Chúng Ta Là Bạn


Người đăng: zozohoho

Lời tác giả:

Chương này có thể coi là phần giải thích cho những gì Bạch Cửu Vĩ nói ở chap
98 bên Thế Giới Thứ Hai.

Sau khi viết xong, hôm nay lật lại TGTH ra coi thử, vãi lúa, chap 98 là từ
21-09-2015 =))))

Hơn 2 năm còn có thể tiếp nối =))) trí nhớ mình tốt thật.

...

Trang phục bằng sợi carbon bó sát tràn ngập khoa huyễn cảm, những thiếu nữ này
không khác gì một đám robot hình người, giáp trụ tối tân, khuôn mặt vô cảm
không biểu tình, ánh mắt vô hồn. Hoàn toàn giống như tổ hợp tạo hình của các
android chính hiệu.

Không khoa trương như người bình thường đột nhiên gặp phải một dopperganger
của bản thân, nhưng biểu tình của Shaorin lúc này cũng đầy vẻ ngưng trọng. Một
cảm giác khó chịu quái dị từ từ dâng lên, giống như có gì đó trong bản thân bị
rút ra ngoài.

“Phục chế… Fake Queen !?”

King gật đầu đáp:

“Đúng vậy, fake queen phiên bản sản xuất hàng loạt, chi phí giá cả thấp hơn
chế tạo ra một cận giới hoàng cao thủ nhiều, hơn nữa lại hoàn toàn nghe lời,
không sợ chết. Có thể coi là một đạo quân walkyrie của trái đất. Dự án này
được đại trưởng lão khởi xướng hơn bốn mươi năm trước. Với mục đích tạo ra
loạt bia đỡ đạn cấp cao cho nhân loại…”

“Đừng nói nữa.” Shaorin đột nhiên ngắt lời hắn.

Cô ta ngẩng đầu, nhìn những gương mặt vô hồn quen thuộc lầm lỳ trước mắt, hạ
giọng nói:

“Tôi… chúng tôi, không chấp nhận được những tồn tại như thế này.”

Cho dù đó là vì tốt cho nhân loại.

King cười nhạt, hắn vẫn thao thao bất tuyệt:

“Dự án này đã bị bác bỏ, bởi vì chi phí sản xuất cùng cung ứng duy trì quá
cao. Trái đất không thể chịu đựng nổi nhiều sinh vật có thể sử dụng 20% sức
mạnh cube như vậy. Mỗi người đều có chiến lực diệt thành, hành tinh này có bao
nhiêu thành thị đây !? Nếu những fake queen sản xuất hàng loạt này bạo tẩu,
hoặc mất kiểm soát, thì toàn bộ nhân loại sẽ bị công phá từ bên trong.”

“Hơn nữa để tạo ra một nữ binh, cần một lượng tài nguyên khổng lồ, vùng sa mạc
này là một minh chứng. Trong điều kiện trái đất khi ấy chưa có đủ tài lực để
thực hiện tiên giới chiến tìm kiếm nguồn tài nguyên thay thế, làm không tốt sẽ
khiến nhân loại diệt chủng. Đại trưởng lão, có lẽ chỉ quan tâm đến việc phục
hưng long tộc, không tiếc bất cứ giá nào. Nhưng làm việc quá cấp tiến, bởi vậy
cả ông ta, và dự án này đều đã bị loại bỏ.”

Nhân loại sau kháng thần chiến chỉ còn lại hơi tàn leo lắt, thực sự chưa bước
chân được vào đại vũ trụ thời đại giống sau này, tài nguyên hữu hạn còn muốn
cung ứng cho dự án Fake Queen sẽ chỉ khiến văn minh thụt lùi. Có thể trong
thời gian ngắn đánh đổi được một đám chiến lực cấp cao, nhưng nếu tiếp diễn
như vậy, chờ thần tộc một lần nữa quay trở lại, thì có lẽ chỉ còn Trường Sinh
Đảo và đạo quân fake queen này còn sót lại. Đại trưởng lão dù nói chuyện lấy
danh nghĩa nhân tộc, nhưng thực sự chỉ quan tâm đến việc bổ sung chiến lực cho
Trường Sinh Đảo, di sản cuối cùng của long tộc. Điều này vốn không phù hợp với
lý niệm để loài người phát triển của King, bởi vậy hắn trong quá khứ không do
dự chút nào gạt bỏ ông ta.

