Cửu Kiếp Đồng Tử!


Người đăng: jinjin710

Hồn Linh Đại Lục, Tây Nam chi địa, Vương Linh thôn - một thôn hẻo lánh thuộc
Đông Hưng đế quốc.
Xế chiều, từng ánh tàn dương chiếu những tia cuối cùng xuống thôn nhỏ tại đây
đó những mái nhà tranh bốc lên từng trận khói bếp cùng với tiếng trẻ em nô
đùa. Tận cùng thôn, một mái nhà tranh lụp xụp nhất nằm riêng biệt, nói là nhà
nhưng thật ra chỉ có bốn bức vách xiêu vẹo ghép lại với nhau cùng với mái lá
chổ còn chổ không vì những mưa nắng.

Trong nhà chẳng có gì ngoài 1 chiếc giường tre,1 chiếc gương nhỏ và 1 chiếc
bàn cũ, nằm trên giường là một thiếu niên khoảng 12-13 tuổi gương mặt trắng
bệt như vừa gặp bạo bệnh nhưng vẫn ko che giấu được nhưng đường nét tuấn lãng
đang quằn quại ôm đầu.

Diệp Vô Ưu tốn hết gần nữa canh giờ mới xác định được là mình “lại” chuyển thế
sống lại.

Tại sao lại dùng từ “lại”? Đơn giản là lần này là lần thứ mười hắn chuyển
sinh. Đúng tận mười lần chuyển sinh mà lần nào hầu như cũng đều dính vào một
lí do lãng xẹt lãng nhách... chịch gái mà chết.

Lần nào cũng vậy ngay khúc quan trọng thì tắt máy.. chuyển sinh chỉ trừ lần
chuyển sinh thứ 3 làm hòa thượng và lần thứ 7 làm thái giám là sống thọ hơn 80
tuổi còn lại lần làm ca sỹ hay doanh nhân... hắn đều phải chung tình với “ Ngũ
Cô Nương”và đều không sống qua 30 tuổi...lí do vì sao ư? Đơn giản 1 người chết
đi sống lại nhiều lần mà không một lần được chạm vào gái là cỡ nào ức chế nhất
là người đứng trên đỉnh quyền lực danh vọng và huyết khí dồi dào... thậm chí
đã có lần Diệp Vô Ưu cố gắng thử một lần “ Chết dưới hoa mẫu đơn – Làm quỉ
cũng phong lưu.” Nhưng không thể toàn tuốt gươm lên ngựa chưa kịp giết địch
thì treo.

Lần chuyển sinh gần đây là ức chế nhất, Diệp Vô Ưu làm một nhà chính khách
chuẩn bị tranh cử Tổng Thống ở tuổi 30 có một bạn gái xinh hơn hoa hậu quen
nhau từ thuở cấp 3 nhưng ngoài nắm tay một chút, ôm một xíu và hôn một tí ra
thì chả sơ múi được gì dù bạn gái hắn đã bật đèn xanh nhấp nháy .Nữa đêm trước
ngày tổng bầu cử bạn gái hẹn Diệp Vô Ưu ra và chia tay đi theo một người khác
xấu và là nhân viên bình thường của một công ty nhỏ nếu chỉ như vậy thì cũng
chẳng có gì nhưng bạn gái Diệp Vô Ưu lại đưa ra lí do nghi ngờ giới tính của
hắn và tuyên bố Diệp Vô Ưu bị bất lực làm nhân vật chính của chúng ta tức quá
phải thổ huyết mà chết.

Không biết ông trời trêu đùa hay sao mà mỗi lần chuyển sinh Diệp Vô Ưu đều bảo
lưu lại được ký ức nên cứ mỗi lần bắt đầu một kiếp sống mới đều bị dằn vặt đau
đớn bới phải dung hợp mớ ký ức khổng lồ.

