Người đăng: zozohoho
Robert làm vẻ mặt cá chết nhìn thiếu niên tóc trắng đang cười hì hì trước mắt,
sau lưng thì liên tục đổ mồ hôi lạnh.
Hắn đang bị treo lơ lửng giữa trời, giữa quần thể chiến hạm, giữa trời và đất,
giữa hàng loạt ánh mắt chăm chú của toàn thể nhân loại lẫn tiên nhân trên tầng
trời thứ bảy, đối mặt với King của Trường Sinh Đảo.
Bất kể là ai, được vạn chúng chú mục, trở thành tiêu điểm đám đông thế này đều
có cảm giác mất tự nhiên hồi hộp.
Càng hồi hộp hơn là hắn không biết mình bị bắt đến đây làm cái gì nữa.
Ta đang ở nhà chăm chỉ tu luyện, thề không thành trâu bò sẽ không ra đường mà
!? Vì cái gì !? Khóe mắt Robert có chút ẩm ướt, rất có cảm giác vô công thụ
lộc, nằm cũng ăn đạn.
Đối diện với hắn, King của Trường Sinh Đảo để lại sau lưng bầu trời đang tích
tụ chín tầng lôi điện muốn đồ thần diệt nhân, hắn chỉ ngoắc ngoắc tay, một đạo
thế giới lực nho nhỏ nhưng cực kỳ mạnh mẽ đen Robert lơ lửng lại gần hắn, hai
người mặt đối mặt. King vỗ vỗ má Robert nói:
“Alo alo, thần tộc, nghe được hay không đấy !?”
Nhiều người chấn kinh, thậm chí khổ chủ là Robert, hắn dại mặt, một cảm giác
hoang đường dâng lên, nhưng tế bào thần tính trong cơ thể hắn đang sôi trào
báo cáo lại, dự cảm không tốt của hắn rất có thể là chính xác.
Ở tầng trời thứ mười sáu, Aprodite nhướng mày, nói với bốn chủ thần còn lại
đang tập chung chuẩn bị gánh thiên phạt nói:
“King của Trường Sinh Đảo vừa can thiệp vào thần mạch, hắn muốn nói chuyện với
chúng ta.”
Ares ngạc nhiên nói:
“Mạng nội bộ của Olympus, hắn làm sao hack vào được !?”
Aprodite ray ray trán nói:
“Còn nhớ đám bán thần chúng ta thấy ở trái đất lúc trước không !? Trong đó có
mấy gã mang tế bào thần tính thuộc nhánh của chúng ta, gần đây nhất có một đơn
vị hoạt tính được đăng nhập dưới mã của cha chúng ta, về cơ bản thì... hắn có
thể coi như nửa thành viên trong cao trực hệ cao tầng. Đơn vị tế bào vừa được
kích hoạt đánh mã số là Heracles.”
“Cái gì !? Có người kích hoạt được tế bào thần tính của Heracles !?”
Herphateus nhíu mày nói. Mấy người kia cũng đồng loạt kinh ngạc. Thậm chí là
Hera cũng phải quay sang nhìn một cái.
Trong quá khứ từng có một gã bán thần, tuổi đời không đến bốn mươi, liền có
thể dùng đôi tay trần đánh xuyên qua 88 chòm sao, leo lên thần vị, được kiến
tạo riêng một thần điện của sức mạnh. Lực ngang chủ thần. Tiếc là tế bào của
hắn chỉ là sản phẩm dung hợp giữa nhân loại và thần tộc, không có đặc tính bất
tử, đổi lấy là chiến lực tăng vọt trong thời gian ngắn.
Từ sau khi hắn chết, thần điện sức mạnh vẫn luôn để trống.
Không ai đủ sức kế thừa và thắp sáng lại thần điện này, tế bào của Heracles
cũng có rất nhiều thánh giả thử dung hợp, nhưng không ngoại lệ, đều bạo thể mà
chết. Một nửa phần con người trong tế bào bán thần này từ chối tất cả thần tộc
thuần chủng.
“Tin tức này tại sao không báo cáo lên !?” Hera trầm giọng hỏi. Hiện tại chủ
thần rơi rụng mấy người, là thời điểm bổ xung nhân lực.