King trong quá khứ chính là như vậy, bất cứ ai cản đường đều giết sạch.

Hắn chỉ hợp tác khi mình không giết được đối phương mà thôi. Đơn cử như Lục
Vân Tiên hoặc Queen trước đây.

Hắn vừa giảng giải, vừa dõi mắt nhìn lên phía trên đám nữ binh, nơi có vô số
hạt cát nhỏ xoay tròn đang tụ tập thành hình dáng của một gã thanh niên với vẻ
mặt tức giận.

Cùng lúc, một giọng nói tiếp lời hắn vọng khắp nơi trong sa mạc.

“Dự án chưa hoàn toàn bị loại bỏ. King của Trường Sinh Đảo năm đó chỉ cảm thấy
hiện tại chưa phải lúc để khởi động dự án mà thôi, nếu không toàn bộ dữ liệu
đã bị xóa bỏ hoàn toàn trong chân lý. Thực hiện tiên giới chiến, không phải để
cướp lấy tài nguyên tiếp tục khởi động dự án hay sao !?”

Hans xuất hiện, thân thể tổ hợp bằng vô số nano machine không khác gì người
thường, mái tóc màu đen ám chút gió cát, có phần sơ xác, áo khoác màu trắng
bay phấp phới, nhìn vô cùng bắt mắt. Giọng nói mô phỏng thanh quản của con
người đầy vẻ chất vấn.

King thản nhiên cười đáp:

“À, cũng có phần là như vậy. Trên thực tế tôi cũng mới chỉ quyết định dẹp bỏ
dự án vài phút trước mà thôi.”

“Trường sinh đảo có thể tự làm tất cả, King của trường sinh đảo và đạo quân tự
tạo có thể giải quyết mọi việc. Ý tưởng này xác thực rất mê người, đúng không
!? Nhiều người chỉ thêm phiền phức.”

Hans nghe vậy nghiến răng đáp: “Nếu vậy thì tại sao….”

“Tôi đổi ý.”

King cắt ngang lời cậu ta:

“Cướp đoạt từ tiên giới, khiến chúng ta giống như phổ phỉ vậy. Văn minh phát
triển từ cướp bóc, chẳng thể kéo dài.”

“Một cái cớ nhảm nhí !!” Hans châm chọc.

“Xác thực.” King cười ha ha nói, không hề ngại ngùng khi lời nói dối của mình
bị chọc thủng.

“Đối với một việc trăm lợi chẳng mấy hại mà lại quyết tâm không làm, thực ra
cũng chỉ có thể đổ cho tâm tình mà thôi.”

Hắn từ tốn nói, đưa tay lên, lấy ngón cái chí chỉ sang chỗ Shaorin.

“Vừa rồi cậu nghe rồi đấy, cô ấy nói bọn họ không thể chấp nhận những tồn tại
như thế này. Bởi vì bọn họ không thích…”

Hắn nhấn mạnh, nặng giọng đáp:

“Nên tôi không thích. Đơn giản như vậy thôi.”

Shaorin vẫn yên lặng ở bên cạnh chợt giống như bị sét đánh, hoàn toàn bày ra
vẻ mặt kinh ngạc tới thất thố, tâm tình phẳng lặng giống như bị ném vào một
tảng đá lớn khiến bọt nước bắn tung tóe. Những vòng sóng rung động lan tỏa
khắp tâm hồn.

