3. Thi Đấu


Người đăng: vichbao

Sau tháng 6. Còn 2 tháng nữa là kỳ thi tốt nghiệp của trường Mộc Long.
Tại sân nhà Long Tiêu. Một cuộc đấu diễn ra có vẻ rất kịch liệt, tiếng vũ khí
chạm nhau kiêu lên những tiếng kiêu rất to.
Long Tiêu cầm cây Long Côn, cây gậy mà cậu đã luyện được từ Hắc Thiết, cây côn
lam bích hoa văn thật đẹp. Trước mặt là Hồ Bích, tay cầm Ấn Phong Đao.
"Cậu sử dụng Long Côn có vẻ như thành thạo hơn rồi ấy. Tớ không ngờ ấy !" Hồ
Bích nói
"Ấn Phong Đao trong tay cậu cũng vậy..." Long Tiêu nói
Hồ Bính liền nhảy lên, tay cầm Ấn Phong Đao, chém thẳng xuống Long Côn. Cây
Long côn màu xanh lam trong tay Long Tiêu đã trong thế thủ.
Hồ Bích đột nhiên truyền một lượng Khí khiến Ấn Phong Đao trở nên rất nặng.
Một sức nặng có dường như có thể khiến Ấn Phong Đao có thể cắt đứt mọi thứ.
Khi chạm phải Long Côn thì lại kêu lên một tiếng " Keng". Long Côn thì vẫn
vững trên tay của Long Tiêu nhưng sức nặng của Ấn Phong Đao quá nặng ép Long
Tiêu chân đến vỡ cả nền gạch.
" Lần này tớ sẽ thắng, chịu thua đi Long Tiêu " Hồ Bích nói vẻ mặt có vẻ hớn
hở vô cùng.
" Mơ đi ! " Long Tiêu lập tức trả lời.
Hồ Bích lại truyền thêm rất nhiều Khí vào Ấn Phong Đao gia tăng sức nặng của
nó. Chân Long Tiêu thụt sâu xuống đất đến đầu gối nhưng có vẻ Long Tiêu vẫn
rất vừng vàng. Hồ Bích liền lập tức thu hồi trọng lực của cây đao ngắn rồi
thanh tay gõ lên trán của Long Tiêu
" Tớ thắng ! " Hồ Bích đáp
Long Tiêu, thở đốc trả lời : " Lần này cậu may mắn đấy, lần sau sẽ không dễ
dàng như vậy đâu ! "
Hồ Bích vẻ mặt hớn hở kêu :" Lần trước cậu thắng tớ nên tớ đã nghiên cứu lối
đánh sử dụng Long Côn của cậu... Sao nói là may mắn được, cái đầu cả đấy !..."
Long Tiêu liền nói :" Ây, ăn gian. Cậu lừa tớ không sử dụng Chưởng Lực nên mới
thắng nhá... "
Hồ Bích lè lưỡi rồi kêu : " Ai bảo cậu nhận lời, nhưng lần này tớ đã thắng..."
Hai chân của Long Tiêu vẫn bị nén sâu xuống đất, lúc này đột nhiên Hồ Bích nói
: " Cơm sắp chín rồi, ai vào trước thì được ăn bát lớn nhá ! "
Vừa dứt lời Hồ Bích chạy bổ vào nhà.
" Ăn gian vừa thôi !" Long Tiêu hét lên.

Tại trường Long Mộc.
" Huy Định, tôi rất vui khi anh lán lại ở trường để xem kỳ thi tốt nghiệp của
các Tân Chiến Binh trường tôi ấy ! " Hiệu Trưởng Long Mộc nói
" Thì cũng đang rảnh, tôi muốn xem nhân tài trường cậu như thế nào ! " Huy
Định đáp
" Hình thức thi năm nay trường anh đổi mới hay đó Huy Định. Anh đã chọn được
ai ở trường của tôi vào trường anh chưa ? " Hiệu Trường Long Mộc lại hỏi
Huy Định thẫn thờ một lúc rồi nói : " Cũng có vài người. Nhưng có một Tân
Chiến Binh trường cậu tôi khá hứng thú, có thể cho tôi xem số liệu của cậu ta
không ? "
" Ai vậy ? "
" Một cậu bé lên Hồ Bích..." Huy Định đáp
Hiệu trưởng của Long Mộc khá bất ngờ.
" Sao anh lại có hứng thú với một Tân Chiến Binh kém cỏi như Hồ Bích ? "
Huy Định mỉm cười nhưng không trả lời vào câu hỏi, Huy Định lại hỏi ngược lại
bằng một câu: " Hồ Bích, cậu ấy mang họ gì vậy ?..."
" Vẫn để trống. Hồ Sơ của tên nhóc này để trống phần họ..."
Huy Định lại nói : "Tôi có một đề nghị, cậu sẽ đáp ứng chứ ? Phương Huy ?"
Hiệu trưởng Long Mộc nói :" Nếu đang ở trường anh hãy gọi tôi là Hiệu Trưởng.
Tên Phương Huy đó ở chỗ khác gọi " nói xong Hiệu Trưởng Long Mộc lại hỏi tiếp:
" Đề nghị anh là gì vậy ? "
Huy Định mỉm cười và đáp : "Chỉ là một chút thay đổi về cách thức thi tốt
nghiệp thôi. Tôi muốn cậu thay đổi một chút, tôi muốn xem sức chiến đấu của
các Tân Chiến Binh trường anh đến đâu."
" Thay đổi như thế nào vậy ?"
" Bỏ qua kiểm tra kỹ năng đi, kiểm tra sức chiến đấu bằng một giải đấu ! "
" Được ! "

