Người đăng: quanmoriarty@
Nhân vật đã được tạo xong, mà hình như có cái gì đó không đúng . Ế, thế còn
tên nhân vật đâu. Trong lúc Hắn đang suy nghĩ thì thình lình hiện ra bảng
thông báo.
“ Mời bạn chọn tên nhân vật”
“ Đùa bố mày à. Hết cả hồn”
“Bạn có muốn đặt tên nhân vật là: “Đùa bố mày à. Hết cả hồn” không?”
“Không” Hắn hốt hoảng đáp. Sao lại có thể để nhân vật tên củ chuối như vậy
chứ.
“Mời bạn chọn tên nhân vật”
“Vô Danh”
“Tên nhân vật đã tồn tại”
Cũng đúng nhờ Hắn mà cái tên này đang rất mốt cho nên muốn dùng lại là điều
rất khó nhưng Hắn vẫn muốn thử, biết đâu lại không có ai dùng thì sao. Nhưng
sự thật là nó đã tồn tại rồi đành phải chọn tên khác thôi. Nhưng mà tên gì
chứ.
“Võ Thần Vô Danh”
“Tên nhân vật đã tồn tại”
“Vô Danh Kiếm Thánh”
“Tên nhân vật đã tồn tại”
“Vô Danh 01062005”
“Tên nhân vật đã tồn tại”
“Vô Danh 50026010”
“Tên nhân vật đã tồn tại”
“Vô Danh Sát Thủ”
“Tên nhân vật đã tồn tại”
“Vô Danh Đại Thánh”
“Tên nhân vật đã tồn tại”
“Vô Danh Đại Đế”
“Tên nhân vật đã tồn tại”
“Huyền Thoại Vô Danh”
“Bạn có muốn đặt tên nhân vật là: “Huyền Thoại Vô Danh” không?”
“Có”
“Bắt đầu vào trò chời”
Đây là thế giới ảo sao, thảo nào mà mọi người lại đổ xô đi chơi cái này. Đồ
họa chân thực đến 99,99%. Mọi giác quan đều được kích thích. Khi một cơn gió
thổi qua, hay đi giữa một rừng hoa thì bạn đều có thể cảm nhận được . Thậm
chí đứng cạnh một con bò đang ị bậy thì bạn cũng cảm thấy một mùi hương thoang
thoảng và rất là thum thủm ( cái này hình như hơi quá).
Hắn lúc này đang đứng giữa quảng trường. Cảm xúc của Hắn lúc này chỉ có một
chữ: Tiếc. Hắn không tiếc vì đã vào game này, Hắn tiếc vì đã không vào game
sớm hơn.
Dù sao đây là lần đầu vào game thực tế ảo thử vận động một chút cũng không
sao. Hắn đứng đấm đá một hồi rồi cười ha hả.
“Con muốn xem chú hề” Một cô bé chỉ tay về phía Hắn.
“Anh ta không phải chú hề đâu con. Anh ta bị điên đó con.”
Trở thành tâm điểm của sự thương hại không phải là mục đích của Hắn. Hắn lặng
lẽ rời đi. Vừa đi hắn vừa mở nhiệm vụ ra xem.
“Nhiệm vụ tân binh:
Đến gặp trưởng làng”
“Vậy là phải tìm trưởng làng sao. Đơn giản mà.” Hắn hỏi một cung thủ trên
đường: “Xin lỗi. Cho tôi hỏi một chút. Trưởng làng ở đâu vậy?”
“Ông ấy ở chỗ quảng trường đó”
Ôi đệt, Hắn vừa rời khỏi chỗ đó xong.