Đồ Sát.


Người đăng: thitchuotqueka

Lơ lửng cách mặt đất chừng 50cm một quyển trục màu đen với từng đường vân
trắng đan xen nhau phát sáng.

[ 《 Thể thuật cơ bản Quét 》( màu Trắng )

Giới Thiệu: một trong những kĩ năng cơ bản của Ninja khi cận thân chiến đấu.

Yêu cầu: Tương thích mới mọi loại vũ khí hoặc dùng chân (phải mang giày).

Hiệu quả: Tung ra một đòn quét ngang cực mạnh gây 125% sát thương vật lí.

Thời gian hồi chiêu: Cách nhau 10s một lần.

Charka tiêu hao: 200 điểm. ]

Dù nhòm ngó thanh năng lượng của mình chưa đến 500 nhưng đây là lần đầu tiên
sách kĩ năng bọc lộ ra ánh sáng, từ trước tới nay chỉ có theo bản năng tự do
đánh nhau mà thôi.

Tuy nhiên bên cạnh còn lấp lánh một kiện vũ khí màu xanh lam.

《 Shuriken 》(màu xanh lam ).

Giới thiệu: Tương thích với mọi loại chakra và kháng hỏa cực tốt.

Đẳng cấp: 7.

Hiệu quả:


  • 15 Thể Công.


  • 8 Thể.


Đặc hiệu:


  • 5% Thể


  • 8% Xuyên giáp.


  • 25 Hp.


Đọc xong hai dạng đồ vật trên, Phong nhức đầu suy nghĩ, phải biết rằng trang
bị là ngẫu nhiên rơi được, bất cứ lúc nào cũng có thể tìm ra vật phẩm mới tốt
hơn hoặc khi đẳng cấp viễn siêu thì trang bị cấp thấp dù màu sắc có rực rõ tới
đâu cũng là đồ bỏ đi.

Còn sách kĩ năng thì khác, càng cao càng thể hiện sức mạnh khủng bố của nó, dù
25% với sát thương hiện giờ chỉ có thể thêm 12 điểm không bằng lập tức nhiều
ra 31 điểm của phi tiêu.

Nhưng nói qua nói lại, điểm mấu chốt trong lòng hắn vẫn là Pháp sư, hơn ai hết
hắn còn biết thế giới này rất có thể là Hokage tồn tại chí cao nhẫn thuật.

Cắn lấy bờ môi Phong ra quyết định nắm lấy thanh Shuriken trong sự kinh ngạc
của hai người còn lại.

"Đù, lão Phong ngươi nghĩ kĩ chứ."

Lý Khiêm cũng gật đầu phụ họa nhưng phần nhiều hơn lại thấy được hi vọng:

"Bỉ Ngạn chúng ta thỏa thuận được không, tôi nhất định sẽ cho anh một cái giá
thỏa mãn nhất."

Chưa kịp cho Lý Khiêm đưa ra lời mê hoặc, Bỉ Ngạn cầm lên quyển trục kĩ năng
bỏ ngay vào trong túi:

"Mơ đi".

Nhìn lại áo giáp màu lục nhạt xem như quý giá cuối cùng, Lý Khiêm khóc không
ra tiếng, tại sao lại có sự chênh lêch xa như thế.

"Màu xanh tuy là thấp phẩm trang bị, nhưng đang trong tình trang khang hiếm
hàng, công hội nguyện ra giá 10 ngàn đô, các anh thấy thế nào."

Gật gật đầu đồng ý, mỗi người 5000 đô cũng không phải con số nhỏ.

Còn lại các loại bình thường vật phẩm như Ấn, quyển trục toàn màu đen chưa
viết gì, trang bị màu trắng, bình máu và tiền đồng Phong công bằng phân chia
mới hài lòng xoa xoa thanh Katana trong tay quay sang hỏi Bỉ Ngạn:

"Anh Ngạn, cho em mượn vật này thêm chút nữa nhé."

Nói vài chữ cuối trong mắt hắn lóe sáng nhìn xuống chân núi, lão Bỉ Ngạn ngước
nhìn theo cũng nham nhở cười:

"Vô tư đê, em không nói, ka cũng chưa bỏ qua đâu, Hừ."

