Giết Vân Trung


Người đăng: nobita_0712

-Muốn chạy,nào có dễ như vậy.

Vân Trung nhìn Huy đang phi thân ảnh về 1 hướng ngược lại,đây rõ ràng là khi
thấy hắn sử dụng ra võ hồn thì bỏ chạy,điều này đối với Vân Trung sao có
thể,hắn phải giết bằng được tên kia nếu không thanh danh của hắn sẽ bị sỉ
nhục.

Trong tay nắm chặt lấy bảo thương,Vân trung nhanh chóng sử dụng bộ pháp của
mình,hướng phía sau của Huy mà đuổi tới.

-2 người các ngươi ở lại chỗ này làm những việc còn lại,ta dẫn theo 2 người đi trợ chiến cho Vân Trung.

Vân Lam dẫn theo 2 tên Hồn Sư sơ kỳ,nhanh chóng đuổi theo 2 người Vân Trung và
Huy,ở đây ngoài Hỏa Lân Mãng thì đã không còn yêu thú nào lợi hại nữa rồi,hắn
cũng đã xem xét xung quanh,không thấy có người khác nên nghĩ nơi này ngoài bọn
chúng ra đã không còn có ai nữa rồi.

-Công tử yên tâm,chúng ta nhất định sẽ hoàn thành mọi chuyện sớm nhất để tới trợ giúp người.

2 tên Hồn Đồ ở lại,gương mặt tươi cười nhìn Vân Lam nói.

-Không ngờ cũng có ngày chúng ta được chạm vào yêu đan của Hồn Sư yêu thú,thật là khó tưởng tượng mà.

Đợi đến khi Vân Lam dẫn theo 2 tên Hồn Sư đi khỏi,1 tên Hồn Đồ nhìn xác Hỏa
Lân Mãng trước mặt,hưng phấn nói.

Có nghĩ cả đời hắn cũng chưa chắc sẽ giết được 1 con Hỏa Lân Mãng,nhưng không
ngờ lúc này lại có cơ hội đào yêu hạch của con yêu thú đáng sợ này.

-Làm nhanh lên,nơi này không an toàn,nhanh chóng hội họp với công tử tử thôi.

Tên còn lại gõ đầu tên kia 1 cái,trong tay hành động lại càng trở nên nhanh
hơn,mặc dù Hỏa Lân Mãng đã chết nhưng xác của nó cũng không dễ để đào ra như
vậy,bọn chúng cũng không có lợi khí gì,chỉ dùng những con dao bình thường mà
thôi,nên tốc độ làm thịt Hỏa Lân Mãng không có được nhanh.

-Công tử đã nói,nơi này không còn ai khác,cần gì phải lo nghĩ nhiều.

Tên kia hành động cũng trở nên nhanh hơn,nhưng hắn cũng không nghĩ nơi này sẽ
còn có người khác.

-Ai nói là không có người khác?

Đang lúc 2 tên hì hục đào ra yêu hạch của Hỏa Lân Mãng thì 1 thanh âm phía sau
khiến cho 2 tên giật mình.

-Không ngờ Lục huynh đệ cũng dự đoán chuẩn xác như vậy,tên Vân Lam kia chắc chắn sẽ dẫn theo 2 tên Hồn Sư,để lại 2 tên Hồn Đồ đã bị thương,như vậy chúng ta lấy được con Hỏa Lân Mãng này cũng dễ dàng hơn bao giờ hết.

Tiểu Nhị đi tới nhìn Đại Tráng nói.

3 người đi ra,còn Như Nhi thì không cần thiết vì đã hoàn toàn đúng với dự tính
của Huy,chỉ còn lại 2 tên Hồn Đồ này thì 3 người hoàn toàn có thể đối phó
được.

-Các người là ai,không biết con Hỏa Lân Mãng này là thuộc về ai hay sao,lại còn dám đánh chủ ý tới.

2 tên đang làm thịt Hỏa Lân Mãng,thấy có người tới,nhanh chóng bật dậy,gương
mặt tràn ngập vẻ ngoài ý muốn.

-Đúng là trước kia chúng ta sẽ không dám đánh chủ ý,nhưng lúc này khác rồi.

Tiểu Tam nhìn 2 tên Hồn Đồ cười lạnh.

-Hừ,cũng chỉ là 3 tên Hồn Đồ mà thôi,không biết chết là gì hay sao,đến cả Vân gia chúng ta cũng dám cướp đồ.

2 tên gương mặt hiện lên dị sắc,3 người trước mặt tu vi mặc dù chỉ có Hồn Đồ
mà thôi,bọn chúng còn mạnh hơn đã là Hồn Đồ đỉnh phong rồi,nhưng do 1 kích lúc
này của Hỏa Lân Mãng,khiến cho 2 tên bị thương không nhẹ,lúc này chắc chỉ có
thể đối phó với Hồn Đồ trung kỳ mà thôi,nhưng chỉ sợ bị 3 tên này quần lấy thì
lúc đó bọn chúng sẽ là người bất lợi.

