Tạo Lập Danh Tiếng (2)- Nuôi Giun


Người đăng: PTQDung

Quyển I: Khởi nghĩa Hồng Bàng

Chương 8: Tạo lập danh tiếng (2)- Nuôi giun

Từ khi có những chiếc xe rùa, công việc thuận lợi hơn hẳn: vận chuyển đất đá
đi nhanh hơn, không sợ địa hình chật hẹp, nhiều hố, đụn đất lởm chởm như
trước, cũng đỡ tốn sức hơn gánh gồng... Cũng vì thuận lợi hơn, nên Kiệt không
chỉ làm chuồng trại, mà còn tiện thể làm luôn một cái ao nho nhỏ: dùng xe rùa
chở đất đi lên, lấy bơm bơm nước từ ngoài sông suối vào đầy ao, vừa để lấy
nước tưới tiêu, rửa ráy cho chuồng, vừa làm chỗ thoát nước rửa chuồng. Đất vét
từ ao được dùng để đắp lên làm một mảnh vườn nhỏ, trồng ít rau.

Vậy là với một vài sự cải thiện công nghệ vừa phải, Kiệt đã làm được một mô
hình VAC nhỏ, và hoàn toàn vượt được mục tiêu ban đầu là chỉ xây phần chuồng
trại. Nhìn toàn bộ công trình VAC nhỏ bé này, Hoàng Anh Kiệt cũng tạm thời tự
hào một chút. Nhưng rồi nghĩ tới những việc sắp phải làm, cậu ta thở dài một
hơi. Việc nhà nông khó nhọc, mệt mỏi vô cùng: dậy từ sáng sớm, tối mịt mới về,
cày cuốc tốn thể lực, mệt nhọc, lại phải chăm quan sát thời tiết, … mà dù có
làm hết thì trời cho mới được, nếu không chỉ cần một trận lụt, một trận bão,
một đợt hạn thì cũng công toi,…

Không có quá nhiều kiến thức và kinh nghiệm về việc đồng áng, nên trước tiên
Kiệt rất cẩn thận học hỏi cách làm của người lớn: trồng rau gì, nuôi các con
vật ra sao, cần tránh cái gì,… Vào lúc này, Kiệt sẽ tập trung nghe, làm theo
đã, rồi sau đó tìm hiểu kỹ càng nguyên nhân sâu xa, thậm chí là bản chất của
những điều này. Bởi vì chỉ có hiểu rõ bản chất, thì mới không bị đánh lừa,
hiểu nhầm,… trước những hiện tượng.

Chăm chỉ và có kiến thức cơ sở đủ tốt, Hoàng Anh Kiệt cũng sớm học hỏi được
nhiều kiến thức nhà nông, thậm chí còn nắm rõ được nguyên lý và bản chất của
mọi thứ, nhưng do trình độ khoa học kỹ thuật thời này chưa đủ sức để cậu có
thể cải tiến, nên muốn có thêm những sự cải tiến nữa là không thể. Đơn cử như
là chuyện phân bón vậy đó.

Ở nông nghiệp, việc bón phân thực chất là để cung cấp các chất cần thiết cho
cây trồng, như các chất dinh dưỡng hàng một: Nito, Kali và Photpho, cộng thêm
một phần nhỏ các chất dinh dưỡng hàng hai: Canxi, sunfua, magie cùng các vi
lượng khoáng: sắt, kẽm, đồng,…. Cũng vì thế, phân bón vô cơ: đạm, lân, kali,
urê… vốn ở dạng muối khoáng sản sẽ có được một tỷ lệ chất dinh dưỡng cao hơn
hẳn phân hữu cơ, từ đó khiến năng suất của cây trồng bón phân vô cơ tăng cao
hơn. Thế nhưng, muốn làm được phân bón hóa học thời kỳ này với Kiệt cũng chả
khác nào bắt một người dân thường thế kỷ 21 chế tạo một quả bôm hạt nhân:
không công nghệ, không có quặng, không tiền, không đủ kiến thức chuyên sâu,...

Kiến thức của Kiệt đang dần bị sức mạnh của thời đại kìm hãm, và cái mô hình
VAC cũng vậy. Không có những trang thiết bị hiện đại: bóng đèn chiếu sáng kích
gà mau đẻ, phân hóa học kích thích cây trồng, rau củ hay thức ăn công nghiệp
cho vật nuôi, … đã vậy vốn đầu vào lại quá ư là nhỏ,…

Đã nhiều lúc, Kiệt nghĩ rằng mình có nên bỏ cuộc hay không đây. Để rồi giây
lát sau, cậu tự tát mình một cái đau điếng. Mẹ kiếp, không chăm chỉ và nỗ lực
từ những việc nhỏ thì sao có thể làm được việc lớn, không làm được việc lớn
thì sao kiếm đủ tiền mà cải thiện cuộc sống chứ. Cuộc sống ở nông thôn thời
này Kiệt đã quen, nhưng những ký ức về những chiếc quạt điện, đèn điện, chăn
ấm đệm êm chưa hề phai nhạt, và với Kiệt, sống như thế mới là sống chứ.


