Hắc Ám Tà Long


Người đăng: nobita_0712

-Khà khà...

Bên trong hang động,gương mặt Talon nhìn thân ảnh của Huy đang khụy xuống
đất,vẻ mặt cười lạnh,nàng đi tới gần hắn,ghé mặt lại nhìn bỗng ánh mắt của
nàng hiện lên vẻ kinh hãi.

-Ngươi sao vậy?

Talon nhìn biểu cảm gương mặt của Huy lúc này,vô cùng hoảng sợ,gương mặt của
hắn như là người mất hồn,con mắt trợn trắng,khóe miệng giật liên hồi,nàng cũng
đâu có chém vào người hắn đâu cơ chứ,nàng chỉ chém vào y phục của hắn mà thôi.

-Này...ngươi không phải bị dọa cho sợ rồi đấy chứ?

Talon lắc mạnh cơ thể của Huy,nhưng hắn vẫn không động đậy,biểu cảm như người
đã chết vậy,điều này khiến cho Talon kinh hãi.

-Đừng dọa ta mà....

Talon ôm chầm lấy,gương mặt của nàng như có nước mắt chảy ra,nàng chỉ muốn
chọc hắn 1 chút mà thôi,nhưng nàng không nghĩ hắn lại bị như vậy.

-A....

Talon vẻ mặt như muốn khóc rồi,bỗng nàng cảm thấy sau lưng của mình,có cánh
tay ôm lấy cơ thể của nàng,quay lại mới thấy cánh tay của Huy đang ôm lấy
nàng,nhưng biểu cảm gương mặt của hắn vẫn như là người chết vậy.

-Này..dậy đi....

Thấy Huy rõ ràng vẫn còn ôm được mình,nàng mới hết lo lắng,như vậy chứng tỏ
hắn vẫn còn sống,nhưng hắn vẫn chưa có tỉnh lại,Talon lại lắc mạnh cơ thể của
Huy,hắn vẫn như thế mặc cho Talon có làm thế nào đi chăng nữa.

-Chủ nhân của ta,tới đây nào...

Huy bị như vậy là do y thức của hắn đã bị kéo đến 1 nơi khác rồi,lúc mà Talon
1 đao chém vào y phục của Huy,trong tinh giới của Huy có thứ gì đó lóe
lên,chính là cục đá mà hắn đã lấy được trong động phủ,rồi từ đó ý thức của hắn
bị kéo đi.

-Ngươi là thứ gì vậy?

Ý thức của Huy trôi nổi trên không trung,hắn nhìn thấy rõ được cảnh tượng bên
ngoài hang động,nhìn thấy Talon đang ôm ấy cơ thể của mình,lúc đó hắn đã cố để
thể hiện cho nàng là hắn không làm sao,chính là phản ứng của bản năng mà Huy
đã ôm lấy cơ thể của Talon.

Lúc này ý thức của hắn bị kéo đi,chuyện này khiến cho Huy vô cùng nghi ngờ,đã
rất lâu rồi hắn chưa có gặp những chuyện như này.

-Ta sao...đến rồi ngài khác biết...

1 thanh âm vang vọng truyền đến tai của Huy,nhưng chỉ có hắn nghe thấy mà
thôi.

Đi theo hướng thanh âm phát ra,ý thức của Huy bị kéo vào 1 ngọn núi,ngọn núi
vô cùng âm u và tối tăm,khí tức nơi đó phát ra khiến cho người khác cảm thấy
như nhìn được cái chết của mình,nhưng khí tức này đối với Huy,nó lại vô cùng
quen thuộc.

-Nơi này....

Huy mơ hồ nghĩ về 1 nơi,nơi mà giống hệt với chỗ này,không lâu sau,hắn đã nhớ
lại 1 nơi ở thế giới trước,mà hắn đã từng đi qua,có khí tức giống hệt như
này,nó là 1 trong những cấm địa của Long tộc.

-Chủ nhân,ta ở nơi này...

Thanh âm lại tiếp tục vang lên,ý thức của Huy bị kéo sâu vào bên trong ngọn
núi,đi tới 1 hang động vô cùng ẩm ướt và đáng sợ,lần theo nơi thanh âm phát
ra,Huy đi tới 1 nơi,nơi này như là địa lao vậy,để giam dữ tội phạm.

-Ngươi là ai,tại sao lại đưa ta đến nơi này...

Huy ánh mắt liếc nhìn xung quanh,là 1 bóng tối vô tận khiến cho người khác
không nhìn rõ ra được là thứ gì.

-Ta sao,ta có huyết mạch giống với chủ nhân đấy...

Thanh âm lại vang lên,bỗng nhiên bên trong hang động bừng sáng,cảnh tượng
trước mặt hiện lên trước mặt Huy,khiến cho hắn giật mình mà ngã về phía
sau,không ngờ trước mặt của hắn lại có cảnh tượng như vậy...