-Tuy là vậy,nhưng giết 2 tên dễ dàng lắm.

Đại Tráng nắm trong tay cự kiếm,không nhiều lời nữa,trong tay cự kiếm vung
lên,hóa thành 1 vòng cung hoàn hảo đánh tới trước mặt 2 tên Hồn Đồ của Vân
gia.

-Chúng ta cũng lên.

2 huynh đệ Tiểu Nhị cũng theo sau Đại Tráng mà đánh tới,trong tay 2 người xuất
hiện 1 thanh đoản đao,cũng không phải lợi khí mà chỉ là binh khí bình thường
mà thôi.

-Hừ,các ngươi tưởng chúng ta sợ ngươi chắc.

2 tên Hồn Đồ của Vân gia nhìn thấy 3 người đánh tới,sắc mặt có chút tái
nhợt,nhưng nếu như không ra tay e rằng sẽ bị 3 tên chém chết,vì thế bọn chúng
cũng nhanh chóng lôi từ trong hành lý của mình ra 2 thanh binh khí,1 đao 1
phủ,hướng phía 3 người đang lao tới mà đánh.

.......................

-Muốn chạy.

Vân Trung đã đuổi theo Huy được 1 khoảng không gần rồi,hắn cứ tưởng Huy so
thân pháp với mình sẽ bị Vân Trung hắn nhanh chóng đuổi kịp mà thôi,nhưng
không ngờ như càng chạy lâu,Vân trung hắn càng cảm nhận được khoảng cách giữa
2 người càng ngày càng xa vậy.

Không muốn đuổi theo nữa,hồn khí trong người Vân Trung điên cuồng dồn vào lợi
thương trong tay,1 thương mạnh mẽ hướng phía sau của Huy mà đâm tới.

Hào quang mãnh liệt kèm hỏa diễm khiến cho những nơi lợi thương đi qua,như trở
nên khô cằn vậy.

-Ta đâu có muốn chạy nữa.

Huy đang chạy bỗng dừng lại,nhanh chóng xoay người né lấy 1 thương của Vân
Trung,gương mặt nhìn Vân Trung đối diện cười nói.

-Bản lĩnh của người cũng không nhỏ,không có hồn khí mà cũng có thể sống sót trong tay ta lâu như vậy,đúng là đáng khen ngợi.

Vân Trung vô cùng chấn động vì 1 thương của hắn uy lực 10 phần,lại còn đâm từ
phía sau nhưng Huy không nhìn cũng có thể né được 1 thương của hắn,lúc này hắn
cảm thấy tên trước mặt chỉ sợ không phải là 1 tên hồn khí cũng không có mà
phải là 1 Hồn Vương đỉnh phong vậy.

-Ta chưa từng nghe xung quanh Nguyên Linh Tông có người nào như ngươi cả,nhanh bóng tên tuổi ra,ta không giết người vô danh.

Vân Trung mặc dù chấn động,nhưng lúc này 2 người cũng đã đối mặt với nhau
rồi,hắn tự tin hoàn toàn có thể giết tên trước mặt.

-Ngươi không giết nổi ta đâu,nên ta cũng không cần phải báo danh tính cho ngươi.

Huy gương mặt nở nụ cười lạnh.

Huy ném đi thanh kiếm trong tay của mình,tên Vân trung trước mặt dù gì cũng là
Hồn Sư,nếu như không dùng võ hồn thì hơi khó để giết được hắn,nhưng Huy còn có
thứ khác có thể giết được Vân Trung.

-Ngươi như vậy là muốn chết mà.

Vân Trung nhìn tên trước mặt ném đi thanh kiếm trong tay mình,1 bộ dạng khiêu
khích hắn khiến cho Vân Trung gương mặt tràn ngập sự tức giận.

-Vậy để ta cho ngươi biết,làm người nên kín đáo 1 chút,không là rất dễ mất mạng.

Vân Trung lợi thương trong tay lại chuyển,thân ảnh nhanh chóng phóng tới
Huy,lợi thương lại được hắn truyền vào hồn khí,mũi thương như càng trở nên sắc
nhọn,xung quanh cây thương được bao bọc bởi 1 luồng hỏa diễm nóng bỏng.

Lợi thương lao tới trước mặt Huy,nhưng Vân Trung rõ ràng thấy tên trước mặt
vẫn không có biểu cảm gì,trong tay khẽ chuyển,lợi thương từ đâm thẳng hóa
thành 1 vòng cung trên không như muốn trảm đôi bầu trời vậy,hướng thẳng đầu
của Huy mà bổ xuống.

-Để ta cho ngươi biết,thế nào mới là lợi khí.

Huy nhìn mũi thương đang lao thẳng tới,cười nhạt.