Hai hôm sau. Long Tiêu và Hồ Bích hay nghỉ học bỗng dưng hứng lên hôm nay lại
đi học.
Thấy rất nhiều người đang vây quanh bảng tin của trường như có vẻ có thông báo
gì mới. Vớ tạm lấy một bạn học đi ra, Long Tiêu liền hỏi : " Có thông báo mới
gì hả cậu ? "
Người bạn đột nhiên bị Long Tiêu hỏi khá bất ngờ nhưng cũng trả lời : " À,
trường sắp tớ tổ chức một cuộc thi đấu cho các Tân Chiến Binh năm cuối. Ba
người vô địch của 3 hình thức thi đấu sẽ được đặc cách tốt nghiệp "
" 3 Hình thức thi đấu gì vậy ? " Hồ Tiêu thắc mắc
" Ba hình thức thi đấu là : Tự do, Khí Thức và Thể Thuật."
" Cậu có thể nói rõ hơn được không ? " Long Tiêu lại hỏi người bạn học
" Thể Thuật là thi đấu chỉ sử dụng võ thuật, nghiêm cấm sử dụng năng lượng.
Khí Thức là thi đấu cho phép sử dụng Khí Thức. Còn Tự do là thi đấu không
nghiêm cấm bất kỳ kỹ năng nào..."
Long Tiêu liền quay sang Hồ Bích vui mừng : "Hay quá, đang lo lắng về việc thi
tốt nghiệp đây. Cũng có cơ hội đỡ phải thi rồi. Chúng ta tham gia đi ! "
Tiếng trống trường cất lên, đến giờ vào lớp. Học sinh đều rời về lớp học. Long
Tiêu và Hồ Bích cũng về lớp học. Trong giờ học thấy Hồ Bích thẫn thờ. Long
Tiêu liền hỏi : "Sao mà suy nghĩ nhiều thế ?"
" Tớ đang nghĩ về cuộc thi sắp tới !" Hồ Bích nói
" Có vấn đề gì sao ? Về thi đấu Thể Thuật, gần như hai chúng ta còn phái ngại
ngùng gì ai nào, cơ hội tốt nghiệp dễ dàng quá còn gì..."
" Vấn đề là chỉ người vô địch mới được tốt nghiệp. Đến vòng cuối thì chúng ta
vẫn phải chạm mặt với nhau. Tớ mà thắng thì thấy có lỗi với cậu, tớ cũng muốn
tốt nghiệp..." Hồ Bích nói
" Cũng mất hòa khí đó nhỉ. Những lần đấu trước tớ với cậu thì thắng thua không
có ảnh hưởng gì hòa khí hai chúng ta. Nhưng còn hai cuộc thi còn lại cơ mà ! "
Long Tiêu nói
" Cậu nghĩ chúng ta qua được vòng loại 2 hình thức kia tỷ lệ là bao nhiêu phần
trăm ?" Hồ Bích hỏi
Long Tiêu suy nghĩ một lúc rồi nói : " Có vẻ như là khoảng 1-2% "
"Vấn đề đang ở chỗ này đó !" Hồ Bích trả lời
Xét về thể thuật, thì võ thuật và sức mạnh thể lực của Long Tiêu và Hồ Bích
gần như là đứng đầu trường Long Mộc. Chưa kể cuộc thi không cho sử dụng năng
lượng, vậy nên sử dụng Khí Thức tăng cường sức mạnh cũng không còn, mọi chiến
binh đều chỉ sử dụng võ thuật với sức mạnh cơ bắp thuần túy. Còn ai có thể đấu
lại hai người họ. Cuộc thi dường như đã nhìn rõ được chung kết của hình thức
thi Thể Thuật. Nhưng xét về toàn diện thì 2 thanh niên sức chiến đấu vẫn thuộc
loại hạng xoàng do sử dụng Khí Thức quá kém, chỉ thể thuật không thì không thể
đấu lại người sử dụng Khí Thức được.
Long Tiêu bỗng kêu lên : "Còn thể thức thi Tự do mà. Không ngăn cấm sử dụng
các kỹ năng mà. Tớ có Long Côn, cậu có cây đao xấu xí đó. Sức chiến đấu chắc
cũng tăng lên. Biết đâu có cơ hội !"
Thầy giáo bỗng dưng dưng đề cập về cuộc thi sắp tới khiến cả lớp hứng thú như
xôn xao cả lên.
" Các em. Có 3 hình thức thi đấu. Ai cũng có thể tham gia cả 3 hình thức. Ai
vô địch của một trong 3 hình thức thi đấu thì sẽ được đặc cách tốt nghiệp !
Bạn nào tham gia thi đấu thì nộp phiếu đăng ký cho thầy vào cuối buổi nhé !"
Một bạn học trong lớp kêu lên : "Thứ tự thi đấu các hình thức như thế nào hả
thầy ?"
"Theo thứ tự là thi đấu Tự do, Khí Thức và cuối cùng là Thể Thuật. " Thầy giáo
đáp
Một người bạn ngồi trên Hồ Bích và Long Tiêu mới nói với mấy bạn xung quanh: "
Không biết tự dưng đưa kiểu thi Thể Thuật nghiêm cấm sử dụng Khí Thức là sao
nữa. Như kiểu chiến binh cạn hết năng lượng đánh nhau vậy, thi thố kiểu gì
quái thế..."
Thầy giáo dường như nghe thấy, đáp: " Đây là kiểm tra kỹ năng chiến đấu võ
thuật và thể chất của các em, nó khá là hay đó. Các em chỉ chú trọng chiến đấu
sử dụng các chiêu thức mà không bao giờ phòng trường hợp mình cạn kiệt năng
lượng khi chiến đấu. Hình thức thi lần này cũng là một bài học cho các em bổ
xung thiếu sót đó !"