Đưa lên miệng ba bình màu đỏ nhạt nước thuốc Phong một hơi cạn sạch, vị ngọt
ngào trái cây tươi cả dâu lẫn quả táo làm tinh lực lập tức vực dậy.

Với 《 Bình Hp 》nếu sử dụng trong trạng thái nghĩ ngơi thì tốc độ hồi phục
không hề kém cạnh ở phòng học viện chút nào, thậm chí có thể cộng dồn tốc độ
nếu đồng thời sử dụng.

[ Đinh, chúc mừng chủ nhân hồi phục 100% HP, còn lại chất thuốc đều vô hiệu
lực. ]

"Vừa đủ rồi."

Phong tách qua dòng người tìm đến từng thành viên trụ cột của cả hai chiến
đội.

Trảm.

-42. -43.

Kinh khủng các con số hiện lên trên đầu Chiến Thần hội người.

Một đường quét qua chính là từng tia sáng một hướng bầu trời bay đi.

Ở thế giới này nếu bị người chơi giết chia làm ba loại:


  • Tân thủ, trung lập và cùng làng giết: có tỉ lệ nhất định bạo đồ trong túi
    không gian.


  • Đối địch làng giết: có tỉ lệ cao bạo đồ túi không gian và tỉ lệ thấp bạo
    trang bị đang mặc.


  • Riêng ở các trận chiến trường cấp quốc gia chính là bạo phát 100% đồ trên
    người(tất nhiên 1 vài món thôi).


Chính vì vậy đôi lúc vẫn có len lỏi rơi lỡn cõm dưới nền mặt đất lạnh tiếng
kim loại va chạm.

Keng.

Đầu kiếm va chạm Kunai, Phong đối mắt cùng Thiết Ngân.

"Ngươi cũng khá đấy, nhưng chuyện này chưa kết thúc đâu."

-28

Một chữ số ẩn hiện nổi trên đầu Thiết Ngân, nhìn thấy biết mình triệt để thất
bại, mới trước khi hóa thành ánh sáng buông lại một câu nói không cam lòng.

Từ lúc nhập trận đến lúc kết thúc, bằng vào kinh ngươi lực sát thương, Phong
một đường quét ngang, tuy nhiên để lại chỉ là dư vị mùi máu tươi gay mũi, một
game thủ thích thú cảm giác giết chóc bởi vì tất cả bọn họ đều muốn tìm niềm
vui giải trí thông qua sự kích thích, tuy nhiên với Phong thì hoàn toàn khác,
đối với sinh và tử trong đầu hắn rõ ràng hơn ai hết.

Vụt. ..

Âm thanh phi tiêu xé gió bên tai nhưng cơ thể không thể theo kịp được ý nghĩ.

-15

Gánh chịu một thanh Kunai cấm vào bả vai, Phong nén đau quay về phía vừa hấp
dẫn cừu hận(cừu hận là một loại năng lực trong game nhe, như cừu hận là kẻ gây
sát thương mà boss thấy, người chơi cũng có).

Như có sợi liên kết vô hình, hắn cảm nhận được một bóng đen trong dòng người
không ngừng đảo lộn vị trí.

"Bên này."

Vươn ra Katana Phong đóa đở cú cắt.

-10

Ký tự hiện lên trên đầu đối phương.

Là một kẻ kỳ lạ khoác toàn thân một bộ áo choàng màu đen dài tới chạm đất, tên
đó thấy công kích bị đoán đỡ bèn xoay chân đá ngang mượn lực từ cánh tay Phong
lui lại phía sau.

"Rất tốt, cũng có nghề đấy."

Âm thanh trầm thấp vang lên bên tai thì bóng hình lại chợp biến, Phong bình
tĩnh lại vun Katana chặn thế công, nhưng lần này hoàn toàn khác khi Kunai lệch
ra một góc làm tốc độ của Phong không thể bắt kịp.


  • 24৸ trên đầu Phong bốc lên.

Hây. . . Phong tức giận lùi lại không cho thanh Kunai tiếp tục đâm vào phần
bụng, mới mượn thế thực hiện đòn đáp trả.

