Người đăng: VeHuyenHy
Địa Hỏa là một loại lửa được thiên địa thai nghén mà tạo thành hoả mạch chảy
trong lòng đất. Địa Hỏa không thể do người tự tạo ra, cũng không thể mang từ
nơi này đến nơi khác. Địa Hỏa là cố hữu cố định tại một chỗ duy nhất.
Tại tu chân giới, Địa Hỏa thường được dùng nhiều cho việc luyện khí cùng luyện
đan, nơi nào có Đan sư cùng Khí sư thì nơi đó khoảng bảy đến tám phần là có
Địa Hỏa.
Trong Ngũ Hành thì Địa Hỏa thuộc hành Hỏa, mạnh mẽ nhất vào thời điểm mùa hè.
Hiện tại, tiết Xuân Phân mới qua không được bao lâu, Địa Hỏa muốn mạnh cũng
không thể mạnh được.
. ..
Lỗ đại sư ngẩn người ra, còn tưởng là mình nghe lầm, hắn hỏi lại:
“Tiểu tử, ngươi không nghe nhầm đấy chứ? Ta nói là Địa Hỏa đấy”
Khương Hy bình tĩnh đáp lại:
“Đại sư, ta không nghe nhầm, vấn đề Địa Hỏa ta có thể giải quyết được”
Lỗ đại sư suy nghĩ một hồi rồi nói tiếp:
“Bao nhiêu phần?”
Khương Hy trầm mặc một đoạn rồi chắc nịch đáp lại:
“Tám phần”
Lỗ đại sư giật mình thốt lên:
“Cao đến thế”
Khương Hy cười cười không nói, dáng vẻ rất tự tin. Lỗ đại sư dù còn hơi lưỡng
lự nhưng bộ dáng của Khương Hy rất nhàn nhã, càng nhìn hắn càng cảm thấy lời
Khương Hy có vài phần . . . đáng tin, hắn nói:
“Được, tiểu tử ngươi theo ta ra phía sau”
Thanh niên nhân ở gần đó nghe vậy liền biến sắc, vội vàng nói:
“Đại sư, đại sư, còn số pháp khí của Lãng gia thì sao đây?”
Nghe vậy, Lỗ đại sư nhíu mày không hài lòng, hắn quát:
“Bảo bọn chúng đợi đi”
Nói xong, Lỗ đại sư liền thẳng tiến vào buồng luyện khí, để cho thanh niên
nhân ở đấy nói không nên lời. Khương Hy nhìn qua thanh niên nhân một chút rồi
tiến lại gần, từ trong giới chỉ lấy ra một túi nhỏ mà đưa cho hắn rồi cười
nói:
“Vị đại ca này, chuyện của ta cũng tương đối gấp, phiền ngươi giúp ta một
chút”
Nhận lấy túi nhỏ, thanh niên nhân liền bí mật dùng linh thức kiểm tra một
chút, ánh mắt hắn trong nháy mắt liền sáng lên, hắn cười đáp lại:
“Khách quan yên tâm, chuyện này để ta giúp ngươi”
Khương Hy gật gật đầu rồi đi vào buồng luyện khí. Vừa vào, một luồng khí nóng
trong chớp mắt liền đập thẳng vào mặt hắn. Buồng luyện khí này không quá lớn
nhưng nhiệt lực cao dọa người, nên biết hiện tại còn không phải thời điểm
nhiệt lực đạt cao nhất.
Mặt khác, nơi này phi thường tối, ánh sáng duy nhất là đến từ ngọn Địa Hỏa ở
ngay lò nung. Lúc này, Lỗ đại sư đã ở nơi đó mà chờ, Khương Hy bước lại gần,
nhiệt lực tỏa ra càng mạnh.
Bất giác, hai thái dương hắn đã thấm đẫm mồ hôi. Lỗ đại sư thấy vậy liền cười
nói:
“Thế nào, chịu được không?”
Khương Hy gật đầu nói ra:
“Đại sư, chúng ta bắt đầu thôi”
Lỗ đại sư gật đầu, sau đó, hắn liền vận linh lực lên mà dẫn Địa Hỏa ra khỏi
lò, tạo thành một đoàn hỏa diễm trôi nổi trên không trung. Kế tiếp, hắn lấy
Hắc Trúc Bút rồi ném vào đó, khéo léo sử dụng linh thức của mình mà dẫn dụ hỏa
diễm đi gột rửa tạp chất còn sót trong Hắc Tre.
