Người đăng: phudo9102000@
HƯ KHÔNG VÕ THÁNH - C4 - T/G: THẾ THÂN
Trở lại tiểu viện của mình, Diệp Trần đặt cuốn bí tịch lên mặt bàn, sau đó cởi
quần áo đi tắm rửa. Trên người hắn vẫn còn dính bụi bẩn lúc đỡ một quyền kia
của Diệp Đại.
Ào ào!!!
Dội một chậu nước lạnh lên người, Diệp Trần nhắm mắt, dựa theo trí nhớ của chủ
nhân thân thể này, vận hành một môn võ kĩ tu hành có sẵn trong đầu hắn.
Thuần Nguyên Công, võ kĩ tu hành phàm cấp trung giai, đây là công pháp cơ sở
nhất của đệ tử Diệp gia. Bất kì ai ở cảnh giới luyện khí cũng bắt buộc phải tu
luyện nó, thậm chí ngay cả đại thiếu gia như hắn cũng bắt buộc phải đợi đến
khi đột phá Hậu Thiên Cảnh mới có thể thay đổi sang công pháp khác.
Thuần Nguyên Công này, thực ra cũng chẳng có gì quá đặc biệt. Đặc điểm nổi bật
của nó chỉ đơn giản là làm cho nội khí tinh thuần hơn những công pháp cùng cấp
bình thường một chút. Đồng thời, theo lời giới thiệu, công pháp này có tác
dụng ổn định căn cơ, xây dựng nền móng vững chắc từ cảnh giới Luyện Khí. Để
sau này khi bước lên Hậu Thiên Cảnh, lựa chọn công pháp cao cấp hơn sẽ không
gặp phải những khó khăn trúc trắc không đáng có.
Sau nửa canh giờ vận chuyển công pháp, vốn đang nhắm chặt mắt, ngồi trong bồn
tắm, Diệp Trần bất ngờ há miệng phun ra một ngụm trọc khí đục ngầu, đôi mắt từ
từ mở ra.
Đúng lúc này, bỗng phát sinh dị tượng, nước trong bồn tắm đã nguội lạnh từ lâu
đột nhiên sủi bọt khí, vang lên âm thanh lèo xèo. Chẳng mấy chốc, xung quanh
thân thể Diệp Trần bốc lên từng luồng hơi nước trắng xoá, bao phủ hắn bên
trong. Cả phòng tắm đều trở nên mờ ảo, giống như sương mù xuất hiện vào sáng
sớm.
Cạch!!!
Cánh cửa mở ra, Diệp Trần loã thể từ bên trong bước ra ngoài. Thân thể không
dính một giọt nước. Hắn từ từ đi đến trước tấm gương lớn trong phòng, soi mình
vào đó.
Trong gương xuất hiện hình ảnh một thiếu niên có làn da trắng trẻo như băng
tuyết, vóc dáng cân đối. Khuôn mặt góc cạnh tựa như được gọt dũa bởi bàn tay
tạo hoá, tóc đen, đôi mắt cũng đen láy, sâu thẳm như chứa cả vũ trụ tinh không
bên trong.
Thiếu niên đưa tay chạm nhẹ vào phần bụng dưới, cảm nhận đan điền nơi đó đang
căng phồng lên.
"Đột phá sao?"
Diệp Trần nghi hoặc, vừa rồi hắn mới chỉ vận chuyển công pháp được vài đại chu
thiên mà thôi.
"Dù sao cũng đáng mừng!"
Vẻ nghi hoặc dần tan biến, nét mặt hắn trở nên tươi cười. Diệp Trần nhấc tay,
chầm chậm đánh ra một quyền.
Vù!!!
Kình phong gào thét, một quyền nhẹ nhàng của hắn lại có thể tạo ra tiếng rít
mạnh trong không khí. Các vật dụng như quần áo vải vóc trong phòng đều bị
quyền phong làm cho xao động, tung bay phấp phới.
"Thật kì diệu..."
Diệp Trần hít sâu một hơi, cảm nhận được sức mạnh vượt trội trong người khiến
hắn phấn khích. Dù đã biết võ giả ở thế giới này lợi hại vô cùng, nhưng chính
mình trải nghiệm mới thấy nó kì diệu ra sao.
"Đây mới chỉ là Luyện Khí tầng bốn mà thôi, nếu ta có thể tiếp tục đột phá..."
Diệp Trần không dám tưởng tượng những cảnh giới về sau sẽ mang lại sức mạnh
kinh khủng nhường nào. Nhưng hắn khẳng định, năng lực của bản thân bây giờ,
nếu đặt ở thế giới Địa Cầu chắc chắn sẽ là một chuyện vô cùng ghê ghớm.
Bình ổn tâm tình kích động lại, Diệp Trần bước đến bàn, nhấc lên cuốn bí tịch
Kim Nhạn Công, mở ra xem.
Trang đầu tiên là lời giới thiệu sơ qua cùng những điều phải chú ý khi tu
luyện môn khinh công này. Diệp Trần nhanh chóng nhớ kĩ, sau đó dồn lực chú ý
vào tâm pháp và sơ đồ lộ tuyến vận chuyển nội khí ở những trang tiếp theo.
[Thân nhẹ như chim nhạn, di chuyển linh hoạt...]
Gấp sách lại, Diệp Trần đã nhớ kĩ nội dung của bí tịch Kim Nhạn Công trong
đầu. Hắn đứng lên, mở cửa bước ra khoảnh sân nhỏ của tiểu viện.
Nhắm mắt, Diệp Trần thực hiện bước đầu tiên. Đó là cảm nhận khí, gọi tắt là
khí cảm. Cảm nhận từng luồng năng lượng nội khí đang chuyển động trong đan
điền. Tiếp theo, điều khiển chúng từ đan điền chạy khắp thân thể theo các
đường kinh mạnh được minh hoạ bằng hình vẽ trong bí tịch.
Diệp Trần bỗng cảm thấy thân thể mình nhẹ nhõm hơn không ít.
Đến lúc rồi!
Hai mắt mở lớn, đồng tử loé tinh quang, Diệp Trần dang ngang hai tay như Kim
Nhạn sải cánh, chân nhún một cái liền nghiêng người về phía trước, lao đi như
tên bắn.
Vù...
Vì quá đột ngột, hắn không kịp thích ứng với tốc độ, cả người lao thẳng về
phía trước, đâm sầm vào bức tường đối diện.
Rầm!
Diệp Trần có cảm giác sống mũi mình đã bị gãy. Khó khăn lắm mới tách thân thể
ra khỏi mặt tường, lảo đảo đi vào nhà bôi thuống trị thương.
"Hôm nay thế thôi!" Hắn lẩm bẩm.
Cuối cùng đã có chương bốn và dàn xếp xong một vài chuyện. Như lời hứa, tác
giả xin phép công bố lịch ra chương:
+) T3, T4, T5, T6, T7: mỗi ngày ít nhất một chương trở lên.
+) CN là ngày nghỉ sẽ đăng ít nhất từ hai chương trở nên.
Mọi người hãy ủng hộ tác giả bằng cách like, share, bầu cử và cảm ơn. Ngoài ra
hãy nhấn quảng cáo để ủng hộ website. Thân!