Người đăng: zozohoho
Nhập ma trở thành ma tộc, hay thức tỉnh tiến hóa, trở thành thần tộc, về bản
chất không khác nhau lắm. Đều là hiện tượng tế bào bị xâm thực, cưỡng chế biến
đổi chuỗi AND, trở thành một loài khác. Nhưng so với tế bào thần tính cần tiêp
xúc với máu tươi hoàng kim của thần tộc mới có thể gây ra biến đổi, trở thành
ma đơn giản hơn rất nhiều.
Dễ thấy nhất là khi bị cắn, bị cào, chỉ cần máu tươi lộ ra, sẽ bị ma khí bám
vào, biến đổi dần dần thành máu đen. Sau khi máu đen tuần hoàn lên tới não,
vậy thì chúc mừng, đồng chí đã là một thành viên trong ma quỷ liên minh tại
địa ngục.
Tiến hóa thành thần thất bại, sẽ gây xung đột genre, nhẹ thì tàn phế hoặc trở
thành ngu ngốc, vừa vừa thì biến dị thành quái thai, chẳng hạn như một khối
thịt ngồn ngộn có cánh thiên thần và vòng sáng trên đầu, nặng thì trực tiếp
tiêu đời. Biến đổi thành ma tộc thì có xác xuất thành công tới 90%. Chỉ cần để
yên không làm gì cả, chờ máu đỏ hoàn toàn nhuộm đen, xem như đã hoàn thành.
Máu đen cung cấp sinh lực cường đại, khiến cơ thể mục nát cũng vẫn có được sự
dẻo dai phi thường, trực tiếp đột phá toàn bộ cơ năng vốn có, cho dù gãy đi
xương sống, chỉ dựa vào cơ nhục mạnh mẽ vẫn có thể lê thân di chuyển, theo một
nghĩa nào đó, đây chính là tiến hóa theo chiều hướng lý tưởng. Chỉ có điều máu
đen cũng mang theo ma khí xâm nhập đại não, tế bào não yếu ớt hoàn toàn không
chịu nổi quá trình chuyển hóa, người cũng vì vậy liền xong đời. Mặc dù sau đó
tế bào não sẽ dần dần được tổ hợp lại, nhưng ký ức và ý thức đã tiêu tán chắp
vá lại không ra sao, đây là tiền đề tạo ra những con ma quỷ điên điên khùng
khùng, tư duy bất thường.
Nói đơn giản, nhiễm độc ma khí, để máu đen lên não, thì cầm chắc cái chết. Tuy
có trọng sinh sống lại, hình hài không đổi, ký ức không đổi, nhưng người bị
nhiễm đã không còn là người trước đây bạn biết nữa. Bỏ qua chuyện tư duy điên
khùng vì ký ức lộn xộn, chỉ riêng việc thèm khát máu thịt được cấy vào bản
năng từng tế bào, ma quỷ luôn là sinh vật đáng sợ như tên gọi.
Như vậy, tiền đề đầu tiên để người bị nhiễm độc ma khí không biến thành một
con quỷ điên điên dở dở thèm thịt thèm máu, đó là không được để cho máu đen
tràn lên não.
Nhưng bộ não luôn cần có năng lượng từ máu để duy trì hoạt động, trong tình
trạng máu toàn bộ cơ thể đã nhuộm đen, thì việc bị xâm thực chỉ là chuyện sớm
muộn. Muốn buộc cổ lại để máu không lên não, hoàn toàn là suy nghĩ viển vông.
Thế nhưng nếu có thể ngăn cách hệ tuần hoàn huyết dịch ở phần đầu và phần cơ
thể từ cổ trở xuống, khiến cho trong cơ thể người có hai vòng tuần hoàn máu
song song không liên quan gì đến nhau, liền có thể giải quyết vấn đề này. Đạt
được tình trạng như vậy, thì máu đen sẽ chỉ lưu chuyển ở dưới cơ thể, đem cho
cơ thể sức mạnh phi thường của ma quỷ, còn đầu óc vẫn bảo trì tỉnh táo của một
sinh vật thông minh.
Đây là cách người Tiên Giới giải quyết vấn đề nhập ma.
Vốn dĩ còn có một loại công pháp chuyên dùng để trảm tâm ma, tức là để khí
trong cơ thể hình thành một cơ chế tự động bảo vệ não khỏi ma khí, chỉ cần ma
khí xâm thực lên đỉnh đầu, loại khí này sẽ tự động kích hoạt, diệt sạch ma khí
đang xâm thực. Thế nhưng Hoài Nam không phải tu chân giả, công pháp này hắn
dùng không được. Bởi vậy muốn cứu hắn, chỉ có thể giải quyết thủ công bằng
cách chế tạo hai hệ tuần hoàn huyết dịch song song.