  • Cố lên!- Kiệt hét toáng lên để tự động viên mình, trước khi tiếp tục công
    việc hốt phân gà và phân thỏ cho vào hầm ủ để làm phân bón cho vườn. Kiết xô
    phân về phía một hầm ủ được che chắn kín, phủ đủ loại rơm rạ, Kiệt nhanh chóng
    đổ phân xuống, ủ lại cẩn thận để tránh mùi. Đổ phân xuống hầm xong, Kiệt lại
    quay sang một căn chòi nho nhỏ khác. Nói cái chòi thì cũng không đúng, mà là
    một miếng đất được dựng mái che, không khí khá là mát mẻ. Kiệt thò tay lấy một
    cái bình tưới cây tự chế và tưới nhẹ nhàng vào miếng đất. Một chút mùi mục nát
    bốc lên, Kiệt hơi nhíu cái mũi, nhưng vẫn cẩn thận tưới tiếp. Thứ đất cậu ta
    tưới màu nâu đẹp mắt, tơi xốp lạ thường, và nếu ai thò tay xuống bốc một nắm
    đất đó lên, thì sẽ thấy một đám giun đất đang bò lổn nhổn trong đó.

Phân chuồng – phân của động vật và phân bắc- phân người người vốn dĩ rất tốt-
có thể coi là tốt nhất trong các loại phân bón tự nhiên, nhưng trong phân hữu
cơ thường có các vi khuẩn, vi nấm, các loại ký sinh trùng gây ảnh hưởng trực
tiếp tới cây trồng không những vậy mà các vi sinh có thể bệnh trực tiếp hoặc
gián tiếp cho người, gia súc. Phân thường có mùi khó chịu, chứa rất nhiều các
chất cao phân tử như xenlulo, hemi xenlulo, tinh bột, protein, mỡ... Khi ủ
phân đúng cách, nhiệt độ đống ủ và các vi sinh cơ lợi sẽ tiêu diệt hầu hết các
mầm bệnh, phân mất mùi khó chịu, các chất cao phân tử như xen lu lô, he mi xen
lu lô, tinh bột, pro tê in, mở... bị phân hủy thành các chất có cấu tạo phân
tử nhỏ hơn nên cây dễ hấp thu hơn như xen lu lô, he mi xen lu lô, tinh bột bị
biến thành các loại tinh bột có phân tử thấp; pro tê in biến thành các ami nô
a xit mà các sản phẩm sau quá trình ủ là nguồn thức ăn, môi trường tốt cho sự
phát triển của các loại vi sinh có ích như các vi sinh cố định đạm…

Bình thường thì phân chuồng sau khi ủ xong sẽ được đem bón cây, nhưng Hoàng
Anh Kiệt đã đem chúng đi nuôi giun. Thứ phân này dược trộn chung với đất, rác,
lá, rạ,…, đắp thành đất nền, sau đó thả giun vào. Hàng ngày cậu tưới nước để
giữ ẩm cho lũ giun. Với sự trợ giúp của lũ giun, những phần đất chưa phân và
rác rưởi kia sớm trở thành phân bón tốt cho rau củ, thậm chí Kiệt tin nếu được
đầu tư đúng đắn thì những phần phân bón này sẽ sớm được đem ra bón lúa thôi.
Không chỉ có phân bón rau củ, việc nuôi giun còn giúp cung cấp cho bọn gà một
nguồn thức ăn dồi dào- những con giun mập ú ù, đầy chất dinh dưỡng. Bọn gà mà
ăn thì chỉ có béo quay. Nếu sau này Kiệt còn định nuôi cá, thì số giun này
cũng là nguồn thức ăn không tệ chút nào.

Việc Hoàng Anh Kiệt nuôi giun thì mọi người trong làng đều biết, và mọi người
cũng có bàn luận qua, nhưng cũng chỉ dừng ở mức độ bàn luận thôi, vì đa phần
người trong làng cũng chưa thể hiểu hết được lợi ích mà việc nuôi giun mang
lại nếu chỉ nghe Kiệt nói qua. Và mọi chuyện cũng dần lắng xuống trong tâm trí
người dân trong làng. Thậm chí, bọn nhóc đàn em của Kiệt cũng không quá chú
tâm vào việc Kiệt làm và nói, chúng cũng đang bận việc đồng áng. Bọn giun lại
là lũ sống ẩn dưới đất, thành ra những gì bọn nhóc nhìn thấy vẫn là việc Kiệt
bồi thêm phân ủ và tưới nước mỗi ngày, chứ không có gì khác biệt. Người hầun
hư ngày nào cũng đồng hành với cậu, chỉ có ông anh trai cùng mẹ khác cha Hoàng
Anh Minh.

