Người đăng: cobonlanho
( hồi nãy mình post bị thiếu nên giờ post lại, xin lỗi vì sự sơ xuất)
….Sáng sớm hôm sau…
Qua một đêm dài được ngủ thoải mái, Yuki cảm giác vô cùng dễ chịu, chiếc
giường cảm giác thật là dễ chịu ấm áp khiến cậu không nỡ rời xa, chiếc gối ôm
thật là mềm mại êm ái còn tỏa ra mùi thơm thoang thoảng nhè nhẹ
Cảm giác thật là thư sướng chỉ muốn làm biến ngủ trên giường
..từ..từ..đã, hình như tối qua lúc vào nhận phòng trên giường làm gì có chiếc
gối ôm nào
..1..2..3…
- …Á..Á…Á…
Yuki hét một tiếng kinh thiên động địa. Vì cấm chế đã mất đi tác dụng cách đây
vài giờ nên tiếng hét vang vọng khắp dãy phòng thuê. Levi và Ann nghe tiếng
hét thảm thiết phát ra từ phòng Yuki tưởng biến, cả hai hối hả khoác vội áo
nhằm hướng phòng Yuki chạy đi
Ame bị tiếng hét của Yuki đánh thức, dụi dụi mắt dường như chưa ngủ đủ giấc
cáu kỉnh
- Chủ nhân a..sáng sớm mà đã hét toáng không cho ai ngủ rồi.
- Ngươi
Yuki giận dữ rít lên, đạp Ame một phát ngã “rầm” xuống giường một cách không
thương tiếc.
- Sao lại ngủ chỗ này, trong phòng rõ ràng có hai giường mà.
- Còn không phải tại chủ nhân hả
Ame tức giận gào lên cãi, nhăn nhó ôm hai tay xoa xoa đầu, trong lòng buồn bực
không thôi, rõ ràng là mình bị thiệt thòi oan ức mà bây giờ bị chửi.. ôi,
thiên lí đâu, công bằng đâu…lão Hắc Tử Thần chủ mưu chuyện này lần sau phải
hảo hảo giáo huấn mới được
- Sao lại tại ta – Yuki tròn mắt ngạc nhiên
- Còn trăng với sao cái gì. Không phải do tác dụng phụ của tu luyện công pháp
à. Chưa hiểu đầu cua tai nheo gì đã làm ầm lên rồi.
Ame khoanh tay nguýt dài, liếc nhìn vẻ mặt ngây thơ vô (số) tội của Yuki mà
gan muốn ứa máu….cục u này rất đau đó a… đảo mắt suy nghĩ tìm cách trả đũa
Yuki một phen vì cú đạp xuống giường lúc nãy
..tưng..
..A..có rồi…
Trên đầu Ame lóe sáng cái bóng đèn 60W sáng. Cậu nhìn sang Ame với vẻ mặt bỉ
ổi vờ nói:
- Gớm, người trông vậy mà nặng khiếp. Đè người ta cả đêm muốn ê ẩm hết cả
người. Cơ mà đúng là mềm mại dễ chịu thật. Cái mông rất ư là căng tròn a
- Thằng nhóc hư hỏng
Yuki gầm lên dơ nanh múa vuốt lao tới chỗ Ame tóm lấy cổ áo đè nằm trên
giường, thề phải cho thằng nhóc vô sỉ này một trận thừa chết thiếu sống...
- Xem ta trị ngươi thế nào đây…tuyệt kĩ cù lét da truyền đây
Nói rồi Yuki dơ mười ngón tay lên cao ngoe nguẩy ra sức cù lét vào bụng Yuki
..a…ha..ha…
Ame bị cù lét nhịn không được cười phá lên
- Thế nào..chịu nhận lỗi chưa
-..khục..ha..không bao giờ…ha..ha..
- Chưa hả, ta cho ngươi cười chết lun
- Còn lâu..
- Chịu thua chưa
- Bấy nhiêu đó mà đòi thắng à..mơ đi
Đôi mắt Ame lóe lên nhân lúc Yuki đang phân tâm vội chộp lấy tay xoay người
một phát, Yuki vì bị bất ngờ và yếu thế hơn về sức mạnh (cơ bắp) nên không
phản ứng được. Kết quả vị trí giờ đã bị đổi, Ame giơ mười ngón tay lên cười
gian tà
- Hì..chủ nhân…nếm tuyệt kĩ cù lét đây
- Không..a..ha..ha…
Yuki bị Ame cù bật cười, đồng thời điên cuồng dãy dụa tìm cách thoát nhưng
hiện ra trước mắt chính là hai chữ vô vọng
- Xem đây..xem đây..
..khục..ha..ha..ha…
Nhìn thấy vẻ mặt cười ra nước mắt của Yuki, tâm tình bị oan ức nãy giờ của Ame
vơi đi hơn phân nữa. Sớm đã muốn buông tha nhưng nhìn thấy vẻ mặt chống cự
quyết liệt của Yuki, tâm tình nổi hứng lên đùa bỡn thêm chút nữa.
Trời xui đất khiến thế nào, lúc Ame đang nắm giữ cổ áo, Yuki vì muốn thoát ra
nên quay mạnh người sang trái.
Kết quả là….áo ở lại cúc đi nhé…
Mấy hạt cúc bị đứt rơi tứ tung trên sàn, chiếc áo bị kéo “sệch” xuống lộ ra bờ
vai trắng ngần như tuyết làm Ame nhìn thấy được một phen bổ mắt trân trối nhìn
không chớp mắt, xém chút nữa máu mũi không tự chủ được chảy ra. Còn Yuki trán
đã sớm trổ đầy hắc tuyến, dịu giọng hỏi :
- Nhìn đủ chưa ?
- Ách..cái này
Ame gãi gãi đầu ngượng ngùng vội đánh trống lảng, khuôn mặt đỏ còn hơn gấc
- Chủ nhân, đừng hiểu lầm..ta chưa thấy gì hết….chưa thấy gì hết. Ngươi xem
ngoài trời mây trắng bay, trời trong xanh, chim hót véo von… thật là một ngày
đẹp trời ( khụ...em lạy anh, nhìn thấy hết còn bảo là không thấy cái gì..>0