Tới Khu Rừng Hắc Ám


Người đăng: cobonlanho

….Ngoại ô thành Fansis---trong một căn nhà nhỏ….

Yuki và Sandra nằm trên giường, cả hai đều chưa ngủ và muốn nói điều gì đó
nhưng không thể nào nói ra, bầu không khí im lặng đến đáng sợ. Rốt cuộc không
thể nào chịu nổi nữa Sandra đành phải lên tiếng trước phá tan bầu không khí im
lặng đáng sợ này.

- Anh, mai anh phải đi thật à ?

- Ừa – Yuki đáp

- Không đi không được sao – Sandra thở dài chán nản – từ đó tới giờ anh luôn
bên cạnh chăm sóc em. Giờ anh đi em thấy trong lòng thật trống trải. Vả lại
còn phải quay về gia tộc đó sống nữa chứ. Em không thích.

- Con bé ngốc

Yuki lấy tay búng vào trán

- Em mà như vậy thì anh làm sao an tâm mà đi. Nếu cứ ở lại nơi này thì không
biết tới năm nào tháng nào mới có thể báo thù được cha mẹ. Anh hứa với em là
trong vòng hai năm sẽ quay lại đón em, được chứ. Vả lại nơi này rất nguy hiểm,
một mình em ở anh không an tâm, dù em không thích gia tộc thì cũng phải ráng
sống, nơi đó an toàn hơn.

Sandra định cãi lại nhưng không nói ra, đôi mắt nghiêm nghị chừng như ra quyết
định gì đó rồi trả lời:

- Nếu anh muốn vậy thì cứ vậy đi

- Em hiểu là tốt

- Anh, mai anh đi rồi thì em muốn nói với anh điều này. Dù anh không phải là
anh ruột của em nhưng anh luôn là người anh tốt nhất của em. Từ nhỏ tới giờ
anh luôn luôn bảo vệ em mỗi khi em bị bắt nạt dù sau đó bị chúng đánh một
trận, anh an ủi mỗi khi em buồn và làm trò mỗi khi em khóc… anh lúc nào cũng
phải lo lắng cho em còn em thì chả giúp anh được gì. Trên đời này ngoài việc
được làm con của bố mẹ ra thì có một người anh như anh là điều em hạnh phúc
nhất trên đời.

- Nè…nè

Yuki đưa một bàn tay lên xoa xoa đầu Sandra, giọng điệu trách cứ :

- Đó là điều một người anh nên làm mà. Hì, anh chỉ đi có hai năm thôi chứ có
phải cả đời không gặp lại đâu mà em làm như tiễn biệt vậy

- Em không có.. – Sandra lắc đầu nguầy nguậy – anh ra ngoài nguy hiểm rất
nhiều, bảo vệ tốt bản thân. Hứa với em hai năm sau phải an toàn trở về.

- Anh hứa

Sandra đưa một ngón tay lên nói:

- Móc ngoéo đi

- Móc ngoéo thì móc ngoéo, sợ gì

- Hì, lần này đi lịch lãm về nhớ dẫn theo một đức lang quân nhé.

- Em vừa mới nói gì đó, có ngon thì nói lại coi

Yuki trên trán nổi đầu hắc tuyến, kí đầu Sandra một cái

- Đau quá

Sandra lấy tay xoa xoa đầu, cong môi lên cãi :

- Anh cần gì phải phản ứng mạnh mẽ. Em đọc trong sách thấy bây giờ chuyện đó
bình thường mà. Còn hay lắm đó.

- Cái gì

Khóe môi Yuki co quắp kịch liệt, máu bắt đầu dâng lên tới não

- Em mượn cuốn sách đó đâu ra ? Đưa anh xem

- Là Leri giới thiệu với em. Anh đừng làm hỏng đó, em phải nhịn tiền ăn sáng
mới mua được đó. Còn là phiên bản hạn chế nữa.

- Hạn chế cái rắm. Mau đưa đây.