Đồng thời, hắn cũng sử dụng linh lực của mình mà bảo vệ cho ngòi bút không bị
ảnh hưởng bởi Địa Hỏa. Thấy cảnh này, Khương Hy liền có chút thưởng thức,
trong lòng thầm nghĩ:
“Người này tu vi không cao nhưng tạo nghệ khá tốt, đặt tại Cửu Tiêu Tông cũng
xem như vừa vặn hợp cách”
Hỏa diễm bùng cháy thiêu đốt tạp chất, dần dần, từng đoàn khí đen xuất hiện
trên thân bút mà tiêu biến đi trong không trung. Khổ nỗi, tốc độ này phi
thường chậm chạp, không rõ đến bao giờ mới xong được. Đây cũng chính là lý do
tại sao Lỗ đại sư bảo Địa Hỏa có hơi yếu.
Lúc này, Khương Hy bắt đầu động thủ, hắn trực tiếp vận pháp lực của mình lên
mà bổ sung cho Địa Hỏa. Pháp lực của Khương Hy đến trực tiếp từ Sắc Dục Thiên,
về bản chất, Sắc Dục Thiên không thiên về hỏa thuộc tính nhưng lại có thể gợi
lên Dục Hỏa. Địa Hỏa là dị hỏa, Dục Hỏa cũng là dị hỏa.
Thậm chí, hai loại này nếu đan xen vào nhau sẽ tạo ra nhiệt lực vô cùng kinh
khủng, chỉ có điều tác dụng phụ sẽ hơi mệt một chút.
Cảm nhận được nhiệt lực ngày càng một tăng thêm, hai mắt Lỗ đại sư liền hiện
lên vẻ kinh hỉ, hắn ngay lập tức liền chớp thời cơ mà nhanh chóng tẩy luyện số
tạp chất còn lại ra.
Không đến mười lăm phút sau, số tạp chất cuối cùng trong Hắc Tre cũng được lọc
ra, Hắc Trúc Bút liền trở nên tinh thuần cùng ‘sáng chói’ hơn trước không biết
bao nhiêu lần. Lỗ đại sư nhanh chóng nói:
“Nhanh, nhanh, mau trích huyết”
Khương Hy không do dự, liền đưa một ngón tay lên miệng cắn nhẹ rồi vận linh
lực đẩy số máu đó về phía Hắc Trúc Bút. Hắc Trúc Bút dính máu liền tham lam mà
hấp thụ, trong vô hình, Khương Hy cuối cùng cũng cảm nhận được liên hệ giữa
mình cùng pháp khí rồi.
Nội tâm hắn vì thế mà vui vẻ vô cùng. Hắn nhìn qua Lỗ đại sư rồi gật đầu, hai
người ăn ý mà thu tay cùng lúc, đoàn hỏa diễm kia trong nháy mắt mà tán đi.
Khương Hy đưa tay ra, Hắc Trúc Bút liền tự động rơi trên tay, hắn dùng linh
thức quét qua một lượt thì kinh hỉ không thôi.
Bởi phẩm chất của Hắc Trúc Bút . . . cao không ngờ, là Hạ phẩm Pháp khí nhưng
lại thuộc hàng cao phẩm trong tất cả Hạ phẩm Pháp khí. So với Sơn Hà Phủ của
Hiên Minh thì cao hơn hẳn một bậc.
Nếu bây giờ đem Hắc Trúc Bút bán lại cho Trầm Thiên Bảo Lâu, giá cả ít nhất
cũng phải trên một vạn linh thạch, so với lúc hắn mua thì đã cao gấp năm, sáu
lần rồi.
Khương Hy nhìn qua Lỗ đại sư mà cười nói:
“Đa ta Lỗ đại sư, Hắc Trúc Bút của ta chính thức thành pháp khí rồi”
Lỗ đại sư cười vang mà đáp:
“Ha ha ha, tiểu tử ngươi không cần khách sáo. Vốn định nhờ việc này để trả
nhân tình cho Điền đại phu nhưng xem ra bây giờ ta có việc phải nhờ đến ngươi
rồi”
Nghe vậy, Khương Hy có chút hiếu kỳ mà nói:
“Không biết đại sư còn có chuyện gì?”
Lỗ đại sư gãi gãi đầu mình, trầm mặc một chút rồi nói:
“Chuyện thế này, tình huống Địa Hỏa ngươi cũng biết rồi, mà ta còn rất nhiều
yêu cầu vẫn chưa thực hiện kịp, hơn nữa ngày giao hàng cũng có chút hơi gấp .
