Ảo Ảnh Mê Thiên (2)


Người đăng: steven9999

Nói xong trong mắt chớp lên sắc kinh hãi.

Nghe được, Bạch Y ngở ngàng hỏi :”Ảo Ảnh Mê Thiên Trận ? Đây là trận pháp gì ?
Ta sao chưa bao giờ nghe qua ?” Nói rồi trên mặt nghi vấn nhìn Lãnh Ngưng Vũ.

Bạch Vân, Tuyết Nhi và Quản Minh ba người trên mặt cũng có vẻ nghi vấn nhìn
tời Lãnh Ngưng Vũ.

Thấy thế, Lãnh Ngưng Vũ nhân tiện giải thích :”Nghe Bạch đại ca vừa rồi nói
tới, làm ta nhớ tơi’ trong giang hồ một loại trận pháp đã thất truyền đã lâu,
là Ảo Ảnh Me Thiên Trận .”

Ngưng rồi Lãnh Ngưng Vũ lại nói :”ta chỉ là đóan thế, còn đúng hay không ta
hiện tại không dám xác định, chỉ cảm thấy trận pháp này hình dáng phi thường,
còn hơi khác .” Nói xong không khỏi chăm chú quan sát quang tường đang vây lấy
mấy người . Bạch Y nghe được trên mặt đã có nét nghi ngờ, hướng tới chung
quang đo lường, nhưng tịnh vẫn không có cảm giác đặc thù gì xảy ra.

Không sai, ba người này sử dụng chính là tuyệt thế trận pháp đã thất truyền
trong giang hồ rất lâu ---Ảo Ảnh Mê Thiên Trận, chỉ bất quá ba người này vì do
không có lấy được toàn bộ yếu quyết của trận pháp, vì vậy chỉ luyện được dạng
tương tự, đồng thời uy lực giảm loi”n, nếu không Bạch Y đã không thể dể dàng
lui ra.

Đối diện với trận pháp gần giống này, Lãnh Ngưng Vũ nhìn cả nửa ngày vẫn không
dám xác định, không khỏi bắt đầu ngưng trọng nhãn thần.

Đám người Bạch Y cũng đều đã khẫn trương nhìn biểu tình biến hóa của Lãnh
Ngưng Vũ . Lúc nay, Bạch Vân hỏi :”Lãnh tỷ tỷ, tỷ nói cái gì phải hay không
phải, Ảo Ảnh Mê Thiên trận pháp này ghê gớm thế nào ?”

Lãnh Ngưng Vũ tỉnh lại nói :”Ta nghĩ trận pháp này phải là Ảo Ảnh Mê Thiên
Trận đã thất truyền lâu rồi, chỉ bất quá chúng tịnh không luyện hết, nếu không
nói là ta nhìn không ra, nếu là như thế, vừa rồi nghe Bạch đại ca mới nói,
trận pháp này uy lực rỏ ràng là giảm nhỏ, nếu không Bạch đại ca đã không thể
dể dàng thối lui .”

Bạch Vân lại hỏi :”Lãnh tỷ tỷ, vậy cứu cánh của Ảo Ảnh Mê Thiên Trận này là gì
? Nếu đúng như tỷ mới nói thì nó rất lợi hại à ?”

Lãnh Ngưng Vũ gật đầu đáp :”Không sai, Ảo Ảnh Mê Thiên Trận này lợi hại phi
thường, nếu như luyện tới cảnh giới tối cao, thì dù là một thiên đạo cao thủ
cũng vị tất có thể từ trong trận pháp dể dàng, an nhiên không gì mà ra được .”

Ngưng rồi Lãnh Ngưng Vũ lại nói :”Vốn Ảo Ảnh Mê Thiên Trận đã biến mất trong
giang hồ gần hai trăm năm, trên giang hồ nhiều người đã cho là trận pháp đã
thất truyền, không ngờ là lại bị Thiên Vương Tứ Đao lấy được, xem ra chúng ta
hôm nay nếu muốn ly khai khỏi trận pháp này thật gian khổ .” Nói rồi trên mặt
có vẻ khó khăn.

Quản Văn nghe xong, vội vàng hỏi :”Làm sao bây giờ, ta còn phải ra gặp gia gia
? Các người mau nghĩ ra cách .” Thanh âm tựa hồ xắp khóc ra, thật ra hắn cũng
chỉ là một hài tử 15,16 tuổi, còn chưa lớn, hơn nửa lại lo lắng cho gia gia
mình.

Lãnh Ngưng Vũ thấy vậy, an ủi :”Quản Minh, đừng lo lắng, cái Ảo Ảnh Mê Thiên
Trận này tuy lợi hại, nhưng bọn chúng tịnh không luyện hết, uy lực giảm lớn,
toàn là sơ hở.

Ngưng rồi lại tiếp :”Cái trận pháp này chổ yếu duy nhất là chỉ cần chúng ta
không công kích bọn chúng, bọn chúng sẻ không thể công kích chúng ta, nếu như
bây giờ có nhiều sơ hở, chỉ cần chúng ta chăm chú quan sát, sẻ có thể tìm ra
sơ hở, hiện tại chúng ta trước tiên điều tức một lát đợi thời cơ .” Nói rồi
xếp bằng ngồi xuống nhắm hai mắt lại bắt đầu nghĩ ngơi.

Bạch Y, Bạch Vân và Tuyết Nhi ba người thấy vậy đã không nói nhiều, cũng ngồi
xếp bằng xuống, nhắm mắt lại nghĩ ngơi.

