Võ Giả Song Thuộc Tính - Tuyết Dao


Người đăng: nobita_0712

-Thiên Long Thành này đã quá yên bình rồi,cũng nên đến lúc để cho nó trở nên sôi động 1 chút.

Lâm Chấn ánh mắt hiện lên dị sắc nói.

-Gia chủ,ngài là muốn.....

Đám trưởng lão bên dưới,không ai là không kinh động với thanh âm của Lâm
Chấn,Thiên Long Thành vốn đã không yên bình như lời của hắn rồi.

-Đúng vậy,cũng đến lúc Lâm gia chúng ta trở mình rồi,Vân gia và Nguyên Linh Tông đã đứng ở vị trí đó quá lâu rồi,cũng nên đổi chủ đi thôi.

Lâm Chấn đứng dậy,vẻ mặt của hắn không che giấu được hết âm mưu nói.

-Mọi lời nghe theo gia chủ...

Đám trưởng lão bên dưới nhanh chóng hiểu ra câu chuyện,tất cả đều đứng
dậy,gương mặt cung kính với Lâm Chấn nói,Lâm gia chúng đã đứng sau bóng lưng
của Vân gia và Nguyên Linh Tông quá lâu rồi,hầu như để cho người trong Thiên
Long Thành không biết đến tồn tại của chúng vậy.

-Đợi tên Đường Quân kia trở lại,nếu như hắn thành công bắt được tên hắc y kia,vậy thì ngày Lâm gia chúng ta trở thành chủ nhân của Thiên Long Thành này sẽ không còn xa nữa.

Lâm Chấn thanh âm hùng hồn nói.

Tất cả đám trưởng lão bên dưới,người nào người nấy đều là vẻ mặt hưng phấn
nói.

-Vậy còn Lâm Kiếm công tử thì sao?

Lúc này,1 người lên tiếng,Lâm Kiếm chính là đệ tử thiên phú cao nhất của Lâm
gia,nhưng hiện đang là đệ tử của Nguyên Linh Tông,nếu như thực sự Lâm gia muốn
trở mình,phần nhiều sẽ phải nhờ vào trợ giúp của vị thiên tài này.

-Không cần lo lắng,Kiếm Nhi vốn rất đồng ý với chuyện này,đến lúc đó nó sẽ là bàn đẩy để cho chúng ta trở thành chủ nhân của nơi này.

Lâm Chấn gương mặt nở nụ cười điên cuồng nói.

Lâm gia có suy nghĩ chuyển mình đã lâu rồi,nhưng cơ hội chỉ thật sự tới khi
tên hắc y kia xuất hiện mà thôi.

Đám trưởng lão nhanh chóng rời đi,để lại Lâm Chấn 1 thân ảnh bên trong đại
điện,lúc này,bỗng chợt 1 cơn gió đen từ bên ngoài bay vào,1 thân ảnh từ bên
trong cơn gió đó hiện ra,người này toàn thân hắc y,gương mặt hầu như cũng che
kín.

-Có vẻ như Lâm gia các ngươi muốn động thủ rồi.

Thân ảnh hắc y nhìn Lâm Chấn lạnh nhạt nói.

-Hắc y đại nhân đến thật đúng lúc,Lâm gia chúng ta thật muốn trở mình,đến lúc đó vẫn mong có được sự trợ giúp của ngài.

Lâm Chấn vẻ mặt không còn kiêu ngạo như trước nữa,thay vào đó là 1 mặt cung
kính nhìn hắc y thân ảnh trước mặt nói.

-Giúp các ngươi cũng không phải không thể,nhưng Hắc Điện chúng ta có điều kiện!

Hắn y thân ảnh nói.

-Chỉ cần Lâm gia làm được,tất nhiên chúng ta sẽ đồng ý.

Lâm Chấn nói...

-Ngươi nghe cho kỹ đây,thứ mà chúng ta muốn chính là....

Hắc Y thân ảnh khẽ nói nhỏ vào tai của Lâm Chấn,1 lát sau,vẻ mặt Lâm Chấn vô
cùng kích động và kinh ngạc nhìn...

-Thật là nữ nhân đó ở đây?

Lâm Chấn có chút không tin vào tai của mình chuyện mà hắn vừa nghe được,ánh
mắt trợn lớn nhìn hắc y thân ảnh.

-Đúng vậy,nàng ở gần đây,nếu như Lâm gia các ngươi có thể mang nàng tới cho chúng ta,thì tự chúng ta sẽ giúp cho các ngươi trở thành chủ nhân của nơi này.

Hắc Y thân ảnh nói.

-Tại hạ đã biết,chỉ cần nàng còn ở lại nơi này,chắc chắn không thoát khỏi Lâm gia chúng ta...

