Người đăng: nobita_0712
-Đi nào,cùng ta đi tới thế giới của các nàng nào.
Huy đi tới trước Thiên Môn,hắn quay đầu lại nhìn đám nữ nhân phía sau lưng
mình,có thể dọa chết người khác đó,đám mỹ nương tử của hắn liếc sơ qua cũng có
tới gần 30 người lận,con số này đủ dọa chết những người khác,1 tên nhìn bề
ngoài rất bình thường như người khác lại có được những mỹ nhân như vậy vây
quanh,đủ mọi loại khí chất,từ lãnh diễm yêu mị cho đến thiên tiên băng lãnh.
-Ừm.....
Tất cả đều gật đầu,gương mặt các nàng hiện lên nụ cười vui mừng,ánh mắt mong
chờ nhìn về hướng Thiên Môn sắp sửa được mở.
-Đám nhóc đó,cứ để chúng ở nơi này tu luyện đi,sau khi đi tới nơi đó thì ta sẽ tìm cách quay trở lại,hoặc chúng ta cũng có thể đợi đến lần Thiên Môn kế tiếp mở ra,chắc chắn với thiên phú của chúng cũng sẽ dễ dàng mà đi tới đây thôi.
Huy nhận ra được ánh mắt lo lắng của Lãnh,của Băng Linh và của 3 vị tỷ muội
từng là đảo chủ của Tam Tiên Đảo,hắn cuối cùng cũng hoàn thành được tâm nguyện
của chủ nhân đời trước Hắc Long Thần Hỏa,đó chính là khiến cho 3 vị mỹ nhân
này hầu hạ mình,nghĩ lại cuộc hành trình hắn nắm lấy trái tim của 3 người
này,khiến cho hắn vừa buồn,vừa vui và cũng vừa sợ,chỉ sợ đó là chuyện dại dột
nhất mà hắn từng làm,nhưng may mắn với gương mặt đẹp trai và khí chất nam thần
của mình,Huy vẫn khiến 3 người chịu phục.
Và hắn cũng đã có những đứa con của mình,đại ca của tụi nhỏ chính là đứa con
trai mà Băng Linh đã sinh ra cho hắn,ngoài tên tiểu tử này thì Huy cũng còn 1
thằng con trai và 3 đứa con gái nữa,tuy nữ nhân nhiều nhưng chỉ có những người
này mới co thai và sinh con cho hắn,những nữ nhân khác mặc dù gương mặt buồn
phiền vì mình không làm được chuyện này nhưng tất cả đều yêu quý chúng và coi
chúng như con mà chính mình sinh ra vậy,,vì thế sau khi sinh ra,đám tiểu quỷ
này được bao bọc bởi 1 người phụ thân tu vi Đế Tôn Cảnh và đám di nương Thánh
Hoàng Cảnh,nhưng không vì thế mà đám tiểu tử đó tỏ ra khinh thường với chuyện
tu luyện,Huy nghĩ lại cũng phải hổ thẹn vì chúng nó còn tu luyện với tốc độ
kinh khủng hơn hắn nhiều,lúc Huy đi tới Thiên Môn này,đám đó cũng có tu vi
Thiên tôn cảnh hết rồi,nghĩ lại hắn vẫn thấy sợ.
-Ừm,mong cho đám chúng nó không xảy ra chuyện gì.
Cả 5 người Lãnh,Băng Linh và tỷ muội Tam Tiên Đảo khẽ gật đầu,nhưng mấy người
vẫn tỏ ra lo lắng vì Thần Tướng Đại Lục đã không còn như trước nữa rồi,Thiên
tôn cảnh cũng chỉ như cỏ rác mà thôi,lúc này trên đại lục đã không thiếu Thần
cảnh nữa rồi,và nó cũng đã trở nên khắc nghiệt hơn rất nhiều.
-Không sao,nếu chúng có mệnh hệ gì,không phải đã có ta rồi sao.
Huy khẽ xoa đầu 5 người,ánh mắt của hắn khiến cho 5 người cảm thấy yên tâm
hơn,vì trong tay Huy lúc này đã nắm Sinh Tử Bàn rồi,đây chính là Thần Khí
khiến cho Huy trở thành người Đế Chủ nắm trong tay sinh tử của người khác.