Hắn còn chưa kịp mở mắt nhưng tay phải đã theo bản năng sờ xuống đũng quần xem
nhị đệ có ở đó hay không mặc dù tám kiếp trước ngoài giải quyết vệ sinh nhị đệ
chỉ để làm cảnh ( trừ một kiếp làm thái giám ) nhưng dù sao có còn hơn là
không hoặc chuyển sinh làm con gái.

Đây là một thế giới hoàn toàn khác tám lần chuyển sinh trước đây ( tám lần
trước toàn chuyển sinh tại Địa cầu hoặc một thế giới song song ), tại đây mạnh
được yếu thua con người nói chuyện với nhau toàn bằng vũ lực, tại đây chỉ có
Võ giả, mạnh mẽ võ giã!

Võ giả là trên đại lục này chủ lưu, ở đây chỉ có trở thành võ giả, ngươi mới
có thể nắm giữ tất cả: của cải, danh vọng, mỹ nữ, địa vị và tất nhiên cả
mạng của chính mình!

Mà muốn trở thành võ giả thì nhất định phải thức tỉnh vũ linh.

Vũ linh là căn bản của võ giả, có rất nhiều loại vũ linh như thú vũ linh, khí
vũ linh, tự nhiên vũ linh và một số loại biến dị vũ linh.

Vũ linh chính là Võ giả linh hồn, từ khi sinh ra đời liền nắm giữ và bắt đầu
thức tỉnh từ năm tuổi trở đi, nhưng không phải ai cũng đều thức tỉnh, một trăm
người trong chỉ có 1-2 người may mắn thức tỉnh còn lại đành phải sống một đời
bình phàm hoặc luyện thể đột phá thân thể cực hạn nhưng tối đa cũng chỉ gấp
đôi gấp ba người thường có đuổi thế nào cũng không thể theo bước chân người
khác suốt đời chỉ có thể làm culi.

Thật xui xẻo thay, cái này cùng hắn cùng tên Diệp Vô Ưu lại rớt vào 98 người
kia, thử vô số lần cũng vô pháp thức tỉnh vũ linh.

Diệp Vô Ưu xuất thân từ gia đình làm nông, cả nhà ba người áo rách khố nát
cơm không đủ ăn.Vì vậy ba mẹ hắn mới đặt tên "Vô Ưu" chỉ mong hắn bình yên
sống vô ưu vô lo. Năm năm trước đây, ba mẹ Diệp Vô Ưu lần lược bệnh mà qua đời
để lại cho Diệp Vô Ưu căn nhà tranh và một mẫu ruộng.Cách đây 2 hôm Diệp Vô Ưu
đói quá phải ra bờ ao mò cá qua ngày nhưng bất hạnh trượt chân đập đầu vào đá
mà hôn mê, hàng xóm thương tình đưa về lo thuốc thang.

Sống dở chết dở bị linh hồn Diệp Vô Ưu xuyên qua chiếm.
Gắng gương ngồi dậy, Diệp Vô Ưu biết có làm gì thì cũng phải kiếm gì bỏ bụng
trước theo ký ức 2 hôm nay chẳng có gì vào bụng. Nếu mới xuyên qua mà chết đói
thì thà cắt cổ còn hơn. Đứng dậy lấy ít lương khô còn xót lại Diệp Vô Ưu nhìn
vào gương suýt nữa giật mình nhãy dựng lên.

Khuôn mặt trẻ có chút non nớt,đôi môi mỏng, cặp lông mi cong dài, mày rậm ,
mắt to và sắc bén, làn da trắng xanh cũng không che đi vẻ đẹp . Chỉ một chữ
soái, nếu ở kiếp trước chắc khỏi cần làm gì chỉ cần dựa vào bản mặt cũng có
người bao nuôi tiểu bạch kiểm, siêu cấp tiểu bạch kiểm xinh đẹp...

