Giết Tuân Húc


Người đăng: nobita_0712

-Cuối cùng cũng tới rồi sao?

Huy nhìn trước mặt,cả 1 vách núi mà như bị chém làm đôi vậy,chấn động từ vách
núi khiến cho cả hang động dung chuyển,trước mặt vách núi như dần dần tách làm
2,để lộ ra 1 đại môn vô cùng to lớn trước mặt mọi người.

Đại môn hiện ra khiến cho ánh mắt tất cả mọi người chăm chú,nhìn vẻ bề ngoài
rất bình thường,nhưng Huy biết được,bên trong đó ẩn chứa nguy hiểm có thể
khiến cho người khác chết lúc nào không hay.

-Tiếp theo làm sao?

Huy đi tới trước đại môn,hắn cũng không có chạm vào,Huy cảm nhận được đại môn
này không có cấm chế như hang động bên ngoài,như thể chỉ cần đẩy cửa ra là đi
vào vậy,nhưng làm gì có thể dễ dàng như vậy cơ chứ.

Airi thấy hành động của Huy chợt dừng lại,nàng đi tới hỏi.

-Để xem như thế nào đã thì mới có thể biết được tiếp theo như thế nào?

Huy lùi lại,không dám bước tới trước nữa,ánh mắt hắn liếc nhìn những người
xung quanh,tất cả cũng đều là vẻ mặt đề phòng.

-Hừ,đúng là 1 tên hèn nhát,có như vậy mà cũng không dám vào.

Tuân Húc lúc này lên tiếng,hắn đi lên trước,nhìn Huy với ánh mắt khinh
thường,châm chọc.

Huy cũng mặc kệ không nói gì,Tuân Húc thấy vậy lại càng tức giận,nhưng bên
cạnh hắn có Airi nên hắn cũng không làm gì được Huy.

-Vậy mời vị thiên tài đây thử xem.

Huy nhìn nhìn Tuân Húc nói.

Cả nữ tử thần bí và Nata cũng đều nhìn hắn với ánh mắt chờ đợi.

-Vào thì vào,tưởng ta nhát gan như ngươi chắc.

Tuân Húc nuốt nước bọt,hắn vốn định khiêu khích cho Huy đi vào nhưng không ngờ
ngươi cuối cùng phải vào lại là hắn,Huy nhìn tên kia nở nụ cười lạnh.

Kẹt...kẹt....

Cánh cửa đại môn được Tuân Húc đẩy ra,thanh âm vang lên như khiến cho mọi
người nôn nóng,bởi vì nơi này như là nơi cuối cùng của di tích rồi,những thứ
tốt nhất đều sẽ được đặt ở đây.

Vèo...vèo....

Tuân Húc vừa đẩy cửa đại môn ra,hắn chưa kịp quan sát bên trong cơ những gì
thì bất chợt,xung quanh có cả hàng ngàn mũi tên hướng phía hắn bắn tới,điều
này khiến cho Tuân Húc như chết đứng,đến cả Huy cũng cảm thấy vô cùng bất ngờ.

-Viên Bạo Phù...

Tuân Húc mặc dù rất bất ngờ nhưng hắn vẫn kịp suy nghĩ,từ trong tinh giới hắn
lấy ra 1 trương tinh phù,tinh thần lực nhanh chóng truyền vào trong để kích
hoạt tinh phù,tinh phù bay lên hóa thành 1 đạo hỏa diễm vô cùng lớn hướng
những mũi tên lao tới.

Ầm...ầm....

Viêm Baoh Phù quả không hổ danh là Hoàng cấp tinh phù,uy lực vô cùng mạnh
mẽ,nhìn những mũi tên bị hỏa diễm thiêu rụi,đến cả Huy cũng vô cùng ngạc nhiên
khi tên kia lại có những tinh phù lợi hại như vậy,không ngờ sau lưng hắn lại
có thế lực mạnh mẽ như vậy chống lưng,để có tinh phù cho tên này sử dụng,chỉ
sợ Tuân Gia phải bỏ ra 1 cái giá không hề nhỏ.

-Hừ...

Tuân Húc quay lại nhìn Huy,vẻ mặt của hắn lúc này đang rất rõ ràng là châm
biếm Huy,trêu chọc hắn.

Huy không nói gì mà chỉ cười lạnh,hắn biết như vậy mới chỉ là bắt đầu mà thôi.

Tuân Húc lại bắt đầu bước chân đi vào,lần này hắn đã cẩn thận hơn trước
rồi,không dám đi nhanh mà lúc nào cũng cảnh giác xung quanh.

Vù...vù....

Đang lúc cứ tưởng sẽ không còn nguy hiểm gì thì Tuân Húc bỗng cảm thấy 2 bên
mặt mình nóng rát,hắn nhìn sang mới thấy 2 bên lúc này đang bao trùm bởi vô
tận hỏa diễm,hướng phía hắn mà ập tới,hỏa diễm này cũng không phải là hỏa diễm
gì lợi hại nhưng nếu như Tuân Húc bị nó vây lấy thì chỉ sợ cũng không thoát
khỏi cảnh bị đốt thành tro bụi.

