Học Viện Riolangish Và Ma Pháp Khí


Người đăng: cobonlanho

- Ame, cậu không sao đó chứ. Sao lại ngây người ra như vậy. Không khỏe chỗ
nào

Yuki lấy tay lay lay người Ame, lầm bầm

- Chết chửa, không phải ăn dược chú bậy bạ rồi xảy ra chuyện đó chứ. Sắc mặt
trông tệ quá.

- À.. không sao – Ame trả lời vội quay đi chỗ khác – chỉ là nhớ lại chút
chuyện cũ thôi…

- Chuyện xưa..là..

Yuki định hỏi thêm thì Levi chạy tới mỉm cười trỏ vào xe hàng đề nghị

- Hai vị muốn tới trạm dừng chân gần đây nhất nếu không phiền thì đi cùng
chúng tôi. Chúng ta xuất phát bây giờ thì sẽ kịp tới nơi trước khi trời tối.

- A, thế thì cám ơn mọi người trước. Làm phiền mọi người thật ngại quá

Yuki nở một nụ cười động lòng người làm Levi tim bất giác đập mạnh, đỏ mặt cúi
xuống lắp bắp :

- Không phiền đâu..a.a..um..hai người lên xe vào chỗ ngồi đi, chúng ta xuất
phát.

Chiếc xe này hình giống như quả trứng khá rộng, được chia làm hai ngăn. Ngăn
phía trước dùng để chất hàng hóa, còn ngăn phía sau dùng để ngồi, đủ chỗ cho
12 người. Trên thành xe gắn mấy tử thạch phát sáng trông vô cùng bắt mắt. Điều
đặc biệt của chiếc xe thu hút Yuki đó chính là nó không hề có linh thú phía
trước để kéo xe như mấy xe thường thấy.

Đợi mọi người ổn định xong hết chỗ ngồi, Levi nhìn sang nữ tử áo đỏ bảo:

- Ann, tới phiên cậu lái xe đó. Ngày hôm qua tớ lái rồi

- Tới phiên tớ rồi à…chán quá. Ngồi phía sau trông chừng con bé Nerly cho tốt

Ann bỏ nốt miếng bánh đang nhai dở vào mồm chộp lấy tử thạch mà Levi ném cho,
ngồi vào chiếc ghế màu nâu ở phía trước, bên cạnh chiếc ghế có một chiếc lỗ
nhỏ vừa vặn để cho Ann đặt viên tử thạch vào

…kétt…

Cái lỗ bên ghế hạ xuống, một cái cầm dần dần nâng lên hiện ra trước mặt mọi
người. Xung quanh cần lơ lửng 8 tấm thuật chú đồng kêu “rắc” một tiếng hạ hết
xuống. Ann cầm lấy chiếc cần hô to:

- Mọi người chuẩn bị…xe sắp xuất phát. Đoạn đường phía trước hơi gồ ghề nên
sẽ khó chịu một chút…đi

…kịch….

Chiếc xe kêu lên một tiếng lao băng băng tiến về phía trước. Ame ngồi cạnh cửa
sổ ánh mắt lơ đãng ngó đông nhìn tây, không buồn nói chuyện, khuôn mặt đăm
chiêu nghĩ điều gì đó, còn Yuki thì hào hứng chồm về phía trước chỗ Levi và
Nerly, tò mò hỏi:

- Hì, xe này lạ quá nhỉ ? Từ trước tới giờ ta chưa nhìn thấy qua. Với lại xem
hai người cùng cô gái lái xe kia đâu phải dong binh đoàn?

- Phải, chúng tôi đều là người tới từ học viện Riolangish, ở phía Nam cách
khu rừng này 100 km đi lịch lãm, thuận tiện theo cùng mấy vị dong binh đoàn
đây tăng kinh nghiệm chiến đấu

Levi vừa buộc mấy chiếc túi màu nâu làm bằng da ở dưới chân mình vừa giải
thích, một cỗ mùi hương ôn nhu từ người Yuki truyền vào làm khuôn mặt vốn
trắng của Levi giờ đỏ lựng hết lên như trái gấc.