-Có ai hối hận khi đi theo ta nữa không?
Huy nhìn đám nữ nhân xung quanh,cười nói.
-Đi thôi,làm gì lắm lời như vậy,nếu như hối hận thì ta đã giết ngươi lâu rồi.
Huy như chỉ trêu chọc đám mỹ nhân này 1 tý nhưng không ngờ hắn lại bị Kata đi
lên đạp 1 cái,ánh mắt của nàng nhìn hắn đầy tức giận.
Huy cố gắng bò dậy,mặc dù hắn tu vi đã vượt qua đám mỹ nhân này rất nhiều rồi
nhưng không hiểu sao 1 đạp của Kata vẫn khiến cho hắn đau đến như vậy,hắn đưa
tay của mình ra,nhanh chóng để máu huyết của mình chảy vào bên trong Thiên
Môn,Thiên Môn chính là dùng máu huyết của người đầu tiên đi tới được Thiên Môn
mở ra.
Thiên Môn từ khi máu huyết của Huy chảy vào cũng nhanh chóng phản ứng,dần dần
Thiên Môn mở ra,những tia sáng từ bên trong lọt ra chiếu vào mắt mọi người
khiến cho tất cả đều là vẻ mặt hưng phấn,Huy cũng vậy,hắn cũng muốn xem thế
giới của các nàng như thế nào.
-Cuối cùng cũng tới rồi,sao lại để cho ta chờ lâu như vậy.
Thiên Môn mở ra,đập vào mắt Huy chính là thân ảnh mà hắn mong chờ từ rất lâu
rồi,chính là người cứu hắn,nuôi hắn và cho hắn cuộc sống,chính là người mà Huy
yêu thương và muốn che chở nhất,nàng chính là Bà Chủ.
-Cuối cùng chúng ta cũng gặp nhau rồi.
Thân ảnh của Bà Chủ nhanh chóng lao vào trong ngực Huy,cố gắng ôm chặt lấy hắn
như không muốn Huy đi đâu nữa,Huy khẽ đưa tay lên ôm lấy nàng,gương mặt của
hắn tràn ngập sự hạnh phúc,hắn đợi thời khắc này lâu rồi.
-Sao vậy,sao còn chưa nói?
Bà Chủ ngẩng đầu lên,gương mặt tuyệt mỹ đó như đang chờ đợi Huy nói ra thứ mà
mình đã mong ngóng từ rất lâu.
-Ta thích nàng.
Huy nghẹn ngào nói ra 3 chữ,đáng nhẽ ra hắn đã nói lâu rồi nhưng cũng chỉ vì
thân phận của 2 người mà Huy không dám.
-Hừ,sao không nói sớm,nếu như ngươi nói sớm thì đâu có xảy ra nhiều chuyện như vậy.
Bà Chủ ánh mắt không vui nhìn Huy.
Huy cũng chỉ cười ngượng,không nói gì,lúc này thân phận của hắn không còn tầm
thường như những tên đệ tử lúc trước nữa rồi,lúc này hắn đã là tông chủ của 1
môn phái hùng mạnh nhất Thần Tướng Đại Lục.
-Gặp lại cái vị sư muội rồi,không biết còn nhớ ta không?
Bà Chủ liếc mắt nhìn đám nữ nhân phía sau Huy,có thể trong số này 1 phần không
ít người đều là do Bà Chủ tìm tới cho Huy,chứ cứ để hắn tự mình thì chỉ sợ rất
khó có được những người này.
-Là tỷ sao?tỷ là người đã xuất hiện ở nơi đó và nói cho ta sao?
Zed đi lên,gương mặt hưng phấn nhìn Bà Chủ nói.
Chuyện mà nàng nói tới chính là lần đầu tiên mà nàng gặp Bà Chủ,lúc đó cũng có
1 thân ảnh nữ nhân tới nhắc cho nàng là Huy đã xuất hiện và chính hắn sẽ giúp
cho nàng đi tới được nơi này,Zed từ đó đến giờ cứ suy nghĩ về người này suốt
nhưng không ngờ lại là nàng.
-Hừ...
Còn có Yasuo,ánh mắt của nàng nhìn Bà Chủ không có gì thiện cảm cả,nàng đi
theo Huy cũng là do nữ nhân này bày trò mà thôi.
