Người đăng: thitchuotqueka
Dù đã 2 giờ trôi qua nhưng vệt sáng linh hồn xác nhập thế giới vẫn liên miên
không dứt, có vẻ như lúc này mới thực sự là thời gian cho những người chơi
trao đổi xong với tinh linh của mình.
E hèm! Dù cuộc nói chuyện có vẻ không đồng quan điểm lắm "Người hỏi, Tinh Linh
trả lời không biết" nhưng tìm hiểu kĩ không bỏ sót cũng tốt à.
"Là sợ! họ sợ thế giới mới, tư tưởng người trưởng thành, đâu phải ai cũng như
chúng ta, có máu bệnh cuồng khoa học viễn tưởng,."
Tiếng nói trầm ổn bên cạnh của Bỉ Ngạn truyền đến như cố tình giải đáp khúc
mắt trong lòng Phong, hắn cũng đành cười trừ hùa theo, tên này cũng có lúc
bình thường. Nhưng một giây xúc động ngay sau đó liền bị đánh nát khi Bỉ Ngạn
một tay ôm vai hắn một tay chỉ đám người chơi vừa gia nhập cười to:
"Xem đi, toàn một đám amatua thiếu sĩ diện chạy loạn kêu gào, Thực! Cảm giác
cao thủ tịch mịch à."
Vụt.
Phong đẩy tay hắn ra, xa xa né tránh, tên này đúng là bệnh hết thuốc chữa,
chẳng biết có lây nhiễm không nữa, tốt nhất phải mau mau hoàn thành giao dịch
xong chia tay:
"Tập trung vào đi nhanh đi, anh khoe khoang lớn tiếng vậy không sợ Mãnh Nam
tới tìm đơn đấu à."
Chẳng hề bị dọa sợ Bỉ Ngạn nghe tới càng vui vẻ:
"Hắn à, mơ tưởng tìm được ka, khi nãy có hỏi dò hắn ở khu Học viện ninja 7
lận, Hắc hắc. . ."
Quả nhiên, Phong lật lại xem đoạn hội thoại sau khi rời ra lúc nãy, tên Bỉ
Ngạn còn kèm theo dòng: Oh trùng hợp vậy, chúng ta cùng học viện này.
Bỉ ổi thì đúng hơn hoa Bỉ Ngạn.
Đang định đưa ngón tay trỏ lên thì chợt hắn nghĩ tới số lượng có vẻ ngoài dự
liệu, 7 học viện ninja rồi, đây là thấp nhất được biết.
Nhìn dòng người mỗi lúc một đông trước mắt, có khi còn xảy ra kẹt đường của
người đi bộ nữa thì 1 học viện có tổng cộng bao nhiêu người, 500. . . 1000 hay
thậm chí là 5000 10000 người.
Quá nhiều rồi.
Sẽ có một ngày toàn cầu đều bị hút vào trong đây cả sao.
Hắn không có ý nghĩ cứu thế giới nhưng đây là một điều cực kì kinh khủng, nhất
là em gái hắn vẫn chưa đủ 12 tuổi để cùng theo vào.
"Tới rồi, bên này nè."
Vô ý thức Phong bị cắt đứt dòng suy nghĩ quán tính hỏi ngược:
"Đâu?"
Dù có mãi mê chút nhưng nhớ rõ ràng chỉ vừa qua cổng thành thì làm sao có
chuyện con gobin bị thương nào.
"À, Gobin, thế giới này có sao."
Phong lập tức ngẩng đầu lên hỏi to.
Bị khí thế hắn dọa giật nẩy mình, Bỉ Ngạn mặt thẹn thùng chỉ tay về một sạp
hàng bên cạnh tường rào.
《 Tiệm tạp hóa 》
Thì ra tại bên ngoài học viện vẫn có rất nhiều NPC khác bày hàng buôn bán,
nhiều vô cùng vật phẩm khác nhau như tiệm mì ramen, tiệm trang bị, tiệm thuốc,
tiệm thần bí.
Trong đó mì ramen được xem là thực dụng nhất khi cứu đói một ngày hoạt động
mà giá thành phải chăng.
Tiệm thuốc khá cắt cổ, một lọ hồi máu cấp 5, thấp nhất thôi cũng lên đến
220 đồng. thế thì về nhà hồi cho lẹ.
Chú thích: lượng máu hồi phục tương đương trong bệnh viện lúc tĩnh tọa và
không hồi khi đang chiến đấu.
Tiệm trang bị càng khoa trương hơn, phải nói chính xác là giá trên trời rơi
xuống: mỗi món rẻ nhất lên đến 15000 đồng.
Tiệm thần bí chứa đựng rất nhiều vật phẩm lạ lẫm, từ trang giấy cuộn hình
quyển trục rỗng đến cả vật phẩm nhiệm vụ đều có bày bán như trứng gà, đùi gà,
tuy nhiên giá cả cũng xa xa hơn tiền nhận được khi hoàn thành nhiệm vụ.
Chú thích: mỗi hai giờ tiệm sẽ làm mới một lần.
