18:bồ Đề Khúc Xà Đảm


Người đăng: quanlamthiendia

Cạnh đấy đứng hai người .một người là trung niên đại hán,một người là một cô
gái tầm 20 tuổi,gương mặt kiên định ,đôi mắt trong suốt mái tóc dài óng mượt.
Tại hạ họ mục tên dịch,trên đưuòng đi qua đây,chỉ vì tiểu nữ năm gần đây đến
tuổi nhưng chưa gả chồng.
Hôm nay liền ở đây vì tiểu nữ kém võ chọn rể,mong các vị nghĩa sĩ đừng để
bụng,tại hạ mong các vị thông cảm”
Nam tử trung niên đứng dậy nói.tiếng vang vọng tai mỗi ngừoi.
Lăng thiên nhìn về phía nữ tử thầm nghĩ “ Mục niệm từ thật sự rất là sinh đẹp
,đáng tiếc gặp phải dương khang”
Thấy Lăng thiên nhìn chằm chằm vào cô gái trên kia,Hoàng dung liền quay đầu
lại hiếu kì hỏi:
“Lăng đại ca,ngươi coi trọng cô nương này ?’
Lăng thiên không biết tâm hoàng dung như thế nào,nhưung từ trong giọng đã biết
hoàng dung đang rất là hoảng hốt.
Lúc này lăng thiên định quay đầu trả lời hoàng dung thì gặp một người mặc quần
áo đại mạc,ngây ngô chen vào giữa dám ngừoi.
Lăng thiên nhìn qua có thể khẳng định là quách tĩnh rồi.
Nghĩ đến đây lăng thiên quay sang hoàng dung nói:
“Hoàng hiền đệ,tý nữa xem có trò hay nha”
Lúc này không có ai lên sân khấu Lăng thiên liền dùng niệm lực nhấc quách tĩnh
phi lên trên đài.
Vừa hạ xuống đã thấy Mục niệm từ bước ra.
“Xin thỉnh giáo’
“Không phải ,ta bị người đưa nên”
Quách tĩnh định nhẩy xuống thì Dương thiết tâm từ phía sau đi qua.
“Vị công tử chậm đã,công tử đến lôi đài sao khôgn giao thủ mà đã định đi
xuống?”
“Ta thật bị người đưa lên,quách tĩnh trả lời còn quay lại xem ai đưa mình lên
đáng tiếc không thấy ai cả”
“Công tử ngươi lên lôi đài tỉ thí với con gái ta một trận hoặc bị ta đánh
xuống lôi đài”
Nhìn mặt quách tĩnh hiền lành chất phác,Dương thiết tâm liền hỏi.
Quách tính mặt đầy đau khổ đi lên trên bình đài.
Hắn còn lài kim đao phò mã nha sao có thể….
Bước lên “đã như vậy tại hạ cùng vị cô nương này tỉ thí một hai”
Dương thiết tâm liền quay quách tĩnh nói:
“Ngươi báo danh tánh quê quán ra,nếu thắng ta còn an bài ngưoi và con gái”
“A ,ta họ Quách tên Tĩnh,Quê Lâm an phụ cận Ngưu gia thôn người”
QUách tĩnh thành thực nói ra.
Dương thiết tam nghe quách tĩnh báo ra liền nhìn quách tĩnh một phen sau đó đi
đến bên mục niệm từ nhẹ giọng nói
“cố ý thua tên tiểu tử kia đi”
Mục niệm từ không biết vì sao cha nuôi bảo phải thua nhưung cũng làm theo cha
mình.
Bước lên trên đài nàng nhẹ nhàng nói
“Tiểu nữ mục niệm từ,Công tử thỉnh”
Quách tĩnh vốn đinh tùy ý ứng phó xong nhảy xuống ,thật không ngờ mớ được mười
chiêu mục niệm từ đã ngã xuống.
Dương thiết tâm vội vàng đứng lên hô
“Hôm nay luận võ đến đây kết thúc,mong các vị hương thân chúc phúc cho.”
. “Vị huynh đệ này tên quách tĩnh,người ngưu gia thôn,từ hôm nay tiểu nữ mục
niệm từ lien gả cho quách tĩnh huynh đệ, mong mọi người chúc phúc”
Quách tĩnh nhìn trên đài dương thiết tâm tuyên bố cùng với dứoi đài ồn ào hô
to liền đứng dậy bước ra.
“ vị đại bá này,tại hạ là có hôm thê rồi”
Dương thiết tâm quay sang quách tĩnh hỏi.
“ Ngưoi vị hôn thê đang ở đâu”
Quách tính gấp gáp trả lời:
“Tại thảo nguyên mông cổ”
Dương thiết tâm liền nói.