Lâm Chấn gương mặt kiên định nói.

-Vậy ta sẽ chờ tin vui từ ngươi...

Hắc Y thân ảnh để lại 1 câu rồi lại hóa thành 1 luồng gió đen biến mất.

Để lại Lâm Chân vẻ mặt với nụ cười điên cuồng trong đại điện...

............

-Hắc y người đâu rồi?

Lão giả quản sự cùng với người của mình chạy vào bên trong Hắc Phong Sơn,nhưng
cảnh tượng hiện trong mắt của lão chính là đầy rẫy đống xác chết trước
mặt,đống xác chết này chính là đệ tử của 2 nhà Vân và Lâm gia,lão tìm 1
hồi,không thấy thân ảnh hắc y kia đâu.

-Quản sự,hay là người đó chạy mất rồi.

1 tên đệ tử của Thiên Bảo Các đi lên nhìn lão quản sự nói.

Lão từ khi được Huy ra tay trợ giúp tiêu diệt 2 tên Đường Quân và Mạnh Lang
kia thì nhanh chóng đi tìm thân ảnh hắc y,lão gặp đám người của mình đang bị 2
nhà Vân và Lâm gia chặn lại,nhanh chóng giải quyết rồi chạy tới đây,nhưng để
lại cho lão là 1 nơi đầy xác chết.

-Hay là....

Bỗng nhiên gương mặt của lão hiện lên vẻ nghi ngờ,nếu như thân ảnh hắc y thật
sự chạy được thì người giúp cho lão chính là người đó,nhìn cảnh tượng đám đệ
tử của 2 nhà trước mặt,chứng tỏ hắc y thân ảnh đó có người bên cạnh bảo vệ,mà
người này tu vi còn cao hơn lão rất nhiều,chỉ 1 tên Hồn Sư sơ kỳ lại có tồn
tại kinh khủng đến như vậy,chứng tỏ thân phận vô cùng cao quý.

-Được rồi,kiểm tra qua 1 lượt,nếu không thấy thân ảnh hắc y thì chúng ta rời đi.

Lão quay lại nhìn đám đệ tử nói.

Đám người nhanh chóng kiểm tra qua 1 lượt,nhưng đều không thấy thân ảnh hắc
y,sau đó 1 lát đám người cũng nhanh chóng rời khỏi,nơi này yêu thú vừa
tới,không nên ở lâu,khí tức võ giả sẽ kinh động đám yêu thú đó.

............

-Thôi nào,đừng có tỏ vẻ ủ rũ như vậy chứ,nếu như không thấy hắn rồi thì cũng có sao đâu,nếu như hắn ở gần đây thì kiểu gì cũng tìm ra mà thôi.

Bên trong Nguyên Linh Tông,linh viện của Thánh nữ tông môn,hiện lên 2 thân
ảnh,chính là Hổ Linh và Đoạn Thuyên,nhìn gương mặt buồn bã của Hổ Linh,Đoạn
Thuyên khẽ cười nhìn nàng nói.

-Muội biết rồi...

Hổ Linh thở ra 1 tiếng,ánh mắt vẫn không giấu nổi buồn phiền nói.

-Thôi nào,có tỷ ở đây,cần gì tên kia nữa,chỉ sợ hắn lúc này đang vui vẻ bên muội muội nào rồi,đâu có còn nhớ 2 người chúng ta nữa.

Đoan Thuyên đi tới,2 tay ôm lấy vai của Hổ Linh,cười nói.

-Chắc là vậy rồi...

Hổ Linh ánh mắt càng trở nên buồn bã nói.

-Thôi nào,tỷ đùa thôi,làm gì hắn quên được 1 người đáng yêu như muội cơ chứ.

Đoạn Thuyên cười nói.

-Nhắc tới tỷ đi,tên kia dạo này không còn làm phiền tỷ nữa không vậy.

Hổ Linh quay sang,nhìn Đoạn Thuyên với ánh mắt khác lạ nói.

-Muội nhìn ta như vậy làm gì,ta đâu phải loại người đó đâu.

Đoạn Thuyên thấy ánh mắt của Hổ Linh nhìn nàng vô cùng xa lạ nói.

-Ai biết được,biết đâu 1 ngày tỷ lại động lòng với tên mặt trắng đó thì sao,không biết tên kia biết chuyện thì vui hay là buồn nhỉ..

Hổ Linh cười nói.

-Muội này...

Đoạn Thuyên quay sang,khẽ chọc ngón tay vào người Hổ Linh,khiến cho nàng cảm
thấy buồn cười,khung cảnh bên trong linh viện càng trở nên mỹ diệu khác
lạ,những thanh âm cười khúc khích của 2 nữ tử bên trong,càng khiến cho nó trở
nên vô cùng sinh động.