Hai hôm sau. Là ngày thi đấu đầu tiên. Mọi người tụ tập rất sớm ở các sân thi
đấu theo tên. Tổng cộng có tất cả 8 sân thi đấu và có 256 Tân Chiến Binh từ 10
lớp đã có mặt tại cả 10 sân. Mỗi sân thi đấu nằm cách biệt nhau để không làm
ảnh hưởng lẫn nhau trong khi thi đấu. Mỗi sân có 32 người, chia ra đấu cặp.
Như vậy một người muốn vào vòng 8 người thì phải thắng 4 trận. Mỗi ngày diễn
ra 16 trận ở mỗi sân để loại một nửa thí sinh.
Long Tiêu và Hồ Bích may mắn cùng sân đấu số 1. Đợt bốc thăm bảng đầu tiên để
tìm đối thủ bắt đầu. Có 16 số ghi trên 32 quả cầu trong hộp, nếu hai số nào
trùng nhau thì sẽ trở thành đối thủ thi đấu của nhau. Long Tiêu có vẻ khá hồi
hộp.
"Mong sao chúng ta không phải đấu với nhau !" Hồ Bích nói với Long Tiêu.
" Nếu tớ gặp cậu tớ sẽ để cậu thắng ! " Long Tiêu nói
Hồ Bích cau mày : "Không, về chiến đấu cậu nhỉnh hơn tớ một chút. Cơ hội nên
trao cho cậu thì hơn !"
Long Tiêu liền ghé sát vào tai Hồ Bích nói : "Mẹ tớ không cho tớ sử dụng Lực
trước mặt người khác, nên sức chiến đấu tớ giảm một chút. Cậu hơn tớ ở chút
đầu óc nữa nên là cơ hội nên giành cho cậu thì hơn ! Không cần bàn nữa..."
Đến lượt Long Tiêu bốc thăm. Cậu tiến lên thò tay vào hộp bốc lấy một quả cầu.
Quả cầu Long Tiêu bốc được là số 1.
Rồi cũng đến lượt Hồ Bích bốc thăm. Hồ Bích bốc được số 13, thở phào nhẹ nhõm.
Bước về cậu liền nói: " Số đẹp ấy !"
Xong rồi giám khảo cũng thông báo về thể lệ thi đấu. Hình thức thi đấu đầu
tiên là hình thức thi đấu Tự Do. Tất cả các thí sinh có thể sử dụng tất cả các
kỹ năng. Không có ngăn cấm điều gì, chỉ có một luật lệ duy nhất là thí sinh có
thể bỏ cuộc trong cuộc đấu. Người thắng cuộc là người đứng lại cuối cùng trên
lôi đài, nếu rớt xuống lôi đài được xem như là thua.
Danh sách thi đấu đã được điền lên bảng thi đấu. Và ngày mai là ngày thi đấu
đầu tiên. Các thầy cô giáo trường rất quan tâm về cuộc đấu này, đây là cơ hội
để các học trò đem về vinh dự cho các thầy cô của mình. Cũng là một cái để
những thầy giáo thể hiện mình với mọi người. Lớp của Long Tiêu và Hồ Bích đang
theo học là một trong 9 lớp năm cuối của trường, chỉ có 20 người tham gia thi
đấu. Những bạn học khác đều không tự tin tham gia thi đấu. Được kỳ vọng rất
nhiều từ thầy cô dạy nên những người tham gia đều là những người rất có bản
lĩnh. Duy nhất có Long Tiêu và Hồ Bích là thầy của hai cậu không đặt kỳ vọng
gì.


Huyền Thoại Huyết Thần - Chương #3