Cố Phi cố gắng vừa đánh vừa đẩy Bạch Y Nam Tử ra khỏi hoa viên, không để kình
lực phản chấn xung quanh làm nguy hại đến tính mạng của đám hạ nhân, dù sao
đều là người vô tội, hắn là dâm tặc mà không phải ác tặc.
Chỉ sau 10 phút giao đấu, hai người đã đánh mấy trăm chiêu, Bạch Y Nam Tử mồ
hôi chảy ròng ròng, Nguyên Lực trong hao hết phân nửa, thế nhưng hắn cảm nhận
Cố Phi Nguyên Lực vô cùng dồi dào, như không hề hao tổn qua một dạng, trong
lòng chấn kinh, hắn cắn răng sử dụng ulti.
Mượn lực từ một quyền cực mạnh của Cố Phi, cấp tốc lui ra sau, tay bắt kiếm
quyết Vạn Kiếm Thuật, vô số đạo kiếm khí đột nhiên xuất hiện, xoay tròn tấn
công về phía Cố Phi.
Kiếm khí tựa như một đám ong, bao vây cắn lấy Cố Phi, Cố Phi song quyền sao
đấu nổi vạn ong, chỉ biết điên cuồng đánh tan kiếm khí xung quanh.
Bạch Y Nam Tử cười lạnh, chân trái đạp mạnh xuống đất, mượn lực nhảy lên hư
không mấy chục mét, hai tay xoay tròn, vô tận kiếm khí lập tức ngưng tụ thành
một thanh cự kiếm.
Vèo . . .
Cố Phi tựa như con cá nằm trên thớt, đợi Cự Đại Kiếm Khí đâm xuống.
Ầm một tiếng nổ vang, mặt đất bị đâm thành một cái hố sâu không thấy đáy, Cố
Phi bị chôn vùi sâu dưới đất không biết bao nhiêu mét.
Lúc này, Bạch Y Nam Tử cũng từ trên không trung rơi xuống, hắn cảm thấy khí
huyết sôi trào, cả người tê dại không còn chút sức lực, Nguyên Lực trong người
không còn một mảnh, giờ khắc này chắc hẳn một cái bệnh tật phàm nhân cũng có
thể giết hắn.
Hắn xuất Bồi Nguyên Đan nuốt xuống luyện hóa khôi phục nguyên khí, nhưng khi
Nguyên Khí vừa khôi phục được một chút, thì trước mắt cảnh tượng làm hắn rơi
vào vô tận sợ hãi, vô tận bất lực.
Trước mắt hắn, Cố Phi từ dưới hố bò lên, cả người bụi đất, quần áo đã rách nát
tơi tả, nhìn qua có vẻ rất thê thảm.
Thế nhưng hắn nhận ra, Cố Phi một chút thương tích cũng không có, thậm chí
nguyên khí vẫn là trạng thái đỉnh phong.
Đầu óc Hắn giờ không dùng được, hắn không hiểu tại sao? Rốt cuộc là chuyện gì
đang diễn ra? Hắn thề, trở về sẽ đập thằng cháu một trận tơi tả, cho nó nằm
liệt giường một năm . . .
Bạch Y Nam Tử xuất ra Truyền Tống Lệnh nắm chặt trong tay, vận lực bóp nát,
không gian mở ra một lỗ đen.
Cố Phi vừa phi thân tới, quyền còn chưa đấm ra thì Bạch Y Nam Tử đã bị hút vào
bên trong, biến mất như từng xuất hiện.
Cố Phi vốn định nhảy vào theo, nhưng hắn không nhảy, tróng nháy mắt đó, hắn đã
kịp thời thả lên người Bạch Y Nam Tử một đạo tinh thần ấn ký.
Chữa thương công năng mở ra, 22000 điểm tích lũy bị nuốt, đám hạ nhân cùng
Trương Hạn, Trương Tuyết được hệ thống cứu tỉnh.
" Mỗi người một cái giới chỉ, tranh thủ rời thành kẻo gặp họa sát thân! "
Cố Phi bỏ lại 22 cái Không Gian Giới Chỉ, mở miệng dặn dò, không đợi bọn hạ
nhân nói, hắn đã lướt đi, biến mất khỏi phủ đệ.
Giờ này, Cố Phi ngộ ra một điều, muốn hưởng thụ phú ông cuộc sống, muốn mở hậu
cung thì trước hết phải phải đánh ra một mảnh phương trời, phải đánh ra danh
tiếng khiến người khác nghe tên liền sợ mất mật.
Chứ cứ như bây giờ, thì vừa rồi chính là một bài học, 22 tính mệnh thiếu chút
nữa đã vì hắn mà mất đi.
Cố Phi dựa theo tinh thần ấn ký cảm ứng, đạp thân pháp lướt đi trong đêm truy
tìm Bạch Y Nam Tử.
Bạch Y Nam Tử vừa truyền tống về tông môn Truyền Tống Đài, liền chạy đến thuật
lại toàn bộ chuyện gã cùng Cố Phi giao đấu.