-Ngươi...đây là....

Huy nhanh chóng lấy lại bình tĩnh của mình,thứ hiện ra trước mặt của hắn chính
là 1 lao ngục,bên trong đó giam giữ 1 thân ảnh to lớn yêu thú,không gì khác
chính là 1 con rồng,con rồng này lớn vô cùng,tuy so với những Long tộc khác
hắn đã chứng kiến hay gần bên cạnh hắn nhất là 3 người Bạch Long,Kim Long và
Ám Long cũng không có bản thể lớn như con rồng trước mặt này.

Con rồng nhìn vô cùng lớn,Huy không nhìn rõ được đầu của nó,hắn chỉ thấy cơ
thể của hắn,mấy cái trảo bị 1 loại xích vô cùng lớn trói chặt vào bức
tường,hào quang trên dây xích thoáng ẩn thoáng hiện khiến cho Huy biết nó
không phải phàm phẩm,cơ thể của con rồng này cũng vậy,nó bị 1 lượng lớn dây
xích quấn vào,từ cổ cho tới tận đuôi rồng,khiến cho nó hầu như không thể cử
động thân mình,và thứ khiến cho hắn bất ngờ nhất chính là màu sắc của con rồng
này,thân thể của nó là 1 màu đen vô tận,bất cứ bộ phận nào cũng vậy,nó quá kỳ
dị,Huy chưa từng chứng kiến 1 con rồng nào như vậy.

-Đúng vậy,ta là 1 giống loài giống với chủ nhân,nhưng trên cơ thể ta có 1 chút khác biệt với ngài,huyết mạch của ta cũng không mạnh như ngài,ngài là người đầu tiên ta cảm thấy có huyết mạch cao hơn cả ta,quả thật là bất ngờ...

Thanh âm lại lần nữa truyền tới.

-Ngươi sao lại bị trói ở nơi này?

Huy lên tiếng hỏi,nhìn thôi cũng biết con rồng này không bình thường,nhưng lại
bị trói ở 1 nơi như này,quả thật là khó hiểu.

-Ta sao,ta bị phong ấn ở nơi này cũng chỉ vì quá khứ của ta mà thôi...

Thanh âm truyền tới..

-Quá khứ của ngươi!

Huy nghe thấy vậy,gương mặt hiện lên vẻ tò mò,mới đầu nhìn thấy thân ảnh con
yêu thú này thôi,hắn đã cảm thấy sợ hãi rồi,không phải vì huyết mạch uy áp mà
con rồng trước mặt này,chỉ sợ tu vi đã đạt tới Hồn Tôn cường giả rồi.

-Thứ mà chủ nhân ngài nhìn thấy,chỉ là hình ảnh bản thể thật của ta bị phong ấn mà thôi,đây là 1 tia linh hồn của ta chỉ cho người biết,còn bản thể thật của ta bị phong ấn trong 1 nơi gọi là Âm Vực..

Thanh âm truyền tới.

-Âm Vực!

Huy nghe thanh âm nhắc tới địa danh này,hắn cảm thấy vô cùng bất ngờ,vì khi ở
Mạc Gia Thôn,Huy đã tìm hiểu rất kỹ những nơi trên đại lục rồi,nhưng hắn chưa
từng nghe tới nơi nào gọi là Âm Vực cả.

-Người không biết Âm Vực!

Thanh âm lại truyền tới,nhìn biểu cảm ngạc nhiên của Huy.

-Âm Vực là 1 nơi không có trên đại lục,nó là nơi ở địa ngục,để đi tới được địa ngục,người phải có thứ gì đó thông thiên với địa ngục,thì mới có thể đi tới Âm Vực.

Thanh âm truyền tới,lúc này Huy mới hiểu ra.

-Thì ra là như vậy,để đi tới Âm Vực phải có thứ gì thông thiên với địa ngục sao!

Nghe vậy,vẻ mặt của Huy có chút ngoài ý muốn,thực ra hắn có cách để thông
thiên được với địa ngục,nhưng lúc này hắn tạm thời chưa dùng được,nhưng hắn
cũng đang phân vân không biết là nơi đại lục trước với nơi này có giống nhau
hay không,hay là ở nơi này thì hắn không thể thông thiên với địa ngục được.

-Người có thể đi tới địa ngục hay sao?

Thanh âm mang theo vẻ kích động,nhìn biểu cảm của Huy lúc này,nó đoán được Huy
như thể có cách đi tới Âm Vực.

