Người đăng: PTQDung
Chương 7: Tạo lập danh tiếng
Quyển I: Nó là Hoàng Anh Kiệt
.
.
.
Chương 7: Tạo lập danh tiếng
Trong thời đại mà khoa học kỹ thuật không quá phát triển, dẫn tới việc thủ
công nghiệp không thể lột xác thành công nghiệp, thương mại có lớn thì cũng
chỉ có thể tập trung tại những thành phố lớn, còn với người dân thì thì nông
nghiệp là ngành kinh tế. Bởi vì đây là ngành gần gũi, hiệu quả của những sự
cải cách cần thời gian dài để hiện rõ nên dù Kiệt có làm cũng không gây kinh
ngạc như bây giờ. Hơn nữa làm nông nghiệp thì tốn thời gian, cho nên đợi đến
khi tiền vào như nước thì cũng phải rất lâu sau này, mà khi đó Kiệt đã lớn, mẹ
cậu sẽ phải chấp nhận để cho người con mình tự chủ tài chính.
Hôm sau, Hoàng Anh Kiệt dẫn theo anh trai mình là Hoàng Anh Minh tới gặp các
thành viên trong đội, rồi bắt đầu phân công nhiệm vụ. Cho dù Tết đã tới khá
gần, nhưng Kiệt cũng không thấy nên chần chừ nữa, vì lãng phí thời gian là một
điều không thể tha thứ. Công việc cần tiến hành trước tiên chính là xây chuồng
cho đám gà và chuồng thỏ. Những cái chuồng được lên bản vẽ, tuy chỉ là trên
nền đất nhưng rất cần thiết, vì chúng không phải những chiếc chuồng mà bọn nhỏ
hay thấy trong làng và đã từng làm qua, mà là những chiếc chuồng hoàn toàn mới
là- thứ mà người nông dân ở thế giới cũ của Kiệt dùng trong những trang trại
lớn, nhất là trang trại kiểu VAC.
Thứ nhất là chọn vị trí. Vị trí của nơi cậu ta định làm chuồng không những
phải gần nguồn nước và thức ăn, địa thế cao ráo không ùn tắc chất thải, hướng
gió và ánh sáng phải thuận lợi cho những con vật, lại phải tránh xa làng để
không có mùi hôi thối ảnh hưởng tới người dân. Và quan trọng nhất, phải tìm
cách tận dụng địa thế để sau này có thể đưa thêm « vườn » và « ao » vào nữa.
Mọi người cùng xem ở làng ta có nơi nào có thể có địa thế như thế này
không.
Chúng ta cần phải dựng một khu lớn như thế cơ ạ !- Đào Văn Bác lắp bắp.
Làm thế thì cần nhiều sức lực và tiền của lắm đó !- Đào Thùy linh dè dặt
nói. Cô nàng này là con nhà địa chủ, cũng biết đôi chút về việc xây dựng công
trình lớn, nên mới có thể ước lượng được khối lượng công việc đồ sộ của công
trình này.
Đúng là chúng ta sẽ phải mất rất nhiều công sức, nhưng đâu phải làm ngay
một lúc !- Kiệt phân tích.- Mà hãy cứ quan tâm tới câu hỏi của anh đi, làng
mình có chỗ nào có thể thỏa mãn những yêu cầu trên không.
Không có đâu !- Đào Thùy Linh đáp lại sau một hồi suy nghĩ- Những chỗ đẹp
thế này làm sao mà còn cho anh em ta nữa.
Đúng vậy, đất tốt mà bằng phẳng thế này những nhà giàu có đã chiếm sạch từ
lâu rồi.
Thế những miếng đất còn bỏ hoang, có chỗ nào đủ mấy điều kiện cơ bản là :
rộng, phẳng, có nắng có gió, gần nguồn nước, dễ kiếm thức ăn cho gà và thỏ...
Thế thì có khác gì những yêu cầu ban đầu đâu !
Đúng, vì những yêu cầu đó là những yêu cầu tiên quyết không thể bỏ được.-
Kiệt giải thích.- Đất không đủ rộng sau này có cơ hội làm ăn lớn cũng không có
đất mà làm, không bằng phẳng thì sau này mở rộng sẽ tốn công vô cùng, thiếu
nắng và gió thì dễ ẩm ướt, sinh bệnh dịch, xa nguồn nước hay nguồn thức ăn thì
khỏi nói rồi, hơn nữa xa nguồn nước ta sẽ không có nước mà dọn vệ sinh chuồng…
Nếu thế thì có lẽ chỗ kia là chỗ thuận tiện nhất đó !- Hoàng Anh Minh chợt
nói xen vào, và chỉ tay ra xa xa.
