Náo Loạn Thái Ất Thành


Người đăng: nobita_0712

-Được rồi,chuyện của muội đã có người giải quyết rồi,không cần phải lo lắng nữa.

Băng Cơ đi tới,ôm lấy Nata,gương mặt khẽ cười nói.

-Hừ,đến đến lúc ta về lại học viện,chắc chắn sẽ cho đám người đó 1 bài học thích đáng.

Ngọc Cơ đi tới,nàng nhanh tay xé hết những tấm truy nã trước mặt,trước sự ngạc
nhiên của đám người cùng với đám võ giả xung quanh,mấy người cứ như vậy rời đi
để lại cho đám võ giả xì xào bàn tán.

Đâu đó trên đại lục..

-Được rồi,các đệ quay trở về tu luyện đi,nhớ phải thật chăm chỉ nha,tỷ tỷ sẽ kiểm tra đấy..

Nơi 1 vùng thôn quê,bên trong 1 đình viên khá đơn sơ và nhỏ bé,hiện lên nhiều
thân ảnh,1 nữ tử và vài đứa trẻ,nam có nữ có,những đứa trẻ này chỉ có độ tuổi
từ 7 đến 10 tuổi mà thôi,nhưng đứa nào cũng vẻ mặt hồng hào,tràn ngập sinh
khí.

-Vâng,bọn đệ biết rồi..

Mấy đứa trẻ vẻ mặt xum xoe rồi nhanh chóng rời đi.

-Tiểu Hoa,lại đây tỷ có chuyện muốn hỏi...

Nữ tử ánh mắt liếc nhìn bầu trời 1 hồi,gương mặt của nàng hiện lên dị sắc,sau
đó nàng gọi 1 đứa bé quay trở lại.

-Có chuyện gì sao tỷ?

Đứa trẻ chạy lại,đây là 1 tiểu nữu vô cùng đáng yêu,gương mặt tròn bầu bĩnh và
đôi mắt to,nhìn nữ tử cười nói.

-Muội biết chỗ chúng ta cách Thái ất đế quốc bao lâu hay không?

Nữ tử nhìn nữ hài cười nói.

-Muội cũng không biết rõ lắm,nhưng được nghe ông nội nói là từ chỗ chúng ta tới Thái ất đế quốc là khoảng nửa tháng đường đi,muội chỉ biết vậy thôi..

Nữ hài cười nói.

-Nửa tháng sao!

Nữ tử vẻ mặt suy nghĩ.

-Tỷ có chuyện gì sao?

Nữ hài nhìn vẻ mặt suy nghĩ của nữ tử,ánh mắt khó hiểu nói.

-Mấy ngày tới tỷ có chuyện phải rời đi,muội cùng với những tiểu đệ,tiểu muội khác phải cố gắng tu luyện đấy nha,tỷ sẽ về kiểm tra đó.

Nữ tử xoa đầu nữa hài nói.

-Tỷ định rời đi sao?

Nữ hài đôi mắt to như ngập nước nói.

-Không phải,có 1 muội muội đáng yêu như Tiểu Hoa đây thì sao ta rời đi cơ chứ,tỷ chỉ đi 1 khoảng thời gian thôi rồi sẽ trở lại,nhớ không được lười biếng đó nha.

Nữ tử bế lên nữ hài,gương mặt cười cười nói.

-Vậy tỷ phải nhanh trở lại đó nha..

Nữ hài gương mặt mếu máo nói.

-Tất nhiên rồi...

Nữ tử đặt xuống Tiểu Hoa.

-Được rồi,nhớ thông báo cho mọi người,không được lười biếng đâu đấy.

Nữ hài thấy vậy liền chạy đi,chạy tới chúng bạn của mình,như đang thông báo
chuyện gì đó,mấy đứa nghe chuyện xong chạy quay lại thì đã không còn thấy thân
ảnh nữ tử đâu nữa rồi.

-Tỷ phải quay lại đấy...

Tiểu Hoa ánh mắt nhìn lên bầu trời,cố gắng kìm nén không khóc nói.

Thần Sơn...

-Từ đây tới Thái ất đế quốc mất khoảng bao lâu nhỉ...

Bên trong Thần Sơn xuất hiện 5 thân ảnh,5 người chính là Arhi,Bạch Long,Kim
Long,Ám Long và Hắc Nha,5 người đã nhận được tin tức mà Băng Cơ truyền tới
rồi.

-Nếu như chúng ta đi theo con đường bình thường thì sẽ mất thời gian khá lâu đó,chắc khoảng 2 đến 3 tháng gì đó..

Arhi lên tiếng.

-2 đến 3 tháng thì hơi lâu,có con đường nào nhanh hơn hay không?

Bạch Long vẻ mặt buồn phiền nói,tin tức 1 vị tỷ muội bị bắt nạt,đó là không
thể chấp nhận được,các nàng sẽ bằng mọi cách tìm tới sớm nhất.

