Một Chút Trò Đùa .


Người đăng: baocaosu

"Ca ca, ngứa ngứa, a hi hi .” Nguyệt cô bé bị hắn lau chùi nhột cười lên
tiếng tránh thoát hắn hành động.

Hắn một mặt bắt lực nhìn tiểu loli không phối hợp, hắn thực sự cũng không
biết nàng là đang đùa hay là hắn ngu ngốc, ngay cả lau chùi thân thể người
khác cũng không biết.

Hắn không gì hơn là nghĩ đến Tẩy Tủy Đan trong truyền thuyết, chỉ một viên
liền có thể thanh tẩy tạp chất cơ thể, chữa trị ám thương, còn có thể năng
cao tư chất, nghe hệ thống nói giá hình như chỉ hơn 1000 điểm, nhìn tiểu
loli cười khai tâm, hắn cắn răng từ hệ thống mua một viên Tẩy Tủy Đan.

“Keng, tiêu hao 1000 điểm . Hiện tại điểm còn : 200 điểm .” ( hối đối trăm
vạn, mướn nhà tắm a .”

Đối với người khác hành động của hắn quả thật là một người ngu, lại vì một
người không quen biết tiêu tốn quý giá điểm hệ thống, rất không đáng . Mà
cũng có thể đúng như vậy, hắn có thể ngu, nhưng đây là một phần hiện lương
nào đó tồn tại trong hắn, dù biết sau này có thể bị người khác lợi dụng, hắn
vẫn không tiếc không hối, không thể thay đổi người khác cũng đừng để người
khác thay đổi mình, đó là hắn cách sống.

Nhìn trân quý điểm hối đối hết trăm điểm dùng tiền thuê phòng tắm, lại tốn
nghìn điểm mua Tẩy Tủy Đan, trong lòng buồn bực nhìn 200 chỉ số.

“Ài, quả là nhiều tiền nhiều đến mấy cũng không đủ sài .”

“Ca ca, đây là gì .” Nguyệt liếc nhìn trong tay hắn đột nhiên xuất hiện đan
dược, nàng hỏi.

“A hi hi, thuốc này á, ăn vào ngon lắm nha .” Hắn đột nhiên cười híp mắt.

Tiểu loli vừa nhắc tới ăn liền sáng mắt, lập tức không để tâm chộp lấy Tẩy
Tủy Đan nuốt vào bụng.

Trong chưa đến một phút, nàng cơ thể tạp chất bị tống ngoài, tạo thành một
lớp đen thui bùn bẩn . Tiểu loli phát hiện mình bị lừa, đột nhiên oa oa khóc
lên.

“Ca ca lừa muội, thứ này không ngon lại còn thúi nữa .”

Hắn cùng cô bé tiêu hao không ít thời gian mới tắm xong, Lâm Thiên lại nhịn
đau dùng cuối cùng 200 điểm mua vài bộ quần áo cho tiểu loli mặc vào.

“A hi hi, đẹp không ca ca .” Cô bé cười tươi như hoa khoe hắn bộ áo mới.

Lâm Thiên bởi vì trong phòng tắm quá nhiều sương mù, không nhìn rõ dung mạo
tiểu loli, bây giờ nghe nàng nói nhìn lại mới phát hiện mình nhặt được bảo.

Tiểu loli cao một mét hai, mặc bộ áo trắng, đeo vòng cổ ngọc trai, đôi tay
đeo hai khuyên tai nhỏ, hai cánh tay cũng đeo một ít chuỗi ngọc, dưới chân
mang theo tất sợi lam nhạt, da thịt trắng mịn, bộ ngực hơi nhô lên, cái
mông nhỏ nhắn cũng có chút hình dạng . Cả người có một dạng cao quý khí chất
nhìn vào như một tiểu công chúa vậy, mười phần thánh khiết cùng dễ thương.

“Đẹp .” Lâm Thiên bản thân là lolicon đại quân đoàn bên trong một thành viên ,
vừa nhìn Nguyệt Nguyệt là tiểu loli cực phẩm lập tức nước miếng điều chảy ra ,
lập tức đứa ngón tay cái không kiệm lời khen.

“Ca ca, hảo hảo buồn ngủ .” Nàng đột nhiên ngáp một tiếng,

Tiểu Nguyệt một thời gian nằm đầu đường xó chợ, chỉ có thể chịu sương gió vũ
đầy, làm sau có một ngày nào ngủ ngon . Nàng dim dim hai mắt chậm rãi ôm eo
của hắn, ỷ lại rên rỉ.