Cả bọn nghe Hoàng Anh Minh nói xong, liền nhìn ra chỗ đó và đứa nào cũng ngạc
nhiên. Nơi mà Anh Minh nói tới, nơi mà Kiệt đã sử dụng chiếc máy bơm nước đầu
tiên. Quả thực ngoại trừ sự hoang vu ra thì nó hoàn toàn thỏa mãn mọi yêu cầu
của Kiệt.
Vậy là chúng ta sẽ chọn nó ư ?
Cần phải khảo sát thêm đã, nhưng nhìn qua thì cũng khá phù hợp.
Cả bọn kết thúc buổi họp để tiến hành khảo sát thực địa ngay, Hoàng Anh Kiệt
không muốn để thời gian chết chút nào, quá lãng phí. Vì chuẩn bị làm cả một hệ
thống VAC, nên không chỉ thích hợp để xây chuồng, hai yếu tố là ao và vườn
cũng phải cân nhắc.
Sở dĩ vườn- ao- chuồng có ưu thế là vì nó như một hệ thống khép kín mà các
thành phần trong hệ thống có mối liên hệ mật thiết với nhau. Thông thường,
trong hệ thống VAC, ao cá sử dụng phân (do gia súc, gia cầm thải ra) cùng với
cỏ hoặc phần rau hoặc nát làm nguồn thức ăn cho các loài cá nuôi trong ao,
ngoài ra phân còn được sử dụng để bón vườn; ao cung cấp nước phục vụ tưới
tiêu, đất bùn (khi vét cải tạo ao) bổ sung đất tốt cho toàn bộ cây trong vườn;
còn vườn cung cấp rau phục vụ chăn nuôi. Cũng vì thế, nếu chỉ một yếu tố không
đủ cân bằng với các yếu tố còn lại, cả hệ thống sẽ bị phá vỡ. May sao, khu vực
mà họ định chọn có đủ các yếu tố cần thiết cho việc vận hành toàn bộ hệ thống
VAC về sau và dùng để làm chuồng nuôi gà và thỏ trước mắt.
……………….
Việc Hoàng Anh Kiệt đang làm không qua khỏi mắt dân trong làng, họ nửa tin nữa
ngờ tìm hiểu xem thằng nhóc con họ Hoàng kia định làm gì, những chiếc máy bơm
thủa nào đã khiến họ có sự nhìn nhận về thằng nhóc này. Đến khi biết rằng bọn
nhóc chỉ định nuôi gà và thỏ, bọn họ cười rồi bỏ qua, những việc này họ đã làm
quá nhiều rồi, nhưng cũng chả khá khẩm tí nào, hầu như chỉ để nhà ăn thôi.
Công việc đầu tiên, là dọn dẹp bãi đất chuẩn bị làm chuồng. Cần phải làm nơi
này phẳng, không còn đã tảng đá vụn, bùn, rác và cỏ. Vừa dọn, cũng phải vừa
tận dụng. Không như ở thế giới cũ của Kiệt: cát, xi măng, gạch,… đầy ra, có
tiền là mua được thì ở đây không có những thứ đó, nên những chỗ nào cần vật
liệu xây dựng bù đắp là khó khăn lắm.
Khó khăn đầu tiên Kiệt phải đối mặt là những tảng đá to lớn ở trên mặt đất,
những thứ này có lẽ là đá lở ở phần sườn núi. Những viên đá quá to để di
chuyển, nên không còn cách nào khác là phải chôn. Đào một cái hố đủ to bên
chân tảng đá rồi đẩy hòn đá xuống hố, lấy đất phủ lên. Số đất thừa thì dùng để
san ra nơi khác, làm phẳng mặt đất một cách tương đối.
Nhưng dần dần Kiệt thấy làm thế này thì cũng lãng phí quá, có những chỗ quá
trũng cần có vật liệu san lấp. Dùng quang gánh thì quá tốn sức, hiệu quả không
cao trong khi xe trâu xe bò thì Kiệt không được ưu tiên sử dụng- nhà cậu vẫn
con nhiều việc phải dùng.
Anh Kiệt, mình làm cái gì đây!- Đào Văn Bắc hỏi
Xe rùa!- Kiệt đáp lại.
Xe rùa hay xe cút kít là một chiếc xe thô sơ có kích thước nhỏ để vận chuyển
bằng tay và thường sử dụng trong xây dựng để chuyên di chuyển, thồ, chở những
vật liệu xây dựng như vôi, vữa, gạch, đá... xe rùa được thiết kế với cấu trúc
khá đơn giản thường là với một bánh xe nằm ở trục giữa dưới đáy chiếu xe, có
hai tay cầm và một máng chứa vật liệu ở giữa và có hai chân bằng sắt để chống
đỡ. Xe được thiết kế để cho một người sử dụng, đẩy vật liệu bằng hai tay cầm
phía sau.