Ánh mắt Shaorin nhìn hắn giống như mới lần đầu nhận thức con người này, đáp
lại chỉ nhận được một ánh nhìn thản nhiên tới trong suốt của hắn. Trái tim cô
đánh thịch một cái, mặc dù khuôn mặt bày ra vẻ chấn động không thể tin tưởng,
nhưng từ tận sâu đáy lòng giống như có một đập nước vừa bị tháo gỡ, niềm tin
ngập tràn khắp mặt hồ.

Nói đơn giản thì cảm giác cảm động chưa từng xuất hiện đột nhiên dâng trào
khắp nơi khiến cô gái luôn bình tĩnh này thất thố thật lâu.

Còn về phần Hans. Nghe được cái lý do quái gở này, cậu ta chỉ đơn giản:

“Mẹ kiếp, ngươi điên rồi.”

Phát điên.

Công sức của mình bị phủ định một cách vô nghĩa, Hans trực tiếp bạo tẩu. Theo
tiếng rít gào vang vọng bầu trời sa mạc, cát bay đá chạy khắp nơi, những luồng
sóng từ tính cuồng bạo ngập tràn khắp không khí. Tất cả những nữ binh hay còn
gọi là Fake Queen nhân tạo kia đồng loạt nhận được chỉ lệnh cấp cao nhất, mang
theo một thông tin vô cùng đơn giản:

“Hủy diệt.”

“Giết chết bọn chúng.”

“Đôi nam nữ khốn kiếp.”

Bông tai bên phải chợt phát sáng, biến thành vô số điểm sáng màu xanh lục rồi
tổ hợp lại thành một lưỡi kiếm phi thực thể được nắm gọn trong tay. Shaorin
nhướng mày, nhấc lưỡi kiếm chỉ về đám nữ binh có gương mặt của bản thân và các
chị em. Thái độ kiên quyết rõ ràng.

Những thiếu nữ nhận được mệnh lệnh của Hans giống như không nhìn thấy sự uy
hiếp từ cảnh giới chênh lệch giữa Shaorin và bọn họ, chỉ lầm lỳ chạy tới, tấn
công.

Vô số tia sáng chợt lóe lên rồi tiêu thất, không khí để lại những vệt ma sát
cháy khét nóng bỏng, đám nữ binh đầu tiên vọt tới đều bịch bịch bịch rơi xuống
giống như con rối bị cắt dây.

Đường truyền mệnh lệnh giữa Hans và bọn họ đã bị cắt đứt, không có chỉ lệnh,
những thiếu nữ nhân tạo này chỉ giống như một cái xác trống rỗng.

Tài nguyên thiếu thốn nên việc phục chế các Fake Queen chỉ ở mức độ cực thấp,
lại thêm phải ẩn giấu ánh mắt của Stellar nên khu vực thí nghiệm cũng bị hạn
chế khó khăn. Hans có thể tạo ra những phiên bản ở mức độ 20% cube đã là rất
tốt. Đặt ở trái đất coi như có thể tùy ý quét ngang châu lục, nhưng vẫn chưa
tính là gì so với sáu thế lực lớn có cận giới hoàng cao thủ tọa trấn. Hơn nữa
là đối mặt với một cận giới hoàng đỉnh phong như Shaorin.

Đến bao nhiêu nằm gục xuống bấy nhiêu, dùng từ đưa đồ ăn cũng không quá. Mặc
dù vậy, tất cả những thiếu nữ này đều chỉ nằm xuống vô hồn, nhịp thở vẫn đều
đặn, hoàn toàn không bị thương tổn gì. Cái mà Shaorin cắt đứt, chỉ là sự khống
chế của Hans với bọn họ mà thôi.

Đây là năng lực của Phượng Hoàng Kiếm, vũ khí mang theo khái niệm “cắt đứt”.
Có thể đoạn tuyệt hết thảy mối quan hệ ràng buộc, cho dù là những liên kết
khăng khít như đầu và thân của cùng một cơ thể.

Shaorin không hề giết một ai cả. Mặc dù cô ta nói rằng mình không thể chấp
nhận được những tồn tại như vậy, nhưng theo một nghĩa nào đó, tất cả bọn họ
đều là “chị em”, thật sự vẫn mềm lòng, không thể trực tiếp ra tay được.

