Đi Săn Trong Hắc Phong Sơn


Người đăng: nobita_0712

-Ê,Lục huynh đệ,không biết đệ ở cạnh vị mỹ nữ tỷ tỷ đó,không biết có làm ăn được gì không hả?

Đoàn người đang đi vào bên trong Hắc Phong Sơn,lúc này tất cả đều đang đề cao
cảnh giác,nhưng con đường này họ đã đi qua rất nhiều lần rồi,nên nhiều lúc
cũng không cần phải quá đề phòng,vì ở những nơi bên ngoài này,thức ăn rất ít
nên thông thường yêu thú sẽ không tìm tới nơi này.

Tiểu Nhị đi tới khoác vai Huy,gương mặt hớn hở nói,ở đây không ai là không
biết Huy đang sống cạnh 1 vị mỹ nhân cơ chứ,đó là điều mà tên nào cũng mong
ước,có chút khiến cho 2 huynh đệ hắn phải ghen tỵ với Huy.

-Nào ta có dám làm gì,nếu như không muốn mạng nữa thì cứ tới chọc nàng xem,2 người rồi sẽ biết hậu quả.

Huy cười cười nhìn 2 huynh đệ tên này nói.

Mỹ nhân ai mà không muốn cơ chứ,đến hắn cũng muốn chứ đừng nói người
khác,nhưng tính khí của vị mỹ nhân tỷ tỷ kia quá cổ quái,hành sự không giống 1
người nào khiến cho hắn cũng phải kinh sợ người này.

-Vậy sao,nếu như ta được ở cạnh nàng mỗi ngày như Lục huynh đây thì mọi chuyện đã khác rồi.

Tên Tiểu Nhị gương mặt cười cười hèn mọn nói.

-Cũng phải công nhận,Vân Trấn chúng ta từ lúc ta sinh ra đến bây giờ đều chưa thấy qua 1 vị mỹ nương tử nào,nhưng không ngờ lại có 1 người như nàng,nghĩ thôi cũng khiến cho người ta cảm thấy điên cuồng rồi.

Tiểu Tam cũng chen vào nói,ánh mắt của hắn hiện lên sự hâm mộ điên cuồng,từ
khi nàng xuất hiện thì nàng chính là mục tiêu mà tất cả nam nhân trong trấn
truy cầu,nhưng ít ai có thể khiến cho nàng nói chuyện chứ đừng nói là làm quen
với nàng,đó như là chuyện không thể.

-Ta vẫn muốn sống,chưa muốn chết.

Huy cười cười.

2 tên huynh đệ này thấy hắn bình thản mà sống cùng với vị mỹ nhân đó,nhưng ai
biết được mạng sống của hắn hàng ngày vẫn bị nàng đe dọa cơ chứ,ngày nào hắn
chả cùng với Ngưu Long nếm vài cái phi tiêu của nàng.

-Nếu như lần đó chúng ta qua được khảo nghiệm đệ tử của Nguyên Linh Tông thì giờ thân phận của chúng ta đã khác rồi,đến lúc đó không phải lo chuyện nàng từ chối,không chừng nàng còn lao đầu vào chúng ta nữa chứ.

Tiểu Nhị cười hèn mọn.

-2 người đã từng tham gia khảo nghiệm rồi sao?

Huy có chút ngạc nhiên nhìn 2 tên này,không ngờ 2 tên nhìn không giống người
này lại đã từng tham gia khảo nghiệm của Nguyên Linh Tông,nhưng Huy có thể
nhìn ra,thiên phú 2 tên này không kém,đâu đến nỗi bị đào thải cơ chứ.

-Đúng vậy,chúng ta đã từng tham gia,và cũng đã từng chút nữa thành công nhưng vì gây chuyện với 1 tên mà chúng ta bị loại.

Tiểu Tam gương mặt hiện lên vẻ thất vọng nói.

Nguyên Linh Tông chính là cự đầu ở nơi này,ai cũng muốn có cơ hội trở thành đệ
tử của Nguyên Linh Tông nhưng vì 2 người đắc tội với 1 tên đệ tử của Vân Gia
mà bị hắn ám toán nên đã bị loại.

-Không ngờ đó.

Huy cũng cảm thấy ngạc nhiên,không ngờ lý do bị loại lại lãng xẹt như vậy.

-Đúng vậy,nếu như lần đó ta không có buông lời nhục mạ hắn thì chúng ta cũng đã thành đệ tử của Nguyên Linh Tông rồi,đâu có đến nước phải sống khổ sở như vậy cơ chứ.