“Ngươi có hôn ước sao còn dám nhảy lên luận võ,thua ngươi phải làm rể không
thể cú thế đi,ngươi như thế đi con gái ta để đâu”
Quách tĩnh không biết nói làm sao.chỉ có thể oán hận cái kẻ nào đưa mình lên
đài.
Dương thiết tâm liền lôi kéo về khách điếm chuẩn bị về ngưu gia thôn tổ chức
hôn lễ.
Dương thiết tâm đám ngừoi đi,lăng thiên gọi Hoàng dung trở lại khách sạn.
“đi hoàng hiền đẹ chúng ta đi uống vài chén”
…………………………
Sáng hôm sau lăng thiên tỉnh dậy sớm,quay lại trên bàn nhìn liền thấy một mâỉ
giấy.lăng đại ca bờ song ngoài thành gặp.
Hôm qua hai người cùng uống rượu dến say,xong cùng về phòng ngủ.lăng thiên gọi
một phòng cho hoàng dung ngủ.
Tuy rằng biết Hoàng dung là con gái nhưng lăng thiên không định lợi dụng lúc
thế này.
Cầm lên tờ giấy đọc xong,lăng thiên liền đi ra ngoài thành xem.
Đến đầu bờ song chờ một lúc,liền thấy hoàng dung đang trèo thuyền ra.
“Lăng đại ca,”
Hoàng dung e thẹn gọi.
“Hoàng hiền đệ..ngươi ngưoi là con gái” Lăng thiên giả vờ sưungx sờ một lúc
rồi hô lên.
“Lăng đại ngốc,còn hoàng hiền đệ nữa à,gọi ta dung nhi đi” Hoàng dung mặt đỏ
bừng trên đùa lăng thiên.
…………………………….
Lăng thiên cùng hoàng dung hai người bên nhau đến buổi chiều.
Hôm sau.
“dung nhi ,ta biết một chỗ bảo địa ,hai ta đi qau xem thế nào”
Lăng thiên qua hoàng dung nhẹ nói ra.
“Ừm,lăng đại ca ngưoi đi đâu ta đi theo đấy.”
Lăng thiên liền lôi kéo hoàng dung dùng niệm lực bay lên không trung.
“Lăng đại ca,ngưoi là thần tiên sao…” Bay trên không trung hoàng dung ngốc
nghêch một lúc rồi hỏi.
“Bây giờ thì không,nhưng sau này thì có..ha ha,.sau này ta sẽ nói cho dung nhi
sau’
Lăng thiên quay sang hoàng dung ôn nhu trả lời.
“Ân,dung nhi biết..lăng đại ca chúng ta bay đi đâu”
“Chỗ tương dương ngoài thành có một chỗ bảo địa,nơi đó có một loài xà ,ăn xà
đảm có thể tăng cường nội lục cùng lực lượng.”
Lăng thiên lôi kéo hoàng dung bay một vòng.
Nửa ngày sau ,tương dương ngoài thành lăng thiên cùng hoàng dung đã 2 giờ tìm
kiếm nhưng vẫn chưa thấy chỗ đấy đâu.\
“Lừa bố mày nha,ngừoi xuyên việt ra là gặp sao ta số đen thế không biết.” Lăng
thiên vừa tìm kiếm vừa nói.
ĐÚng lúc này hoàng dung kêu lên
“Lăng đại ca,phải loại này không,”
Hoàng dung vừa nó vừa chi vào một đầu xà màu vàng có cái bứu trên đầu
Lăng thiên đến chỗ hoàng dung nhìn qua liên dùng niệm lực giữ chặt 1 điều đưa
vào trước ngừoi dùng dao mổ ra lấy ra xà đảm.
Điều xà này tuy nhìn thân nhỏ bé nhưng cũng có gần trăm cân lực đạo,người bình
thường bắt chắc không được.
Lấy 2 bình nước rửa sạch xà đảm đưa thử vào miêng.
Một cảm giác đắng chat trong miệng đồng thời một dòng nước ấm chảy qua,lăng
thiên vội vận chuyển dịch cân đoái cốt thiên hấp thu.
Một lát sau thu công nội lực tăng trưởng bằng gần hai tháng tu luyện,đồng thời
lực lượng cũng tăng một ít,tuy rằng rất bé nhỏ.
Phải biết rằng bây giờ lăng thiên phát lực gần 5000 cân lực đạo,đó là kiểu gì.
“Dung nhi,đi chúng ta vào sâu trong bắt ,đúng loại này rồi.” Lăng thiên vội
lôi kéo hoàng dung đi vào trong sâu hơn.
Dọc đường đi lăng thiên bắt được hơn 10 điều,toàn bộ bị lấy xà đảm.lăng thiên
để trong không gian.
Đi được hơn dặm sau,bỗng một tiếng chim kêu cùng với ầm ầm xảy ra.
Lăng thiên liền cùng hoàng dung triều qua nơi đó.