-Nếu như muội nhớ không nhầm thì ở từ đây tới Thừa Thiên Thành không xa,ở trong đó có 1 trận pháp truyền tống,chúng ta chỉ mất khoảng mấy ngày thời gian mà thôi.

Arhi gương mặt nghĩ ngợi 1 hồi rồi lên tiếng.

-Được,vậy tới đó đi..

5 thân ảnh tăng lên tốc độ của mình,dưới chân 3 người Kim Long,Bạch Long và Ám
Long là 3 con thú cưỡi của 3 người,tốc độ di chuyển của chúng nó đã rất nhanh
rồi,nhưng lúc này như nhận được lệnh của chủ nhân,3 con tọa kỵ gầm lên 1 tiếng
rồi lao đi như là 1 tia chớp vậy.

Thái ất đế quốc...

Xoẹt...

-Tại sao!

Bên trong Thái ất thành,trong 1 ngõ hẻm,hiện lên mấy thân ảnh,gồm 3 tên nam
nhân và 1 nữ tử,nữ tử gương mặt che bởi 1 chiếc khăn lụa,tư thái của nàng đủ
để mê hoặc tất cả những ai nhìn thấy.

Nhưng vẻ đẹp đó lúc này đã biến mất rồi,trên khăn lụa che mặt của nàng hiện rõ
1 vết máu khiến cho nàng lúc này nhìn như là 1 sát thần vậy.

1 tên võ giả ôm lấy cái cổ của mình,vẻ mặt khó tin nói.

3 người bọn chúng vốn tưởng có thể vui vẻ 1 hồi với mỹ nhân trước mặt
này,nhưng không ngờ chính 3 người lại bị nàng dụ vào đây,lúc này nàng dùng 1
sức mạnh kinh khủng chấn nhiếp 3 người,1 tên chỉ trong nháy mắt đã bị nàng 1
kiếm cắt ngang cổ.

-Ngươi là ai,lại dám to gan giết người Tuân gia chúng ta?

2 tên còn lại,vẻ mặt kinh hoàng nhìn tên đồng bọn ngã xuống,mọi chuyện xảy ra
quá nhanh khiến cho bọn chúng không kịp đề phòng,mới đầu 3 tên còn bị nàng từ
chối nhưng không ngờ chỉ 1 lát nàng nhìn lên bầu trời bỗng nhiên lại đồng ý đi
theo 3 tên,cứ tưởng nàng đã biết suy nghĩ và thân phận nhưng không ngờ lại là
giết người.

-Tuân gia sao,vốn ta cũng không muốn động vào mấy người các ngươi,nhưng các ngươi đã gây ra 1 chuyện động trời,điều đó là nguyên nhân dẫn tới cái chết của đám người các ngươi..

Nữ tử gương mặt hiện lên nụ cười quỷ dị nói.

-A.....

2 tên thân ảnh lùi về phía sau,nữ tử trước mặt rõ ràng là 1 sát tinh mà,nhưng
bọn chúng lúc này đã không còn đường lui nữa rồi,2 tên đành phải liều mạng lao
tới..

Tu vi 2 tên còn lại không thấp,đều là Hồn Vương đỉnh phong,nhưng nữ tử trước
mặt chúng lại quá là kinh khủng đi,uy áp Hồn Hoàng tràn ra khiến cho 2 tên
kinh hãi,chỉ trong chớp mắt 2 tên đã nằm xuống dưới kiếm của nàng.

-Hừ...

Nữ tử nhìn xác của 3 tên,vẻ mặt hừ lạnh 1 tiếng,nàng ném lại cái khăn lụa che
mặt của nàng,để lộ ra dung nhan khiến người khác khó thở,nàng lôi trong tinh
giới ra 1 cái khăn lụa khác rồi đeo lên mặt của mình,sau đó không chậm mà rời
đi.

-Diệm Cơ Tiên Tử,đây chính là gian hàng của Tuân gia chúng ta,không biết nàng có hài lòng hay không?

Bên trong 1 cửa hàng vô cùng xa hoa,trong này bán đầy đủ mọi thứ từ công
pháp,võ kỹ,đan dược,binh khí,dược liệu đầy đủ,vô cùng nhiều,2 thân ảnh từ bên
ngoài đi vào,1 tên nam tử gương mặt có phần anh tuấn,bên cạnh hắn là 1 nữ tử
hồng y,nàng từ trên xuống đều là 1 màu hồng thu hút ánh mắt người nhìn,từ tóc
nàng cho đến y phục,tất cả đều khiến cho ai nhìn phải cũng phải lưu luyến
không quên.

Tên nam tử ánh mắt thỉnh thoảng lại liếc trộm nữ tử bên cạnh,vẻ đẹp của nàng
khiến cho hắn khó mà cưỡng lại được.

Diệm Cơ chính là khách khanh trưởng lão của Tuân gia,vì trong 1 lần nàng cứu
giúp đại tiểu thư của Tuân gia mà nàng được Tuân gia mời làm khách khanh
trưởng lão.