Về phần những cô gái này, vốn dĩ không hề có ý thức hay sinh mệnh gì, thoát
khỏi sự khống chế của Hans, bọn họ chẳng khác gì đã chết, so với một con búp
bê điện tử bị cắt wifi thậm chí còn không bằng. Bởi vì không có ý thức, không
có sinh mệnh, sẽ không có ý niệm muốn kéo dài sinh mệnh, thân thể bọn họ sẽ
dần dần bị hủy hoại vì không được cung cấp dinh dưỡng hay năng lượng. Dần dần
đói chết hoặc mục nát và thối rữa, những việc này sẽ xảy ra rất nhanh.

King nhìn những con búp bê vô hồn cố gắng nhào tới chỗ Shaorin rồi lặng lẽ đổ
ụp xuống sau một ánh kiếm, trầm mặc một chút rồi thở dài.

Xung quanh hắn, vô số thiếu nữ đang trong tư thế nhào đến bị thế giới lực của
trái đất giữ lại, lơ lửng trên không trung, giống như thời gian bị ngưng đọng.
Giới hoàng trái đất ở trái đất tương tự như tồn tại tuyệt đối, không thể xâm
phạm.

Hắn liếc mắt nhìn, những ánh mắt ấy đều khóa mục tiêu vào cơ thể hắn, nhưng
không một ai đáp lại ánh mắt của hắn cả.

Thậm chí khi đầu ngón tay hắn tụ tập một tia ánh sáng hủy diệt, từ từ dí đến
trán của một thiếu nữ, trong đôi mắt ấy cũng không lóe lên chút tâm tình nào.
Không có tuyệt vọng, cũng chẳng có cầu xin.

King điểm nhẹ lên trán cô ta, một vệt sáng màu trắng từ từ loang ra khắp cơ
thể, vô số quang điểm trắng tinh bốc lên như đom đóm, cho dù dưới cái nắng của
sa mạc này cũng không thể khiến hào quang của chúng bị che lấp. Cùng với những
vầng sáng ấy bốc lên, là thân thể thiếu nữ từ từ phân giải và tiêu biến giống
như thân thể bọn họ chỉ là một ảo ảnh mỏng manh.

“Thật tình, tạo ra những sinh mạng như thế này, cậu không cảm thấy gì sao !?
Hans !?’

Ở trên không trung, khuôn mặt của Hans lúc này đã vặn vẹo cùng cực, cậu ta tức
giận rít gào:

“Sinh mạng gì chứ !? Chúng chỉ là những khối thịt nén ép có nồng độ năng lượng
cao mà thôi. Bởi vì chúng có nhân hình nên đối xử với chúng như con người !?
Làm gì có chuyện điên rồ như vậy !? Máy móc cuối cùng vẫn chỉ là máy móc, dùng
máy móc để thay thế nhân mạng có gì sai !? Ngươi không phải King của Trường
Sinh Đảo, cậu ta, bạn của ta sẽ không có suy nghĩ ngu xuẩn như ngươi. Ngươi
thực ra là…. ặc.”

Không kịp nói hết câu, thân thể Hans đã bị một luồng kiếm khí cực mạnh chấn
thành bã vụn, phải mất một lúc các Nano machine mới có thể tổ hợp lại được,
trong những phút yên tĩnh hiếm hoi này, Shaorin thu kiếm, khẽ nói:

“Xin đừng sỉ nhục King của ta.”

Những khối nano machine xoay vần trên không khí một cách cuồng bạo, giống như
để thể hiện tâm tình tức giận đến cùng cực của Hans. Nhìn khối bụi này, rồi
liếc mắt sang một bên khác, King trầm giọng, nói:

“Hans đã thay đổi rồi. Trước đây dù là NPC vô tri, cậu ta cũng đối xử với
chúng như thể chúng có sinh mạng thật sự, đây không còn là Hans nữa. Như vậy
đáng để bảo vệ sao !? Lilith !?”