Cuối cùng vẫn là Tiệm tạp hóa có thể tin tưởng được, dù loạn xà ngầu từ xà
bông tới rượu mơ nhưng nằm trong góc nhỏ dưới cùng một mảnh nhỏ giấy vàng lấp
lánh:
《 Bản đồ học viện Ninja 》giá: 500 đồng.
Chú thích: có thể dùng phím tắt Map xem nhanh.
Vui vẻ Phong điểm vào nút giao dịch tiêu xài toàn bộ gia tài mua đi.
Bản đồ được đưa vào túi thì tức khắc biến mất, sau đó chỉ cần hắn nghĩ đến một
chữ Map Học viện Ninja nó sẽ chủ động nổi lên trước mặt ngay.
Bên trong bản đồ hầu như có chỉ dẫn toàn bộ cấu trúc phòng ốc tòa học viện
cũng như những đóm sáng lớn màu đỏ để rõ tên các NPC cố định tồn tại.
Ngoài vòng tròn lớn còn có điểm 10 ô nhỏ màu xám bên trên có ghi từ level 1 -
level 10 các bãi quái.
Sau cùng phía góc phải lại một hàng chữ nhỏ ghi.
Chú thích: 6537/10000.
Con số 6537 không ngừng nhích lên 6540, 6542 liên tục. . . đây là!, số người
có trong tòa thành ư.
Hút một ngụm khí lạnh, quả nhiên là đông ngoài sức tưởng tượng.
" Hê hê, giờ chúng ta có thể đi farm quái rồi, nhân sinh rực lửa đang chờ đợi
."
Tiếng nói hào sảng của Bỉ Ngạn reo to sau khi cầm lên bản đồ bên cạnh truyền
đến.
Ơ, kém chút nữa quên mất bị tên này cho lừa, nếu lúc đầu không một lòng tìm ra
cách tiếp nhiệm vụ mà chỉ cần dạo bước hết một vòng chắc chắn cũng sẽ tìm ra
bí mật này.
Phong tức giận, nhưng biết làm sao được, bản đồ cũng trên tay mình rồi đành
phất tay:
"Uhm, tạm biệt."
Như trốn hủi hắn nện bước bỏ đi.
Tít tít. ..
《 Thông báo người chơi Bỉ Ngạn Cuồng Chiến Sĩ muốn thêm bạn làm hảo hữu. Yes
or No 》.
Lời nhắn: "Lão Phong, đợi đã nào, kết bạn cái, có gì sau này cùng chia sẽ kinh
nghiệm."
Dù rất muốn phớt lờ tên bựa này nhưng ngón tay hắn vẫn không tuân theo chỉ
bảo, điểm vào nút Yes.
Xong, lập tức tăng tốc thành một làn gió biến mất.
※※※※※
Ba phút sau.
Tuy thế giới này không có phân chia quá rõ về độ mỏi nhưng mệt là có, nếu vận
động quá mạnh hoặc thời gian dài không bổ sung năng lượng cơ thể sẽ rơi vào
trạng thái suy yếu tùy tình hình.
Như vừa rồi, một đường lao nhanh đổi lại là gần 10s thở dốc đuối sức, tuy
nhiên cái đó không đầy đủ cho Phong nhăn mặt:
"Anh Ngạn theo tui làm gì vậy?"
Đúng vậy, con ma bệnh khó chữa Bỉ Ngạn lại bám theo không buông bỏ, nhìn nụ
cười gian tà của đối phương Phong biết chuyến này không bị lây bệnh thì đừng
hòng tên này bỏ qua. Thế giới bọn trung nhị bệnh đáng sợ vậy đó các bạn à,
chúng sẽ kéo bạn theo xuống nước, đồng hóa EQ bạn mới yên lòng hả dạ, cẩn thận
khi giao du vào.
Bỏ qua qua một mặt than trời trách đất của Phong, Bỉ Ngạn nói một cách tự
nhiên:
"Làm nhiệm vụ, tất nhiên phải chọn level thấp nhất rồi, trùng hợp thật à."
Trùng trùng cái búa, Phong lại mặt kệ nghỉ ngơi nhanh chóng bước vòng xoáy
không gian hang ổ những con Gà Lôi.
Vụt.
Cả vùng đất thay đổi biến thành những khu rừng lá rộng màu cam và vàng trải
dài tựa như mùa thu tại Âu Vực, gió thổi hiu hiu mát mẻ xoa dịu đi ánh mặt
trời gắt gao, xa xa thật xa phía trước là một đỉnh núi nhỏ trong tầm mắt,
nhưng ước lượng khi đến gần phải cả ngàn mét độ cao.
Còn trên mặt đất là lít nha lít nhích những con gà cổ vàng to lớn cao tận
ngang hông, trên đầu đều hiện một dòng chữ trắng:
[ 《 Thuộc tính 》
Tính Danh: Gà Lôi ( chữ trắng )
Đẳng cấp: 1
? ? ? ]
Lại là dấu ? ? ? ư? Phong trong lòng khó hiểu, tại sao lần này đẳng cấp là
ngang nhau cả mà, chả biết phải làm sao mới có thể tìm hiểu được thông tin của
đối phương à.
Hắn thở dài ngao ngán tự vấn nhưng bên tai lại vang lên giọng nói quen thuộc:
"Hì hì, Sen không biết, kho dữ liệu trống."
Phong: . . . .