Lại Gặp Gái Nữa Rồi


Người đăng: quanmoriarty@

Sau vụ đụng độ với đám sát thủ rỗi hơi cướp vài bạc ăn cháo, Hắn trở nên cảnh
giác hơn khi đăng nhập trở lại. Dù sao vị trí Hắn đăng xuất chính là địa điểm
tập hợp của bọn kia, nhìn ngó một hồi không thấy ai hắn đi bộ về thành.

Tìm đại một con quỷ lùn để luyện tập (luyện tập tấn công không phải là luyện
cấp nhé), Hắn cố gắng vờn nhau với kẻ thù lâu nhất có thể. Né tránh, phản
công, nhắm vào chỗ hiểm, cuối cùng Hắn cũng kết thúc hoành tráng với 3 bình
máu còn lại.

Con này đúng là loại ăn mày mà, rơi ra có 10 đồng và một cái quần rách. Kinh
nghiệm của Hắn tăng thêm 35%.

“Đến lúc dùng skill duy nhất của mình rồi. Thử xem nó có đáng để mình cộng
toàn bộ 9 điểm kỹ năng không?”

Mỗi khi lên cấp thì người chơi sẽ được cộng thêm 2 điểm kỹ năng, bình thường
thì người chơi đợi đến khi chọn nghề rồi mới cộng điểm kỹ năng.

Có điều Hắn lại không phải người bình thường, nướng hết 9 trên 12 điểm vào kỹ
năng học được khi làm nhiệm vụ tân binh.

“Khinh công

Cấp 10

Tăng 3 lần tốc độ di chuyển

Nhảy cao và xa hơn

Có thể chạy trên mặt nước

Có thể đạp tường leo lên

Tiêu hao 3 mana/giây”

Lúc ở cấp 1 skill này tiêu tốn 6 mana/giây nhưng khi đạt max cấp thời gian di
chuyển cũng tăng lên rõ rệt( gấp đôi còn gì). Skill này còn một đặc điểm nữa
là nó không có thời gian đóng băng, muốn dùng bao lâu cũng được miễn đủ mana.

Hắn lao một mạch về Thành Tân Binh.

“CLGT”

“ Cái vẹo gì vậy.”

Mấy người trên đường bị Hắn cho hít bụi cùng nhau thể hiện một dấu hỏi to đùng
trên đầu, cũng có một số người hiểu biết nhận ra Hắn ta đã tăng max cấp Khinh
công. Chuyện này không phải là hiếm trong 666, nhiều cao thủ thích quăng ngựa
một bên và chạy bộ nhưng một tân binh thì đây chắc là lần đầu.

“Liệu mình có được như hắn nếu cộng hết vào khinh công không?” Ý nghĩ này
trong đầu người chơi lập tức bị bãi bỏ ngay. “ Còn nhiều skill khác cần học,
cái này cộng lên 3,4 cấp là đủ rồi.”

Vào thành, Hắn chọn một vị trí rồi ngồi xuống hồi lại mana. Ở ngoài thành hồi
cũng được nhưng bỗng nhiên có con quái nào đi ngang qua hoặc gặp lại cái đám
hôm qua thì quả thật xui xẻo.

Đúng là không tốn thời gian cho việc đứng lên ngồi xuống nhưng nếu đang ngồi
mà chuyển sang đứng sau đó lại chạy luôn hoặc là tấn công ngay thì sẽ xảy ra
hiện tượng chuột rút. Cả người nhân vật lập tức đổ rạp xuông không thể cử động
trong 3 giây.

Nếu không có điều luật kỳ quặc này thì mục sư với mấy ông bán dược liệu chỉ có
thể cạp đất mà ăn.

Cứ nghĩ mà xem khi mà đánh Boss chia ra thành nhiều đợt. Đội này đánh sắp chết
thì chạy ra ngồi, đội khác xông vào. Thế thì mục sư tồn tại cũng chỉ để làm
cảnh và mấy bình máu với mana chỉ để cho đẹp mà thôi.

Trả nhiệm vụ cho trưởng làng Hắn đã lên cấp 7.

“Hiện tại ta không còn nhiệm vụ nào cho con hết hãy lên cấp 9 rồi quay lại
đây.”

“ Chào ông. Hẹn gặp lại.”

Hắn bắt đầu đi làm mấy nhiệm vụ phụ trong thành. Không phải vì mấy cái kinh
nghiệm của mấy cái nhiệm vụ, nếu chỉ vì kinh nghiệm thì hắn thà đánh quái còn
hơn dù sao thì cũng kiếm được đồ. Mục đích hắn làm chỉ muốn kiếm được mấy cái
skill mà thôi. Học mấy skill này sẽ rất có ích cho Hắn sau này.

Hắn nhận liền lúc ba nhiệm vụ, hệ thống cho phép người chơi nhận nhiều nhất 3
nhiệm vụ nhưng người chơi đều chỉ nhận có 2, còn phải để lại một ô cho nhiệm
vụ ẩn nữa chứ. Nếu không lúc ấy sẽ hối hận cả đời.

Tất nhiên là người chơi cũng có thể chọn bỏ nhiệm vụ để nhận nhiệm vụ ẩn nhưng
mà hậu quả của việc bỏ nhiệm vụ là một điều không hề dễ chịu chút nào. Giảm
một cấp, giảm danh tiếng đồng thời việc nhận nhiệm vụ khác sẽ khó khăng hơn vì
có những lời đồn không hay về bạn.

Nhưng nếu mấy nhiệm vụ của Thành Tân Binh mà làm cũng không xong thì đúng là
không còn gì để nói. Hắn ra khỏi thành thì lại có một em gái chạy tới. Lần này
là một em tai thú tay cầm kiếm không phải cái em pháp sư kia. Đồ trên người rõ
ràng là tân binh.

“Anh có tổ đội chưa? Đi săn với bọn em nhé.”

Thế éo nào mà hai ngày liên tiếp đều được gái gọi đi tổ đội chứ. Không phải do
đám kia phái em này giả dạng tân binh lừa mình đấy chứ. Hắn nghĩ vậy nhưng
cũng vẫn đồng ý, bọn tân thủ chắc không lao tâm khổ tứ như thế vì mình đâu ha.


Huyền Thoại Vô Danh - Chương #6