Tầm Nhìn.


Người đăng: thitchuotqueka

Ầy.

Nhìn dòng người như thoi đưa tấp nập, nói nói cười cười cùng nhau trao đổi, từ
bắt đầu Á Tinh kỷ nguyên cả thế giới đều quy về một mối mang tên Liên Minh
Nhân Loại, cùng nghiên cứu cùng hưởng chung những thành quả khoa học, dưới bầu
không khí đó Việt Nam một nước bé nhỏ vô danh cũng từ đây cất cao tiếng hót,
nó như chiếc động không đáy không ngừng hấp thu xung quanh, chỉ trong mấy trăm
năm nhân tài lớp lớp xuất hiện, kéo theo là mọi mặt kinh tế đều đi lên.

Tuy nhiên cái gì cũng mang đến hai mặt, tiếp thu cũng đồng nghĩa với bị hòa
tan dần.

Nhờ chiếm được tiên cơ sau kỷ hắc ám, hầu như còn sót lại nền văn hóa 80% đều
xuất phát từ châu âu lục địa già, thậm chí ngôn ngữ chung cũng xuất phát từ
những quốc gia đó.

Nói thì nói vậy thôi, dù có bao nhiêu ngoại nhập, nhưng đứng ngoài kia Phong
vẫn có thể dễ dàng há mồm nói tiếng Kinh một cách thuần túy nhất, vẫn một quả
tim nóng con rồng, vẫn một màu da vàng tóc đen mãi mãi không thể đổi thay.

Sự thật càng chứng minh khi thế giới này xuất hiện, nó không nghiêm khắc chính
nghĩa hay nổi loạn điên khùng như phương Tây quang minh cùng hắc ám, nó hoa mỉ
và gần gũi với tính cách con người.

"Chẳng lẽ thật sự là cổ đại văn minh ư, mục đích của nó là gì."

Lắc lắc đầu, Phong choàng tỉnh trở về với thực tại, vừa rồi còn ngồi mãi mê
suy nghĩ cách bắt gà nhưng nhìn miên man ngoài đường một lúc lại mất phương
hướng.

"Gà ư!"

Hồi tưởng lại cảnh chiến đấu, hắn lại thất vọng vì chỉ kém chút nữa có thể
tiêu diệt đối thủ nhưng cũng nhờ vậy có vẻ như cách thức hoạt động "Trại gà"
đã dần định hình.

Thứ nhất, trong phạm vị 50m quái sẽ rất thụ động, thường là tình trạng dặm
chân tại chỗ, bên ngoài 50m có thể phỏng đoán chúng là đang liên tục di
chuyển, như lúc nảy là do con gà trống kia đạp nhầm vào sợi thép mới phát hiện
ra có kẻ xâm nhập.

Thứ 2, quái bị mình tổn thương sẽ đuổi theo công kích.

Thứ 3, cũng là điều quan trọng nhất, tại sao chỉ có ba con vây công, chính xác
đúng hơn là con gà trống đầu đạp dây cùng hai con khác bị mình gián tiếp đụng
vào khi đá con gà đầu bay về sau trúng, phải chăng còn có một quy luật nào đó
chưa nắm bắt được.

Nghĩ thông suốt, Phong lại thấy hào hứng muốn thử sức một lần nữa liền đứng
thẳng người toan xuất phát, thì bên tai truyền đến giọng nói nhỏ đáng yêu:

"Anh gì đó ơi, cho em hỏi đường với."

Quay đầu một bóng hình nhỏ nhắn đập vào mắt, tóc đen búi cao, da rất trắng như
tuyết nhưng hai má lại điểm ửng hồng tự nhiên động lòng người, mắt to long
lanh nhưng ra sức cúi thấp tránh tầm quan sát của hắn, hai tay luồn trong
chiếc áo khoác len chấp vào nhau ở sau lưng, rụt rè như nàng con gái rượu.

[ 《 Thuộc tính 》

Tính Danh: Như Tuyết - Set: Không.

Phong Hào: Chưa có

Đẳng cấp: 1 - Chức: Học viên. ]

Thấy vậy, Phong cười hiền lành an ủi cho bầu không khí bớt ngại ngùng:

"em tên Tuyết sau, người phương Đông giống anh à, hì em nhiêu tuổi rồi."

Tuy nhiên đổi lại trong mắt nàng, nụ cười cố gặng đi ra kia vô cùng nham hiểm,
tí ti cặp mắt nhìn trầm trầm, càng làm nàng hoảng sợ, không tự giác lại lùi về
sau mấy bước nhỏ như muỗi kêu nói:

"Dạ vâng, e đến Nhật Bản, 18 tuổi ạ."