-Thôi nào,ta có phải quái vật đâu,đâu cần nhìn ta chằm chằm như vậy.

Về đến Nguyên Linh Tông rồi,Tuyết Dao vẫn không khỏi nhìn Huy với ánh mắt chấn
động,điều đó khiến cho hắn cảm thấy buồn cười,hắn tưởng chỉ muốn thể hiện
trước mặt đám nữ nhân này mà thôi,không ngờ mang tới cho nàng chấn động tâm lý
lớn đến vậy.

-Nói,tại sao ngươi lại thức tỉnh Long võ hồn,nhưng lại không nhận mình là người của Long tộc...

Tuyết Dao đi tới trước mặt Huy,ánh mắt nhìn hắn chằm chằm nói.

-Long tộc đối với nàng có ân oán gì hay sao,sao nàng quan tâm tới chuyện của Long tộc vậy?

Huy thấy ánh mắt của nàng,lúc này nó không còn là ngạc nhiên hay chấn động
nữa,mà như là đang truy hỏi phạm nhân vậy.

-Trước đây tiểu thư được 1 người trong Long tộc cứu,nên đối với chuyện của Long tộc,nàng vô cùng muốn biết.

Veera đứng bên cạnh,gương mặt lạnh nhạt nói.

-Vậy sao!

Huy hơi ngạc nhiên khi Tuyết Dao lại từng được Long tộc cứu giúp,nhưng hắn
cũng không biết phải trả lời kiểu gì,vốn trong người của hắn cũng có huyết
mạch của long tộc,nhưng hắn là người của thế giới khác,chứ không phải nơi
này,nên hắn không biết nên trả lời thế nào cho hợp lý nữa.

-Người đó từng cứu mạng ta,còn từng dạy ta tu luyện nữa,nhưng sau này sư phụ đã rời đi vì nghe nói có chuyện xảy ra bên trong tộc nên đã rời đi và từ đó đến giờ không có quay lại nữa.

Tuyết Dao gương mặt buồn phiền nói,trong tay nàng hồn khí vận chuyển,hiện lên
hư ảnh của 1 con Bạch Long,nhưng đây chỉ là do hồn khí của nàng dựa theo trí
nhớ của mình tạo nên mà thôi,không phải Bạch long thật.

-Bạch Long!

Huy ánh mắt kích động nhìn con Bạch Long trong tay của Tuyết Dao,hắn vội lao
tới,nhưng 1 lát sau,gương mặt của Huy hiện lên vẻ u sầu,đây không phải là Bạch
Long mà hắn cần tìm,chỉ có 1 chút giống mà thôi.

-Nàng có Băng thuộc tính nữa sao?

Bạch Long hiện lên,khiến cho nhiệt độ bên trong căn phòng nhanh chóng giảm
xuống,nhưng cũng không quá mạnh mẽ,điều đó chứng tỏ băng thuộc tính nàng không
có tu luyện nhiều,và Huy cũng bất ngờ khi Tuyết Dao hắn nhìn qua là 1 Kim
thuộc tính võ giả nhưng lại có thêm băng thuộc tính nữa,thiên phú của nàng
thật không tầm thường.

-Đó là chuyện khi ta ở cùng với vị sư phụ kia,nàng từng dạy ta tu luyện 1 thời gian,do nàng tu luyện băng thuộc tính nên ở với nàng không lâu,trong cơ thể của ta cũng dần hấp thụ băng thuộc tính hồn khí,thành ra ta trở thành võ giả 2 thuộc tính Kim và Băng.

Tuyết Dao thu lại hồn khí,gương mặt khẽ cười nói.

-Băng thuộc tính sao!

Huy biết được Tuyết Dao còn có 1 thuộc tính băng nữa,khiến cho hắn biết phải
cho nàng tu luyện bộ công pháp nào rồi.

-Ngươi còn chưa có trả lời câu hỏi của ta,ngươi và Long tộc có liên quan gì đến nhau?

Tuyết Dao lại hỏi.

-À thì...cha của ta là người của Long tộc,nên vì thế ta cũng có chút liên quan tới Long tộc,còn võ hồn của ta khác với những người khác thì chắc là do thiên phú của ta quá cao cùng với gương mặt đẹp trai của ta mà thôi.

Huy nhìn Tuyết Dao,cười cười nói.

Hắn làm sao có thể nói ra hắn là từ thế giới khác tới được,chỉ đành bịa ra 1
câu chuyện mà thôi,nhưng câu chuyện mà hắn bịa ra,thì nửa đúng nửa không.


Hồn Thần - Chương #76