Lâm Thiên thở dài, xem ra đại nghiệp nhiệm vụ thu gặt sinh mạng còn phải một
thời gian nữa mới có thể làm được.

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . ..

Một ngày sau, sau khi an bài Nguyệt trong khách sạn phòng của hắn, hắn đi
đến căn cứ tuyển binh của Konoha.

“Nhanh, Nhanh ...người phía trước mau mau đi lên .”

Một dãy xếp hàng người, bên trong Hạ Nhẫn nhiều như cẩu, Trung Nhẫn cũng
không ít, đáng tiếc Đặc Cấp lại chỉ có hai người mà lại là quan giám khảo của
căn cứ nữa chứ.

“Nha, ngươi là người mới vào đây à, xếp hàng đợi tới lượt mình đi .” Một tên
Trung Nhẫn đội trưởng bước đến chỉ vào người Lâm Thiên.

Lâm Thiên chỉ cười nhìn hắn, từ trong túi móc ra mười vạn nhét vào tay Đội
Trưởng kia.

“Vị đại ca này, tiểu đệ có chuyện rất gắp, không biết có cách nào nhanh hơn
nhận được vé đăng ký không .”

Người khác nhìn thấy cảnh này liền kinh ngạc, phải biết họ khổng phải tự
nguyện đấy, họ điều là người bị ép gia nhập quân đội . Bởi vì chiến tranh
hiện tại đang trong giai đoạn gây cấn, pháo hôi tiêu hao không biết bao nhiêu
mà kể, bọn hắn ai lại muốn trở thành tham gia cái chiến trường chắc chắn phải
chết này nếu không bị quân đội đe dọa gia đình . Đột nhiên phát hiện một thiếu
niên ngu si, không những không trốn đi, còn nhanh muốn chết, không thiếu
người trong lòng cảm thấy hắn thật ngu.

“Tốt tốt, thiếu niên như vậy mới làm được chuyện lớn, đâu như đám các ngươi
, động một chút là sợ lên sợ xuống .” Đội trưởng không tiếp nhận hảo ý của Lâm
Thiên, trả là tiền cho hắn, sau đó còn quay lại đám người đang xếp hàng trào
phúng khinh bỉ.

“Ngươi cứ đến vị Higiu kia đăng ký, không cần phải xếp hàng .” Đổi trưởng
hiền hòa với hắn nở nụ cười làm bọn người khác ghen ghét.

“Cám ơn đại ca .” Lâm Thiên hơi kinh ngạc, nhớ một phần này ân tình cũng đánh
giá cao tinh thần quân nhân một chút.

“Báo tên .” Vị Higiu Đặc Cấp Thượng Nhẫn không nhìn là ai đến, lập tức theo
quy củ hỏi.

“Lâm Thiên .”

“Đánh vào cột thử chakra, xem ngươi thực lực là bao nhiêu .”

Lâm Thiên đi đến bên cạnh một cái cột kiểm trắc chakra, bên trên có liên tục
năm màu : Màu thứ nhất là Hạ Nhẫn, màu thứ hai là Trung Nhẫn, màu thứ ba là
Đặc Cấp, màu thứ tư là Tinh Anh, cái cuối là Chuẩn Kage cấp.

Quang chỉ huy hơi nhìn một chút cột gỗ nói.

“Ngươi đánh lên đó, đạt một màu thì trở thành thu được bình thường tư cách ,
đạt hai màu thì thu được Đội Trưởng tư cách, đạt được ba màu thì thu được
Tướng quân tư cách, đạt được bốn màu thì Đại Tướng tư cách, đạt thứ năm mà
là Thống Soái tư cách .”

Lâm Thiên nghe vậy gật đầu, hắn toàn lực một quyền đánh ra lên cộc gỗ.

Bản thân hắn là Hồng Mông Đế Chủ dù nguyên khí mất hết nhưng độ cứng cáp vẫn
hơn người thường, cộng thêm công pháp cao cấp gắp bốn lần cùng cấp năng lượng
, hắn một quyền này lập tức dâng lên ba màu cộc gỗ thậm chí một chút nữa là
lên bốn màu.

Ở đây điều há mồn kinh ngạc, không ngờ tiểu thiếu niên chưa đến mười tám này
lại là Đặc Cấp Thượng Nhẫn, thiên phú kinh khủng này ngay cả đệ nhất Kage
cũng không hơn gì.