Aprodite nói: “Sự dung hợp của đối tượng không hoàn mỹ cho lắm, mỗi ngày cơ
thể hắn đều nổ một lần, chiến lực thì cũng rất yếu gà, 88 thần điện, mới đánh
thông qua một cái duy nhất của chòm Sài Lang. Tạm thời còn chưa có gì đáng giá
bồi dưỡng. Thay vào đó ta nghĩ rằng cứ nên để hắn ở trái đất, thông qua tế bào
cận huyết mạch của chúng ta, theo dõi King của Trường Sinh Đảo.”
“Chỉ không ngờ hắn phát hiện sớm như vậy !?” Hera châm chọc nói.
Aprodite đỏ mặt nói: “Mấy chuyện đó lúc này có quan trọng không !? Hiện tại
hắn thông qua cộng hưởng tế bào đánh điện tới. Chúng ta tiếp không nào !?”
Hera gật đầu:
“Xem hắn nói gì.”
Thông qua cộng hưởng tế bào thần tính và mạng lưới thần mạch, giao tiếp giữa
hai bên nhanh chóng được thành lập.
“À, lần này tới hẳn sáu chủ thần, hơn hẳn lần trước ha, tiếc là lần này không
có Athena chùi đít cho các người nữa rồi. Sợ hãi không nào !?”
Điện thoại vừa thông, giọng nói của King vang lên, tất cả đều bùng lên một đợt
lửa giận, trong đầu đều hình dung ra khuôn mặt chế nhạo của hắn.
“Ngươi muốn gì !? Nhân loại ở tiên giới chắc bây giờ cũng đang bị sét đánh
thành chuột cháy rồi chứ hả !? Đừng cho rằng ta không biết tình trạng của
ngươi, King của Trường Sinh Đảo, nếu như cung Sát Lục và cung Âm Dương cùng
hiện trên cửu tiêu như hiện tại, ngươi đỡ không nổi. Có di ngôn gì không !?”
Nói đến chế nhạo thì Hera cũng không kém cạnh hắn.
“Ah, các ngươi tự tin đỡ được cửu tiêu này rồi !?” Giọng nói bên kia mang theo
chút ngạc nhiên kinh hỉ.
Hera cười nhạt, khoanh tay trước ngực, tiểu thần điện lở lửng quanh người lấp
lánh quang mang theo tâm tình và ánh mắt, thoải mái nói:
“Dĩ nhiên, chừng nào ta còn ở đây.”
“Ừm, ta có một tin kinh hỉ và một cái kinh hãi, các người thích nghe cái nào
trước !?”
Hera lạnh nhạt lắc đầu: “Tùy ngươi diễn trò. Sau đó hãy chết cùng đám sâu bọ ở
tầng trời thứ sáu đi. Ah, quên mất, giới hoàng không thể chết được đúng không
!? Nhưng bị đánh tan thân thể vật lý cũng không dễ chịu nhỉ !?”
Đúng lúc này, thì bầu trời truyền đến chấn động linh lực cực mạnh, cửu tiêu đã
hoàn toàn thành hình, tất cả lôi điện đã áp súc lại hoàn tất.
Trên bầu trời chỉ còn một con kỳ lân bằng lôi điện vàng óng. Ánh mắt bễ nghễ
thiên hạ.
Sau lưng nó, thiên đạo pháp luân hiển hiện, cung Âm Dương và cung Sát Lục sáng
rực rỡ hơn bao giờ hết.
Toàn bộ mây đen và tiếng sét đánh đồng thời biến mất, toàn bộ hai tầng trời
thứ bảy và thứ mười sáu đều chỉ nghe thấy tiếng nuốt nước bọt hoặc tim đập
thình thịch.
Uy áp quá khiếp người.
Giống như Tiên Đế đích thân hiện ra.
Kỳ lân ngửa đầu rống một tiếng, vọng âm vang khắp ba mươi ba tầng trời.
Từng làn thế giới lực theo âm hưởng lan tỏa, khóa chặt cơ thể của tất cả mọt
người.
Tất cả người dưới cảnh giới hư không đều không thể động đậy.
Linh khí có mặt khắp tiên giới đều bu vào mọi người như một đàn châu chấu, đè
nặng lên cơ thể, khiến tất cả chỉ có thể trừng mắt trăn chối nhìn lên Thiên
Phạt.
Sau đó kỳ lân nhấc chân trước lên, duỗi ra một móng chân.