Không khí nơi ánh mắt hắn nhìn tới chợt lập lòe như được tổ hợp bởi vô số hình
xếp, Shaorin đứng trước một đám thân thể bất động nhìn thấy cảnh này, chợt
nhíu mày: “Cố hữu kết giới !? Cảnh giới hư không !?”

Bước ra từ không khí bị vặn vẹo như hình xếp lỗi là một thiếu nữ có mái tóc
vàng óng, thân thể gầy và mảnh dẻ, thanh thoát trắng muốt như một tinh linh,
sau lưng là bốn cặp cánh năng lượng lấp lánh ánh sáng bảy màu. Shaorin hừ nhẹ
một âm trong mũi, hóa ra cảm giác khó chịu từ đầu đến giờ không phải do đám
hàng sản xuất hàng loạt kia, mà là do cô chị em “hàng cao cấp” này.

Thật dễ để nhận ra bọn họ là chị em, bởi vì cô gái được King gọi là Lilith
này, có khuôn mặt giống Ren như đúc, thậm chí một phần cái tên cũng mang theo.

Nhưng, nếu không tính sự bảo vệ của Huyền Vũ Thủ, cô gái này mạnh hơn Ren
nhiều lắm.

Đến mức để cho Shaorin cảm thấy một tia áp lực khó chịu, tới từ đồng căn
nguyên, cũng từ cảnh giới siêu tiếp cận.

Không để tâm đến sự cảnh giác của Shaorin, Lilith, cô gái vừa xuất hiện liền
cúi mình thật sâu với King, đến mức giống như quỳ xuống cầu xin:

“Làm ơn đi papa, Hans thành thế này là do con. Nếu anh ấy không đi vào bên
trong chân lý, không bị ý chí nhân loại tử vong bên trong cảm nhiễm… nhưng đó
vẫn là Hans. Vẫn là Hans thương yêu con hết mức, là Hans đã mang con đến thế
giới này. Papa… làm ơn…”

King trầm mặc. Shaorin không hiểu gì cả, nhưng cũng thu lại địch ý, lặng lẽ
đứng sau lưng hắn. Không khí yên lặng quỷ dị, chỉ còn tiếng những mảnh nano
machine xoáy vù vù trên bầu trời đang cố ngưng tụ lại hình dạng của Hans.
Nhưng Shaorin đã chém một kiếm, cho dù là khoa học, cũng rất khó hồi phục.

Đối với chuyện tốt do “mình” trong quá khứ gây ra, King hiện tại có chút mệt
mỏi khi phải đối mặt lại.

Có lẽ cũng chỉ có Bạch Cửu Vĩ biết được, hắn cố ý dàn cảnh khiến Lilith và
Hans bất hòa, để Lilith – sinh vật từ bên trong chân lý trở lại phía bên kia
cánh cửa, để Hans, sinh vật bên ngoài cánh cửa, mang theo vô số sợi dây níu
kéo thế giới thực đi vào bên trong tìm kiếm, từ đó mang ra bên ngoài vô số tri
thức không thể xuất hiện với trình độ văn mình hiện tại của nhân loại, và phát
tán chúng khắp thế giới.

Càng vào sâu bên trong chân lý, càng phải đọc và duyệt nhiều dữ liệu và nhân
sinh của những sinh vật đã tử vong bị nó hấp thụ và ghi chép. Bản chất của
chân lý là một kho trung tâm dữ liệu ghi lại những ký ức và thông tin của toàn
bộ sinh vật trong Lục Đạo đã tử vong. Muốn đọc thông tin trong đó, liền phải
duyệt qua ký ức của một người đã chết. Đi mãi bên trong chân lý, đọc qua ký ức
của bao nhiêu người, Hans rốt cuộc đã mất đi bản ngã.

