ngủ một giấc, mắt hắn đã híp lại, ý thức dần mơ hồ.

Trời đã tối, Amie vào xem hắn mấy lần thấy hắn còn ngủ nên đã không đánh thức
vì nghĩ hắn vẫn còn mệt sau khi bị thương.

Elder đã tỉnh lại sau một giấc ngủ dài, hắn nằm trên giường nhìn trần nhà dán
lấy giấy dán in hình bầu trời đầy sao lấp lánh rồi liên hệ với Azura:

“Năng lực của ta là gì Azura?”

“Cậu không cảm nhận được sao?”

“Rất mơ hồ, dường như ta có thể nghe thấy suy nghĩ của người khác từ một
khoảng cách nhất định, à nó giống như dạng năng lực huyết mạch hệ linh hồn.”

“Đó gọi là sóng não của cậu đã cộng hưởng với sóng não của sinh vật xung
quanh, cậu nghe thấy suy nghĩ của họ và cũng có thể tác động tới ý thức của
họ. Ta biết cậu sẽ thức tỉnh được nó, bây giờ cậu chỉ cần làm theo những gì ta
đã truyền dạy cho cậu là được.”


Kế Hoạch Tạo Thần - Chương #3