Keng.

Lại kì diệu người Áo choàng đen bí ẩn thành công dùng dao găm đón đỡ đường
kiếm.

-10 chỉ là một con số bé nhỏ nổi trên đầu đối phương.

Phong biết thế giới này dù là game với mọi tình huống đều tính theo sát
thương, nhưng nếu giữa người chơi đối chiến nếu có thể dùng trang bị đoán đỡ,
thiệt hại nhận phải sẽ bị giảm thiểu thật nhiều.

Bên ngoài, Bỉ ngạn đột nhiên hô to:

"Là Ảnh Tập Sau Lưng, tên khốn ngươi định lớn ăn hiếp nhỏ sau."

Áo choàng đen Ảnh Tập không hề để ý đến bên ngoài mắng chửi mà tiếp tục thi
triển đòn công kích của mình.

-24৸

Lại một lần nữa thi triển thành công trí mạng, Phong ngó lượng máu đang dần
mất đi cắn nát đầu lưỡi.

Công kích như thế này hắn đã từng một lần trải qua, thực sự quá nghiền ép.

Nhưng. . . Phong lần này lại buôn lỏng toàn thân.

"Mình nhất định phải vượt qua bọn họ."

Thao tác của Phong từ nhanh dần biến về chậm, và chính giây phút cuối, một
vòng bán nguyệt vung ngang trong khoảng khắc biến hóa của Kunai lại dư ra ảo
ảnh dịch chuyển lên đoán đỡ công kích

Keng!

-10 hiện trên đầu Ảnh Tập.

Áo choàng đen giữ chặt trong tay thanh dao găm mới rũ xuống mũ trùm đầu ngẩng
đầu lên nhìn vào mắt Phong.

Hai phía không hẹn cùng hợp lại, một bên âm lãnh pha trộn sự cường dại, một
bên là lửa nóng dâng trào.

Ảnh Tập cũng còn rất trẻ, chưa đầy 25 thiếu niên vô cùng suất khí, chỉ có đều
khi nhìn thẳng vào sẽ làm cho người khác cảm giác nhợt nhạc thiếu sức sống,
càng quỷ dị nhất khi hắn cong lên nụ cười.

"Được."

Hất ra thế giao nhau, Ảnh Tập lộn nhào lùi về sao tiếp tục nói:

"Chỉ là định đến nhìn một chút "Cao Thủ" là dạng nào phong thái, nhưng ngươi
rất đặc biệt."

Nói hắn ta còn đưa lên dao găm ngửi ngửi hương máu, Phong nhìn mà đầu óc kéo
lên căng thẳng cảnh giác:

"Ngươi là ai, sau lại tập kích ta."

Bỉ Ngạn bỗng nhiên lúc này lao ra đứng giữa Phong và Ảnh Tập, khí tràng đột
nhiên biến đổi từ một anh mập có phần xuẩn ngốc biến cứng rắng tựa một pháo
đài bất khả xâm phạm:

"Được rồi Ảnh Tập, chuyện hôm nay tới đây kết thúc, chẳng lẽ ngươi muốn vì bọn
vô dụng kia trả thù."

Thiếu niên khoác áo choàng đen lật ra trong tay thanh Kunai sáng bóng một
đường bay hướng cổ họng mập mạp.

Nhưng chỉ vừa đến khoảng không trước mặt, một cái hất tay nhẹ nhàng đã tách
rời phi tiêu bay ra xa.

"Ha ha, tốt, ta đi farm cấp tiếp đây, ở đây chả vui tí nào."

Nói xong, Ảnh Tập thiếu niên quay người rời đi.

"Hắn là vương bài của Chiến Thần Hội, hắc ảnh đạo tặc top 9 bảng xếp hạng thế
giới người chơi sao?"

Lý Khiêm trong hoảng sợ tỉnh lại quay sang Bỉ Ngạn hỏi.

"Đúng vậy." hơi nhỏ giọng Bỉ Ngạn hơi quay đầu lo lắng nhìn Phong nói: "Là một
kẻ nham hiểm à."

Bỉ Ngạn cũng thầm than nhẹ.


Hư Nghĩ Phá Thiên - Chương #17