-Thôi nào,chuyện qua lâu rồi mà.
Viktor đi lên,ánh mắt khuyên bảo nhìn Yasuo nói.
Chuyện đó xảy ra cũng có mặt nàng,lúc đó nàng chứng kiến từ đầu từ lúc Bà Chủ
xuất hiện cho đến khi nàng rời đi,không ngờ Yasuo vẫn còn thù dai đến vậy.
-Cảnh tượng có vẻ vui vẻ nhỉ?
Đang lúc mọi người vui vẻ vì được gặp lại nhau thì 1 thanh âm xuất hiện khiến
tất cả giật mình.
-Hừ,là ai?
Huy ánh mắt khẽ động,trong tay nguyên khí vận chuyển,1 thanh cự khiến được hắn
xuất ra,hướng thẳng phía thanh âm vang lên mà đánh tới,lúc này tu vi của Huy
là Đế Hoàng Cảnh,1 chiêu này chỉ sợ sẽ hủy diệt cả Thần Tướng Đại Lục.
-Cửu Đầu Thần Long Kiếm Khí sao,tu luyện cũng không tệ nhưng chưa đủ đối phó ta đâu.
Chỉ thấy phía đó 1 luồng hào quang xuất hiện,nhanh chóng phá tan cự kiếm mà
Huy đã ngưng tụ,điều này khiến cho gương mặt của hắn có chút biến sắc.
Cửu Đầu Thần Long Kiếm Khí chính là võ kỹ mạnh nhất mà mấy lão tổ tông bên
trong Cửu Long Đỉnh trước khi biến mất đã truyền lại cho hắn,đây chính là võ
kỹ được coi như đã vượt qua Thần Cấp rồi,nhưng không ngờ lại bị hóa giải 1
cách dễ dàng như vậy.
-Chỉ sợ các ngươi sẽ không được như mong muốn đâu,nơi tiếp theo mà các ngươi tới sẽ không phải chỗ đó mà là chỗ khác,cuộc hội họp tới đây là kết thúc rồi,tất cả nên tới những nơi mà thân phận của mình thuộc về đi.
1 lần nữa hào quang xuất hiện,nhưng luồng hào quang này không mang tính sát
thương,nó nhanh chóng bao trùm lấy đám nữ nhân của Huy,không kịp để cho mọi
người ú ớ câu nào thì luồng hào quang cũng nhanh chóng biến mất,kéo theo đó là
sự biến mất cả đám nữ nhân,để lại Huy 1 mình ngơ ngác nhìn các nàng biến mất.
-Ta tới để đưa ngươi về nơi mà ngươi cần phải tới.
1 thân ảnh xuất hiện,1 lão giả râu tóc bạc phơ,gương mặt với nụ cười khốn nạn
và ánh mắt như lúc nhìn trộm nữ nhân tắm vậy.
-Ngươi là ai,các nàng đi đâu hết rồi.
Huy xuất ra thanh kiếm,gương mặt tràn ngập vẻ tức giận nhìn lão giả xuất hiện
nói.
-Sao vậy,không thấy ta xuất hiện 1 cách rất ngầu hay sao?
Lão giả vuốt vuốt bộ râu của mình,nhìn Huy cười nói.
-Ngầu cái con khỉ,ngươi đưa các nàng đi đâu rồi.
Huy cảm nhận được lão giả này còn mạnh hơn mình rất nhiều,nhưng vì nữ nhân của
mình,hắn không thể không liều mạng được.
-Quá nông nổi,ngươi như vậy dễ khiến cho mình trở nên bất lực lắm,theo ta về 1 chỗ vậy.
Lão giả cười cười nhìn Huy,trong tay lão xuất hiện 1 hàn quang,bắn thẳng vào
cơ thể của Huy,khiến cho Huy như bị chết đứng vậy,hắn không kịp ú ới gì vì
nguyên khí trong cơ thể đã bị phong ấn rồi.
Lão giả 1 tay mang Huy đi,mặc cho hắn ánh mắt căm phẫn nhìn mình.
-Tới rồi,chúng ta nói chuyện 1 lát vậy.