- Chiếc xe này chính là sản phẩm nghiên cứu thử nghiệm của học viện chúng
tôi. Ba người chúng tôi nhận nhiệm vụ ra ngoài thử nghiệm nó viết báo cáo nộp
về học viện. Xe này sử dụng theo nguyên lý dao động của ma lực. Tức là dao
động ma lực càng cao xe chạy càng nhanh. Cái cần mà cậu thấy chính là thứ dùng
để cảm nhận dao động ma lực. Như cậu đã biết mỗi một ma pháp sư bẩm sinh có
dao động ma lực khác nhau, không ai giống ai cả, có người cao kẻ thấp, dù họ
có thăng cấp thì dao động ma lực vẫn không đổi

- Ồ

Yuki thốt lên cảm thán, vẻ tiếc nuối

- Vậy thì chả phải tốc độ nhanh chậm tùy thuôc vào khả năng từng ma pháp sư
à. Thật thú vị. Tiếc là không cho thường dân sử dụng được bởi họ đâu có dao
động ma lực. Nếu có thể tìm được tài nguyên thay thế tốt quá.

- Khụ..ha..ha

Levi bật cười lớn, vỗ vỗ vai Yuki bảo

- Không ngờ cậu lại có hứng thú với thứ này đó Yuki, y như giọng điệu của cô
Kalen phó khoa ma pháp khí. Tuy cô ấy hơi quái đãng, kì cục một chút nhưng là
một người rất giỏi. Suy nghĩ của cậu cô ấy cũng từng nói qua nhưng chả ai để ý
vì nó quá xa vời..không ngờ…hì cô ấy mà biết cậu đồng suy nghĩ quái đãng với
cô ấy thì xem là tri kỉ mất.

- Không quái đãng đâu

Yuki liếc nhìn Levi khó chịu nói

- Sao lại xa vời ? Bộ khó lắm sao.

- Tất nhiên là vậy – Levi mỉm cười thao thao bất tuyệt giải thích – muốn làm
ra một ma pháp khí thì có một giai đoạn vô cùng quan trọng đó chính là điều
chế dung dịch thuật chú. Sau đó lấy bút kí dùng dung dịch đó khắc trận pháp
vào lõi ma pháp khí. Mà trận pháp vô cùng phức tạp. Cho tới nay ở Đông vực
chúng ta chưa có pháp khí sư nào tạo ra trận pháp giúp người thường có thể sử
dụng cả.

- Thật như vậy sao

Yuki khẽ nhíu mày, trong lòng nổi lên hiếu kì đối với ma pháp khí, cong môi
lên cãi với Levi

- Bây giờ chưa có nhưng không phải sau này không có. Ma pháp khí cho người
thường có thể sử dụng được đâu phải là bất khả thi.

- Oáp..rồi rồi..không nói về vấn đề này nữa. Càng nói với cậu tớ lại thấy
mình giống như nói chuyện với cô Kalen. Chán chết

Levi uể oải vươn vai mấy cái, đưa túi bánh mì cho Yuki

- Còn chút bánh mì hai người ăn tạm đi. Quãng đường tới trạm còn dài. À mà
nghe nói hai người đi về phía Nam khu rừng chắc là vì khảo hạch tuyển sinh của
học viện Riolangish tuần tới.