Đến nó cũng không biết đường đi tới Âm Vực,nó bị 1 đồng bọn hãm hại rồi bị
mang tới nơi gọi là Âm Vực này,qua rất nhiều năm nghe ngóng,nó mới biết được
là để thoát ra được nơi này thì phải có thứ gì đó thông thiên với địa
ngục,nhân lúc trong 1 lần địa ngục thông thiên với nhân gian,nó đã để cho Long
Châu của mình chạy trốn ra bên ngoài,rồi rơi vào tay lão giả Hồn Thánh kia rồi
lúc này rơi vào tay Huy.

-Cách thì có,nhưng không biết có được hay không?

Huy suy nghĩ 1 hồi rồi nói.

-Nhưng việc gì ta phải giúp ngươi?

Huy ngẩng đầu lên nhìn thân ảnh yêu thú to lớn trước mặt,vẻ mặt cười nhạt nói.

-Chỉ cần ngài có cách có thể mang ta ra khỏi Âm Vực,ta nguyện trở thành hộ thú của ngươi...

Thanh âm mang theo vẻ kích động truyền tới.

Nó đã chịu không biết bao đau khổ trong này rồi,nó không muốn chịu thêm
nữa,nên cho dù có phải trả giá nào,nó cũng phải thoát đi cho bằng được.

-Trở thành Hộ Thú của ta sao!

Huy vẻ mặt cười cười suy nghĩ...

Nhắc tới Hộ Thú,hắn lại nghĩ ngay tới con Giao Long ở lúc trước hắn đã gặp
mặt,lúc Huy rời đi khỏi đại lục đó,con Giao Long đó đã trở thành 1 con Chân
Long hùng mạnh rồi,chính nó là yêu thú hộ tông của Thần Long Môn.

-Tuy lúc này ta không có bản thể thật để giúp ngài nhưng nếu ngài muốn,chỉ cần ngài để lại 1 giọt máu trên viên Long Châu của ta,sẽ có 1 hư ảnh bản thể của ta lao ra để trợ giúp ngài,tuy vậy thì chiến lực của bản thế đó cũng không cao,nhưng đối với ngài lúc này cũng có rất lớn trợ giúp rồi..

Thanh âm truyền tới.

-Chiến lực không mạnh!

Vẻ mặt của Huy có chút không vui,chiến lực không mạnh thì cũng không giúp được
gì cho hắn nhiều.

-Nếu như ta có thể mở ra được 1 con đường thông với địa ngục,liệu ta có thể triệu hồi ngươi ra được hay không?

Huy suy nghĩ 1 hồi,bỗng gương mặt của hắn nở nụ cười nói.

-Có thể sao!

Thanh âm kích động...

-Tu vi của ngài lúc này quá yếu,chưa thể giải cứu cho ta được,nhưng chỉ cần ngài mở ra được con đường đó,để lại máu huyết trên Long Châu của ta,để nó phía trước con đường đó,sẽ có 1 phân thân của ta từ bên trong Âm Vực lao ra trợ giúp cho ngài,so với hư ảnh kia thì mạnh hơn nhiều,có thể so với Hồn Hoàng đỉnh phong cường giả của nhân loại.

Thanh âm lại truyền tới.

-Được,cứ quyết định thế đi...

Huy nhanh chóng gật đầu đồng ý,cách để hắn mở ra con đường thông với địa ngục
chính là Tử Môn Thần Hỏa,mỗi lần huy động sẽ có 1 đại môn mở ra,và nó chính là
con đường dẫn tới địa ngục.

Huy nói 1 số chuyện với con yêu thú rồi nhanh chóng được nó truyền tống ý thức
trở lại.

-Tà Long sao,cái tên nghe khủng bố đó...

Huy biết được danh tính của con rồng kia,chính là Hắc Ám Tà Long,nó bị giam
vào Âm Vực cũng là do nó đã mang tới cho đại lục giết chóc quá nhiều,và Huy
cũng biết,để cứu được nó thì ít nhất hắn cũng phải là Hồn Hoàng,đó là thấp
nhất.

-Ngươi không được chết...

Bên ngoài Talon vẫn đang ôm lấy cơ thể của Huy,vẻ mặt đau buồn nói.

Xoạt...

Ý thức của Huy quay trở lại,chỉ thấy hắn đưa 2 tay ôm lấy cơ thể của
Talon,khiến cho nàng được 1 phen giật mình.

-Ta trở lại rồi đây!

Huy vẻ mặt cười cười nói.

-Chết tiệt...

Talon gương mặt vui mừng,bỗng nhiên nàng đẩy ra,vẻ mặt hừ lạnh 1 tiếng.

-Coi như quà gặp mặt ta gửi đến cho chủ nhân..

Bên trong tinh giới,Long Châu lại vang lên 1 thanh âm,theo đó 1 luồng khí từ
bên trong tinh giới của Huy truyền vào mũi của 2 người,khiến cho Huy cùng với
Talon bỗng nhìn nhau chằm chằm.


Hồn Thần - Chương #114