Lúc chạy đến Phù Đô Thành thì đã là chạng vạng tối, mấy ngày chưa ăn qua, Cố
Phi hướng một tửu lâu cực kỳ xa hoa 5 tầng mang tên Cực Nhạc Lâu đi vào.
Trong trí nhớ, Cực Nhạc Lâu phương thức trả tiền chính là Linh Thạch, mà một
viên Linh Thạch chính là 1000 lượng bạc, cho nên người bình thường không thể
vào đây ăn.
Đi vào bên trong lâu, Hắn chọn một bàn trống ngồi xuống, gọi ra khá nhiều món
ăn, chỉ sau vài phút, toàn bộ món ăn đều được bê lên.
Cố Phi bắt đầu ngồi thưởng thức mỹ thực ở dị giới, thức ăn ở dị giới không tệ
như tiểu thuyết đã nói, mà là cực ngon là đằng khác, ngon đến mức Cố Phi ăn
như bị đói lâu ngày vậy, có lẽ do thế giới này thiên địa linh khí dồi dào tạo
nên nguyên liệu nấu ăn vượt xa địa cầu.
Người trong tửu lâu lúc này đều đang bàn tán về chủ đề Hái Hoa Đạo Tặc Bạch
Chấn Phong bị giết đêm qua, tựa như tin này cực kỳ nóng vậy, bàn nào cũng có
người nói về Bạch Chấn Phong.
Cũng không trách bọn họ, nơi này là Đông Châu, mà theo truyền truyết thì dưới
lòng đất Đông Châu phong ấn một tôn đại yêu, cho nên Thiên Địa Linh Khí mỏng
manh hơn các nơi khác.
Do Thiên Địa Linh Khí mỏng manh, dẫn đến Đông Châu cường giả tối đỉnh chính là
Vương Cấp võ giả, cho nên một Vương Cấp võ giả chết đi sẽ trở thành một tin
tức hot nhất Đông Châu.
Cố Phi vừa ăn vừa nghe người khác bàn tán trò chuyện, hiểu thêm một chút thông
tin về dị giới.
Bổng nhiên tầng một nơi hắn đang ngồi trở nên im ắng lạ kỳ, không ai nói một
câu, hắn lập tức ngước mặt lên nhìn, bất ngờ phát hiện một nữ tử từ trên tầng
trên đi xuống, nữ tử diện một bộ quần áo màu đỏ mỏng như cánh ve, thể hiện
hoàn mỹ dáng người uyển chuyển của nàng, song phong ngạo nhân như ẩn như hiện,
quần dài xẻ tà để lộ ra đôi chân trần từ đầu gối.
Nàng chậm rãi đi xuống, đôi đùi đẹp khiến trái tim người ta đập nhanh hơn, đặc
biệt là khuôn mặt yêu diễm, xinh đẹp động lòng khiến người người si mê, một
đôi mắt mị nhãn như tơ, câu hồn đoạt phách, hơn nữa là mái tóc dài bồng bềnh
như sóng. Không ai dám phủ nhận nữ nhân này chính là vưu vật mê người nhất
trong Đông Châu đương thời.
Nàng không ai khác chính là bà chủ của Cực Nhạc Lâu, Dạ Nguyệt
" Gương mặt thật xinh đẹp, bắp đùi thật mê người, bộ ngực thật lớn, dáng người
thật quyến rũ, nàng này quả thực chính là một vưu vật, nếu mà ở địa cầu, tuyệt
đối có thể khiến rất nhiều nam nhân tình nguyện đi tù à! "
Cố Phi âm thanh phá vỡ bầu không khí tĩnh lặng, lập tức khiến người trong tầng
một đều hướng hắn nhìn, bọn hắn rất tò mò kẻ nào mà dám đối với Yêu Nữ Dạ
Nguyệt bình luận trắng trợn như vậy.
Dạ Nguyệt lúc này cũng ánh mắt cũng hướng Cố Phi nhìn xuống, trong con ngươi
lóe lên lít nha lít nhít từng đạo phù văn mà mắt thường không cách nào nhìn
thấy.
Ngay lập tức, nàng trong lòng chấn động, quá khứ vị lai của đối phương chỉ là
một mảnh trắng xóa, giống như hắn chưa từng tồn tại trên cõi đời này vậy.
" Chẳng lẽ hắn là Khí Vận Chi Tử? "
" Không thể nào, ta đã tính toán qua, một tháng sau Khí Vận Chi Tử mới tại nơi
này xuất hiện, vả lại cho dù là Khí Vận Chi Tử ta vẫn có thể nhìn ngó một hai!