Phụt, Phong ho liên tục như bị sặc nước dữ dội, trán đổ cả mồ hôi, lòng gào
thét:" Ơ đậu, cô còn ngang cả tuổi ta mà giả trang manh manh."

Khá nhức trứng, hắn cười gượng:

"Ha ha, bạn vui tính thật, mình cũng bằng tuổi nhau thôi, sau này cứ gọi bằng
Phong là được rồi."

"Uhm, uhm. . ."

Thấy cô nàng gật đầu lia lịa, hắn cũng không quyết định dong dài nữa:

"Sau bạn lại chủ động hỏi đường với mình."

Ý là, trên đường là đầy đất qua lại, nếu tính cô nàng rụt rè thế thì đúng lí
nên kiếm con gái trao đổi chứ.

"Vì, vì bạn đặc biệt khác." Xoắn quýt Tuyết rướn cổ lấy can cảm hô.

Nhìn vào ánh mắt kia, Phong im lặng chốc lát lại cười áp sát lại gần vừa nho
nhỏ nói vào tai đối phương vừa chỉ:

"Thấy Hội trường lớn không, cứ đi vào, quẹo phải, trái, trái, phải, phải, phải
trái tìm phòng nhiệm vụ là được, thôi mình đi đây, chúc bạn học ninja thật
tốt."

Nói xong còn vỗ vào bờ vai bé nhỏ cho cô nàng giật thót mới đắc chí rời đi.

Bóng hình càng lúc càng xa, Tuyết mới tập trung tinh thần lẩm bẩm những gì
nghe được cái hiểu cái không cố nhớ hết.

Còn ngoài kia, Phong hòa mình vào làn gió vi vu chạy, vừa nãy ngay từ đầu gặp
mặt hắn đã chú ý đến cô gái này chỉ nhìn ngang hông mình, suy nghĩ mãi mới
chợt nhớ là cái túi đeo, tạm thời chỉ riêng hắn và tên mập mạp có.

"Thật biết quan sát."

Nếu đổi lại là hắn vừa vào game sẽ chỉ chú ý tới tên người chơi còn lại liền
đặt vào NPC là nhiều hơn nên chưa chắc dễ dàng nhận ra khác biệt nhỏ này.

※※※※※

[ Truyền tống đến khu vực Gà Lôi thành công. ]

"Chíp chíp chíp"

Tiếng gà kêu inh ỏi nhém tí dọa sợ Phong, tuy nhiên tràn cảnh phía trước rất
nhanh làm hắn cười phun:

"Heo leo cây trong truyền thuyết à."

Không sai, một khối thịt mỡ hơn trăm kg lủng lẳng treo trên cành cây, hai tay
bám chặc, còn chân thì cố gắng đạp đạp vào gốc cây làm điểm tựa leo lên, nhưng
hết lần này tới lần khác đều vô dụng trượt xuống như quả lắc đồng hồ xoay
tròn.

Còn phía dưới đất tầm chục con Gà Lôi bao quanh trực chờ mỗi lúc con mồi xoay
đến điểm thấp nhất thì đạp lên lưng nhau nhảy mổ.

Miss.

" A" kinh réo một tiếng Bỉ Ngạn hoảng sợ co chân tránh né.

Phong nhìn thấy cảnh này biết tốt nhất không nên dây dưa vào bèn lẵng lặng lui
lại, nhưng rất tiếc phút giây hắn thấy đối phương, Bỉ Ngạn cũng nhìn thấy hắn:

"A, lão Phong, híp mi, cứu cứu."

Giả điếc, ngu sao quay lại, Phong nện bước kiên định trốn.

Tít.

"Tin nhắn ư, chẳng lẽ là tên kia, nhưng hai tay hắn bị khóa rồi mà."

Quả nhiên khi kéo lên hộp thư:


  • Bỉ Ngạn Cuồng Chiến Sĩ: lão Phong, ka ở đằng sau này, cứu.


  • Mọt: ? ? ?, trong game chết có sao đâu, cứ buông tay, mà sao anh chat được
    hay vậy.


  • Bỉ Ngạn. . . : Thôi, ka sợ đau lắm, mông còn ê ẩm.


. . . biết ngay tên này sẽ khác người à, hắn thật không nên hỏi lý do cho thêm
tức.


  • Bỉ Ngạn. . . : Còn tin nhắn vẫn có thể dùng nhanh qua ý nghĩ được mà, tại
    sợ sai xót trong ngôn ngữ nên bình thường đều mặc định là gõ chữ, cứu ka đi
    mà."


  • Mọt: 《 Biểu lộ nhìn 》.