Tiểu Tam nói.

-Thôi không nhắc nữa,đã qua rồi,cứ sống như này cũng đã yên ổn rồi.

Tiểu Nhị nói.

Tuy không được trở thành đệ tử của Nguyên Linh Tông nhưng cuộc sống bên trong
Vân Trấn đối với 2 người cũng khá yên ổn,hàng ngày đi săn bắt những yêu thú
nhỏ,tối về lại mơ mộng với mỹ nữ đại nhân kia,cuộc sống như vậy cũng đã khiến
2 người hài lòng rồi.

-Ừm,có vẻ như các huynh đã thoải mãn với cuộc sống của mình rồi.

Huy định lên tiếng khuyên nhắc,nhưng nghĩ thế nào hắn lại thôi,vì 2 người đã
cảm thấy cuộc sống hiện tại là hài lòng rồi nên hắn cũng không muốn phá hoại
cuộc sống yên ổn của 2 người,hắn thừa phương pháp giúp 2 người tăng lên thiên
phú và trong đầu hắn cũng đầy công pháp và võ kỹ đỉnh cấp,1 thứ lộ ra cũng
khiến nhiều người điên cuồng rồi.

-Nhưng tốt nhất thì đừng có dại mà động vào bà la sát kia,mất mạng có ngày đó.

Nhìn ánh mắt 2 tên này,chắc chắn là đang mơ mộng về vị mỹ nhân kế bên kia
rồi,Huy cũng không khỏi nhắc nhở 2 tên 1 câu.

Nhưng bỏ qua lời khuyên bảo của Huy,có vẻ 2 tên này trong đầu đã tưởng tượng
ra những mỹ cảnh tươi đẹp mà không muốn rời ra rồi.

-Hừ,cũng chỉ là có tư sắc 1 chút,ngực lớn 1 chút mà thôi,nếu như để ta lớn thêm vài tuổi nữa thì ta chắc chắn sẽ xinh đẹp hơn vị kia nhiều.

Tiểu Nhu Nhi nhìn đám đàn ông trước mặt mơ mộng về người nữ nhân kia,không
khỏi ánh mắt hiện lên vẻ tức giận.

-Đúng,đúng,Như Nhi của chúng ta là đẹp nhất,trên đời không ai có thể sánh với Như Nhi.

Huy cười cười nhìn tiểu nữ hài nói.

Đúng ra thì nếu như Như Nhi lớn thêm vài tuổi nữa,tư sắc của nàng phải nói là
không kém,nhìn gương mặt khả ái với đôi mắt to tròn,mái tóc đen tuyền buộc cao
khiến cho Huy nhìn ra được,lớn lên nàng cũng là 1 mỹ nhân khuynh thành đó.

-Hứ....

Như Nhi gương mặt tức giận,không thèm trả lời,điều này khiến cho Huy cứng họng
không biết phải làm như nào.

Soạt.....

1 thanh âm động lá cây khiến cho cả đám chú ý.

-Cẩn thận,coi chừng đó là yêu thú.

Đại Tráng từ bên hông lôi ra 1 thanh cự kiếm,đây cũng không phải bảo vật gì mà
chỉ là 1 thanh kiếm bình thường mà thôi,nhưng nếu là yêu thú cấp thấp thì hắn
vẫn có thể đối phó.

Huy cùng với 2 huynh đệ Tiểu Nhị và Tiểu Tam,Như Nhi cũng là 1 dạng canh
chừng,tu vi của Huy đã bị phong ấn rồi nên hầu như trên phương diện cảm
nhận,hắn đã bị yếu đi rất nhiều.

-Ồ,1 con Hỏa Thỏ sao!

1 thân ảnh yêu thú nhảy ra từ bên trong bụi cây,hướng ánh mắt đề phòng nhìn
đám người trước mặt.

Nhưng con yêu thú này cũng chỉ là 1 trong những yêu thú yếu nhất Hỏa Thỏ mà
thôi,tuy nó có thể công kích bằng hỏa diễm ngưng tụ ở miệng mình nhưng cấp bậc
này cũng không làm khó được đám người,Hỏa Thỏ chết trong tay đám người không
biết bao nhiêu con rồi.

-Có thức ăn qua đêm rồi.

Đại Trang vung kiếm đi tới,gương mặt cười lớn nói.