Mặc Sương Vũ nhiều năm nhốt mình trong động đá, đọc qua vô số ngọc giản lưu
trữ dữ liệu mấy ngàn năm nay, những chuyện kỳ quái đã thấy vô số. Không phải
cô ta nói khoác rằng vốn kiến thức của mình còn nhiều gấp mấy lần một trưởng
lão Nguyên Anh Kỳ, mà thực sự, đó còn là khiêm tốn.
Về hệ thống tuần hoàn huyết dịch song song, Mặc Sương Vũ cũng đã từng đọc qua,
lục lọi trong giới chỉ một hồi, cũng tìm được vài nguyên liệu cần thiết để
thực hiện.
Thời gian không có nhiều, Mặc Sương Vũ chưa thử sẽ không tùy tiện bỏ mặc Hoài
Nam, hơn nữa đây là thí nghiệm trước giờ chưa từng được làm, cô ta có chút
hứng thú.
Cắm vào trán hắn một mảnh linh thạch làm nguồn khởi động, Mặc Sương Vũ lấy ra
một con dao, xé rách phần da đầu trên trán hắn, khắc lên xương sọ một trận
pháp sao năm cánh. Tay nghề không tốt lắm, chút nữa xé rách toàn bộ phần da
trên đầu hắn, máu me đầm đìa khiến cô ta hơi ghê tay.
Hoài Nam thỉnh thoảng còn co giật mấy cái giống như đang phản kháng thí nghiệm
vô nhân đạo, thế nhưng Mặc Sương Vũ đã vào chế độ nhà khoa học, hoàn toàn vong
ngã, quên luôn cả mấy con ma cây đang cum cúp ở xa nhìn ánh lửa, mắt dõi về
đây vừa thèm vừa sợ.
Mặc Sương Vũ nghĩ nghĩ, muốn tạo ra một hệ thống tuần hoàn huyết dịch trên
đầu, thứ nhất cần có, chính là một quả tim, tạo lực bơm đẩy máu lưu chuyển.
Cái này thì không khó khăn gì, tùy tiện một quả linh thạch làm lõi, và dùng
phong thuật loại nhỏ, tạo áp lực khí theo chu kỳ chuẩn xác một chút là được.
Phiền phức nhất chính là cắt bỏ các mạch máu cũ từ cổ trở xuống, sau đó nối
chúng lại với nhau thành một vòng khép kín. Cái này khó muốn dọa người.
Cô bé nhỏ mồ hôi đầy đầu, con dao trên tay đưa lên mấy lần không dám hạ xuống.
Một khi đã cắt đứt động mạch, thao tác kế tiếp phải cực nhanh, nếu không đành
đắp mộ cho đại ca ca này vậy.
Quãng thời gian do dự chỉ có mấy giây, tu chân giả Kim Đan kỳ có thể di chuyển
với vận tốc âm thanh, lại thêm Mặc Sương Vũ là trường phái nghiên cứu, tốc độ
suy nghĩ nhanh gấp trăm lần người thường, chỉ thoáng chững lại, con dao đã
kiên quyết hạ xuống.
Phụt.
“Chết cha, cắt hơi quá tay.”
Máu phun thành vòi bắn lên mặt, vị tanh lợm giọng, xông lên mũi, khiến tay cầm
dao lại thoáng run lên, cắt thêm vài chỗ không cần thiết.
Hoài Nam bên dưới mắt trợn trừng, không biết là vì bị ma khí xâm thực đau đớn
hay bị cắt tiết đau hơn, tứ chi hắn giãy đành đạch theo biên độ nhỏ.
Mặc Sương Vũ đưa tay lau vết máu trên mặt, khịt mũi chu miệng với vẻ khó chịu,
nhưng cũng rất kiểm điểm hành vi vừa rồi của mình, lập tức xốc lại tinh thần,
chăm chú thao tác kế tiếp.
Nhất tâm nhị dụng cảnh giới được thể hiện ra, hai mảnh kim loại được thần thức
khống chế và linh lực dẫn đường như hai mũi kim, mang theo những dải bột phấn
thúc đẩy tế bào sinh trưởng thay cho vải đồng loạt khâu lại vết thương, cùng
lúc chắp nối hai đoạn động mạch khác nhau.
Độ khó việc này cực cao, Mặc Sương Vũ chăm chú, mồ hôi đã ướt áo, cũng không
dám chớp mắt. Mặc dù trên thực tế chỉ cần chú ý thao tác phần động mạch trên
đỉnh đầu, còn phần ở dưới, đã có ma huyết giải quyết hộ, thứ này cũng có lực
khôi phục kinh người, hoàn toàn chẳng kém hơn linh dược thượng hạng cô ta đang
sử dụng.