- Khảo hạch học viện

Yuki lắc đầu nguầy nguậy

- Không biết, chỉ là muốn đi về phía Nam lịch lãm chút thôi

- Ôi trời ơi, thật hay giả vậy

Levi trố mắt nhìn Yuki như thể nhìn sinh vật lạ hô to, giở khóc giở cười

- Ài, sẵn nói rồi thì nói luôn. Phía Nam khu rừng này là sa mạc mênh mông cát
vàng, ngoài nhiệt độ cực cao như cái lò chảo chả có sinh vật sống thì không có
gì đặc biệt hết. Kết giới vào học viện đặt ở sa mạc đó. 5 năm một lần học viện
mở khảo hạch chiêu sinh, tuyển thêm học viên mới. Rất nhiều ma pháp sư thời
điểm này tới sa mạc để đăng kí chuẩn bị tham gia khảo hạch…ưm..giờ nhắc tới ta
vẫn còn lạnh sống lưng, khảo hạch thật sực rất khắc nghiệt, mỗi hệ sẽ có khu
khảo hạch riêng và cách khảo hạch cũng khác nhau. Tuy nhiên những đãi ngộ học
tập trong học viện thật sự xứng đáng để trả giá

- Lạ nhỉ - Yuki lầm bầm – sao sư phụ lại bảo mình đi về phía Nam chứ. Bộ muốn
mình nướng da à…bỏ đi, có thời gian mình sẽ hỏi sau. ..học viện Riolangish
nghe thật thú vị…nếu đã đi rồi mình tham gia khảo hạch xem sao, coi như tích
lũy kin….

- Á

Giọng Levi hét thất thanh vang lên cắt ngang suy nghĩ của Yuki. Cậu vội nhìn
sang thấy Levi mặt mày tái mét quát tháo Nerly :

- Anh đã bảo em bao nhiêu lần rồi. Mấy cái độc vật này sau khi thí nghiệm
khắc trận pháp xong phải dùng nguyên lực bao lại cách ly. Sao em lại bất cẩn
quên vậy chứ. Vạn nhất mọi người trong xe trúng độc em làm sao chịu trách
nhiệm

- Em biết rồi

Nerly nước mắt ngắn dài thút thít

- Tối qua em chế xong ngủ quên mất nên không biết. Để em nhanh chóng dùng
nguyên lực cách ly rồi về mộ phần Ma Pháp Khí hệ hủy chúng.

- Hừ, đãng trí thế thì thôi – Levi càu nhàu – mau lên đi, đừng để độc tính
phát tán. - Đồ nhi, cơ hội tốt. Ngươi mau lấy lọ độc dược kia đi

Hắc Tử Thần khẩn trương thúc dục Yuki cầm quạt quơ qua quơ lại lia lịa nói

- Thứ này sẽ giúp ích ngươi trong tu luyện Phệ Hồn Quyết đó

- Tưởng ngài lặn mất tăm rồi chứ, đúng là thích giả thần giả quỷ

Yuki bễu môi hỏi

- Thế sư phụ. Lấy lọ độc dược rồi thì ta làm gì với nó?

- Uống nó vào – Hắc Tử Thần cầm quạt phe phẩy giải thích – Phệ Hồn Quyết tu
luyện thôn phệ những thứ cực hạn. Trong đó có thể tính là độc dược. Nói đúng
hơn độc dược có độc tính càng mạnh đối với tôi luyện thân thể tu vi của ngươi
càng tốt.. chỉ có điều hơi thống khổ một chút. Đó cũng là một điểm đặc biệt
của Phệ Hồn Quyết.

Nhìn độc dược đen thùi lùi thi thoảng nổi lên mấy bong bóng rồi nổ tan ra.
Yuki mặt mày xám ngoắt nhìn Hắc Tử Thần cười gượng hỏi :

- Ách..việc này, sư phụ. Còn cách nào khác tu luyện không ạ ?