-Bỉ Ngạn. . . : Hắc hắc, thật ra là anh cũng quý chú em lắm nên mới nhờ giúp đó, game thủ hay bảo mười năm duyên mới được làm bạn, trăm năm tình nghĩa mới cùng sinh bãi farm quái mà, sau khi ta chết lần đầu đã liên tục đổi ba khu giờ mới gặp nhau đó.

Oh, Nghe vậy Phong triệu hồi ra Map, hiện giờ đúng là hắn không còn ở khu vực
1 như lúc đầu nữa mà chuyển đến Gà Lôi bãi quái khu vực 3.

Ngẫu nhiên mỗi lần vào cổng sao, xoa xoa cằm Phong chậm rãi gõ:


  • Mọt: 《 Biểu lộ phất tay vô tư đê. 》.

Không rãnh mà đi nhây vào đám lu bu đó, Phong đóng lại khung chat bắt đầu với
thử nghiệm.

Nhắm chuẩn mục tiêu vào những con gà đi lạc bầy, hắn nhẹ nhàng áp sát, 10m,
8m, 5m rồi 3m vẫn chưa có chuyện gì xảy ra, 1m.

"Cret"

Con gà đột nhiên nổi điên quay đầu lại tấn công, Phong cũng không yếu thế đã
thủ sẵn Kunai trên tay đâm tới.

-1 -1

-3. 5 -3. 5

Đúng là mọi con quái đều có tầm hoạt động riêng của mình, phạm vi đó với giới
game thủ hay gọi là tầm nhìn quái, tuy nhiên điều này chỉ thường có trong các
loại siêu phẩm game, với một học sinh như hắn để mua được tài khoản chơi là
một điều vô cùng khó khăn.

Với sức sát thương vượt trội của mình rất nhanh sau hơn mười nhát chém con gà
lôi đã lên dĩa.

Keng.

[ Chúc mừng chủ nhân đã hạ sát Gà Lôi thu được: 10 exp, 10 đồng,《 Đùi gà 》 x
1. ]

[ Chúc mừng chủ nhân đã hoàn thành thành tựu Bước đi đầu tiên: Giết một con
quái.

Thưởng: 50 exp 50 đồng.

[ Hệ thống trò chơi thông báo người chơi Mọt trở thành người thứ hai hoàn
thành thành tựu: Bước đi đầu tiên.

Thưởng xếp hạng: gói quà bao gồm:《 Trang bị ngẫu nhiên cấp 5 》x1, 《 Nguyên
liệu ngẫu nhiên 》x2. ]

[ Chính thức mở chức năng bảng xếp hạng Thành tựu. ]

Liên miên không dứt âm báo làm Phong không kịp phản ứng tất cả, mãi đến lúc
lật xem ghi chú mới hiểu hết mình đã nhận được gì.

"Thứ hai ư, hm. . ."

Loạt xoạt ngón tay hắn nhanh chóng lật mở ô Thành tựu mới vừa thấp sáng.

Thật nhiều ô trống được giải khai sau khi hắn bấm nhận phần thưởng từ Bước đi
đầu tiên lại đâm ra các thành tựu khác như trưởng thành level 5, phó bản diệt
sát, tốt nghiệp Ninja, đọc một lèo mới dời ý nghĩ sang Bảng xếp hạng thành
tựu.

Chểnh chệ tại ngôi đầu là một cái tên khiến Phong phải nhíu mày gợi lại nhiều
kỉ niệm: Thiên Vũ Vô Ngân.

Một cái tên quen thuộc, đúng hơn là bất kì một người chơi du hí nào đều phải
biết, Pháp thần Thiên Vũ.

Người đã từng ba lần vinh danh vô địch thế giới với ba tựa game khác nhau, kỹ
năng hay đầu óc phán đoán đều thuộc về hạng siêu đẳng khó ai bì kịp, dù lúc
đầu có cần đến tài lực từ gia đình chèo chống nhưng càng về sau hắn càng nổi
tiếng, một hình tượng đại diện hay một phần thưởng vô địch đầy đủ hắn ăn xài
cả một đời, mẫu hình tượng thành công của mọi thiếu niên trẻ thời hiện nay.

Cũng chính vì sự lợi hại cùng với lòng kính trọng nhà vô địch, rất ít ai đi
mạo danh, mà có phần lớn đều là kẻ lừa gạt, hễ lời đồn đến tay vị thần này thì
kết quả của kẻ đó sẽ vô cùng tồi tệ, nhẹ nhất là xóa tài khoản nhân vật, và
Phong cũng từng có chút kỉ niệm đáng nhớ thú vị về chuyện này.

Lắc lắc đầu Phong hưng phấn siết chặt nắm tay: "Hắn cũng đến đây rồi sao."
Cười!


Hư Nghĩ Phá Thiên - Chương #7