Tất cả những người bị thế giới lực giữ lấy đều cảm nhận được một nỗi sợ hãi
không tên, cảm giác cái móng chân này càng lúc càng lớn, uy nghiêm của thiên
đạo bao phủ toàn trường.
ShenJian, Trung Thành, Robert và hàng loạt nhân loại khác đều cảm thấy tứ chi
của mình đều không ngừng run rẩy. bọn họ đều cảm thấy được, nếu như ngón tay
này lạ xuống, tuyệt đối là băng hoại tất cả.
Bầu trời sẽ nát tan, mặt đất sẽ phá toái, con người hay bất cứ sinh linh nào
đứng dưới ngón tay này đều sẽ hình thần câu diệt.
Đây tuyệt đối là một ngón tay có thể chôn vùi vạn vật.
Đều nghe Giới Hoàng có thể dùng sức một người trấn thủ một giới, nhưng không
trực tiếp đối diện, không cách nào hình dung được áp lực kinh khủng này.
Hera cúi đầu, ánh mắt lạnh lẽo, khuôn mặt thoáng vặn vẹo nói:
“Nhìn đi, King của Trường Sinh Đảo, đây là thứ mà ngươi không cách nào trực
điện đón đỡ. Nhân loại mà ngươi thủ hộ sẽ theo nó chôn vùi.”
Bên kia không có tiếng đáp lại, hẳn cũng đã không có tâm tình đùa giỡn, Hera
cũng không còn quản hắn, thần điện trên tay rực rỡ quang hoa, bà ta ngửa mặt
lên trời hét lớn:
“Hestia.”
“Đến đây.” Hestia cũng bị uy thế của kỳ lân trên trời làm cho sợ run, Tiên Đế
xuất thủ trong Tiên Giới, cảm giác còn kinh khủng hơn Odin muốn giết Athena ở
giữa không gian nhiều lắm. Một phần vì sát lục của Tiên giới cũng đã bị dẫn
động tăng phúc cho hắn, mật độ năng lượng lúc này tuyệt đối vượt qua 55%. Tiên
đế thằng điên này, định chơi băng cả cả tiên giới luôn hay sao !? Không sợ
thảm họa như ở Long giới tái hiện !?
Bị những suy nghĩ hoảng loạn làm cho cứng người, chỉ đến khi Hera hét lên,
Hestia mới đinh thần lại, vội vã triển khai lĩnh vực.
“Thần mạch, hoàng kim kết giới – nội năng lĩnh vực – nhiệt huyết binh đoàn.”
Một trong những chủ thần lâu đời nhất triển khai kết giới của bản thân, lại
không đặt các thần chúng vào bên trong, đây là lần đầu tiên bọn họ ở bên ngoài
hình thấy, trên đầu mình bỗng nhiên xuất hiện một cái đại lục.
Đó là một cảm giác rất kỳ quái, giống như một đại lục có thể tích lớn như vậy
thực có thể trực tiếp nghiền ép mỗi tấc không gian xung quanh đây, thế nhưng
nó lại chỉ gói trọn trong một quả cầu khổng lồ lơ lửng trên đầu Hestia. Nhưng
ai nhìn vào nó cũng có cảm giác như thấy một đại lục vô tận trải dài không
thấy điểm cuối cùng.
Cố hữu kết giới giống như một không gian độc lập bám vào hiện thực bằng cách
ăn mòn một phần của nó. Dù ở hiện thực nhìn thế nào không quan trọng, cho dù
chỉ nhỏ bằng ngón tay, cũng có thừa mật độ để che phủ cả bầu trời. Loại hiện
thực và vật chất không hài hòa này thậm chí có thể khiến thánh giả cảnh giới
hơi thấp một chút thấy chóng mặt và muốn nôn mửa.
Bọn họ đại khái bây giờ mới biết được, bình thường được triệu hồi vào trong cố
hữu kết giới chiến đấu, là một kỳ tích như thế nào. Cả đám đối với các chủ
thần lại càng thêm sùng kính không thôi.
Cùng lúc đó Hera cũng phát động năng lực của tiểu thần điện trên tay mình.
Một đại lục giống như đúc xuất hiện, chồng lên đại lục của Hestia, trực diện
Thiên phạt.
Ngay sau đó, kỳ lân trên bầu trời điểm ra một chỉ.
Nó vừa xuất chỉ, lập tức một cỗ lực lượng chôn vùi vạn vật, điểm phá hư không,
xuyên phá thời gian, vỡ nát thế giới xuất hiện...