-Chết tiệt...

Bên ngoài mọi người lại được 1 lần nữa bất ngờ,Huy nhìn tên thanh niên bên
trong,cười cười,hắn không cần đi vào cũng cảm nhận được bên trong không thiếu
bẫy rập,không ngờ lại có 1 tên ngu như vậy,đi dò đường cho hắn.

Tuân Húc nhìn hỏa diễm sắp ập tới,gương mặt của hắn hiện lên sự tức giận,trong
tinh giới hắn lại lôi ra vài trương tinh phù nữa,1 trong số đó có Đại thiên
Thủy Phù,nhanh chóng Tuân Húc ném ra những trương tinh phù này,Đại Thiên Thủy
Phù nhanh chóng hóa thành những dòng nước lớn cuồn cuộn hướng 2 phía mà chặn
lại.

Ầm...ầm....

Như Tuân Húc vẫn cảm thấy như vậy là chưa đủ,trong người hắn cũng chỉ còn lại
2 tinh phù nữa mà thôi,1 là Ngự Kiếm Phù và 1 cái Hoàng cấp trung phẩm Thiên
Lôi Phù,nhưng khoảng cách trước mặt vẫn vô cùng xa để cho hắn đi tới được điểm
cuối,điều này khiến cho hắn không cam lòng mà lui ra bên ngoài.

-Không ngờ vẫn còn sống!

Huy nhìn Tuân Húc chạy ra bên ngoài,hắn cười nhạt nói.

-Ngươi....

Tuân Húc y phục cũng không còn lạnh lặn gì nữa,đầu tóc của hắn cũng có 1 vài
chỗ bị hỏa diễm đốt cho bốc khói,bộ dạng của Tuân Húc lúc này nhìn vô cùng thê
thảm.

-Có vẻ như chỉ 3 người các nàng mới có thể vào được,Hồn Tướng như chúng ta không thể vào bên trong được.

Huy quay lại nhìn Airi,nếu như hắn đoán không sai thì chỉ có 3 người mới có
thể vào được bên trong,lúc trước khi đi tới trước đại môn này,hắn đã cảm nhận
được khí tức loại bỏ của đại môn,chứng tỏ những người như bọn hắn không vào
được.

-Vậy sao!

Cả 3 người Airi,Nata và nữ tử thần bí kia thấy vậy cũng khá ngạc nhiên.

-Vậy để ta thử xem.

Airi dẫn đầu,nàng bước chân vào bên trong,quả thật đúng như lời của Huy
nói,không hề có mũi tên hay hỏa diễm ập tới cả,Airi dần dần đi sâu vào bên
trong,thấy vậy Nata và nữ tử thần bí kia cũng nhanh chóng theo sau Airi mà đi
vào,3 người bên trong như thế nào thì không biết được,có thể sẽ có nguy hiểm
và cũng có thể sẽ có kỳ ngộ vô cùng lớn.

Lúc này bên ngoài chỉ còn lại Huy và tên Tuân Húc kia mà thôi.

-Có cơ hội.

Tuân Húc nhìn Huy ánh mắt vẫn đang nhìn vào bên trong như không đề phòng,hắn
vội rút ra 1 thanh kiếm,thân ảnh chớp mắt đã biến mất,1 kiếm hướng thẳng sau
lưng Huy mà đâm tới.

-Chết đi...

Nhìn thấy Huy rõ ràng không có phản ứng,Tuân Húc gương mặt nở nụ cười điên
cuồng.

-Ngươi tưởng ta không biết sao,1 tên như ngươi mà cũng đòi ám toán ta,buồn cười.

Tuân Húc cứ ngỡ 1 kiếm đâm xuyên qua người của Huy nhưng có vẻ như hắn chỉ đâm
vào 1 tàn ảnh mà thôi,lúc này bỗng thanh âm của Huy vang lên sau lưng khiến
cho gương mặt hắn kinh hãi.

-Không ổn...

Cảm nhận được sát khí vô cùng vô tận đến từ phía sau,Tuân Húc thân thể nhanh
chóng xoay chuyển,hắn quay người lại,lợi kiếm giơ lên trước mặt,đúng như những
gì mà hắn đoán được,Huy đã 1 kiếm chém tới sau lưng hắn rồi.

Keng....

Thanh âm 2 binh khí đụng vào nhau vang lên,tia lửa xuất hiện,thân ảnh Tuân Húc
như bị đẩy lùi về phía sau,được 1 đoạn hắn mới có thể đứng vững.

-Ngươi cũng chỉ có vậy mà thôi.

Tuân Húc nhìn Huy cười nhạt nói.

2 người cầm chặt thanh kiếm trong tay,rõ ràng là không ai muốn bỏ kiếm
trước,lúc này chỉ như thi đấu sức mạnh cơ thể mà thôi.

-Để xem ngươi có thể đỡ được chiêu này hay không?

Tuân Húc nhìn Huy cười điên cuồng.

Sau lưng của hắn bỗng không khí trở nên rung động,ngay sau đó xuất hiện 1 hư
ảnh yêu thú,đây chính là võ hồn của hắn,Thôn Thiên Mãng,Thôn Thiên Mãng xuất
hiện nhanh chóng được Tuân Húc ra lệnh đánh về phía Huy.