Đi tới 1 nơi,nơi này chính là 1 đại điện nhìn rất uy nghiêm và rộng lớn,nhưng
xung quanh đại điện này không có 1 cái gì cả,nó chỉ như là 1 căn nhà nhỏ giữa
xa mạc vậy,lão giả mang Huy tới nơi này,đi tới chính giữa đại điện,nơi đó có 1
bàn trà,lão ngồi xuống rồi ném Huy sang 1 bên,lão cũng không quên giải trừ
phong ấn cho hắn.
-Nói,các nàng ra sao rồi.
Được lão giả giải thoát nhưng Huy vẫn không quên đám nữ nhân của mình.
-Các nàng không sao,các ngươi sẽ gặp lại nhau thôi,nhưng lâu hay nhanh thì phải tùy vào các ngươi vậy.
Lão giả cười nhạt nói.
-Không sao,không sao là tốt rồi.
Huy nhanh chóng lấy lại bình tĩnh,lão giả trước mặt quá mạnh,mạnh 1 cách đáng
sợ,Huy cảm thấy như lão chỉ cần 1 ngón tay cũng đủ diệt hắn rồi,hắn cứ tưởng
Đế Hoàng Cảnh đã là mạnh nhất rồi nhưng không ngờ bên trên còn 1 cảnh giới nữa
còn mạnh hơn.
-Biết tại sao,ta mang ngươi tới nơi này không?
Lão giả nhìn Huy nói.
Huy lắc đầu,hắn cũng đâu có biết nơi này là đâu đâu.
-Đúng ra thì sau khi ngươi mở ra Thiên Môn thì sẽ đi tới nơi đó,nhưng không,trước khi tới đó ngươi cần phải tới 1 nơi đã,chỉ khi ngươi ở nơi này cũng trở thành bá chủ như nơi kia thì ngươi mới có thể,đến lúc ngươi đạt được thành tựu đó thì ta tự khắc sẽ đưa ngươi tới đó.
-Vậy đó là nơi nào?
Huy hỏi.
-Bí mật,lúc nào ngươi tới rồi sẽ biết,thêm cả,tu vi Đế Hoàng Cảnh của ngươi đã bị ta phong ấn rồi,chỉ khi nào ngươi gặp nguy hiểm liên quan đến tính mạng mà không ai có thể giúp ngươi thì phong ấn đó tự khắc sẽ giải trừ,lúc đó ngươi lại có thể sử dụng tu vi Đế Hoàng Cảnh của mình,nhưng sau khi ngươi thoát thân thì tự khắc nó sẽ lại phong ấn lại.
Lão giả điểm 1 cái về phía đan điền của Huy,hắn như cảm thấy toàn thân không
có khí lực vậy,ánh mắt hiện lên vẻ kinh hãi.
-Không cần sợ,phong ấn tu vi của ngươi nhưng ta cũng sẽ cho ngươi 1 đặc ân.
Lão giả lại điểm 1 cái lên thân thể của Huy,bỗng 1 luồng nguyên khí chảy vào
trong cơ thể của hắn,lúc này Huy như mới lấy lại được sức lực,khẽ cảm nhận 1
chút,Huy lại trợn mắt nhìn,hắn lúc này như chỉ là 1 Hoàng giả cảnh nhỏ bé lúc
trước mà thôi.
-Mọi chuyện đã xong,ta cũng hết thứ để nói rồi,tất cả mọi chuyện đều dựa vào ngươi thôi,chàng trai.
Lão giả đứng dậy,nắm lấy Huy,lão lôi hắn tới 1 thông đạo.
-Lão muốn làm gì?
Nhìn thấy nụ cười khốn nạn của lão,Huy bỗng chốc cảm thấy rùng mình.
-Khà khà,đá ngươi xuống.
Thanh âm băng lãnh đó khiến cho Huy cảm thấy sợ hãi.
Đúng như lời của lão,Huy bị lão 1 chân đá xuống với ánh mắt không thương tiếc.
-Chết tiệt lão già........
Thanh âm không cam lòng của Huy vang vọng khắp thông đạo,và thế là 1 đời Đế
Hoàng đứng trên tất cả mọi thứ lại bị đá đi 1 cách lãng xẹt như vậy,và cuộc
hành trình mới của Huy sẽ bắt đầu.