Tất cả thần chúng đều bị thế giới lực kềm giữ, khiên Aegis cũng không phát
động nổi, chỉ có thể thành thật đem hạt hướng dương ra cắn, hi vọng tìm được
chút ánh dương của thần.
Chứng kiến thế giới kiến tạo ra, lập tức nát tan quá nửa là dạng gì thể nghiệm
!?
Các thần chúng đều cảm thán, chuyến đi này đến Tiên giới, thần sinh quả là
không còn gì nuối tiếc.
Các chủ thần thì đều không được nhàn nhã như bọn họ, nhất là Hera, nhìn thấy
thế giới kiến tạo chưa đến ba mươi giây đã băng hoại một nửa, lập tức gấp gáp
quát lên:
“Ares !!!”
Ares gật đầu đưa tay lên, thần lực cuồn cuộn vận chuyển, lập tức tiểu thế giới
giả lập từ phiên bản lĩnh vực của Hestia liền tái tạo với vận tốc mắt thường
cũng có thể thấy được.
Sau đó lực lượng phá hoại vẫn tiếp diễn, thế giới liên tục bị phá hủy ba lần.
Ares hết xí quách, ngồi bệt xuống nghỉ ngơi.
“Artemis !!”
Lập tức có người thay thế hắn, bổ xung thần lực.
Sau đó thế giới lại tiếp tục băng hoại, và được kiến tạo lại.
Lực lượng hủy diệt và hình thành vẫn giằng co, thế giới lực của Tiên Đế chẳng
có vẻ gì là yếu đi. Trái lại thì tốc độ phá hoại còn tăng nhanh lên, dò mật độ
thần lực của Artemis yếu hơn Ares rất nhiều.
Chợt, lại có tiếng nói truyền đến từ Thần Mạch:
“À, vẫn là để ta nói cho các người biết tin kinh hỉ trước đi !”
“...”
Hera bực mình cắn môi, hóa ra mình còn quên chưa ngắt điện thoại, King thì vẫn
thoải mái nói tiếp:
“Kinh hỉ là ta sẽ giúp các người đỡ một nửa lực lượng thiên phạt này, cũng
kiểm chứng luôn hộ các người, dùng tiểu thế giới để đỡ thế giới lực thật sự là
có hiệu quả, các người có được sự hâm mộ của ta. Thần tộc quả là cái chủng tộc
ưu tú, một thế giới mà có thể tùy tiện chơi đùa như vậy, thật không ngại khi
gọi bản thân là thần ha.”
“Khốn kiếp, lúc này ngươi còn nói nhảm cái gì !?”
Hera đang chăm chú và Thiên Phạt cũng không nhịn được mở miệng mắng.
Tên này nói cũng quá thừa đi, Thiên Phạt đánh xuống cả nhân tộc lẫn thần tộc,
thì chẳng phải mỗi bên chịu một nửa, hắn còn làm ra vẻ ban ơn gánh hộ, cảm ơn
nhưng chúng ta không cần, các ngươi có giỏi thì đừng đỡ. Còn việc dùng tiểu
thế giới đỡ thiên phạt vốn nằm trong tính toán của bọn ta, còn cần ngươi hâm
mộ cái rắm.
“Ừm, kinh hỉ nói rồi, giờ đến kinh hãi nhé...”King cười cười, quay đầu Robert
để hắn nhìn xuống boong chiếm hạm mà mình đứng lúc trước.
“Không biết thứ này có chức năng truyền hình ảnh không, thần mạch quả là loại
văn minh khó hiểu, đến cả ta cũng vất vả để lý giải nó. Nhưng thôi để ta nói
luôn vậy. Như các người hoặc bạn Robert đây đã thấy, bốn vị nữ hoàng sau lưng
ta, ba người đang vất vả đỡ thiên phạt, kể cả ta cũng đang thổ huyết đỡ đòn
đây, nhưng còn một người không làm gì !? Cảm thấy cô ấy cùi bắp lắm đúng không
!?”
Hera trong lòng mát lạnh, một dự cảm không hay dâng lên.
“Haha, đừng trông hình mà đoán mò nhé, người ta không làm gì, vì người ta chỉ
là cái ảo ảnh do ta tạo thành thôi đấy. Còn bản thể thật...”