- Còn..xem nào

Hắc Tử Thần vừa bấm đốt ngón tay vừa nói :

- Tới sa mạc cực nóng, đó là lí do ta bảo ngươi tới sa mạc phía nam khu rừng,
vùng phía bắc băng giá…hay..@..#4$...*&…

Hắc Tử Thần vừa nói vừa kể trong khuôn mặt của ngày càng tối sầm đi. Đùa à,
cách gì cũng chả khác nào đi bán mạng cả….thật đúng thuật kĩ là biết làm tức
chết người khác

- À, quên nhắc với đồ nhi – Hắc Tử Thần cười nham nhở – nếu đã chọn một cách
cực hạn tu luyện phệ hồn quyết thì nhất thiết phải theo nó tới cùng..không
được bỏ giữa chừng. Thế nào, quyết định đi. Dù có quyết định thế nào thì vi sư
cũng sẽ ủng hộ cho ngươi. Nhưng vi sư nói với ngươi so với việc tu luyện cực
hạn khác thì độc dược dễ dàng hơn một chút bởi nó không giới hạn địa phương tu
luyện và độc dược không quá quý hiếm như mấy thứ cực hạn nóng lạnh khác. Đó là
ý của vi sư, còn quyết định thế nào thì thuộc về ngươi.

- Được rồi, liều thôi

Yuki nắm chặt tay mím môi kiên quyết tựa như đưa ra một quyết định quan trọng
nào đó :

- Không có con đường nào giúp mình dễ dàng trở thành ma pháp sư cả. Nếu ngại
khó khăn thì làm sao có thể thành một cường giả báo thù cho cha mẹ mình
chứ..một lọ độc dược không thể làm khó ta được

- Tốt..tốt – Hắc Tử Thần vui vẻ gật đầu hài lòng – vi sư tin tưởng ở ngươi và
con mắt nhìn người của mình. Việc này sẽ vô cùng đau đớn thống khổ nên ngươi
hãy cố chịu đựng. Khi bước vào được giai đoạn nhập môn của Phệ Hồn Quyết thì
đối với con đường tu luyện ma pháp của ngươi về sau phi thường có lợi…an
tâm..vi sư trong này sẽ trợ giúp ngươi khi cần thiết, không để ngươi chịu nguy
hiểm đâu.

- Hì, cám ơn sư phụ. Tối nay chúng ta sẽ bắt đầu.

Yuki vui vẻ nói rồi hướng tới Levi và Nerly với ánh mắt tha thiết hỏi

- Levi, lọ độc dược kia đằng nào cậu cũng sẽ hủy chúng. Chi bằng cậu cho tớ
được không ?

- HẢ

Levi và Nerly đồng thanh hét lên, ánh mắt chằm chằm nhìn Yuki

- Cậu (chị) dùng nó làm gì ?

- Để uống.

Yuki thành thật trả lời dưới ánh mắt kinh dị của Levi, Nerly cùng mấy người
dong binh đoàn khác đang ngồi trong xe, còn Ame thì nhìn Yuki khẽ nhíu mày,
không biết suy nghĩ gì rồi lại quay qua ngoài cửa xe ánh mắt mơ màng tiếp tục
ngắm cảnh, truyền âm vào tinh thần hải nói với Hắc Tử Thần :

-Lão bát đản, nếu lão mà dám hại Yuki thì đừng trách.

Thấy ánh mắt mọi người tập trung nhìn chằm chặp vào mình, Yuki khó chịu chu
đôi môi anh đào nhỏ nhắn lên nhìn Levi hỏi :

-Sao..không được à..

-À, tất nhiên là được. Đằng nào tụi tớ cũng không sử dụng tới. Độc tính rất mạnh nên cậu cẩn thận một chút.

Levi méo mặt cầm lọ độc dược đã dung nguyên lực bao bọc lại ngăn cho độc tính
không phát tán đưa cho Yuki, lén liếc nhìn sang Ame đang ngồi cạnh cửa sổ lạnh
người thầm nghĩ “Hai chị em nhà này đúng là không phải người. Lần này đi lịch
lãm thử nghiệm ma pháp khí đúng là được mở rộng tầm mắt”.

-Hì..cám ơn nhiều

Yuki vui vẻ cầm lấy lọ độc dược cẩn thận cho vào túi da ở bên hông.


Huyền Thoại Ma Pháp Sư - Chương #12