Hiện tại trong khi Cố Phi đang truy tìm, thì Bạch Y Nam Tử tông môn đang bày
ra thiên la địa võng chờ Cố Phi tiến đến bắt lại, đào ra trên người Cố Phi bí
mật.
. . .
Cố Phi mất hai tiếng đồng hồ mới tìm đến Bạch Y Nam Tử vị trí, đạp khinh công
đứng trên ngọn cây cách xa vài dặm quan sát về Thiết Kiếm Môn, hắn cảm ứng
được Bạch Y Nam Tử là ở bên trong.
Từng là Tinh Vân Tông một cái đệ tử, Cố Phi tất nhiên nghe qua Thiết Kiếm Môn,
đây là một cái tam tinh Tông Môn, thế lực rất lớn.
Trong lòng bắt đầu tính toán.
Một cái Tam Tinh Tông Môn chắc hẳn không thiếu Luyện Khí Sư cao giai cùng
Luyện Đan Sư cao giai, mà Luyện Khí Sư cùng Luyện Đan Sư tinh thần lực rất
mạnh, không lý nào lại không phát hiện ra Cố Phi thả tinh thần ấn ký trên
người Bạch Y nam tử.
Thậm chí đối phương có thể đã cảm nhận được mình đang truy tìm đến, hơn nữa
rất có thể đan giăng bẩy chờ mình đi vào, bản thân là phòng ngự vô địch, mà
không phải tu vi vô địch, đơn giản một cái Thiên Nguyên Cảnh liền tóm hắn dễ
như trở bàn tay.
Cố Phi lập tức rút lui, chờ sau này chịch chịch thành thần lại đến báo thù
sau, trong sổ đen ngoài Chu gia, tăng thêm một cái Thiết Kiếm Môn mà thôi,
không nhiều.
Nhưng ngay lúc Cố Phi rời đi được vài dặm, thì một hư ảnh bàn tay trảo đến hắn
với tốc độ cực nhanh, hắn lúc này tựa như Tôn Ngộ Không mà kia hư ảnh bàn tay
như là Phật Tổ Như Lai bàn tay vậy, cho dù hắn tăng tốc cỡ nào vẫn đơn giản
nằm trong lòng bàn tay của đối phương.
Bất quá Cố Phi không phải Tôn Ngộ Không, hắn có hệ thống.
Trong lòng niệm ý, điểm tích lũy bị trừ đi 10000, một miếng trung phẩm Phá
Không Phù xuất hiện trong tay, hắn không dùng hạ phẩm Phá Không Phù, bởi vì
trốn không đủ xa, vẫn nằm trong phạm vi nguy hiểm.
Đơn giản kích hoạt trong tay Phá Không Phù, không gian hư hư mở ra một đường
hầm, Cố Phi lọt vào không gian đường hầm bên trong biến mất như chưa từng xuất
hiện ở Thiết Kiếm Môn phạm vi vậy.
. . .
Cố Phi một lần nữa xuất hiện là ở khu dã sơn trong Lạc Thủy Môn phạm vi thế
lực, cách xa Thiết Kiếm Môn 3000 dặm về phía bắc.
Hắn đạp khinh công lướt đi tìm chỗ qua đêm, lúc này bổng dưng xuất hiện năm
gái mi thanh mục tú, khí chất như tiên nữ trong tay cầm kiếm đạp khinh công
nhẹ nhàng lướt đến bao vây lấy hắn.
Cho dù là giữa đêm hôm khuya nhưng thân là một cái võ giả hắn vẫn nhìn rõ ràng
đây là năm cái vô cùng xinh đẹp nữ nhân.
" Ngươi là kẻ nào? Xâm nhập Lạc Thủy Môn với ý đồ gì? " Một cái trong đó đưa
mũi kiếm cách yết hầu Cố Phi nửa tất, trầm giọng tra hỏi.
Cố Phi đang thất thần ngắm mỹ nữ, nào để ý gì tránh né, mà có để ý hắn cũng
chẳng buồn né tránh.
Thấy Cố Phi không trả lời, lại còn dùng buồn nôn ánh mắt quét lên người mình,
nữ tử kiếm càng là như muốn đâm thẳng đến, quát lớn: " Nói! Ngươi là ai? Mục
đích của ngươi là gì? "
" Trở về, để hắn đi đi . . . "
Đúng lúc này Lạc Thủy Môn môn chủ Thiên lý truyền âm vào tai năm cái nữ tử,
các nàng không hiểu ra sao, bất quá rất nghe lời, thu kiếm đạp khinh công quay
về Sơn Môn.
Nếu Cố Phi nghe giọng nói này, hắn sẽ ngay lập tức nhận ra, nàng chính là Mục
Tiểu Liên, nữ tử thứ 3 cùng hắn ấy ấy kể từ khi hắn xuyên qua.
Bất quá hắn giờ này nhìn mặt rất ngu, ngơ ngơ không hiểu cái gì, lắc lắc đầu
đạp thân pháp tìm cây đại thụ cao to nhiều lá đánh một giấc qua đêm.