Tính cách của một người sẽ theo lịch duyệt trong cuộc đời mà biến đổi. Đó là
điều khiến người trưởng thành có tính cách khác với bản thân hồi thiếu niên.
Đối với một người đã đọc qua rất nhiều lịch duyệt của vô số cuộc đời, tính
cách biến đổi gần như là chuyện tất nhiên. Để tránh tình trạng này, có lẽ chỉ
có thể giống như King trước đây, gạt bỏ hết cảm xúc mà tiến bước.

Một năm trước khi trở về thực nghiệm đảo, khi vẫn còn mang theo tổn thương trí
mạng từ Zeus, giới hoàng của thần tộc, King không còn đủ sức để truy cập sâu
vào chân lý nữa, nhưng nhân loại thì vẫn cần phát triển, cần rất nhiều công
nghệ đen, bởi vậy Hans liền trở thành chuột bạch của hắn khi đó.

Để cậu ta tiếp xúc với Lilith, sinh vật không thuộc về thế giới này, để cậu ta
vì cô ấy nguyện đi sâu vào cánh cửa để tìm tòi, cho cậu ta hi vọng và chấp
niệm để không bị lạc mất ý thức nhằm đi được xa hơn. Có thể nói, với vai trò
lính dò đường cảm tử, Hans đã bị King sử dụng triệt để.

Tất nhiên, những chuyện này chẳng ai biết, có thể lờ mờ đoán ra, chỉ có Bạch
Cửu Vĩ mà thôi. Bởi vì hắn là một tay cô ta trông nom từ nhỏ. May mắn, mặc dù
không biết có thích hay không, Bạch Cửu Vĩ chưa bao giờ phá hoại chuyện gì của
hắn, thậm chí còn âm thầm trợ giúp rất nhiều lần.

Đáng buồn cho Hans, còn coi King là bạn.

Nhưng trong từ điển của King, hai từ bạn bè chưa bao giờ tồn tại.

Tất cả mọi thứ trên đời, đều chỉ là để hắn sử dụng khi cần thiết mà thôi.

Đây chính là diện mạo thực sự của King trước đây, sinh vật vô cảm khiến các
lãnh đạo thế giới sợ hãi và luôn muốn lật đổ.

Đừng nhìn hắn thiếu thốn tình thương và cảm xúc mà đồng cảm, trên thực tế, hắn
chưa bao giờ cần ai đồng cảm hay thương hại, cũng hoàn toàn không có bất cứ
cảm giác gì đối với cảm xúc của người khác dành cho mình. Nếu hợp lý, thì có
là lòng căm thù hướng đến, đều có thể sử dụng. Bởi vậy hắn chưa từng phiền não
với việc cả thế giới chán ghét hay căm hận mình.

Có lẽ buồn bực, cũng chưa bao giờ xuất hiện trong từ điển của hắn, cho đến lúc
này.

“Thật tình, phải dọn lại bãi phân của mình trong quá khứ cũng thật khiến người
mệt não.”

Âm thầm khổ não, King chìa tay ra, nói với Lilith:

“Đứng lên đi, chỉ là tình trạng quá tải do phải đọc duyệt thông tin của cuộc
đời quá nhiều người mà thôi, vẫn có thể giải quyết được.”

Hắn xoa đầu cô ta, cười cười nói:

“Đừng lo lắng, ta không có ý định giết cậu ta đâu. Suy cho cùng, chúng ta là
bạn mà, không phải sao.”

Lilith vui mừng, nước mắt chực chảy ra vui vẻ tuôn trào, gật đầu hạnh phúc:

“Vâng.”

Đồng thời tay biến thành thủ đao, chặt về phía cổ hắn.

Cũng cùng lúc, một ánh kiếm lóe lên.

Keng.

Tiếng kim loại ma sát chát chúa vang vọng, Lilith bật ngược về phía sau với
cánh tay buông thõng, nheo mắt nhìn lại. Phượng hoàng kiếm đúng là thứ phiền
phức, bất kể thứ gì bị nó cắt đứt, sẽ đều đoạn tuyệt với phần còn lại của cơ
thể.