Ban đầu, Kiệt muốn thiết kế loại nhỏ để cậu và bọn nhóc có thể tự làm việc,
nhưng rồi nghĩ đi nghĩ lại, chiếc xe rùa nguyên bản được ưu tiên chế tạo. Với
chiếc xe cỡ lớn thế này, bọn nhóc như Kiệt không thể sử dụng, vì đến tay cầm
còn cao tới gần bằng vai. Mà với trình độ chế tạo ở thời kỳ này thì mọi thứ sẽ
rất nặng nề, đẩy xe sẽ khó khăn gấp bội, nhất là khi không có cao su làm lốp
mà phải dùng bánh xe gỗ, bọn nhóc như Kiệt không thể dùng những chiếc xe rùa
này.
Vậy là lại phải ngốn tiền:nguyên vật liệu, thuê người chế tạo, thuê người
làm,… Cũng may, phương án bù lỗ cũng được Kiệt nghĩ ra. Những chiếc xe rùa này
rất có thị trường: vận chuyển đất cát, vật liệu xây dựng, bùn đất… công việc
thổ mộc thì nhà nông đâu có thiếu, nếu có thể bán mấy chiếc thì cũng như là
hòa vốn, thậm chí là có lời.
Nghĩ là làm, Kiệt chỉ huy bọn nhỏ làm việc:
Vũ Văn Đặng đem bản vẽ phần khung xe về cho bố nó rèn
Bố con nhà Hoàng Văn Tâm thì phụ trách phần thùng xe và bánh xe. Không có nhựa
hay cao su nên Kiệt quyết định dùng bánh gỗ.
Nguyễn Quảng thì chuẩn bị hẹn bố mẹ nó vài buổi làm công. Với quan hệ của hai
đứa, việc chấp nhận sử chỉ đạo của Kiệt- một đứa nhóc có 5- 6 tuổi, sẽ dễ hơn
nhiều so với những người làm thuê khác.
Những đứa còn lại thì cùng với Kiệt và Minh đi làm công việc khác: chẻ tre làm
rào, chuẩn bị dây buộc, đào rãnh thoát nước, chuẩn bị rơm rạ lợp mái,… Thời
gian không ngừng trôi qua, nếu không tận dụng thì rất lãng phí.
Những chiếc xe rùa nhanh chóng được chế tạo và tỏ ra hiệu quả ngoài sức tưởng
tượng- dù rằng xe rùa vốn đã xuất hiện ở thế giới này cũng lâu rồi, nhưng
thiết kế quá thô sơ, khung thường làm bằng gỗ, khiến cho khả năng chở vật nặng
không cao, dễ gẫy, hơn nữa ưu thế của xe rùa là khả năng vận chuyển quãng ngắn
trên những địa hình phức tạo, nhỏ hẹp, nên cũng ít người dùng nó.
Có được chiếc xe trong tay, Hoàng Anh Kiệt một mặt thuê bố mẹ Nguyễn Quảng làm
việc, một mặt lại tìm cách giới thiệu, môi giới những chiếc xe này với người
trong làng. Những ưu thế của chiếc xe được bộc lộ nhanh chóng trước mắt dân
làng Bàng: vận chuyển vật liệu dễ dàng hơn quang gánh, xe bò, tốn ít sức, mới
mẻ, kích thích sự tò mò, giá cả lại phải chăng… đúng như những gì Kiệt suy
tính.
Bà có biết cái xe mà thằng nhóc nhà họ Hoàng vừa làm ra không?
Ôi dào, còn phải đợi bà nói nữa hay sao, nhà tôi cũng đang định làm một
chiếc đây này.
Định mua hả! À mà nhà bà đang chuẩn bị xây nhà hả, mua nó cũng là phải.
Công nhận thằng bé con nhà đó giỏi thật, chế được toàn mấy thứ hay ho không
à. Giá mà bọn nhóc con của tôi giỏi được như thế thì đỡ biết bao nhiêu.
Những cuộc nói chuyện kiểu như trên ngày một nhiều trong làng, danh tiếng của
Kiệt được mọi người biết đến ngày một nhiều, đây có thể coi là nguồn lợi chính
mà Kiệt nhắm tới. Tiền bạc lúc này dù có kiếm được bao nhiêu thì cũng sẽ bị
quản chế trong tay mẹ, nhưng danh tiếng một khi đã tạo lập, sau này nếu Kiệt
muốn làm gì khó khăn, kêu gọi sự trợ giúp cũng thêm dễ dàng. Hồi 1945, Việt
Minh phát động giành chính quyền trong điều kiện không tiền không lương, quân
đội chính thức chỉ có 34 người, Đảng viên phần nhiều vừa ra tù, chân đi không
vững, nhưng nhờ danh tiếng tích lũy được trong một thời gian dài thong qua
những phong trào đấu tranh, dù thất bại liên tục, đã thành công rực rỡ.