Quản Minh tuy rất gấp gáp lo lắng cho an nguy của gia gia, nhưng tự biết vỏ
công của mình thấp, không có thể cứu gia gia mình, cũng hết cách ngồi xuống
nghĩ ngơi.

Có lẻ vừa rồi do đánh nhau làm mấy người rất mệt mỏi, mấy người chớp mắt đã
tiến vào trạng thái nhập định, một điễm động tình cũng không có.

Lúc này, tam nhân ngoài trận kinh ngạc phi thường, không tưởng nổi đối phương
lại nhìn xuyên được trận pháp của mình, hơn nửa còn biết danh tự của trận pháp
và biết được bí mật là mấy người mình tịnh còn chưa có lấy được toàn bộ yếu
quyết của Ảo Ảnh Mê Thiên Trận.

Tam đao ở ngoài trận thấy trong trận mấy người đều ngồi xếp bằng lại, nhưng
không có biện pháp gì, chỉ cảm thấy lo lắng không rỏ, muốn ngừng lại trận pháp
cũng không có cách.

Nói tới Ảo Ảnh Mê Thiên Trận là một vị kỳ nhân của mấy trăm năm trước sáng tạo
ra, uy lực vô bì, khi mới xuất hiện đã làm giang hồ chấn kinh, nhưng không một
ai có thể phá trừ trận này, đến bây giờ đã bến mất gần hai trăm năm, không ngờ
là lại bị Thiên Vương Tứ Đao lấy được.

Ảo Ảnh Mê Thiên Trận có tên là Ảo Ảnh Mê Thiên Trận là vì lợi dụng ảo thuật và
kỳ thuật làm nhiểu loạn thị tuyến của đối phương, làm đối phương tâm cảnh bị
náo loạn, mê hoặc tâm linh đối phương, tạo cho địch nhân ảo giác sinh ra hoảng
sợ, tiêu hao công lực của đối phương, cho tới khi kiệt sức, sau đó theo vào
giết chết.

Nếu như không phải là cao thủ cấp bực thiên đạo, thì căn bản không thể phá trừ
trận pháp này.

Thiên Vương Tứ Đao đã vô ý lấy được từ trong một cuốn sách hư củ không còn
nguyên, nhưng chỉ là một trận pháp không hoàn chỉnh, bốn người cảm thấy trận
pháp này thật lợi hại, nên luyện thử, tuy trận pháp không đầy đủ, nhưng bốn
người đã luyện tới có được một ít sở thành, tại giang hồ ghết chết không ít
cao thủ, nhất thời đã làm người giang hồ sợ hải, nhưng người giang hồ lại
không biết được là trận pháp gì.

Kỳ thật Ảo Ảnh Mê Thiên Trận tịnh không là như Lãnh Ngưng Vũ mới nói có nhiều
sơ hở, tuy yếu quyết trận không đầy đủ, bốn người không luyện tới đại thành,
nhưng so với bình thường đã lợi hại hơn nhiều, Bạch Y, Lãnh Ngưng Vũ mấy người
muốn ra khỏi cũng rất gian khổ.

Lãnh Ngưng Vũ đương nhiên biết Ảo Ảnh Mê Thiên Trận kỳ thật tình không phải
toàn là sơ hở, dù là vậy, trước mặt họ cũng không có nhiều khuyết điểm lớn.

Lãnh Ngưng Vũ phát hiện mấy người tịnh chưa luyện thành, là tức giận nói đại,
muốn dẫn dụ lừa ba người, còn có thể hay không có thể dẫn dụ lừa ba người
được, Lãnh Ngưng Vũ cũng tự mình không rỏ, chỉ xem vào vận khí.

Không biết đã qua bao lâu, tam đao cuối cùng đã nhịn không nổi.

Chỉ thấy tam đạo ngoài trận nhìn nhau một cái, đột nhiên tung thân bay lên,
một đao hướng vào trong trận phóng tới Bạch Y, Lãnh Ngưng Vũ các người.

Bạch Y và Lãnh Ngưng Vũ chính đang nghĩ ngơi đột nhiên mở hai mắt ra, vì họ
cảm thấy được từ trên quang tường kia truyền lại không khí lưu động không tầm
thường.

Bạch Y, Lãnh Ngưng Vũ liền vội truyền am cho Bạch Vân, Tuyết Nhi và Quản Minh
ba người, để họ đề cao cảnh giác.

Được Bạch Y và Lãnh Ngưng Vũ truyền âm, ba người đều đã nắm lấy binh khí, cảm
giác chú ý tới quang tường trước mặt mình.

Đột nhiên, quang tường vốn hoàn mỹ vô cùng xuất hiện ra ba vết nứt, ba nhân
ảnh nhanh như thiểm điện công kích tới đám người Bạch Y.

Ba người này chính là tam đao, đã không biết là vì câu nói của Lãnh Ngưng Vũ
hay là sợ Ngô Lai đang liệu thương cho Quản Phong Chỉ . Vì ba người đều biết,
sợ hải vỏ công của Quản Phong Chỉ, nên không nhịn được công kích tới đám người
Bạch Y.

Chỉ thấy ba người bảo đao trong tay đem theo một cổ đao phong lăng lệ cuốn tới
đám người Bạch Y.


Hỗn Hỗn Tiểu Tử Phong Lưu Giang Hồ Hành - Chương #79