Cố Phi đạp Tật Phong Bộ lướt đi trong Vân Vụ Sâm Lâm, lúc trước hệ thống buff
đã thu lại, nhưng lĩnh ngộ Tật Phong Bộ đến đăng phong tạo cực cảnh giới vẫn
còn đó, vậy nên tốc độ của hắn vô cùng nhanh.
Mặt trăng quỷ đạo quay không giống như lúc Cố Phi ở Địa Cầu, nên hắn không
biết phương hướng, chỉ có thể tùy tiện chạy mà thôi, dù sao Vân Vụ Sâm Lâm
cũng không lớn, xung quanh cũng có mấy toà thành trì.
Chạy một mạch hơn nữa tiếng đồng hồ, Cố Phi mới dừng chân, hắn ngồi đả tọa vận
công khôi phục chân khí, sau đó ngồi dưới một gốc đại thụ gọi ra hệ thống màn
ảnh nhỏ bắt đầu nghiên cứu.
Đang lúc nghiên cứu một số công năng của hệ thống, Cố Phi bổng nghe thấy âm
thanh ầm ầm, mặt đất rung chuyển, tựa như người khổng lồ đang chạy vậy.
Có Yêu Thú tới đây! Hơn nữa lại là cao giai yêu thú! Cố Phi kinh hãi, không
còn hơi sức quản cái hệ thống, vội vàng đứng lên đạp tật phong bộ bỏ chạy.
Thế nhưng tốc độ của yêu thú đang tới vượt xa tượng tượng của Cố Phi, hắn vừa
đứng lên, mặt đất rung chuyển kịch liệt mấy cây đại thụ gần đó ầm ầm ngã.
Đột phá Tiên Thiên cảnh, hắn có thể nhìn rõ vào ban đêm, lúc này hắn nhìn thấy
một con đỏ như máu khổng lồ Tuần Lộc, đuổi theo sau là một con màu đen Cự Hổ
hướng phía hắn mà đến.
Còn chưa kịp phản ứng, màu đen Cự Hổ há mồm, Tuần Lộc bị lực hút cực mạnh từ
Cự Hổ hút vào, Cố Phi cũng bị vạ lây, trở thành bữa ăn khuya của con Cự Hổ.
Cố Phi nằm trong bụng của Cự Hổ, không có không khí để thở, dần dần mất đi ý
thức, có thể nói là hắn quá xui xẻo, gặp phải Vân Vụ Sâm Lâm chúa tể 'Thôn
Thiên Ma Hổ' đang săn mồi mà thôi.
. . .
Thành thục nữ tử Tô Ái Linh mang y phục ra bờ sông Lưu Hà để giặc, vừa ra đến
bờ sông, nàng bất ngờ nhìn thấy một Cực Phẩm Mỹ Nam Tử trần như nhộng nằm bất
động bên bờ sông.
Mỹ nam tử này không ai khác chính là Cố Phi, sau khi bị nuốt chửng, Thôn Thiên
Ma Hổ bao tử không thể tiêu hóa được hắn, nhưng quần áo, túi trữ vật bị tiêu
hóa không còn một mảnh, hai ngày sau, hắn được Thôn Thiên Ma Hổ ị ở bờ sông,
lại trôi dạc xuống hạ nguồn, vừa tấp vào bờ thì bị Tô Ái Linh phát hiện.
Tô Ái Linh tiến lại gần, thấy Cố Phi da thịt hồng hào, hoàn mỹ thân thể, liếc
nhìn bên dưới Cự Long nấp trong rừng u minh nàng hai má ngay lập tức đỏ rực.
Nàng để y phục một bên, ngồi xuống kiểm tra, lạ thay, Cố Phi không hề có nhịp
thở cùng nhịp tim, nhưng cơ thể vẫn ấm nóng, nghĩ là mỹ nam tử này tắm sông bị
ngộp thở, nàng ngượng ngùng hô hấp nhân tạo cho hắn.
Chốc lát sau, Cố Phi tỉnh lại, hắn cảm thấy một làn môi ướt át đang hôn lên
môi mình, hơi thở ấm nóng truyền từ miệng vào phổi hắn.
Mở mắt ra, Cố Phi mơ mơ hồ hồ nhìn thấy một nữ tữ đang hôn mình, nghĩ rằng
mình lại mộng tình, hắn ôm chầm lấy nàng, đè ngược nàng xuống, đáp trả nàng
một nụ hôn cuồng nhiệt.
Tô Ái Linh quá bất ngờ, đơ người một lúc, sau đó bắt đầu chống đối kịch liệt,
thế nhưng nàng là một cái bình thường nữ tữ, làm sao có thể chống đối tiên
thiên cảnh Cố Phi.