Khoảng cách quá gần khiến cho Huy không kịp phản ứng,hắn bị con Thôn Thiên
Mãng đụng trúng người,cả cơ thể cả thấy như nhộn nhạo,khí huyết như trở nên
khó lưu thông,trong miệng của hắn có máu chảy ra rồi.

Huy dùng sức đẩy mạnh thanh kiếm,2 người lùi về 2 phía,Huy dính 1 chiêu từ võ
hồn của tên kia khiến cho gương mặt của hắn lúc này có chút tái trắng.

-Hừ,1 tên phế vật mà thôi,đến lúc ngươi chết được rồi.

Tuân Húc nhìn Huy cười lạnh,trong đó thanh kiếm lại xuất,võ hồn của hắn cũng
theo Tuân Húc mà đánh tới.

-Muốn giết ta,ngươi chưa đủ tư cách đâu.

Cứ tưởng Huy đã không còn sức lực để chống trả,nhưng rõ ràng Tuân Húc hắn nhìn
thấy trên gương mặt Huy nở nụ cười khó hiểu,điều này khiến cho hắn bỗng cảm
thấy nguy hiểm,hắn nhanh chóng dừng lại 1 kiếm của mình đang đánh tới,thân ảnh
quay đầu mà lao đi.

Nhưng Huy đâu có thể để cho hắn chạy thoát được cơ chứ,trong người hắn khí
huyết như được Huy thôi động tới cực hạn,như Tuân Húc,không khí sau lưng Huy
cũng trở nên rung động,dần dần những hư ảnh yêu thú hiện ra.

Tuân Húc bị dị tượng khiến cho hắn mất thăng bằng mà ngã nhào xuống đất,bụi
bay mù mịt khiến cho hắn không nhìn rõ nơi Huy đang đứng xảy ra chuyện
gì,nhưng khí tức tử vong bao trùm hắn khiến cho hắn lúc này chỉ muốn chạy mà
thôi.

-Làm sao có thể,ngươi chỉ là 1 tên Hồn Đồ mà thôi,làm sao có thể so sánh với Hồn Vương ta cơ chứ,làm sao có thể.

Như không chịu được nhục nhã,Tuân Húc cố gắng đứng dậy,trong tay nắm chặt
thanh kiếm,võ hồn của hắn cũng như cảm nhận được sự tức giận của hắn mà gầm
lên 1 tiếng giận dữ,tiếp theo Tuân Húc cùng võ hồn của mình lại 1 lần nữa đánh
về phía Huy,gương mặt hắn lúc này cười đến nỗi biến dạng rồi.

Gào....

1 tiếng Long Ngâm vang lên khiến cả hang động rung chuyển,Tuân Húc bay vào
trong phong lốc xung quanh Huy,bỗng 1 thanh âm từ bên trong vang lên khiến cho
hắn bay ngược ra ngoài,cả 2 lỗ tai như cảm thấy bị cả 1 quyền đánh trúng
vậy,khiến cho trong chốc lát hắn không nghe được bất cứ thanh âm gì.

-Đó là gì?

Tuân Húc quay lại nhìn Huy,lúc này phong lốc đã biến mất,để lộ ra 1 thân
ảnh,với những luồng hào quang xung quanh khiến cho Huy tự như thần linh
vậy,phía sau hắn,9 con Hoàng Kim Thần Long võ hồn lượn lờ bên trong,gương mặt
mỗi con Thần Long đều là vẻ dữ tợn nhìn Tuân Húc.

Tuân Húc con mắt như muốn lồi ra ngoài,Thôn Thiên Mãng võ hồn của hắn nhìn
thấy Hoàng Kim Thần Long,cũng như là dân thường nhìn thấy vua vậy,khiến cho nó
chỉ dám rú lên những thanh âm khó nghe,ánh mắt vô cùng sợ hãi.

-Không,đừng giết ta!

Nhìn thấy Huy đi tới,Tuân Húc lúc này như không còn sức lực để cầm kiếm nữa
rồi,hắn bắt đầu hướng Huy lớn tiếng nói.

-Chết đi!

Nhìn thấy Huy thân ảnh bỗng ngừng lại,Tuân Húc trên mặt lộ ra nụ cười điên
cuồng,trong tinh giới hắn lấy ra 1 trương tinh phù chính là Thiên Lôi Phù,đang
định thôi động thì bỗng hắn cảm thấy trước ngực mình,như có thứ gì vừa bay
qua,nhìn xuống khiến cho Tuân Húc gương mặt kinh hãi,trước ngực hắn lúc này đã
xuất hiện 1 cái lỗ vô cùng lớn rồi.

Trương tinh phù đang định thôi động thì rơi xuống đất,Tuân Húc không cam lòng
mà ngã xuống,hắn đúng là chết không có nhắm mắt,Thôn Thiên Mãng võ hồn của hắn
cũng vậy,nhanh chóng bị võ hồn của Huy thôn phệ.


Hồn Thần - Chương #33