Sau một thời gian, nhận thấy cũng đã khá đủ lượng phân bón cần thiết, hai đứa
bắt đầu thu hoạch. Trước khi thu hoạch, Kiệt và Minh lại phải chuẩn bị một chỗ
nuôi mới, lần này thì do vào đúng vụ thu hoạch nên những đứa khác không ai có
mặt, mà hai anh em cũng phải rất thanh thủ những lúc nghỉ ngơi, vì lúc làm còn
phải phụ bố mẹ gặt lúa. Chuẩn bị xong đất nền nuôi giun mới, hai đứa dọn cái
lán che ra chỗ mới dựng, rồi bắt đầu đào bới khu đất nuôi giun. Ngoại trừ một
phần đất chứa giun và trứng giun dùng để làm giống cho lần sau, hầu hết giun
được tách ra khỏi đất, rửa sạch, phần thì cho gà ăn tươi, phần thì chặt nhỏ
phơi khô để ăn dần, đất ủ thì đã thành phân bón hảo hạng, dung để bón xuống
ruộng rau.

Có được phân bón tốt, nhưng cây rau củ phát triển nhanh chóng. Được ăn những
con giun béo ngậy, thậm chí dù đã phơi khô, bọn gà trở nên béo khỏe, gà trống
thì gáy to, gà mái đẻ tốt. Nhìn những quá trứng gà to, hồng hào, ngày nào cũng
có của hai đứa, mẹ Kiệt cứ trợn tròn mắt, bữa ăn gia đình cũng được cải thiện.
Thế rồi mẹ các cậu cũng chọn rau ở vườn Kiệt mà ăn thử, quả là thứ rau ngon,
ngon gấp mấy lần thứ rau tròng trong vườn của nhà. Cả ông bà cậu cũng khen như
thế, và họ tự nhận không tài nào trồng được, dù có là những nhà nông đầy kinh
nghiệm. Kiệt cũng chả dấu diếm, kể sạch. Có gì mà giấu nào, người nhà cả.


  • Mẹ thử nghĩ xem, bón cho rau thì rau tốt, bón lúa thì lúa cũng phải tốt chứ
    ạ!


  • Ừ nhỉ! Nếu có thể bón được cho ruộng nhà mình, thì có khi còn bội thu ấy
    chứ.- Bà nội nghe thế là sáng mắt lên, bà là người phụ nữ thôn quê đầy kinh
    nghiệm


  • Nhưng lượng phân bón mày làm ra cũng có nhiều đâu!- Ông nội thì phân tích
    có lý trí hơn, ông thấy Kiệt chỉ có chăm chăm bón cho mấy ruộng rau mà đã hết
    sạch phân bón, thì bón cho mấy sào ruộng làm sao cho nổi.


  • Đấy là vì cháu có mỗi mình, lại có mỗi phần đất bé tí để nuôi giun, ông thử
    gọi cả nhà mình vào làm mảnh đất nuôi giun đủ lớn xem, cháu chả kiếm cho ông
    đủ phân bón ruộng cho cả họ ấy chứ.


  • Ái chà chà, thằng nhóc này thế mà có gan nhỉ? Được, để ông nội xem thằng
    cháu đích tôn làm được gì nào?


Gia đình nhà nội của Kiết vốn là thế, vì từ thời ông tổ vốn là lính tráng,
hành động dứt khoát, tuân thủ lệnh trên, làm là làm, không thì thôi,. Có sự
ủng hộ của ông, lại thêm việc lợi ích cũng đã hiển hiện trước mắt, việc nuôi
giun không mấy mà được thông qua.

Vì vụ gặt đã qua, hầu như không còn mấy việc, nên Hoàng Anh Kiệt lại tụ tập
được đủ bọn đàn em dưới trướng. Nhưng lần này, công việc của bọn nó chủ yếu là
tìm thêm phân bón các loại để cho bãi nuôi giun, chứ còn việc tạo bãi thì đã
có người lớn trong nhà lo rồi. Tất nhiên là giun có thể ăn các loại rác rưởi,
đất để tạo ra đất tốt, nhưng nếu có thêm các loại phân ủ tốt mà để giun ăn,
thì thứ đất đó mới có thể thành phân bón tốt cho cây, mà giun cũng sớm béo.
Nhưng phân bón bình thường không phải dễ kiếm, làng nghèo, trâu bò lợn gà cũng
ít, người cũng ăn ít nữa, phân càng khó có nên phải năng tích từng ngày, nhất
là vào những tháng ngày vụ nông chưa có, nông dân chưa phải lo chuyện bón
phân, có vậy phân bón mới dễ kiếm, chứ lúc họ cần thì bãi phân bò cũng có thể
gây đánh nhau to.


Hồng Bàng Lập Quốc Ký Rewrite - Chương #8