Từ đó khái niệm “cánh tay” của thân thể này cũng không tồn tại nữa.

Shaorin thu lại Phượng Hoàng Kiếm, đứng chắn trước mặt King, trầm giọng nói:

“Muốn động đến King của Trường Sinh Đảo, phải bước qua ta trước.”

King thì sờ sờ cái cổ, thở dài nói:

“Ý chí nhân loại bên trong, cho dù là sinh vật bên kia cánh cửa cũng không thể
chống lại sao !? Lilith !? À không, là Hans #2 chứ nhỉ !?”

Lilith đứng lên, dù chỉ còn một tay, nhưng khí độ đã hoàn toàn thay đổi, trở
lên thong dong, cuồng ngạo và tự tin:

“Chỉ còn chân lý tồn tại, thiếu niên này vĩnh viễn bất diệt.”

Cô ta chỉ chỉ vào lồng ngực mình, cười lạnh nói:

“Phải cám ơn ngươi đã cho bọn ta một khối linh hồn kiên định như vậy. Chú nhóc
này đi được vào bên trong cánh cổng, xa hơn bất cứ ai, bản tâm vẫn chưa hề lạc
mất, chấp niệm muốn tìm kiếm người yêu bé nhỏ không hề dao động. Một khối ý
chí mạnh mẽ và thô cứng như vậy mới đủ mạnh để chúng ta bám lên, hợp nhất,
cuối cùng hiện thế dưới dạng thực thể thế này.”

King gật đầu, bình tĩnh nói:

“Cậu ta quả nhiên vượt xa dự tính của ta. Như vậy mới xứng đáng làm bạn ta
chứ.”

Lilith ngẩng đầu cười như điên dại:

“Chúng ta vốn cùng là một dạng tồn tại, ngươi là thực thể hóa ý chí của chân
lý, bọn ta là thực thể hóa ý chí của nhân loại. Đều không phải là vì trợ giúp
nhân loại phát triển hay sao !?”

“Bạn, King của Trường Sinh Đảo, đừng chọc cười ta, ngươi biết chữ này nghĩa là
gì không !?”

Thật là một khối châm chọc, trước đây đại trưởng lão muốn giúp long tộc và
trường sinh đảo tăng cường thực lực mà bỏ qua phát triển của nhân loại, King
liền giết ông ta. Hiện tại Hans #2 muốn thúc đẩy nhân loại phát triển 1 cách
hợp lý, King cũng muốn loại bỏ cậu ta.

Có lẽ tình trạng này của Hans, nhân cách kia của mình cũng đã sớm đoán được,
bởi vậy mới bỏ mặc cậu ta tự tung tự tác, vì xuất phát điểm của hai người là
đồng nhất, đều là vì nhân loại. Mình bây giờ là vì những người xung quanh, có
vẻ giống như đang phạm tội phản nhân loại thì phải. Bạch Cửu Vĩ, đây đều là
chuyện tốt bà làm đấy.

Nghĩ lại cái vòng luẩn quẩn nực cười này, King chỉ có thể cười khổ đáp:

“Trước đây không, giờ thì biết rồi. Các người có thể cút khỏi linh hồn bạn của
ta không !? Ta thật sự rất ghét đấy.”

Lilith nghiêng đầu, chế giễu:

“Thì, ngươi làm được gì !?”

King lạnh nhạt phất tay:

“Shaorin.”

Bóng dáng như mị ảnh phía trước hắn chợt tiêu thất.

Queen thứ hai của Trường Sinh Đảo, Phong Đao nữ hoàng, với Phượng Hoàng Kiếm
trong tay, chính là lựa chọn tối ưu nhất lúc này.

Ý chí nhân loại tụ tập trên linh hồn Hans, cùng với thân thể mang tạo hình của
Lilith lập tức thu liễm nụ cười.

Cùng lúc, cố hữu kết giới lập tức mở ra.


IMI - Tiên Giới Chiến - Chương #182