Thấy Yuki tức tối hét to, San đành bất đắc dĩ lôi một cuốn từ dưới gầm giường
ra đưa cho Yuki xem làm cậu xíu chút nữa nổ mắt, trong truyện hai nam thích
nhau mùi mẫn còn không thiếu cảnh abc..xyz. Không nhịn được Yuki hét to lên
làm mấy con chim quanh nhà bay toán loạn :

- Tên Leri chết tiệc kia, mày dám bẻ cong tâm hồn trong sáng của em tao như
vậy hả. Thế này là thế nào hả trời ?

- Anh ơi, đừng kích động – Sandra rối rít – kích động không tốt cho da đâu,
da sẽ nhăn nheo như bà già đó.

- Anh không ngờ - Yuki rít lên, cảm giác hít thở không thông – bao nhiêu thứ
điều hay lẽ phải không đọc mà đi đọc cái này. Đợi đó đi tên Leri kia, hai năm
sau người đầu tiên mà tao tính sổ chính là mày đó.

- Được rồi, anh muốn làm gì thì làm nhưng làm ơn trả cuốn truyện đó lại cho
em

Sandra gần như khóc kể lể

- Chỉ xuất bản giới hạn có một trăm cuốn thôi đó. Em phải xếp hàng mấy ngày
liền mới mua được đó. Anh thương em đi mà

- Hừ

Yuki nguýt dài, ném cuốn sách trả lại cho Sandra, không ngờ trước khi đi mà
con bé nó bồi cho mình một trận như vậy, âm thầm hỏi thăm sức khỏe 18 đời tổ
tông nhà Leri.

Trong khi đó ở một căn nhà khác, Leri đang ngủ thì đột nhiên hắt xì liên tục
không khỏi lầm bầm :

- Quái lạ, hình như có ai đang nguyền rủa mình thì phải. Mình có đắc tội với
ai đâu ta.

….Sáng hôm sau….

Yuki dậy thật sớm, nhân lúc Sandra còn chưa thức dậy lo rời đi. Quay lại nhìn
căn nhà nhỏ thật sâu, Yuki thầm thở dài ai oán, trong lòng buồn bã không thôi
“Căn nhà vốn tràn ngập tiếng cười giờ lại trở nên im ắng lạnh lẽo. Con bé còn
quá nhỏ mà phải chịu nhiều đau khổ như vậy rồi. Bây giờ chắc là nó còn đau
lòng vì cái chết của bố mẹ lắm. Em an tâm, anh sẽ khiến những kẻ gây ra đau
khổ cho chúng ta quỳ dưới chân nhận lỗi. Giữ gìn sức khỏe, Sandra”.

Cố gắng kìm nén đi nỗi buồn, Yuki xoay người phóng như bay hướng tới khu rừng
Hắc Ám mà đi.

Ngay sau khi Yuki vừa mới rời đi thì Sandra từ trong căn nhà chạy ra cùng với
túi hành lí, nhìn theo thân ảnh Yuki biến mất cuối con đường khẽ hừ mũi nói :

- Em cũng không chịu thua em đâu. Quay về gia tộc ở à, còn lâu. Em sẽ đi lịch
lãm kiếm kì ngộ cho mình, giúp anh báo thù. Từ trước tới giờ em không làm gì
được cho anh cả. Hãy để lần này em giúp cho anh đi…hai năm sau gặp lại.
Hì..hì…đến lúc đó anh sẽ phải trợn mắt há mồm vì sự tiến bộ của em. Còn nữa,
em sẽ dốc lòng kiếm cho anh một đức lang quân như ý…hì.. anh em đẹp như vậy
làm sao để mấy đứa bánh bèo làm hỏng được.

Nếu để Yuki mà nghe được lời này thế nào cũng gào lên :

- Mấy con bánh bèo mà làm hỏng anh á. Có em thì có. Còn ngồi đó mà nói người
ta

Nói rồi Sandra bắt đầu đi nhưng theo hướng ngược lại, trong phút chốc cả hai
anh em đã rời khỏi ngôi làng

….3 ngày sau....