Hera vội vàng hét lên:
“Aprodite, ngắt kết nối, hắn đang khóa địa chỉ của chúng ta.”
Aprodite không làm được, bởi vì đang toàn lực thông qua tiểu thần điện đỡ thấy
thiên phạt. Vị nữ thần này chỉ có thể cắn răng yếu ớt nói:
“Hắn có khóa cũng đâu thể làm gì !? Đây là tiên giới, mật độ linh tử dày đặc
như vậy, không có cylops...”
Hera thở dài nói:
“Thôi, không cần nữa.”
Bởi vì, người đã đến.
Một cô gái ăn mặc trang phục hiên đại, lưng lại đen trường cung cổ phác, mái
tóc đen cùng khuôn mặt đạm bạc và ánh mắt thoáng buồn chẳng biết từ khi nào đã
đứng đối diện quần thể thần chúng.
Trường cung là thanh long cung.
Bảo vật tùy thân của Tiên Đế trước khi bị đánh vào luân hồi.
Thuộc tính của nó cực kỳ tương thích với tiên giới, và năng lực của nó là
khống chế linh lực trong một phạm vi nhất định. Quyền hạn, là tuyệt đối.
Đối với cường giả hư không sở hữu thanh long cung, việc xuyên qua các tầng
trời ở tiên giới, chỉ giống như cá bơi trong nước mà thôi. Cho dù mật độ linh
tử dày đặc thế nào cũng không thể ngăn cản.
“Nữ hoàng thứ tư của Trường Sinh Đảo, vua nhân giới, ngươi gửi cô ta tới đây
để làm gì !? Thậm chí không tiếc phân tâm, không toàn lực đối phó thiên phạt
chỉ để lung lạc bọn ta !?” Hera cắn răng nói.
Đối diện với lực lượng như Thiên Phạt, bất kể ai cũng không dám có chút phâm
tâm nào, Hera còn không tin rằng King của Trường Sinh Đảo nhàn rỗi đến mức
đánh điện thoại chỉ để châm biếm bọn họ. Tất cả chỉ để khóa tọa độ và yểm trợ
cho cô gái này đến đây.
Nếu như bình thường, các chủ thần đều là cường giả cảnh giới hư không, rất
nhạy cảm với không gian chấn động, việc xuyên không có trót lọt thế nào cũng
không thể qua mắt bọn họ. Nhưng hết bị Tiên Đế làm cho kinh hoàng, đến King
làm cho kinh hỉ và kinh hãi đan xen liên tục, rốt cuộc không còn ai để ý đến
không gian dị động.
Bởi thể Linh đã an toàn đến tầng trời thứ mười sáu nhờ có Thanh Long cung.
Để giúp cho Thần tộc có thêm một cái kinh hãi.
Cô gái này gỡ cây cổ cung trên lưng xuống, thằng người, giương cung.
Linh lực hội tụ về cán cung, lại bị chấn tán ra.
Mũi tên linh lực là không cần thiết, bởi vì với nhiệm vụ lần này, đã có một
mũi tên thích hợp hơn.
“Từ dòng thời gian gọi về, tái hiện thất lạc.”
“Xuyên qua đi, cự giác băng tinh tiễn.”
Một mũi tên bằng băng xuất hiện trên Thanh long cung, tản mác ra hàn khí kinh
người, thậm chí cả người sử dụng như Linh, khuôn mặt cũng nhiễm lên một tầng
băng mỏng.
Hestia nhìn thấy mũi tên này, là người trước hết nhận ra.
“Đây là... Athena...”
Trước đây Linh đã chuyển mũi tên này đến tương lai để cứu mạng Stellar, và bây
giờ chính là tương lai đó.
Hestia còn chưa kịp cảnh báo cho ai, mũi tên đã lao vút đi.
Toàn bộ mọi người cũng bị luồng khí lạnh này ảnh hưởng.
Toàn bộ không gian, thời gian đều bị đông kết, trì trệ.
Chỉ có mũi tên băng tinh này vẫn như cũ bay đi.
Xuyên qua khiên Aegis nhờ đặc tính đồng bộ của thần mạch, mũi tên này bắn ra
từ Athena khi còn là chủ thần tối cao, là người nhà, dĩ nhiên không thể bị
khiên Aegis ngăn cản.
Nhắm thẳng đến Hera ở trung tâm của chúng thần.
Hết thảy diễn ra quá nhanh.
...