“Thật là bi ai.... Đẹp trai để làm gì, cua gái rồi có chịch được đâu sao không
cho ta một thân thể ít nhất cũng phải hoàng tử hay phú nhị đại gì đó chứ! Đậu
xanh rau muống khuôn mặt thế này ra ngoài không khéo lại bị cướp sắc. Không lẽ
vì sống sót qua ngày ta phải hủy dung! Trời xanh a, tại sao cho ta khuôn mặt
đẹp thế này mà lại không cho ta phạm sắc giới khác nào cám treo mà heo nhịn!
Ta hận!”


Tìm khắp nhà chả còn gì ngoài mấy cái màn thầu khô cứng từ bao giờ Diệp Vô Ưu
đành phải chấm nước nuốt đỡ, dù sao có còn hơn không.

Sau khi ăn xong Diệp Vô Ưu cố gắng lết lên giường khoanh chân ngồi trên giường
sắp xếp lại một lần nữa ký ức. Hắn muốn thử lại một lần nữa, hắn không cam
lòng làm một phế vật.

Căn cứ trong đầu ký ức, Diệp Vô Ưu tĩnh tâm, ngưng thần thử nghiệm cảm ứng
chính mình trong mi tâm sóng linh hồn. Mặc dù kiếp trước hắn từng tập gần 5
năm yoga và thiền định nhưng vẫn không thể cảm nhận được gì.

Thử đi thử lại suốt một canh giờ cho tới khi chân tê cứng vẫn không được. Đến
lúc gần bỏ cuộc Diệp Vô Ưu mới cảm thấy một rung động nhỏ chập chờn như tín
hiệu điện thoại ngoài vùng phủ sóng tại mi tâm. Đột nhiên cảm giác ý thức tiến
vào một vùng không gian khác hỗn độn sáng khong ra sáng tối chẳng ra tối mịt
mờ sương mù.

Ở vùng không gian trung tâm có một quang điểm hình cầu màu vàng sáng chói và
một mầm cây khẽ đung đưa, sinh cơ dào dạt.

-Trời ơi có tận 2 vũ linh, có phải ta nhân phẩm bạo phát, kiếp trước ăn ở có đức nên ông trời rũ lòng thương!

Diệp Vô Ưu tiến lại gần giơ tay muốn gần chạm vào quang điểm hình cầu thì chợt
bất ngờ vang lên:

-Keng!

-Hệ thống bắt đầu khởi động!

-Đang load dữ liệu .... vui lòng đợi trong giây lát!

-Bắt đầu đếm ngược! 100..99..

-1!

-Đang thiết lập nhân vật.

-Thần cấp hệ thống, khởi động hoàn thành!

Đang đứng hình Diệp Vô Ưu chưa kịp mừng rỡ thì trong đầu bỗng vang lên một
khúc nhạc kèm lời như quảng cáo thường gặp trong tivi.

-Bạn đang buồn rầu vì quá yếu đừng lo đã có Thần cấp hệ thống!

-Bạn đang lo lắng vì bị ngược đừng sợ hãi đã có Thần cấp hệ thống!

-Bạn đang sợ hãi vì sắp chết không sao cả đã có Thần cấp hệ thống!

-Thần cấp hệ thống sẽ biến bạn từ gà thành pro sẽ mang bạn đến một tầm cỡ mới nơi mà bạn không thể nào tưởng tượng nỗi!

-Bạn có muốn mở ra hệ thống bạn có muốn ký kết?

Diệp Vô Ưu vội vàng hét lên mở ra.
-Muốn mở ra ký chủ phải ký kết!

-Giới thiệu một chút cho ta về hệ thống!

-Ký chủ chỉ việc mặc niệm trong đầu là có thể câu thông với hệ thống không cần hét ầm lên như động kinh vậy! Ký kết là kí hợp đồng trói buộc hoàn toàn dung hợp với hệ thống .Hệ thống sẽ đưa ký chủ trở thành chúa tể của vũ trụ, đứng trên đỉnh cao của danh vọng ....