. .”
Khương Hy bất giác à lên một tiếng, hắn nói ra:
“Lỗ đại sư cần ta trợ giúp tăng nhiệt lực cho Địa Hỏa, đúng chứ?”
Lỗ đại sư có chút ngượng ngùng mà gật đầu. Thấy vậy, Khương Hy cười cười mà
nói ra:
“Được, chuyện này ta có thể giúp”
Nghe xong, Lỗ đại sư liền mừng rỡ không thôi. Tác phong của hắn rất nhanh
nhẹn, liền không cần nhiều lời mà trực tiếp bắt tay vào việc. Chỉ trong vòng
vài canh giờ, năng suất của Lỗ Đoán Điếm tăng nhanh một cách không thể nào tin
được.
Số lượng pháp khí xuất lò ngày một càng nhiều, ngày một càng nhanh. Đến lúc
này, toàn bộ người trong điếm cũng phải trố mắt mà nhìn, loại tốc độ này hình
như phải đến ngày Hạ Chí trong năm mới có thể thấy được.
Vậy mà bây giờ lại nhìn thấy rồi?
Mọi người hai mắt nhìn nhau, không rõ chuyện gì đang xảy ra ở trong buồng
luyện khí cả.
Thanh niên nhân ban đầu thì khác hẳn, công tác chủ yếu của hắn chính là bán
hàng cùng tiếp nhận yêu cầu. Chỉ cần năng suất của Lỗ đại sư được đảm bảo thì
hắn có thể đảm bảo được việc kinh doanh của Lỗ Đoán Điếm.
. ..
. ..
Bất giác, trời cũng đã dần chập tối, Khương Hy cùng Lỗ đại sư cuối cùng cũng
ra khỏi buồng luyện khí, trên người khắp nơi thì nhễ nhại mồ hôi.
Lỗ đại sư vỗ vai Khương Hy rồi cười lớn nói ra:
“Ha ha ha, tiểu tử, lần này may có ngươi. Lần sau nếu có chuyện gì thì cứ tìm
đến ta, ta mặc dù tu vi không được cao nhưng ở Tây Thành này ít nhiều cũng sẽ
có người cho ta chút mặt mũi”
Dùng tay áo lau hết các vết lấm lem ở trên mặt xong, Khương Hy đáp:
“Đại sư khách khí, chuyến này cũng xem như giúp ta mở mang một chút về luyện
khí rồi”
Nghe vậy, Lỗ đại sư lại càng cười vui vẻ hơn cả. Hắn bắt đầu luyên thuyên trên
trời dưới đất về luyện khí nhất mạch, Khương Hy cũng không ngại tiếp chuyện
với hắn, chỉ là hắn không có nhiều thời gian.
Trời cũng không còn sớm nữa, Khương Hy đành phải cáo lui mà trở về Bắc Thành.
Lỗ đại sư dù có hơi tiếc nuối nhưng cũng không dám giữ hắn lại làm gì, liền
tận tay tiễn ra khỏi cửa.
Sau khi Khương Hy rời đi, Lỗ đại sư bất giác mà lấy tay lên tự quạt cho bản
thân mình, miệng liên tục than:
“Nóng, nóng quá, nhiệt lực quả thực kinh người”
“Đại sư có chuyện gì chăng?”, giọng thanh niên nhân từ sau lưng vọng đến.
Lỗ đại sư lắc đầu, tay vẫn không ngừng quạt, thi thoảng còn dùng tay gãi gãi
một vài chỗ trên người, hắn bực mình nói:
“Mẹ nó, sao nóng thế này”.
Thanh niên nhân lo lắng hỏi:
“Đại sư không sao chứ?”
Lỗ đại sư nghĩ nghĩ một chút, toàn thân bất giác có hơi chút ngứa ngáy, cơ thể
có xu hướng hơi ửng đỏ nhẹ, dáng đứng của hắn ngày càng một xiêu vẹo hơn.
Cảm giác kỳ lạ mỗi lúc một dâng cao ở trong người. Lúc này, hắn tự nhiên biết
mình gặp vấn đề gì rồi, liền lấy một cái áo khoác lên trên người rồi đi ra
ngoài, bỏ lại thanh niên nhân mặt mày tối mịt không biết gì ở sau.
Thanh niên nhân hồ nghi tự hỏi:
“Không phải than nóng sao? Sao đại sư lại còn mang thêm áo làm gì?”