Cuối cùng thì Yuki cũng đã tới khu rừng Hắc Ám ở phía Nam thành Fansis. Khu
rừng hắc ám hung danh nổi tiếng khắp thành Fansis bởi vì nó luôn luôn có nguy
hiểm chực chờ, phàm là những ma pháp sư dưới cấp 5 không bao giờ dám đi vào
khu rừng. Thông thường khi người ta muốn vào khu rừng Hắc Ám sẽ tham gia một
tốp dong binh đoàn để nhờ họ bảo hộ đi qua khu rừng hay cùng liệp sát săn linh
thú để lấy linh hạch. Nhưng dù vậy không có ai dám vào sâu trong khu rừng hắc
ám, bởi vì càng vào sâu cấp bậc linh thú càng cường đại, không ai dám đảm bảo
cả. Một ma pháp sư gặp một linh thứ có cùng cấp bậc thì không ai dám chắc là
mình đánh thắng linh thú đó cả vì linh thú vô cùng hung hãn và khả năng chịu
đựng vượt xa con người, cốt nhục rắn chắc hơn không biết bao nhiêu lần.

Ở phía Tây mép khu rừng hắc ám có một con vực sâu không thấy đáy, tử khí bốc
ra từ đó dày đặc khiến không ai dám lại gần, bốn đại gia tộc thành Fansis thậm
chí là học viện Vier cũng từng phái người tới con vực này để điều tra nhưng
đều tổn thất nặng nề nên từ bỏ. Con vực đó cũng trở thành tử địa không ai dám
lại gần

Lúc Yuki đến mép rừng thì trời cũng đã hừng đông, lấy ra chiếc áo choàng tím
nhạt mặc vào, kéo mũ áo lên trùm đầu để tránh phiền toái rắc rối, theo hướng
Tây bắt đầu rảo bước vào rừng, mục tiêu của cậu lúc này chính là con vực, nơi
được người ta xem như tử địa. Theo như cậu được biết trong một lần đọc cuốn
sách Dược Chú Toàn Thư thì có một số loại dược chú quý hiếm sẽ sinh trưởng
trong điều kiện đặc thù. Ở con vực trong khu rừng hắc ám có tử khí dày đặc
chắc chắn sẽ có một số dược chú thượng phẩm có tính chất tẩy tủy mọc gần đó.
Muốn nâng cao tu vi để có thể báo thù thì phải có căn cơ thật tốt, Yuki hiểu
rõ điều đó hơn ai hết.

Mặc dù mặt trời vẫn chưa lên cao nhưng không khí ở mép rừng rất là ồn ào náo
nhiệt, người mua kẻ bán sôi nổi náo nhiệt. Những dong binh đoàn từ trong khu
rừng ra mua bán. trao dổi da, lông linh thú linh hạch hay dược chú với mấy
tiểu thương ở ngoài, tiếng cò kè trả giá, lôi kéo vang lên khắp nơi. Ngoài khu
vực mua bán một chút là mấy chục gian nhà rộng trăm mét làm bằng đá dành cho
mấy dong binh đoàn liệp sát từ trong rừng về nghỉ ngơi ăn uống hay trị thương
đông như chợ vỡ huyên náo không kém. Mấy điều này làm cho Yuki cảm thán không
thôi:

- Ai, thật là náo nhiệt quá đi, không ngờ ở gần mép rừng mà cũng phát triển
thành một trấn nhỏ như vậy. Qủa nhiên phải đi ra ngoài thì mới biết mình vẫn
còn là ếch ngồi đáy giếng.

Thơ thẩn quanh mấy hàng dược chú nhưng không thấy loại dược chú mà mình cần để
tẩy tủy, Yuki đành phải từ bỏ rồi một mạch đi tới con vực.


Huyền Thoại Ma Pháp Sư - Chương #7