Khổ cho nàng, từ ngày trượng phu bị Yêu Thú nuốt chửng 3 năm trước đến giờ,
nàng có biết mùi đàn ông là gì đâu? Giờ này lại bị Cố Phi hôn hít, hai tay hắn
lại mò mẫm kích thích liên tục, gợi lên dục vọng kiềm chế bao năm nay, chẳng
mấy chốc, dục vọng đã che đi lý trí, nàng không còn chống cự nữa, bắt đầu phối
hợp với Cố Phi.
Chẳng mấy chốc, hai người thân thể và linh hồn hòa quyện lấy nhau, cái dư bù
cái khuyết.
Trong lúc hai người mây mưa, thiên địa linh khí xung quanh ào ạc tiến từ lỗ
chân lông chui vào cơ thể Cố Phi cùng Tô Ái Linh.
Một cái màn hình nhỏ cùng lúc này xuất hiện, trên màn hình hàng loạt dòng chữ
liên tục chạy lên . . .
Tinh thần lực kinh nghiệm +100
Điểm tích lũy +100
Tinh thần lực kinh nghiệm +100
Điểm tích lũy +100
Tinh thần lực kinh nghiệm +100
Điểm tích lũy +100
. . .
30 phút trôi qua, Cố Phi thăng hoa cực điểm, tinh hoa thân thể phun ra.
Xong một lần, thế nhưng thân thể nóng bỏng quyến rũ, làn da mịn màng săn chắc
của Tô Ái Linh làm hắn không nhịn được, lại thêm có Buff, hắn tiếp tục dày vò
nàng.
Màn hình nhỏ lại hiện lên.
Tinh thần lực kinh nghiệm +100
Điểm tích lũy +100
Tinh thần lực kinh nghiệm +100
Điểm tích lũy +100
Tinh thần lực kinh nghiệm +100
Điểm tích lũy +100
. . .
Lần hai, lần ba rồi lần bốn . . .
Hai người điên cuồng hòa vào nhau từ chiều cho đến tối mới dừng lại.
Cố Phi biết mình không phải mơ, hắn cảm thấy tội lỗi, nhưng dục vọng lấn ác,
cho nên hắn mặc kệ tất cả.
Tô Ái Linh cũng vậy, dục vọng 3 năm kìm nén hoàn toàn buông thả, khiến nàng
chìm đắm quên mất thực tại, nàng không hiểu sao hôm nay nàng lại khỏe đến như
vậy.
Tô Ái Linh không hề biết khi nàng cùng Cố Phi phi mây mưa, một cỗ lực lượng đã
biến nàng từ phàm nhân thành võ giã, cho nên sức lực mới trâu như vậy.
Nếu không phải cơn đói bụng tiến đến, thì có lẽ hai người còn hòa quyện với
nhau rất rất lâu nữa.
Hai người ngượng ngùng không dám nhìn nhau.
" Ta . . . " Sau một lúc, hai người đồng thời quay lại, đồng thanh mở miệng .
. .
" Nàng nói trước đi! " Im lặng một lúc, Cố Phi mở miệng.
" Vẫn là ngươi nói trước đi! " Tô Ái Linh thật tình không biết nói gì lúc này.
Thật sự quá xấu hổ, xen lẫn một chút tội lỗi.
Cố Phi nhìn cặp mắt to đen và bờ môi ngọt lịm luôn luôn ướt át của Tô Ái Linh.
Nhất là ánh mắt đa tình khi nhìn chàng đắm đuối như chan chứa cả một trời thu
khiến hắn lâm vào ái tình, lâm vào tình yêu sét đánh vừa gặp đã yêu.
Không biết lấy từ đâu dũng khí, Cố Phi ôm lấy nàng nhỏ giọng: " Làm nữ nhân
của ta nhé? "
Tô Ái Linh thân thể run nhẹ, nàng quá bất ngờ trước câu nói trực tiếp của Cố
Phi, sau chốc lát nàng mở miệng khiến Cố Phi như rơi vào hố sâu: " Nhưng ta,
ta đã có trượng phu . . . "
Cố Phi thả nàng ra, ánh mắt cực độ thất vọng, buồn bã nhìn nàng.
Không hiểu sao khi nhìn vào đôi mắt thất vọng của Cố Phi, Tô Ái Linh buộc
miệng nói: " Bất quá chàng ấy đã mất ba năm trước, bị yêu thú làm hại . . . "
Cố Phi hai mắt sáng lên, lập tức kéo nàng ôm vào lòng.
" Ta, ta đã không còn trinh nguyên, chàng không coi thường ta chứ??? " Một lúc
sau, Tô Ái Linh đẩy Cố Phi ra, nhìn hắn nhỏ giọng.
" Làm sao có thể? Ta thương nàng còn không hết, làm sao khinh nàng! "
Cố Phi đôi môi hướng tới chạm lên môi Tô Ái Linh, hai người một lần nữa mây
mưa . . .