. ..
. ..
Bắc Thành.
Vừa về đến Điền y quán, Khương Hy liền ngay tắp lự mà tiến đến phòng tắm gột
rửa hết số mồ hôi cùng vết bẩn kia. Vốn dĩ hắn có thể dùng linh lực để tẩy đi
nhưng hắn không làm.
Đôi khi, cảm giác được dòng nước tẩy rửa thân thế cùng đắm chìm trong đó cũng
là một dạng nhân sinh thú vị.
Ngả đầu ra thành bồn, Khương Hy đưa tay lên vuốt ngược tóc ra sau mà thư giãn.
Ánh mắt của hắn đột nhiên chuyển thành dạng an tĩnh kia, từng tia quang mang
đỏ hồng theo đó mà hiện lên.
Khác với những lần trước, lần này, từng tia quang mang đó đã hợp lại với nhau
mà tạo thành một ngọn hỏa diễm dụ hoặc ngay trong mắt. Dấu hiệu này xuất hiện
cũng đồng nghĩa với việc hắn đã thành công luyện thành tầng thứ hai của Sắc
Dục Thiên - Dâm Hoan Sinh Ái Sắc.
Ngọn hỏa diễm này gọi là Dục Hỏa. Nghe thì hơi lạ vì linh căn của Khương Hy
không có thuộc tính hỏa nhưng hắn lại có thể sử dụng được Dục Hỏa.
Bởi Dục Hỏa này là hữu hình hóa của linh thức. Bất kể loại ham muốn nào trên
thế gian đều đến từ thế giới tinh thần, tinh thần đắm chìm trong sắc dục thì
Dục Hỏa sẽ hiện lên mà thiêu rụi linh hồn của người đó.
Dâm Hoan Sinh Ái Sắc đại thành thì thần thông Dục Hỏa của Khương Hy cũng được
sinh ra, hắn tiện tay lại có thêm được một thủ đoạn bảo mệnh khác.
Hỏa diễm trong mắt tan đi, trạng thái của Khương Hy lại trở về bình thường.
Đưa tay lên bụng kiểm tra một chút, xác nhận bản thân không đói, hắn liền rơi
vào trầm tư một hồi.
Cuối cùng, Khương Hy thở nhẹ ra một hơi, hai tay bắt ấn lại với nhau. Trên các
trụ cột, sàn nhà, cửa cùng xà gỗ của phòng tắm như ẩn như hiện các đạo phù văn
óng ánh.
Một lớp màn chắn vô hình trong vô thức liền bao phủ hết khu vực phòng tắm này.
Bây giờ tại Điền y quán không nơi nào là không có dấu vết phù văn của hắn.
Khương Hy chỉ cần một mực ở tại Điền y quán này thì hắn không ngại tu sĩ Trúc
Cơ cảnh đến quấy rối.
Thủ đoạn của Khương Hy còn nhiều lắm nhưng hắn lại không có cơ hội để thể
hiện, trong lòng liền tiếc nuối không thôi. Đột nhiên, hắn bật cười nhẹ mà vỗ
đầu, miệng lẩm bẩm nói:
“Ài, sao ta lại mong có chuyện xảy ra nhỉ?”
“Chả nhẽ bị lấy cái thói tranh đấu của người trẻ rồi?”
Nghĩ nghĩ một lát, hắn liền lắc đầu cho qua, tranh đấu thì cứ cho là tranh đấu
đi, chỉ cần bản thân không phá nát dự tính ban đầu là được.
. ..
Lại nói, tác dụng của các đạo phù văn này khác với chuỗi phù văn tạo thành
Định Thân phù trận trước đó. Hôm nay hắn sử dụng phù văn là để dựng nên kết
giới, một kết giới ngăn cách mọi thứ với thế giới bên ngoài.
Gọi là nội bất xuất, ngoại bất nhập cũng được. Dù sao hiện tại cả Điền y quán
này ai cũng biết hắn là tu sĩ rồi, từ nay về sau hành sự cũng không cần phải
che che giấu giấu làm gì.
Chuyện hắn sắp làm đến đây rất quan trọng, hắn cần phải chuẩn bị kỹ lưỡng một
chút.
Bởi hôm nay đã là ngày thứ mười bốn. Ngày mai, Hiên Minh sẽ lên đường tiến về
Hạo Nhiên Thư Viện tu hành.
Cục của hắn . . . cũng nên bắt đầu rồi.
. ..
. . .