Trước mắt hai người là một con mãng xà to như bắp chân đang cùng một con điêu
lông dụng gần nhưu trụi lỉu đánh nhau.
Lăng thiên nhìn đây liền đoán được đây là thần điêu,còn con rắn kia tất nhiên
là bồ đề khúc xà vương.
“Điêu huynh ,ta đến giúp ngươi” Lăng thiên vội hô to đồng thời một chiêu cửu
âm bạch cốt trảo ra ,một trảo trảo vào xà vương đáng tiếc không gây chút
thương tích nào.
Lăng thiên biết mình mới có nội công đồng thời cũng chưa sử dụng được hết nội
lực mới chỉ điều động được 5-6 thành.
Lúc này một bên thần điêu đang công xà vương,lăng thiên một bước lao toàn cửu
anh bước ra xông lên đỉnh đầu xà vương sau liền một chiêu tồi tâm chưởng đánh
thẳng xuống.
“Ngao..” mặc dù là xà vương nhưng tồi tâm chưởng truyền lực đánh thẳng vào
trong đầu vẫn gây ra tổn thương rất lớn đối với nó.
Xà vương quay lại ,một đuôi quật qua,lăng thiên một bước lùi lại đồng thời hai
tay phát lực đánh thẳng vào mình xà vương.
Gần 5000 cân lực đạo đánh sâu vào ,xà vương dù là da cứng nhưng trong thân thể
vẫn là huyết nhục chi khu làm sao đợ được hết,nó lăn lộn một vòng.
ĐÚng lúc này đại điêu hạ xuống một móng quắp giữa người xà vương bay cao lên
không trung sau một tiếng “ Phịch’
Xà vương từ trên cao rơi xuống nằm im bất động.
Đại điêu bay đến rất nhanh lấy xà đảm ra.
Đúng lúc này lăng thiên bước chân tới “ Điêu huynh tại hạ đi ngang qua ,không
có gì có chút tửu mời điêu huynh”
Vừa nói lăng thiên liền từ trong không gian lấy ra 3 bình mao đài mao đài,tất
cả là lăng thiên mau khi về nhà.
Đại điêu rất thuần thục đôi mỏ quắp bình rượu lên uống,uống sau đại điêu kêu
to một tiếng liền vứt xà vương đại đảm cho lăng thiên.
“cảm ơn” Lăng thiên tiếp nhận xà đảm quay đại điêu cảm ơn.
Uống xong rượu đại điêu liền triều lăng thiên hô ho.
Lăng thiên biết đại điêu muốn mình cùng đi mộ chủng đọc cô cầu bại,
“Dung nhi ta cùng đi xem sao” Lăng thiên quay qua hoàng dung nói.
Hai người vận khinh công đuổi theo đại điêu.
10 phút sau,hai người một điêu dừng chân dưới một sơn cốc
Đại điêu dừng hướng lăng thiên ngoắc vào theo.
Bước vào trong sơn cốc chỉ thấy trên kiếm mộ hai chữ phía dứoi có hai hàng
chữ:
"Kiếm Ma Độc Cô Cầu Bại vô địch thiên hạ, chôn kiếm chốn này.
Ô hô! Quần hùng thúc thủ, trường kiếm dẫu sắc, còn có ích chi!"
Sau đó quay sang thì thấy một 4 thanh kiếm thẳng hàng nhau.phía dứoi đều có
chữ nhỏ
Thanh thứ nhất: Cương kiếm
Cương mãnh lợi hại, cứng mấy cũng xuyên,
Thời trẻ dùng để tranh đấu với quần hùng"
Thanh thứ 2: Tử vi nhuyễn kiếm
"Tử Vi nhuyễn kiếm, dùng trước ba mươi tuổi
Lỡ tay đả thương nghĩa sĩ, bèn vứt xuống vực sâu"
Thanh thứ 3: Huyền thiết trọng kiếm
"Trọng kiếm thô sơ, không hề gia công
Trước bốn mươi tuổi, tung hoành thiên hạ"
Thanh thứ 4:mộc kiếm
"Sau bốn mươi tuổi, không mang binh khí,
Thảo mộc trúc thạch đều có thể dùng làm kiếm.
Cứ thế tinh tu, đạt tới cảnh giới vô kiếm thắng hữu kiếm"
Lăng thiên đảo qua thanh thứ nhất thứ hai cầm lên thanh thứ ba liền ước tính
nặng khoảng 80 cân,tuy nhiên chút lực lượng này đối với hắn không có chút gì
dùng.
Dù rằng phát lực mới có 5000 cân lực đạo nhưng hai tây nâng lên cũng gần nghìn
cân,80 cân làm gì làm khó được.
Cầm huyền thiếc kiếm sau lăng thiên đia ra ngoài múa may một lúc đáng tiếc
không biết kiếm chiêu.


Hư Giới Chi Môn - Chương #18