Higiu kinh ngạc nháy mất liền kinh hỉ, như vậy tiềm lực mai sao nhất định sẽ
trở thành một phương thống trị cường giả, Konoha nhất định sẽ có tên của hắn
trong sử sách.

“Tốt lắm thiếu niên, đây là Tướng Quân cấp thẻ bài, ngươi ngày mai ra trận
ngay lập tức . Có thể đến gặp hai vị Kage ở trong căn cứ, họ có thể vì ngươi
thiên phú mà nhận ngươi làm đệ tử dạy dỗ đấy .”

Higiu lời nói ra một đống người lập tức hít khí lạnh, thiếu niên này nhất
định là một bước lên trời, thậm chí trong Chiến Tranh còn thu được đặc thù
vinh quang mà không phải ai cũng có.

“Vậy thì đa tạ đại ca rồi, ta đi trước .”

Lâm Thiên cười cho qua lệ rồi lập tức theo bản đồ đi đến chiến trường.

“Hừ, đệ nhất Kage cùng đệ nhị Kage sao, quả thật rất mạnh nhưng mà muốn ta
nhận họ làm thầy thì đừng có mơ, Đế Chủ như ta lại nhận thường nhân làm sư
phụ thực sự là chuyện cười .” Lâm Thiên khóe miệng khinh thường, trong mắt
hắn, trên đời này nếu hắn không nguyện ý thì ngươi có mạnh đến Thần Thánh thế
nào cũng không có tư cách làm sư phụ hắn thì đừng nói là vài tên Kage vẫn còn
phàm thai . ( Tác : Mồ hôi, tự ngạo quá mức, nó mất hết nguyên khí, ngoài
cái tuổi thọ vô hạn ra thì có khác gì thường nhân )

“Keng …”

Lâm Thiên chuẩn bị trong túi một thanh đao nhỏ, lập tức chặn đưa ra phía sau
đầu . Một âm thanh đinh thiết vang lên, chấn động làm tay hắn hơi rung.

“Hay nhể, Konoha không ngờ cũng áo gián điệp, vừa ra khỏi thành không bao
lâu đã bị ám toán .”

Ngay lập tức bụi cây xuất hiện hai tên mặt áo nông dân cầm shuriken mặt tràn
đầy sát khí, thực lực điều là Trung Nhẫn.

Một trong hai lập tức khinh thường.

“Konoha quả nhiên đất thừa người đông, một tên lính mới cũng dám chạy loạn .”

Hai tên lập tức nhanh nhẹn bắn ra vài chục cái phi tiêu, cực nhanh áp sát Lâm
Thiên.

“Hừ hừ, tưởng ta là đám pháo hôi tùy tiện bắt nạt à .”

Lâm Thiên bởi vì công pháp khá cao cấp, thực lực có thể ẩn dấu trở thành Hạ
Nhẫn, có thể vì thế mà vô tình đánh lừa hai tên Trung Nhẫn ám sát giả.

“Keng, keng …” Lâm Thiên nhanh nhẹn dùng dao nhỏ đánh bay hết phi tiêu, hắn
hơi khó chịu vì bản thân bị dồn vào một gốc.

Hai tên Trung Nhẫn hơi kinh ngạc, lập tức không do dự kết ấn.

“Thủy Cầu Thuật .”

Hai người phun ra nồng đậm chakra thủy nguyên tố, Lâm Thiên lập tức toàn tốc
lực thuấn di biến mất.

“Ầm …”

Phía dưới nơi Lâm Thiên xuất hiện hai cái lổ nước lớn như ao cá, bên trong
trống rỗng không một sinh vật.

“Sau lưng .” Một tên phát hiện dị dạng, lập tức cánh báo.

“Xoạt.” m thanh khí quản một người bị cắt đứt.

“Ngươi …” Một tên còn lại chưa nói xong, cái cổ cũng đau đau mất đi tri giác
.

. . . . . . . ..

Hai thân thể sinh mệnh đã kết thúc, chậm rãi ngã xuống đất

“Bịch …”

Lâm Thiên ở phía sau lưng chúng thở nhẹ, may là thực lực hắn vốn cao hơn đối
phương không ít, nếu không cũng không dễ gì thắng được, phải biết hiện tại
hắn kỹ xảo đánh nhau đã kém, ngay cả nhẫn thuật cũng không có mấy cái, muốn
thật sự đánh nhau hắn vẫn thua thiệt không ít.


Hồng Mông Đế Chủ - Chương #4