Thông thường thì đám người vào Hắc Phong Sơn sẽ là ít nhất là 2 ngày,không thì
4,5 ngày sẽ trở ra,những ngày đó đám người thường cố gắng đánh giết yêu thú
cấp thấp,hay là tìm kiếm vận may trong linh dược,những yêu thú cấp thấp thì có
thể là đồ ăn qua ngày mà cũng có thể bán cho những tiệm cơm hay quán trọ làm
thức ăn,còn nếu như là con yêu thú Hồn Đồ cảnh mà có chút giá trị thì đám
người cùng nhau liên thủ giết,cũng được vài con rồi,cũng có lúc tìm được cả
linh dược Hoàng cấp,để cho đám người kiếm được không ít.

-Cẩn thận chút,biết đâu xung quanh vẫn còn.

Huy cũng không quên nhắc nhở,Hỏa Thỏ hắn có thể giết nhẹ nhàng dù không có hồn
khí,nhưng Huy cũng không muốn bộc lộ quá sớm,tác dụng của Huy trong đám người
này hầu như chỉ là thu thập vật phẩm mà thôi,còn ra tay thì đều là Đại Tráng
và 2 huynh đệ Tiểu Nhị và Tiểu Tam,Như Nhi cũng có lúc được xuất thủ,nhưng
nàng tu vi chưa tính là Hồn Đồ nên chỉ có yêu thú sắp chết thì nàng ra tay
thôi.

Gừ....

Hỏa Thỏ thấy người đi tới trước mình với ánh mắt không mấy lương thiện,nó cố
gắng tỏ ra vẻ giận dữ để dọa lui đám người,nhưng đám người đâu có dễ dàng bỏ
qua như vậy.

-Ừm,có chút uy lực,nhưng đối với ta không đủ.

Hỏa Thỏ thấy tên trước mặt vung kiếm đánh tới,nó cũng liền xuất thủ,trong
miệng 1 đoàn hỏa diễm ngưng tụ bắn thẳng tới Đại Tráng,nhưng bị Đại Trang 1
kiếm đánh bật,đó là công kích duy nhất của nó,thấy công kích bị hóa giả,Hỏa
Thỏ nhanh chóng co chân lên chạy nhưng đã muộn,cự kiếm của Đại Tráng đã đánh
lên người của nó.

-Béo đó,hơn những con lúc trước nhiều.

Bị 1 kiếm giết chết,Đại Tráng đi tới nhặt xác con thỏ lên,vẻ mặt hài lòng
nói,1 con này đối với đám người là không đủ nhưng ở đây không thiếu,từ giờ tới
lúc trời tối kiểu gì cũng kiếm được vài con nữa.

Thế là đám người lại tiếp tục,vừa tìm kiếm yêu thú cấp thấp vừa không quên để
ý xung quanh,biết đâu lại có linh dược để cho đám người kiếm thêm 1 chút lợi
ích.

Buổi tối.

Tối bên trong Hắc Phong Sơn chính là tối kỵ,đây chính là thời gian mà nhiều
yêu thú mạnh mẽ bắt đầu đi kiếm ăn,đám người biết điều này nên đã tìm cho mình
1 hang động kín đáo để náu mình,hang động này được đám người tìm kiếm nhiều
ngày trước,thông thường nó sẽ là nơi trú ngụ của đám người mỗi khi vào Hắc
Phong Sơn.

Qua 1 ngày chém giết,những yêu thú cấp thấp hầu như đều là Hỏa Thỏ,còn có 1
con lợn rừng nữa,chỗ này cũng đã đủ cho đám người sống vài ngày rồi,ngày hôm
nay cũng là ngày mà Như Nhi biểu hiện nhiều nhất,cứ gặp yêu thú đã suy yếu thì
đều nhường cho nàng ra tay,1 mặt mà để cho nàng đối với chuyện đối mặt yêu thú
không sợ hãi,2 chính là tôi luyện nàng.

-Thịt đây.

Huy cầm 1 miếng thịt lớn,đưa tới trước mặt Như Nhi.

-Hôm này Như Nhi vất vả rồi.

Huy không quên khen ngợi nàng 1 câu.

Hài tử này nhìn ra thì mới có 9,10 tuổi mà thôi,được phụ mẫu gửi gắm cho Đại
Tráng,nên trong đội,nàng là người được bảo vệ bởi tất cả mọi người,tất cả đối
với nàng đều yêu quý.

-Không mệt,Như Nhi không sao.

Như Nhi cầm lấy miếng thịt Huy đưa,cho vào miệng nhai ngấu nghiến,gương mặt
tươi cười nói.

Có nàng trong đội,đó cũng là chuyện vui,có 1 hài tử đáng yêu như này thì nhìn
thôi cũng khiến cho người khác đỡ mệt rồi.


Hồn Thần - Chương #4