- Ngừng, ngừng đừng quảng cáo nữa ! Ta ký !

-Ký kết hoàn tất! Nếu ký chủ đổi ý hủy hợp dồng sẽ vĩnh viễn không sẽ siêu thoát, chết đến không còn một còn một hạt bụi ! Hệ thống bắt đầu mở ra!

“Nhân vật: Diệp Vô Ưu

Vũ linh: Thần cấp hệ thống, Sinh mệnh chi thụ ( cây non )

Cấp bậc: Linh sĩ cấp 1 ( 0/20 )”

Sắc mặt của Diệp Vô Ưu từ trắng chuyển thành đỏ từ đỏ thành đen qua xanh và
cuối cùng hồng. Phải nói suốt 9 kiếp hắn chưa bao giờ thay đổi cảm xúc liên
tục bằng hôm nay, trong lòng đang bới 18 đời tổ tông hệ thống lên chửi.

-Hệ thống gói quà tân thủ đâu?

-Trong hành trang của ký chủ, chỉ cần mặc niệm “Hành Trang” hoặc “B” là được. Mở ra cần 1 kim tệ!

-Tại sao lại 1 kim tệ? Không phải gói quà tân thủ lúc nào cũng miễn phí sao? Đào khắp người ta đem bán hết nội tạng cũng không đủ 1 kim tệ nữa là !

-Hệ thống chứ không phải từ thiện! Nên gì cũng phải có tiền ! Xin ký chủ tự trọng, hẹn gặp lại ký chủ lần sau khi nào có tiền !

-Đậu xanh rau muống ...@$%!

Diệp Vô Ưu cố gắng hít thở bình tĩnh lại để khỏi bị hệ thống chọc cho hộc máu
mà chết. Theo hệ thống của thế giới này thì 1 kim tệ = 100 ngân tệ, 1 ngân tệ
= 100 đồng mà 1 ngân tệ đủ cho Diệp Vô Ưu sinh hoạt 3 tháng nên 1 kim tệ chẳng
khác nào Diệp Vô Ưu bức cỏ ăn hít thở không khí qua ngày hơn 3 năm dành dụm.

-Ký chủ phải biết là gói quà của hệ thống là có 1 không 2, hệ thống dựa theo tình trạng của ký chủ để chuẩn bị gói quà theo từng mốc level, kim tệ ệ thống thu chỉ nhằm mục đích tượng trưng cho có! Vũ linh sinh mệnh chi thụ của kí chủ thuộc giai đoạn cây non chưa giúp được gì nhờ bổn hệ thống mà mới miễn cưỡng thức tỉnh, ký chủ phải bồi bổ cơ thể rèn luyện đến một mức nhất định thì mới có thể sử dụng được.. hệ thống cũng vì tốt cho ký chủ...

-Thôi được rồi để ta suy nghĩ rồi tìm biện pháp nhận gói quà sau vậy. Hệ thống ta muốn hỏi một chuyện quan trọng, liên quan đến tương lai, hạnh phúc chung thân sau này của ta!

-Chuyện gì ký chủ cứ hỏi hệ thống sẽ trã lời trong phạm vi quyền hạn của mình!

-Ta có được .... chịch gái hay không?

-Tất nhiên là được rồi, ông trời sinh ra có dương thì phải có âm mà âm dương thì phải điều hòa... ( lãi nhãi gần 1000 chữ ) nhưng ký chủ phải đủ tuổi vị thành niên 18 tuổi mới được.

-Vậy tại sao 9 kiếp trước cứ mỗi lần chịch lại treo?

-Tại vì hệ thống bị lỗi tìm kiếm thế giới chuyển sinh cho ký chủ không đúng tọa độ nên mỗi lần ký chủ chịch hệ thống bị lỗi phải reset lại.

-$@#%^& Cút!


Hồn Linh Thần Đế - Chương #1