-Mỹ nữ như vậy,không thể để cho đại ca ta biết được,nàng phải là của ta..

Tên nam tử bên cạnh,thỉnh thoảng liếc Diệm Cơ 1 cái,ánh mắt hiện lên vẻ chiếm
hữu,lúc nãy hắn còn thấy nàng ngây 1 hồi bên ngoài cửa tiệm,chắc chắn bị Tuân
gia của hắn làm cho hoảng sợ rồi,dù sao ở Thái ất thành thì Tuân gia là đại
gia tộc lớn mạnh nhất.

-Trong này đều là người của Tuân gia sao?

Diệm Cơ ánh mắt liếc đám người bên trong nói.

-Không hoàn toàn là người của Tuân gia,có những khách hàng là người của những gia tộc khác...

Tên nam tử nhanh chóng giải thích.

Bên trong có rất nhiều người,nhưng cũng không phải tất cả đều là người của
Tuân gia,vì đây là 1 cửa tiệm để buôn bán nên có nhiều người từ gia tộc khác
tìm tới.

-Vậy sao...

Diệm Cơ ánh mắt khẽ híp lại,bỗng thân ảnh của nàng biến mất tại chỗ,1 hào
quang lóe lên xoẹt qua cổ tên nam tử.

-Ta dẫn nàng đi....

Tên nam tử đang định đi vào bên trong cửa tiệm thì bỗng thanh âm của hắn bị
ngắt lại,hắn khẽ liếc mắt về phía sau,thấy Diệm Cơ đứng phía sau hắn,ánh mắt
hắn hiện lên vẻ chấn kinh cùng hoảng sợ tột cùng.

Phụt...

Ngay sau đó,chỉ thấy nơi cổ của hắn bắn ra 1 vệt máu,tên nam tử bụm lấy cổ của
mình,hắn ngã về phía trước,nhìn Diệm Cơ với ánh mắt không thể tin được.

-Những ai không phải người của Tuân gia thì rời đi trong chốc lát,nếu còn ở lại thì chết..

Diệm Cơ nhìn những tên còn lại với ánh mắt sát khí nói.

Ngay sau đó rất nhiều người chạy ra bên ngoài,uy áp Hồn Hoàng đỉnh phong cảnh
giới của Diệm Cơ khiến cho đám người kinh hãi,nhìn tên nam tử chết dưới
đất,không ai là không tin lời của nàng cả.

-Trưởng lão,ngài đây là...

Nhiều tên của Tuân gia còn lại trong cửa tiệm,nhìn tên thanh niên chết dưới
kiếm của nàng,vẻ mặt vô cùng chấn kinh nói.

-Từ giờ ta đã không còn là trưởng lão của các ngươi nữa rồi...

Diệm Cơ lạnh nhạt nói.

-Dám giết công tử của Tuân gia chúng ta,đúng là muốn chết..

Ngay sau đó,có rất nhiều tên võ giả từ phía sau chạy tới,dẫn đầu là 1 tên nam
tử trung niên,hắn nhìn tên thanh niên đã bị Diệm Cơ 1 kiếm cắt cổ,ánh mắt tràn
ngập tức giận nói.

-Người chết là các ngươi...

Diệm Cơ thân ảnh ngay lập tức biến mất tại chỗ,sau đó 1 tiếng hét vang lên,lại
1 tên võ giả của Tuân gia nằm xuống dưới kiếm của mình,ngay sau đó nàng lại
hướng 1 tên võ giả khác lao tới.

-Làm càn..

Tên trung niên nhìn Diệm Cơ trong nháy mắt đã giết mấy người của mình,vẻ mặt
tràn ngập tức giận,hồn khí trong cơ thể vận chuyển,hắn hướng Diệm Cơ 1 chưởng
đánh tới,kình phong của chưởng ảnh đủ làm tan nát những thứ trên đường đi của
nó,đánh thẳng về phía lưng của Diệm Cơ.

-Mê Hồn Phấn...

Diệm Cơ 1 kiếm chém 1 tên võ giả khác dưới kiếm của mình,nhưng trước khi nằm
xuống,tên đó kịp ném ra 1 nắm bột trắng,bột trắng bắn vào trong mũi của Diệm
Cơ khiến cho nàng kinh hãi.

-Cơ muội,tỷ đến trợ giúp muội đây..

Nhìn chưởng ảnh của tên trung niên đánh tới,Diệm Cơ ánh mắt ngoài ý muốn,nàng
đã trúng Mê Hồn Phấn rồi,hồn khí trong cơ thể như bị đóng băng vậy,nhưng bên
ngoài vang lên 1 thanh âm,tiếp đó chỉ thấy 1 thân ảnh nữ tử bên ngoài lao
vào,1 chưởng đánh bay chưởng ảnh của tên trung niên,nàng xuất hiện đứng bên
cạnh Diệm Cơ,nhìn nàng khẽ cười.


Hồn Thần - Chương #117