"
Mặc dù trong lòng kinh thiên chấn động, nhưng bề ngoài nàng vẫn là khoan thai
bước xuống, sau đó chậm rãi hướng bàn Cố Phi bước tới.
Cố Phi mồm gặm đùi gà, hai mắt nhìn Dạ Nguyệt, con mắt không chút kiêng kỵ
quét qua quét lại trên người nàng.
" Công tử, tiểu nữ có thể ngồi chứ? " Đi đến bàn của Cố Phi, Dạ Nguyệt chỉ vào
cái ghế đối diện hắn, giọng nói đầy từ tính khiến bất kỳ nam nhân nào đều muốn
rơi vào bể tình.
Cố Phi sửng sốt một giây, sau đó mở miệng: " Tất nhiên, ta làm sao có thể từ
chối một mỹ nữ như cô nương đây chứ? "
Nhận được đồng ý, Dạ Nguyệt ngồi xuống trên miệng nở một nụ cười mê hồn, làm
điên đảo chúng sinh. Cố Phi cũng không ngoại lệ, ánh mắt si mê nhìn Dạ Nguyệt.
" Không biết công tử quý tính đại danh là gì? " Dạ Nguyệt.
" Ta gọi Tây Môn Khánh, còn cô nương tên gì? " Cố Phi.
" Thì ra là Tây Môn công tử, tiểu nữ Dạ Nguyệt, chủ nhân nơi này, bửa ăn hôm
nay của công tử, tiểu nữ mời! " Dạ Nguyệt tươi cười nói, nàng cũng không tin
đối phương không biết nàng, hẳn là chỉ hỏi khách sáo vậy thôi. Nàng đâu biết,
Cố Phi là không biết thật.
" Thì ra là bà chủ Dạ, không biết bà chủ Dạ tìm ta có chuyện gì? " Cố Phi.
" Chân thực không dám giấu giếm, vừa nãy ta chính là bị Tây Môn công tử uy vũ
anh tư ngọc thụ lâm phong khí chất hấp dẫn, cho nên mới mau tới đến đây kết
giao một phen." Nói rồi, Dạ Nguyệt hai má còn hiện lên vệt đỏ ửng.
Nàng lấy ra lý do này cũng thật khiến người khác tin tưởng, Cố Phi diện mạo
thật đúng là một cái yêu nghiệt, lại thêm được hệ thống Buff mị lực cấp
ssssss, nữ nhân mê luyến là chuyện bình thường.
" Nào có nào có, ta mới là bị bà chủ Dạ nhan sắc làm mê luyến à, bà chủ Dạ mà
làm nữ diễn viên JAV thì danh khí sẽ đứng hàng đệ nhất à! " Cố Phi vẻ mặt
khiêm tốn nói.
" Công tử hãy gọi ta là Nguyệt Nhi, bà chủ Dạ nghe quá xa cách à, không biết '
nữ diễn viên JVA' công tử nói là gì? Tiểu nữ thật chưa nghe qua! " Dạ Nguyệt.
" À, đó là một chức nghiệp vô cùng cao quý ở một nơi gọi là Nhật Bản, nếu có
cơ hội, ta đưa Nguyệt cô nương đến cùng ta tham gia làm một lần! " Cố Phi nói,
ánh mắt nhìn xa xăm, có vẻ rất hào hứng.
" Tiểu nữ rất chờ mong . . . "
Hai người trò chuyện làm người trong phòng há mồm kinh ngạc, bọn họ trong lòng
tự hỏi thiếu niên này rốt cuộc có thân phận gì? Thế mà có thể cùng Dạ Nguyệt
cười nói vui vẻ như vậy?
Nhưng là Cố Phi cùng Dạ Nguyệt trong đầu đều rõ ràng, những này chỉ là gặp dịp
thì chơi thôi.
Dạ Nguyệt kết giao với Cố Phi là bởi vì nàng không nhìn rõ hắn lai lịch, nàng
nhưng là Thiên Cơ Môn đích truyền đệ tử, còn không nhìn ra Cố Phi lai lịch,
hắn tất nhiên bất phàm.
Còn Cố Phi vừa ăn vừa có mỹ nữ trò chuyện, cái này đối với hắn giống như đi
uống bia ôm không cần trả tiền, hắn tự nhiên sẽ vui vẻ tiếp nhận.