Mạch máu trên đỉnh đầu bị cắt đứt được nối lại với nhau theo linh lực nâng đỡ,
bột thuốc thượng hạng nhanh chóng xoay tròn phủ lấy vết nối, nhanh chóng thúc
đẩy tế bào sinh trưởng, khiến đoạn cắt chẳng mấy chốc đã biến mất, phần mạch
máu này cứ như vậy hoàn hảo như chưa từng đứt ra.
Tiếp tục thao tác máy móc như vậy hơn hai mươi phút nữa, dù với tinh thần lực
của Kim Đan cao thủ, Mặc Sương Vũ cũng thấy mệt mỏi hết sức, cho tới đoạn mạch
cuối cùng, cô ta mới thở ra một hơi, vuốt vuốt mái tóc đã ướt sũng, đưa tay
điểm lên viên linh thạch trên trán Hoài Nam, kích hoạt nó.
Bụp bụp bụp…
Lặng nghe tiếng trận pháp tạo áp lực mô phỏng van tim để lộ ra âm thanh như
đang co bóp, Mặc Sương Vũ thỏa mãn ngả người ra sau, tứ chi sõng xoài, khóe
miệng nhếch lên cười cười.
“Đã thật lâu không làm cái thí nghiệm thú vị như thế này ha.”
“Cảm giác thật giống lần đó cùng đám Tiểu Sách nghiên cứu ra Thiết Khôi Lỗi
thế hệ mới.”
“Ủa, Thiết Khôi Lỗi… hình như mình quên mất cái gì đó thì phải.”
Crac crac….
Tiếng tro tàn cháy lên vỡ vụn, Mặc Sương Vũ giật mình nhìn lại, mười con ma
cây xấu số đã thành một đám củi nhiễm hồng, Tam muội chân hỏa vẫn còn đang âm
ỷ thiêu đốt, nhưng chẳng mấy chốc cũng sẽ cháy hết mà thôi, đám ma cây ở đằng
xa lúc này đã qua kỳ sợ hãi, muốn động.
“Không tốt, quên mất đám này.”
Tật xấu chung của khoa học gia là khi đã tập trung nghiên cứu, thì trời sập
cũng không biết. Mặc Sương Vũ nhìn Hoài Nam bị ma hóa, nhất thời nhớ đến thí
nghiệm trước đây đọc được trong ngọc giản, rục rịch muốn thử, liền quên béng
luôn đám ma cây bên ngoài còn đang ở thế bao vây bọn họ.
Lúc này chúng nó vẫn giữ nguyên thế bao vây, mắt đỏ nhấp nháy, giống như đang
cười cợt, miệng thì lúc nào cũng ngoác ra khoe răng nanh, chẳng biết được biểu
cảm của tụi nó thế nào rồi. Chỉ có điều Mặc Sương Vũ cảm nhận được, chúng nó
đang đắc chí.
Vì cái gì !?
Phù bảo đỉnh giai với tu chân giả bình thường là trân bảo khó cầu, nhưng với
công chúa Mặc gia như Mặc Sương Vũ, tiện tay có thể ném ra một mớ, phù bảo
triệu hồi tam muội chân hỏa còn rất nhiều, đáng lý không sợ đám ma cây này uy
hiếp nữa, thế nhưng Mặc Sương Vũ theo bản năng cảm thấy không ổn, lập tức mở
linh quang tráo lên.
Boong….
Chấn động kinh người, Mặc Sương Vũ bên trong linh quang tráo ọc ra một ngụm
máu tươi, bay ngược về phía sau, chật vật ngẩng đầu lên nhìn lại.
“Đá ư… Còn biết ném đá !?”
Mặc Sương Vũ choáng váng.
Có nghe ba cây chụm lại lên hòn núi cao bao giờ chưa !? Đó chính là miêu tả
cảnh ba con ma cây cùng ném đá, thì số lượng sẽ rất nhanh chất đầy một ngọn
núi.
Cũng tức là, ma cây đều biết ném đá.
Đám ma cây xung quanh, mỗi con dùng xúc tu quấn quanh một tảng đá lớn, thể lực
của ma vật đều kinh người, thể lực của chúng nó lại càng kinh người, một viên
đá ném ra, tốc độ và lực xung kích quả thật không nói chơi.
Mặc Sương Vũ tế ra một cái phù bảo hộ thân, đồng thời toàn lực thúc giục linh
quang tráo, nhưng đáy lòng trầm xuống.
Ném đá không sợ bỏng tay, đám này thật khó chơi mà…
Ma cây số lượng nhiều, ngu mấy cuối cùng cũng sẽ có một con thông minh, sợ lửa
thì bày mưu cho đồng bạn ném đá, chỉ mất hai mươi phút liền nghĩ ra kế này,
trong đám ma cây, nó cũng đã có thể xưng là trí giả được rồi.
Cũng có thể coi như cái khó ló cái khôn đây.
…