Người đăng: hq15111993
Đại sảnh Lý gia.
"Mẫu thân....mẫu thân, Hạo Thần trở về rồi, Hạo Thần rất nhớ người" Hạo Thần
vừa về tới lý gia chính là nhào vào lòng Lâm Tuyết Uyên ỉ ôi.
"Về đến nhà là tốt rồi, lần sau không được đi như thế nữa nghe chưa"
"Vâng, Thần nhi biết lỗi rồi, lần sau không giám thế nữa đâu"
"Uhm, biết vậy là được rồi, nào đi thôi cả ngày hôm nay chắc chưa ăn gì rồi ,
theo mẫu thân đi tắm rồi đi ăn, hôm nay mẫu thân đã dặn đầu bếp nấu rất nhiều
món con thích ăn" Lâm Tuyết Uyên rất là cưng chiều Hạo Thần vui vẻ nói, rồi
dắt tay Hạo Thần đi.
Lý Quân đúng một bên nhìn không dám xen vào, hai mẫu tử bọn họ nói chuyện
chính là không để ý tới hắn, nhìn hai mẫu thân bọn họ rời đi Lý Quân gọi một
tên trưởng lão lý gia đến ,phân phó hắn đi thông báo mọi người la đã tìm thấy
Hạo Thần và phân phát tiền bồi dưỡng, bọn họ cả ngày đi tìm Hạo Thần không có
công lao cũng có khổ lao, không thể cho bọn họ không công mệt nhọc.
Phân phó xong Lý Quân bước đến phòng ăn, trong phòng lúc này Hạo
Thần tay tèm lem đầy dầu mỡ, yy ngồi một bên hai chân ôm lấy miếng thịt lớn
so với người nó còn phải hơn cắn xé thỉnh thoảng ngước nhìn xung quanh như sợ
ai giành mất vậy . Một người một thú hai kẻ tham ăn khiến cho mọi người vui vẻ
cười cười không thôi.
"Từ từ, ăn từ từ thôi, cũng không có ai tranh " ngồi cạnh Lâm Tuyết Uyển nhẹ
nhàng cười nói.
"Hôm nay ăn thật ngon, Thần nhi thích nhất rồi"
" Y nha ....." yy cũng ăn được cao hứng, ngước nhìn Lâm Tuyết Uyên phụ họa ,
bình tường tiểu gia hỏa này sống trong động phủ của Tô Thiên ăn chỉ có hoa quả
đến nhàm chán, hôm nay là lần đầu tiên được ăn ngon.
Ngồi với cha mẹ minh một lúc Hạo Thần hí hửng ôm lấy yy chạy về phòng mình rồi
đóng cửa lại.
"Sư phó, người đâu rồi, ở đây không có ai cả " nhảy lên giường đôi mắt tràn
ngập chờ mong Hạo Thần khẽ hô.
"Không cần hô, ta biết, vừa nãy dùng thần thức để giúp ngươi tìm đường chút
nữa là bị phát hiện rồi, cha ngươi hắn đã đến chuẩn đế hơn nữa nguyên thần
viễn siêu so với cùng cấp . Thật không ngờ cái nơi cằn cỗi này lại lại có một
thiên tài như vậy, ba mươi tuổi hơn thì một chân đạp võ đế cảnh " Tô Thiên
giọng nói ngạc nhiên truyền ra.
" Thật ư, cha ta đã đến chuẩn đế sao" Hạo Thần ngạc nhiên, hắn chỉ biết phụ
thân hắn rất giỏi, nhưng đến chuẩn đế thì hoàn toàn không ai nghĩ đến.
"Sao ngươi không nói cho ta, cha ngươi đã đến chuẩn đế, may mà lúc đó ta kịp
thu hồi thần thức không bị cha ngươi phát hiện rồi"
" Con cũng không biết phụ thân lại cường đại vậy"
"Thôi cũng không trách ngươi, là ta quá sơ suất rồi"
"Được rồi, giờ ngồi ngồi xuống, ngươi đã đạt được bảo tháp nhận chủ, bây
hãy tiến hành câu thông với nó "
Hạo Thần ngồi xuống hai mắt khép lại bắt đầu tiến hành câu thông với bảo tháp
.
"Bình tĩnh, dùng tâm cảm nhận sự tồn tại của nó, coi nó như một bộ phận trên
cơ thể mình vậy" Tô Thiên sốt ruột hắn muốn biết bảo tháp mình vất vả đoạt
được rồi lại tiện nghi tiểu tử này rốt cuộc là bảo vật gì.
Hạo Thần chính đang câu thông bảo tháp, lâm vào một cái huyền diệu cảm giác ,
rồi một đoạn tin tức truyền vào hắn trong não.
Hồng Mông Tháp . Là trong thiên địa duy nhất một kiện hồng mông chí bảo, do
thiên địa dưỡng dục mà sinh, không thuộc loại công kích bảo vật nhưng là
trong thiên địa cường đại nhất, thân mang hỗn nguyên chí khí có thể trấn áp
tất cả linh bảo trong trời đất.