Trong người hắn huyết mạch như chạy nhanh hơn khắp cơ thể,rồi từ cánh tay của
Huy,1 đồ án hình thanh kiếm nhanh chóng sáng lên,trong nháy mắt của hắn đã có
1 cự kiếm xuất hiện.

Cự kiếm xuất hiện như khiến cho thiên địa biến đổi,thanh cự kiếm này so với cơ
thể của Huy còn lớn hơn nhiều,nhưng hắn vẫn có thể dễ dàng sử dụng nó vì Huy
đã luyện hóa thanh kiếm và sử dụng nó 1 cách thuần thục rồi.

-Đó là kiếm gì.

Cự kiếm xuất hiện,Huy chỉ điểm nhẹ thanh kiếm trong tay,lợi thương của Vân
Trung như đụng phải cả 1 sơn phong vậy,khiến cho hắn bật ngược ra phía
sau,luống cuống đứng dậy,Vân Trung ánh mắt kinh hoàng nhìn thanh cự kiếm trong
Huy.

Hắn không thể nào tin nổi,Huy hồn khí không có lại có thể sử dụng 1 thanh kiếm
kinh khủng đến như vậy,nhìn qua thôi thanh kiếm đó chỉ sợ cũng có cả trăm
cân,có khi đến ngàn cân rồi,nhưng Huy lại dễ dàng vung kiếm.

-Muốn biết sao?

Huy khẽ liếc mắt nhìn xung quanh,hắn vẫn chưa thấy Vân Lam cùng 2 tên kia chạy
tới,tốc độ của 2 người rất nhanh nên lúc này Vân Lam cách 2 người 1 khoảng khá
xa,nên tình hình lúc này hắn vẫn không biết được.

-Vậy cho ngươi biết vậy,nó là Thần Khí đó.

Huy nhìn Vân Trung cười nhạt nói.

Thanh âm vừa dứt thì thân ảnh của hắn đã biết mất tại chỗ.

-Thần Khí sao,làm sao có thể?

Vân Trung bị thanh âm của Huy làm cho chấn động rồi,thân thể của hắn như trở
nên bất động vậy,ánh mắt dại ra.

-Mất tập trung trong giao chiến,đó chính là lúc chết của ngươi.

Huy vung lên cự kiếm trong tay,1 kiếm tràn ngập sức mạnh bổ xuống đầu của Vân
Trung vẫn đang ngơ ngác.

-Không ổn.

Như cảm thấy cái chết đến gần,Vân Trung lúc này mới lấy lại tỉnh táo,câu nói
vừa nãy của Huy không hiểu sao lại khiến cho hắn trở nên tê dại như vậy,trong
tay lợi thương nhanh chóng dơ lên,muốn chặn lại 1 kiếm của Huy.

Keng....phập.....

Nhưng mọi thứ đã trở nên muộn màng rồi,thanh kiếm trong tay của Huy không phải
là 1 thanh kiếm bình thường,đúng như lời của Huy nói,nó chính là 1 thanh vô
thượng Thần Khí,thứ vũ khí như Hoàng cấp lợi thương của Vân Trung nào có thể
chặn lại dễ dàng như vậy.

1 kiếm bổ xuống quá nhanh khiến cho lợi thương của Vân Trung chưa tới thì hắn
đã cảm thân thân thể 1 luồng khí mát chạy từ trên chạy xuống,ánh mắt tràn ngập
vẻ kinh hãi,hắn không tin được tên trước mặt mình lại có thể giết hắn 1 cách
dễ dàng như vậy,1 tên hồn khí không có lại có thể giết chết Hồn Sư đỉnh
phong,ánh mắt hoàn toàn không cam tâm,thân thể của Vân Trung bị 1 kiếm của Huy
bổ làm 2 phần ngã xuống 2 bên,1 đời Hồn Sư đỉnh phong,Hồn Vương cũng có thể
lại chết 1 cách lãng xẹt như vậy,hỏi làm sao cho Vân Trung hắn cam tâm cơ
chứ,nhưng chuyện sai là hắn đụng phải ngươi không nên đụng nhất trên đại lục
mà thôi.

-Gần chết ta rồi.

Huy thu lại cự kiếm,gương mặt của hắn lúc này có chút tái xanh,không ngờ để
vung lên cự kiếm vẫn khiến cho hắn hao tổn sức lực tới như vậy.

Lúc này Huy chính là đối với Vân Trung dùng tới Mê Âm Công,hắn hấp thụ lấy 1
ít hồn khí xung quanh,miễn cưỡng sử dụng Mê Âm Công,điều đó mới khiến cho Vân
Trung tự nhiên dại ra như vậy,nên Huy mới có thể dùng 1 kiếm giết tên Vân
Trung này,nếu không hắn sẽ phải bỏ ra không ít.


Hồn Thần - Chương #8